THẦN MA THIÊN TÔN

- Xong rồi, đó là một vị Yêu Vương!

Nhìn thấy Phệ Thần Lão Thử, tất cả mọi người đều cảm thấy toàn thân lạnh buốt.

Nếu là Yêu thú, cho dù số lượng có nhiều hơn thì ít nhất vẫn có khả năng đánh một trận.

Thế nhưng, nếu bị một vị Yêu Vương chặn đường, vậy thì tuyệt đối chết chắc rồi.

Ninh Tiểu Xuyên bình tĩnh nói:

- Nhạc Minh Tùng, Tư Đồ Cảnh, Lạc Vũ, ba người các ngươi đi trước, đầu Yêu Vương này giao cho ta!

- Nhưng mà… Ninh huynh, đây là một vị Yêu Vương…

Tư Đồ Cảnh thập phần lo lắng nói.

- Đi mau đi! Nếu chúng ta không đi sẽ chết năm người. Nếu như đi thì chỉ chết hai người mà thôi. Như vậy còn nghĩ gì nữa, ta thực sự là sốt ruột thay cha mẹ ngươi a.

Nhạc Minh Tùng lập tức tiếp lấy Khổn Long Tác trong tay Ninh Tiểu Xuyên, một cước đá lên đầu Tam Đầu Hoàng Sư. Tam Đầu Hoàng Sư bị đau, liền hét dài một tiếng, chở ba người Nhạc Minh Tùng, Tư Đồ Cảnh, Lạc Vũ cấp tốc chạy ra ngoài.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngày này năm sau, ta sẽ đốt giấy tiền vàng bạc cho ngươi. Yên tâm đi! Dù sao cũng có Nhiếp sư muội chôn cùng ngươi, ngươi ở âm phủ cũng sẽ không tịch mịch.

Nhạc Minh Tùng dẫn theo Tư Đồ Cảnh, Lạc Vũ xông vào trong trận doanh Yêu thú, đánh bay vô số Yêu thú, sau đó đột phá phòng tuyến, cấp tốc đào tẩu.

Mục tiêu của Phệ Thần Lão Thử là Ninh Tiểu Xuyên, cho nên cũng không thèm ra tay với đám người Nhạc Minh Tùng, để mặc cho bọn hắn đào tẩu.

Đương nhiên, muốn thật sự chạy thoát thì quả thật là chuyện không khả thi. Cho dù có vượt qua được ải này thì đằng sau vẫn có từng đợt Yêu thú đang chờ đợi bọn hắn, không có khả năng có ngươi trốn thoát được.

- Nhạc Minh Tùng thật không nghĩa khí, không ngờ lại thực sự bỏ chạy.

Nhiếp Lan Chi giận đến mức cả mặt đỏ rực.

Ninh Tiểu Xuyên nắm lấy bàn tay Nhiếp Lan Chi, nhìn chằm chằm Phệ Thần Lão Thử, nói:

- Lan Chi, ngươi có sợ không?

Nhiếp Lan Chi lắc đầu, ánh mắt hàm tình nhìn Ninh Tiểu Xuyên, thấp giọng nói:

- Cùng ở chung với tiểu Hầu gia, ta không sợ hãi chút nào.

Phệ Thần Lão Thử cười lạnh một tiếng, nói:

- Sắp chết đến nơi rồi còn nói chuyện yêu đương, tốt lắm, lão phu sẽ thành toàn cho các ngươi, để các ngươi làm một đôi uyên ương đồng mệnh, báo thù cho tử tôn của ta.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ thẳng Tinh La Kích về phía Phệ Thần Lão Thử, không hề sợ hãi chút nào, lạnh lùng nói:

- Phệ Thần Lão Thử, chẳng lẽ ngươi không sợ Trấn Yêu tháp sao?

- Nực cười! Cho dù ngươi có Trấn Yêu tháp thì ngươi có thể phát huy được bao nhiêu lực lượng chứ? Ta đoán là ngươi đã giao Trấn Yêu tháp cho Đế phi rồi, đúng không?

Phệ Thần Lão Thử cười lạnh rồi nói.

Ninh Tiểu Xuyên nhắc đến Trấn Yêu tháp, cũng chỉ là muốn hù dọa Phệ Thần Lão Thử mà thôi, thế nhưng không ngờ Phệ Thần Lão Thử cũng rất thông minh, không bị Ninh Tiểu Xuyên dọa sợ.

Phệ Thần Lão Thử thấy Ninh Tiểu Xuyên không nói gì, lại càng khẳng định suy đoán trong lòng, thầm nghĩ:

- Quả nhiên là hắn đã giao Trấn Yêu tháp cho Đế phi.

Chẳng qua, bảo vật trên người tiểu tử này cũng không ít, không ngờ còn có một kiện tàn binh Vương khí, đây quả là một bảo vật hiếm có, nếu như nó ở trong tay một tiểu tử nhân loại Thiên Nhân cảnh thì thật quá lãng phí.

Dù Phệ Thần Lão Thử là một Yêu Vương, thế nhưng cũng chỉ có một kiện trung phẩm Chí Tôn Khí loại phòng ngự mà thôi, ngay cả thượng phẩm Chí Tôn Khí cũng không có lấy một cái, tất nhiên là rất muốn cướp lấy nửa thanh Tinh La Kích trong tay Ninh Tiểu Xuyên rồi.

Mặc dù Trấn Yêu tháp ở trên người Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng hắn lại không thể sử dụng nó.

Xem ra hôm nay thật sự lành ít dữ nhiều rồi.

Xoạt...

Trên người Phệ Thần Lão Thử tản mát một luồng yêu khí cường hoành đến cực điểm, tản mát ra khắp bốn phương tám hướng, cuốn lấy Ninh Tiểu Xuyên và Nhiếp Lan Chi vào trong. Trong mắt nó lộ hàn quang, duỗi một cái móng vuốt sắc bén ra, chính là muốn đoạt lấy Tinh La Kích trong tay Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên chưa bao giờ chiến đấu với sinh linh cấp bậc Chân Nhân, cho đến lúc này mới hiểu được Chân Nhân cường đại đến mức nào, bản thân hắn hiện nay, căn bản không thể chống lại.

Không đạt tới Chân Nhân Cảnh thì không biết Chân Nhân Cảnh mạnh như thế nào.

Lúc yêu khí của Phệ Thần Lão Thử bao trùm quanh người, Ninh Tiểu Xuyên liền lập tức cảm thấy toàn thân không thể nhúc nhích, ngay cả một ngón tay cũng không thể nhúc nhích được.

- Đây là lực lượng của Chân Nhân sao? Ta không thể chết được, xem như là vì Nhiếp Lan Chi, ta tuyệt đối không thể chết.

Ninh Tiểu Xuyên cắn chặt răng, cũng không đầu hàng, cấp tốc vận chuyển huyết dịch trong cơ thể, thức tỉnh lực lượng Thần Ma Chí Tôn Thể lại.

Xoạt...

Hai loại hào quang một đen một trắng từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên phóng ra, chia thân thể của hắn thành hai nửa trắng đen, một nửa là hào quang tinh khiết thần thánh, còn một nửa là ma quang sát khí trùng thiên.

Lực lượng Thần Ma Chí Tôn, bảo vệ Ninh Tiểu Xuyên và Nhiếp Lan Chi vào trong, cuối cùng cũng phá tan áp chế yêu khí của Phệ Thần Lão Thử.

- Lan Chi, cho ta mượn lực lượng!

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Nhiếp Lan Chi nhắm mắt lại, nắm lấy tay Ninh Tiểu Xuyên, đem lực lượng ngôi sao hấp thu vào trong cơ thể, sau đó truyền cho Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên được lực lượng ngôi sao gia trì, toàn thân tản mát tinh quang, đâm một kích toàn lực về phía Phệ Thần Lão Thử.

Thế nhưng, một kích toàn lực của hắn, lại bị một chưởng của Phệ Thần Lão Thử ngăn trở.

Ngay cả lực lượng Chí Tôn Vương Khí cũng có thể ngăn trở?

- Nực cười! Tiểu bối, ngươi căn bản không biết rõ chênh lệch giữa Thiên Nhân và Chân Nhân, cho dù ngươi có thể phá tan được áp chế yêu khí của lão phu thì cũng không phải là đối thủ của lão phu. Lấy trứng chọi đá, không biết tự lượng sức mình.

Phệ Thần Lão Thử cười một tiếng âm hiểm, cánh tay rung lên, một luồng lực lượng bài sơn đảo hải, theo Tinh La Kích truyền ngược lại Ninh Tiểu Xuyên.

Phốc…

Ninh Tiểu Xuyên ngạnh kháng một kích của Phệ Thần Lão Thử, làn da toàn thân đều nứt toác ra, miệng tràn máu tươi, phải thối lui ba bước mới dừng lại.

Phệ Thần Lão Thử có chút kinh ngạc, vốn cho rằng một kích này cũng đủ để đánh cho tiểu bối nhân loại kia thành tro bụi.

Thế nhưng, không ngờ nhân loại kia lại có thể chống đỡ được.

Ninh Tiểu Xuyên vốn tưởng rằng mượn nhờ lực lượng của Nhiếp Lan Chi là có thể chống lại Phệ Thần Lão Thử, thế nhưng quả nhiên hắn vẫn còn đánh giá thấp lực lượng của một vị Chân Nhân.

Lúc ý thức được bản thân không thể chống lại, Ninh Tiểu Xuyên lập tức đẩy Nhiếp Lan Chi ra, nói:

- Ngươi đi mau, ta giúp ngươi cản hậu!

Dứt lời, Ninh Tiểu Xuyên liền cầm Tinh La Kích đánh chết một mảng lớn Yêu thú, cường hành mở ra một con đường máu, muốn cho Nhiếp Lan Chi chạy trốn.

Thế nhưng Nhiếp Lan Chi lại không chịu đi, lại nắm chặt lấy tay Ninh Tiểu Xuyên, đôi mắt mở to, nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm, khẽ dùng sức lắc đầu.

- Khặc khặc, hôm nay đừng hòng kẻ nào đi được!

Phệ Thần Lão Thử hóa thành một đạo lưu quang, biến mất ngay tại chỗ,một khắc sau đã xuất hiện trước người Ninh Tiểu Xuyên, một trảo chụp lên đỉnh đầu hắn.

Mắt thấy Ninh Tiểu Xuyên sắp mất mạng trong tay Phệ Thần Lão Thử.

Thế nhưng, tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên lại nhanh nằm ngoài tưởng tượng, không chỉ không trốn, ngược lại còn va chạm với Phệ Thần Lão Thử, đồng loạt gọi ra 18 thanh chiến kiếm Cụ Tượng Thần Thông, đâm về phía Phệ Thần Lão Thử.

Phệ Thần Lão Thử phất tay một cái, một luồng sóng yêu khí tràn ra, đánh bay 18 thanh chiến kiếm Cụ Tượng Thần Thông ra ngoài, đụng lên người Ninh Tiểu Xuyên, lại một lần nữa đẩy lui hắn.

- Đã sớm nói với ngươi là châu chấu đá xe, ngươi lại khăng khăng không tin, lực lượng cấp bậc Chân Nhân, không phải là thứ mà ngươi có thể tưởng tượng nổi.

Phệ Thần Lão Thử nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt độc ác dừng lại trên người Ninh Tiểu Xuyên đang nằm dưới đất, giẫm mạnh một cước xuống.

Thế nhưng, một cước này lại không giống như nó tưởng tượng, không chỉ không giẫm cho Ninh Tiểu Xuyên chia năm xẻ bảy được mà ngược lại còn bị Ninh Tiểu Xuyên dùng hai tay nâng lên.

Phệ Thần Lão Thử không khỏi có chút khiếp sợ, không ngờ khí lực của tiểu tử này lại lớn như thế, có thể chống đỡ được lực lượng của một vị Chân Nhân.

Nó lập tức tăng thêm vài phần lực lượng, muốn đạp Ninh Tiểu Xuyên chết dưới chân.

Ninh Tiểu Xuyên cắn chặt răng, hai tay nâng chân Phệ Thần Lão Thử, giống như đang nâng tòa núi lớn nặng vạn cân vậy.

Huyết dịch trong cơ thể hắn cấp tốc lưu chuyển, Thiên Địa Đạo nguyên tại mi tâm và Ma kiếm trong Diệt Thế Đạo nguyên đều đồng loạt sáng lên.

Bên trong Đạo nguyên, một ức tám ngàn vạn đầu quy tắc cấp tốc ngưng tụ, tập trung lại một chỗ, không ngờ lại có thể ngưng tụ thành Đạo thai.

Dưới sự áp bức của Phệ Thần Lão Thử, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng ngưng tụ thành Đạo thai, trùng kích tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám.

Trên chiến trường, oán khí, sát khí, thi khí tập trung thành Diệt Thế chi khí, tựa như thủy triều tràn về phía Ninh Tiểu Xuyên, dũng mãnh hội tụ trong Diệt Thế Đạo thai.

Đại địa chi khí rời rạc trên mặt đất cũng tràn vào mi tâm của hắn, chảy vào Thiên Địa Đạo thai, khiến cho Đạo thai của Ninh Tiểu Xuyên cấp tốc lớn mạnh.

Khoảnh khắc Ninh Tiểu Xuyên đột phá cảnh giới, trên bầu trời bỗng nhiên ngưng tụ một mảnh kiếp vân dày đặc, vô số lôi điện xuyên qua tầng mây, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.

- Xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ tiểu tử nhân loại này đối mặt với tuyệt cảnh lại đột phá cảnh giới, gọi tới Lôi Kiếp hay sao? Chẳng lẽ hắn đã tu thành Chân Nhân?

Sắc mặt Phệ Thần Lão Thử khẽ biến đổi.

Cũng khó trách Phệ Thần Lão Thử lại hiểu lầm, dù sao đi nữa, đối với người khác mà nói, chỉ khi trùng kích Chân Nhân Cảnh thì mới có thể dẫn tới “Chân Kiếp”.

Thế nhưng, ai mà ngờ được Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ ra Đạo thai, lại cũng có thể dẫn tới Lôi Kiếp?

Đây chính là chỗ bi ai của Diệt Thế Đạo, gần như mỗi khi đột phá cảnh giới hơi lớn một chút, đều sẽ bị Lôi Kiếp giáng xuống một lần.

Ai bảo giáo lý của Diệt Thế Đạo là diệt lão thiên gia, tất nhiên lão thiên gia sẽ không cho phép bọn hắn có cơ hội trưởng thành rồi.

Nhìn thấy Lôi Kiếp xuất hiện trên bầu trời, đám tu sĩ Yêu tộc đều nháo nhào thối lui, không dám tới gần Ninh Tiểu Xuyên, chỉ sợ cũng sẽ bị cuốn vào trong Lôi Kiếp.

Ngay cả Phệ Thần Lão Thử không dám đứng dưới kiếp vân, lập tức đào tẩu, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại giữ chặt chân của nó, dính chặt như kẹo da trâu, căn bản không chịu buông tay.

- Nhanh buống tay, bằng không lão phu sẽ đánh cho người thần hình câu diệt!

Phệ Thần Lão Thử nhìn kiếp vân trên bầu trời càng lúc càng dày đặc, chỉ sợ bị kiếp vân cuốn vào.

Kiếp vân cũng có linh tính.

Nếu như bị kiếp vân lầm tưởng là nó đang giúp Ninh Tiểu Xuyên kháng kiếp, Lôi Kiếp sẽ trở nên càng cường đại hơn, không những diệt sát Ninh Tiểu Xuyên mà còn đánh chết cả nó luôn.

Phệ Thần Lão Thử vỗ một chưởng xuống cánh tay của Ninh Tiểu Xuyên, muốn chặt đứt hai tay của hắn.

Nhưng thủ chưởng của nó còn chưa kịp vỗ xuống thì Ninh Tiểu Xuyên đã buông tay, trực tiếp thối lui hơn mười mét.

Phệ Thần Lão Thử thấy Ninh Tiểu Xuyên chủ động buông tay, cuối cùng cũng thở phào một hơi, lập tức đào tẩu, trốn ra thật xa.

Thế nhưng, nó phát hiện kiếp vân trên đỉnh đầu không ngờ vẫn đi theo nó, căn bản không thể trốn thoát.

Tại sao lại như vậy?

Phệ Thần Lão Thử nhìn lại đằng sau, chỉ thấy Ninh Tiểu Xuyên vẫn bám sát theo nó. Nó tăng tốc thì Ninh Tiểu Xuyên cũng tăng tốc, không chịu buông tha.

Ninh Tiểu Xuyên có thể thi triển Thần Long Tật Tốc, tại phương diện tốc độ, hắn đã không chậm hơn so với Chân Nhân bao nhiêu, Phệ Thần Lão Thử căn bản không thể dứt bỏ khỏi Ninh Tiểu Xuyên được.

- Tiểu tử nhân loại, nếu ngươi còn tiếp tục đi theo lão phu, lão phu nhất định sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!

Phệ Thần Lão Thử cũng vô cùng sốt ruột, chỉ sợ bị kiếp vân cuốn vào.

- Nếu đã vậy thì mau tới giết ta đi! Không phải ngươi là một Yêu Vương sao? Ta chỉ là một Thiên Nhân Vô Cảnh Thiên, tuyệt đối có thể bị ngươi miểu sát ngay lập tức.

Ninh Tiểu Xuyên đuổi sát sau lưng Phệ Thần Lão Thử, nói với vẻ trêu tức.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi