THẦN MA THIÊN TÔN

Ninh Tiểu Xuyên tay trái đỡ chiếc eo nhỏ của Quang Minh Thánh Nữ, chân bước Thất Thải Na Di, liên tục di chuyển bảy phương vị, cảm nhận dao động nguyên khí truyền tới từ phía sau, hắn lập tức dừng bước, lật tay tung ra một chưởng.

Một hư ảnh cự thú sấm sét lao ra từ trong bàn tay Ninh Tiểu Xuyên, phát ra tiếng gầm đinh tai nhức óc.

Uỳnh uỳnh!

Trong mật thất, bảy mươi hai cái trảo ấn đều vỡ vụn.

Phệ Thần Tiểu Thử cười khảy, lại phát động công kích, thi triển thần thông thiên phú của Phệ Thần Thử, Điểm Thạch Thành Kim.

Một cái móng vuốt nhọn hoắt của nó điểm xuống mặt đất, ánh kim quang chói lóa lập tức lan tỏa, biến mặt đất và vách tường thành màu kim.

Xoẹt xoẹt!

Vô số thanh chiến kích tụ lại trong hư không, từ bốn phương ám hướng công kích Ninh Tiểu Xuyên và Quang Minh Thánh Nữ.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn bình tĩnh như không, huyết dịch trong cơ thể tăng tốc, vận chuyển Nguyên Khí. Mười một thanh Cụ Tượng Thần Thông Kiếm cùng lúc bay ra từ trong bàn tay, nhằm thẳng Phệ Thần Tiểu Thử chém tới.

Binh!

Phệ Thần Tiểu Thử lấy ra một miếng ngọc thạch hình tròn, tung ra chặn mười thanh Cụ Tượng Thần Thông Kiếm lại.

Bề mặt ngọc thạch lưu động vô số đạo Chân Nhân quy tắc, tạo thành thiên la địa võng, vững chắc không gì phá hủy nổi.

- Tu vi của con yêu thú này mạnh thật!

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng.

Chắc chắn nó đã ngưng luyện ra Yêu Thai, đạt tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám.

- Tru Thần!

Ninh Tiểu Xuyên niệm ra hai chữ, khống chế mười một thanh Cụ Tượng Thần Thông Kiếm, lại chém về phía trước.

Binh!

Phệ Thần Tiểu Thử bị kiếm trận ép lùi sau hai bước, có chút chấn kinh nhìn Ninh Tiểu Xuyên đứng phía đối diện.

- Tru Thần Kiếm Trận! Ngươi đã luyện được Cụ Tượng Thần Thông thành Tru Thần Kiếm Trận? Rốt cuộc ngươi là ai? Lẽ nào là thiên kiêu của ma tộc?

Ma tộc là một loại nhân tộc cao cấp.

Tru Thần Kiếm Trận là đệ nhất kiếm trận của ma tộc, chỉ hoàng tộc tử tôn trong ma tộc mới được đọc.

Vì thế Phệ Thần Tiểu Thử thấy Ninh Tiểu Xuyên có thể xếp Cụ Tượng Thần Thông Kiếm thành Tru Thần Kiếm Trận mới tưởng Ninh Tiểu Xuyên là cao thủ trong ma tộc.

- Ma tộc? Ma tộc nào?

Ninh Tiểu Xuyên đặt Quang Minh Thánh Nữ xuống, có chút nghi hoặc hỏi.

- Đến ma tộc ngươi cũng không biết, xem ra ngươi không phải thiên tài của ma tộc. Ngươi đã dám cướp nhân sủng của ta thì chịu chết đi!

Trên người Phệ Thần Tiểu Thử tỏa ra thứ sát khí đậm đặc, lại tấn công Ninh Tiểu Xuyên.

- Nhân sủng?

Ninh Tiểu Xuyên rất ghét từ này, nếu không phải Huyền Thú Giám ở chỗ Tiểu Hồng thì Ninh Tiểu Xuyên sẽ thu nó thành sủng vật.

Binh! Binh! Binh!

Hai nhân ảnh không ngừng lao vào nhau, ngươi một quyền, ta một chưởng, tạo ra vô số âm thanh giống như tiếng kim loại va chạm.

Phệ Thần Tiểu Thử tuy thân hình nhỏ thó nhưng sức mạnh vô cùng, xương cốt như thần thiết, bạo phát ra năng lượng bài sơn đảo hải, mỗi một quyền đánh ra giống như cả một ngọn núi lớn đè xuống.

Đây chính là sự cường hãn của huyết mạch Thần Thú thuần chúng, có thể nói là vô địch trong cùng cảnh giới.

Ninh Tiểu Xuyên tu thành Chí Tôn Thể, huyết chất vốn dĩ cực mạnh, cộng với việc hấp thụ được một lượng lớn Thần Dục Dương Khí, nhục thân lại càng thêm cường hãn.

Song quyền của Ninh Tiểu Xuyên được bao trong Diệt Thế Ma Hỏa, càng chiến càng điên cuồng, chiến ý không ngừng tăng lên, mỗi lần đánh ra một quyền là cả một mảng hỏa diệm nóng bỏng.

- Chiến lực hai bên đều thật đáng sợ. Trong lớp trẻ có lẽ không ai ngang cơ được với họ.

Quang Minh Thánh Nữ tránh sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, không hề ra tay.

Nàng biết cho dù mình ra tay cũng không tạo được uy hiếp gì tới Phệ Thần Tiểu Thử mà ngược lại có thể gây loạn thêm cho Ninh Tiểu Xuyên.

Nàng vốn là đỉnh cấp thiên tài trong lớp trẻ, nhưng lại yếu hơn Phệ Thần Tiểu Thử một bậc.

- Lớp trẻ của nhân tộc lại có cường giả mạnh như thế này sao?

Phệ Thần Tiểu Thử vốn tưởng rằng chiến lực của mình hoàn toàn có thể giết chết Ninh Tiểu Xuyên trong vòng năm ba chiêu.

Nhưng hai người đã chiến đấu hơn trăm hiệp vẫn bất phân thắng bại.

Tu sĩ nhân loại kia càng đấu càng mạnh, năng lượng trong người hắn giống như bất tận không cạn vậy.

- Không thể đấu tiếp nữa, cường giả của Quang Minh Thánh Thổ sắp tới rồi.

Thánh Bảo Tháp dù gì cũng là trọng địa của Quang Minh Thánh Nữ, không chỉ có người bảo vệ mà còn có những người khác tới kiểm tra bất cứ lúc nào. Những cường giả này trong Thánh Thổ chắc chắn sẽ nhanh chóng phát giác ra Thánh Bảo Tháp bị yêu tộc xâm nhập.

Một khi để cường giả trong Quang Minh Thánh Thổ phát hiện và bao vây Thánh Bảo Tháp thì Phệ Thần Lão Thử và Phệ Thần Tiểu Thử cho dù có tu vi thông thiên thì chắp cánh cũng không thoát được.

Chúng xâm nhập Thánh Bảo Tháp mục đích chủ yếu là trộm thiên phẩm huyền thạch để Quang Minh Thánh Thổ không thể tiếp tục sử dụng Thứ Thần đại trận nữa.

Bùm!

Phệ Thần Tiểu Thử đột nhiên biến thành bản thể là một con chuột nhỏ màu xanh, tốc độ tăng gấp ba lần, biến thành một cái chấm sáng bay qua sườn Ninh Tiểu Xuyên, lao về phía linh trì cất thiên phẩm huyền thạch.

- Chạy đi đâu?

Ninh Tiểu Xuyên đánh ra một đạo đại thủ ấn, bàn tay dài hơn mười mét, lòng bàn tay xuất hiện nhật nguyệt ấn ký, đập xuống Phệ Thần Tiểu Thử.

- Nhân loại, hôm nay bản tọa không có thời gian đấu với ngươi, sau này đại quân yêu tộc tấn công Thánh Thổ, bản tọa nhất định sẽ đích thân giết ngươi.

Phệ Thần Tiểu Thử nói.

Nó tung mảnh ngọc bội được ngưng tụ ra từ Chân Nhân quy tắc ra, Chân Nhân quy tắc giống như những thanh trường mâu đánh vỡ tan Nhật Nguyệt Thủ Ấn.

Phệ Thần Tiểu Thử cười khảy, nhún người nhảy lên rồi tùm một tiếng rơi xuống hồ.

Chỉ cần lấy được thiên phẩm huyền thạch trogn Quang Minh Thánh Thổ, sau này sẽ nhiều thời gian xử lý nhân loại kia.

Cái mồm nó biến to ra, giống như một cái hắc động định nuốt toàn bộ thiên phẩm huyền thạch trong linh trì vào bụng.

Vút!

Đột nhiên một mũi tên kim sắc từ hư không bay ra, kéo theo cái đuôi dài hơn mười mét bắn trúng răng Phệ Thần Tiểu Thử.

Rầm!

Phệ Thần Tiểu Thử bị Chân Võ Tiễn bắn trúng bay ra sau đập vào vách tường, đầu đập vào đá đến choáng váng.

- Kẻ nào bắn?

Phệ Thần Tiểu Thử xoa xoa cái răng lung lay, trong lòng vô cùng phẫn nộ.

Vút!

Ninh Tiểu Xuyên lại kéo cung bắn liền ba mũi tên nữa. Cả ba đều nhằm vào những vị trí quan trọng. Tên bay đi nhanh, chuẩn, hiểm. Chỉ cần một mũi tên bắn trúng là Phệ Thần Tiểu Thử sẽ bị trọng thương.

Nhưng tốc độ Phệ Thần Tiểu Thử cực nhanh, tránh được cả ba mũi Chân Võ Tiễn, lao về phía Ninh Tiểu Xuyên, một quyền nhằm thẳng ngực hắn.

Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh, cũng không tránh né, trực tiếp cầm một mũi Chân Võ Tiễn coi như trường thương nhằm ngực Phệ Thần Tiểu Thử đâm tới.

Nhưng đúng lúc hắn đâm mũi tên ra thì Phệ Thần Tiểu Thử lại di chuyển sang trái, nhảy xuống linh trì.

Chiêu vừa rồi của nó là giương đông kích tây, không phải thực sự muốn liều mình với Ninh Tiểu Xuyên mà là muốn dụ Ninh Tiểu Xuyên ra chỗ khác và lấy thiên phẩm huyền thạch trong linh trì đi.

- Nhân loại ngu ngốc, chỉ cần bản tọa lấy được thiên phẩm huyền thạch, xem các ngươi còn cách gì chống lại đại quân yêu tộc?

Phệ Thần Tiểu Thử cười khảy, lấy ra một cái túi Càn Khôn da thú, thu hết thiên phẩm huyền thạch vào trong.

Cả quá trình diễn ra rất nhanh, Phệ Thần Tiểu Thử buộc túi Càn Khôn lại với tốc độ cực nhanh, đang chuẩn bị bay ra khỏi linh trì thì đột nhiên một luồng áp lực vô tận từ trên đầu đè xuống.

Đó là một tấm ma bia khổng lồ với sức mạnh khiến người ta kinh hãi.

Ma bia đè xuống khiến Phệ Thần Tiểu Thử vừa mới bay lên lập tức rơi trở lại linh trì.

Rầm!

Phệ Thần Tiểu Thử rơi xuống, cũng may nó có thể chất của Thần Thú thuần chủng nếu không thì bị Diệt Thế Thần Bia công kích như vậy chắc chắn sẽ nát người.

Rầm!

Diệt Thế Thần Bia lại rơi xuống đè lên người Phệ Thần Tiểu Thử khiến nó kêu lên thảm thiết.

- Nhân loại đáng ghét! Ngươi muốn chết hả!

Lông toàn thân Phệ Thần Tiểu Thử dựng đứng lên như biến thành những mũi châm sắt, bay lên trời xé nét hư ảnh của Diệt Thế Thần Bia, thoát khỏi linh trì.

- Nhân loại, khi chúng ta gặp lại ta nhất định sẽ băm ngươi thành nghìn mảnh.

Khóe miệng Phệ Thần Tiểu Thử có vết máu chảy ra, nó biến thành chấm bay ra khỏi mật thất.

Quang Minh Thánh Nữ nói:

- Ninh Tiểu Xuyên mau chặn nó lại. Nó lấy hết thiên phẩm huyền thạch trong linh trì rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn về hướng Phệ Thần Tiểu Thử bỏ chạy, quả nhiên thấy tay trái nó đang cầm một cái túi Càn Khôn da thú.

- Nó không chạy thoát đâu!

Ninh Tiểu Xuyên rất bình tĩnh, lấy Thiên Đế Nhận ra, chém một nhát.

Đế ảnh thần thánh nguy nga xuất hiện sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, giống như một vị Chân Thần giáng lâm, tỏa ra thứ khí tức cường đại vô tận.

Phệ Thần Tiểu Thử vốn đã thoát khỏi mật thất cảm nhận được khí tức từ phía sau, quay lại nhìn thì giật thót:

- Hắn có thể điều động thần linh chi lực? Tuyệt đối không thể bị đao quang chém trúng, nếu không ta chết chắc!

Phệ Thần Thử cũng có thể điều động sức mạnh của Thần Thú, nhưng tiêu hao nguyên khí rất lớn, không thể tùy tiện sử dụng.

Hơn nữa lúc này nó cũng không kịp điều động nữa rồi, chỉ có thể cố gắng tránh một đao mang tính hủy diệt kia của Ninh Tiểu Xuyên.

Phụt!

Đao quang lóe lên, tay trái Phệ Thần Tiểu Thử lập tức đứt lìa, máu tươi đỏ chói từ vai phun ra đầy đất.

Phệ Thần Tiểu Thử rú lên, thấy Ninh Tiểu Xuyên đang đuổi tới, nhịn đau chạy ra bên ngoài Thánh Bảo Tháp.

Ninh Tiểu Xuyên nhặt cánh tay gãy dưới đất và thu lấy yêu huyết, rồi giao túi Càn Khôn da thú cho Quang Minh Thánh Nữ, sau đó tiếp tục đuổi theo.

Quang Minh Thánh Nữ mở túi Càn Khôn da thú, nhìn thấy thiên phẩm huyền thạch xong mới thở phào được.

Nàng nhìn theo bóng lưng Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng có cảm xúc dị thường. Bóng lưng đó dường như có phần trở nên rộng rãi, vững chãi. Nếu không phải hắn kịp thời xuất hiện thì có lẽ nàng đã rơi vào tay Phệ Thần Tiểu Thử, trở thành nô bộc cho yêu tộc rồi.

Chiến lực của Phệ Thần Tiểu Thử có thể nói là vô địch trong lớp trẻ yêu tộc, nhưng không ngờ lại bại trong tay Ninh Tiểu Xuyên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi