THẦN MA THIÊN TÔN

Vừa rồi bọn hắn còn xem thường Ninh Tiểu Xuyên và Bảo Châu Địa Tạng, thế nhưng lúc Thạch Cơ Yêu Hậu lên tiếng, liền có liên tiếp tám tu sĩ Nhân tộc quỳ trên đất xin tha mạng, nguyện ý quy thuận Thạch Cơ Yêu Hậu, trở thành nô lệ Yêu tộc.

- Ta nguyện ý quy thuận Yêu Hậu, trọn đời phục thị Yêu Hậu, làm nô tài cho Yêu Hậu.

Một vị Trưởng lão Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín của Dưỡng Quỷ thế gia quỳ gối dưới chân Thạch Cơ Yêu Hậu, cả người nằm rạp trên mặt đất.

Phành...

Một sinh linh Yêu tộc đá bay tên Trưởng lão của Dưỡng Quỷ thế gia ra ngoài, cười lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi đang nằm mơ à? Người như ngươi cũng có tư cách phục thị Yêu Hậu đại nhân?

- Ta không có tư cách, ta không có tư cách… Ta sai rồi…

Vị Trưởng lão của Dưỡng Quỷ thế gia lập tức bò dậy.

Những tu sĩ nhân loại khác cũng quỳ trên mặt đất, không ngừng cầu xin tha mạng, hi vọng Thạch Cơ Yêu Hậu sẽ thu bọn họ làm nô lệ.

Chỉ có Thần Tử Diêm Diệt của Dưỡng Quỷ thế gia, Thanh Mộc Linh Nữ, Thái Thượng Trưởng lão của Tứ Tượng Thánh Thổ và hai bà lão khác là vẫn không quỳ xuống, không muốn thỏa hiệp với Yêu tộc.

Thấy một màn này, Ninh Tiểu Xuyên không khỏi khẽ lắc đầu.

Vốn dĩ ý chí của những người này đều không sợ chết, thế nhưng đứng trước mặt bọn họ là Thạch Cơ Yêu Hậu, một trong những vị chúa tể của đại hoang. Trước khí tràng cường đại của Thạch Cơ Yêu Hậu chấn nhiếp, thậm chí ngay cả tâm thần của nhân vật cấp bậc Cửu Thiên Tôn Giả cũng phải sụp đổ, cầu xin tha mạng, biến thành nô lệ cho Yêu tộc.

Đây chính là ý chí của cường giả.

Cũng chỉ có ý chí của cường giả mới có thể trấn áp những người này, khiến bọn họ chủ động quỳ xuống, cầu xin làm nô bộc cho Yêu tộc.

Tựa như một vị Thứ Thần đứng trước mặt Chân Nhân, ý chí của vị Thứ Thần ép tới, cho dù là Chân Nhân cũng phải lập tức quỳ trên mặt đất, tâm phục khẩu phục làm nô bộc cho Thứ Thần.

Diêm Diệt và Thanh Mộc Linh Nữ quả không hổ là nhân kiệt đỉnh cấp thế hệ trẻ, tâm chí kiên định, không ngờ vẫn có thể giữ vững bản tâm dưới ý chí của Yêu Hậu áp chế, không hề quỳ xuống xin tha.

Thiên tài thế hệ trẻ quả nhiên không phải nói ngoa.

Vị lão giả Yêu tộc lên tiếng:

- Yêu Hậu tiến vào Quy Hư có tìm được Võ Đạo Tâm Cung của Tử Kim Hoàng Chủ không?

- Nữ tử trộm đi Võ Đạo Tâm Cung của Tử Kim Hoàng Chủ đã trốn vào sâu trong Quy Hư, căn bản không thể tìm thấy. Ngoài ra, Bách Túc Vương phản bội bổn Hậu, đã bị bổn Hậu xử tử. Nếu trong các ngươi có kẻ nào dám học theo hắn, e rằng cũng sẽ không có kết cục tốt như Bách Túc Vương đâu, bổn Hậu nhất định sẽ khiến cho những kẻ đó phải nếm thử tư vị sống không bằng chết.

Thạch Cơ Yêu Hậu thản nhiên nói.

Nghe nói như vậy, toàn bộ tu sĩ Yêu tộc đều câm như hến, quỳ rạp trên mặt đất, cùng hét lên:

- Thuộc hạ tuyệt đối không dám có dị tâm với Yêu Hậu.

Thạch Cơ Yêu Hậu nói:

- Các ngươi ở lại tiếp tục tìm kiếm nữ tử nhân loại đánh cắp Võ Đạo Tâm Cung của Tử Kim Hoàng Chủ, bổn Hậu còn có chuyện trọng yếu phải làm, nên sẽ rời khỏi Quy Hư trước. Về phần đám tu sĩ Nhân tộc mà các ngươi bắt giữ, các ngươi tự xem mà an bài đi!

Nghe Thạch Cơ Yêu Hậu nói vậy, đám Yêu tộc đều trở nên hưng phấn.

Nếu như Yêu Hậu đã để bọn chúng an bài những nhân loại này, vậy thì cũng sẽ không quản sự sống chết của bọn họ nữa.

Một sinh linh Yêu tộc lớn tuổi, nhìn chằm chằm Thái Thượng Trưởng lão của Tứ Tượng Thánh Thổ, đôi mắt tựa như dấy lên hai luồng hỏa diễm, trong lòng thầm nghĩ:

- Nếu có thể cắn nuốt huyết nhục của hai vị Chân Nhân Nhân tộc, tu vi của ta nhất định sẽ tiến mạnh.

Còn tên địa hán Yêu tộc có đôi sừng trâu thì lại nhìn chằm chằm thân hình đầy đặn của Thanh Mộc Linh Nữ, không ngừng xoa tay, trong mắt không hề che giấu sự dâm đãng.

Ninh Tiểu Xuyên hiện nay cũng chỉ là tù nhân, đối mặt với hiện thực tàn khốc, cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình, không thể cứu được người khác.

Một yêu nữ dáng người nhỏ nhắn, nửa thân lõa lồ, đi tới khom người với Thạch Cơ Yêu Hậu, nói:

- Nô tì đã chuẩn bị xong Cửu Long phi liễn, kính mời Yêu Hậu.

- Ừm.

Thạch Cơ Yêu Hậu khẽ gật đầu.

Một đầu Phi Long dài mấy trăm mét, kéo theo một cỗ linh liễn hoa lệ, từ trong mây bay tới.

Thực sự mà nói thì đây không phải là một cái xa giá, mà là một tòa cung điện vàng son lộng lẫy có thể phi hành, dưới sự lôi kéo của chín đầu Phi Long, vững vàng dừng lại trước mặt Thạch Cơ Yêu Hậu.

Bên trong xa giá bay ra hai yêu nữ tư sắc diễm lệ, trên mặt che mạng, áo vàng che ngực, lộ ra phần bụng trắng tuyết, đôi chân dài thẳng tắp, khom người cúi đầu với Thạch Cơ Yêu Hậu.

Hai vị yêu nữ này không phải là thị nữ, mà là đệ tử thân truyền của Thạch Cơ Yêu Hậu, tên là “Linh Vận” và “Truy Nguyệt”.

Tiểu Hồng hóa thành một đầu Tiểu Long nằm trên vai Ninh Tiểu Xuyên, thấp giọng nói:

- Thạch Cơ Yêu Hậu thật không đơn giản, có thể khiến cho Long tộc lôi kéo nàng, sớm biết như vậy thì ta đã nhận nàng làm mẹ nuôi rồi.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Cẩn thận sau khi nàng nuôi lớn ngươi, sẽ dùng ngươi để kéo xe cho nàng a.

Tiểu Hồng dùng sức lắc đầu, tất nhiên không muốn phải kéo xe cho Thạch Cơ Yêu Hậu.

Lỗ tai Thạch Cơ Yêu Hậu khẽ giật, quay đầu lại nhìn thoáng qua Ninh Tiểu Xuyên và Bảo Châu Địa Tạng, nói:

- Các ngươi cùng bổn hậu lên phi liễn đi.

Hai vị đệ tử thân truyền của Thạch Cơ Yêu Hậu nhìn sang Ninh Tiểu Xuyên, trong mắt vị yêu nữ gọi là Linh Vận chợt lóe lên thần sắc xem thường, nói:

- Sư tôn, bọn chúng chỉ là hai nhân loại đê tiện mà thôi, há có thể để cho bọn chúng ngồi trên Cửu Long Phi Liễn? Đệ tử cảm thấy, dùng xích sắt nhốt bọn chúng lại, sau đó ném vào thiết lao trên phi liễn thì tốt hơn.

Trong mắt nhân loại, Yêu thú là súc sinh.

Trong mắt Yêu thú, nhân loại cũng là súc sinh.

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trầm xuống, nhìn chằm chằm Linh Vận, nói:

- Ta và Yêu Hậu các ngươi chỉ hợp tác mà thôi. Nếu các ngươi xem ta là những nhân loại mặc cho các ngươi chém giết, vậy thì nhầm to rồi.

Linh Vận mỉa mai nói:

- Hợp tác với Yêu Hậu? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi xứng ư? Nhân loại các ngươi đều thích dát vàng lên mặt mình, lại không biết bản thân ở trong mắt Yêu Hậu đại nhân, cái mạng các ngươi còn không bằng một con kiến.

Bất luận là Linh Vận hay là những sinh linh Yêu tộc khác, thực ra đều chỉ xem Ninh Tiểu Xuyên và Bảo Châu Địa Tạng là súc vật mà Thạch Cơ Yêu Hậu bắt giữ, đừng nói là muốn đạt được tôn nghiêm, cho dù ở trước mặt bọn họ nói một câu, cũng là đại bất kính rồi.

Thạch Cơ Yêu Hậu cũng không ngăn cản Linh Vận.

Nàng muốn mượn tay Linh Vận để áp chế nhuệ khí của Ninh Tiểu Xuyên.

Bởi vì nàng biết rõ Ninh Tiểu Xuyên chính là đệ nhất thiên kiêu của nhân tộc Bắc Cương, còn là thiên tài kiêu ngạo, rất khó khống chế. Nếu không để Ninh Tiểu Xuyên nếm chút đau khổ, chưa chắc Ninh Tiểu Xuyên sẽ thật sự dẫn nàng đến Phong Thần động phủ.

Nàng muốn nhìn xem Ninh Tiểu Xuyên sẽ đáp trả như thế nào?

Ninh Tiểu Xuyên cũng không hi vọng Thạch Cơ Yêu Hậu sẽ thiên vị một tên nhân loại như hắn, mặc dù đứng trong vòng vây của đông đảo Yêu tộc, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn không hề khiếp sợ chút nào.

Hắn có thể tạm thời thỏa hiệp Thạch Cơ Yêu Hậu, thế nhưng, nếu như Yêu tộc muốn vũ nhục nhân cách của hắn, vậy thì hắn cũng chỉ có thể liều cá chết lưới rách mà thôi.

Có thể cúi đầu với người cường đại hơn mình, nhưng tuyệt đối không thể quỳ gối, mỗi người đều có một điểm giới hạn của bản thân.

Linh Vận lạnh lùng nói với Ninh Tiểu Xuyên:

- Không ngờ dám đứng nói chuyện với đệ tử thân truyền của Yêu Hậu, tên nhân loại ngươi cũng quá càn rỡ rồi, lập tức quỳ xuống đất, bằng không thì hôm nay ta sẽ khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong.

Ninh Tiểu Xuyên cũng nổi trận lôi đình, trong cơ thể bộc phát một luồng lực lượng tâm thần cường hoành, ánh mắt trở nên sắc bén không gì sánh được, nói:

- Ngươi có tin là, hôm nay dù ta giết ngươi thì Yêu Hậu đại nhân cũng sẽ không giết ta để báo thù cho ngươi hay không?

Ninh Tiểu Xuyên bước về phía trước một bước, lập tức đất rung núi chuyển, lực lượng tâm thần trong cơ thể tràn về phía Linh Vận.

- Ngươi… Ngươi thật quá ngông cuồng…

Mặc dù Linh Vận là đệ tử thân truyền của Thạch Cơ Yêu Hậu, thế nhưng, dưới sự trùng kích từ khí thế và tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên, vẫn không nhịn được mà thối lui một bước.

Làm sao có thể?

- Không ngờ lại bị khí thế của một nhân loại chấn nhiếp phải thối lui, suýt nữa cả tâm thần cũng bị đánh nát rồi.

Linh Vận khiếp sợ nhìn Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng chôn xuống một cái hạt giống sợ hãi.

Một cường giả thua trong tay một cường giả khác, bị áp chế càng nhiều thì bùng nổ càng mạnh, quyết chí tự cường, hi vọng có một ngày có thể chuyển bại thành thắng.

Thế nhưng, nếu như tâm thần của cường giả đó bị tâm thần của cường giả khác đánh bại, trong lòng của nàng sẽ chôn xuống một cái hạt giống sợ hãi, lúc gặp lại người đó, theo bản năng, trong lòng sẽ sinh ra vài phần sợ hãi.

Đây gọi là: Có thể bại, nhưng tâm không thể bại.

Nếu như tâm bại, sau này sẽ rất khó có thể đọ dũng khí với người đó.

Thạch Cơ Yêu Hậu thấy Ninh Tiểu Xuyên bức lui Linh Vận, cũng thoáng kinh ngạc một chút.

Nàng biết rõ hai đệ tử của mình hơn bất kỳ kẻ nào, mặc dù các nàng không có huyết mạch Thần thú thuần chủng, thế nhưng thể chất của các nàng lại rất đặc thù, thuộc về tiên thiên yêu thể.

Nếu luận tu vi, tu vi của các nàng cũng không yếu hơn Phệ Thần Tiểu Thử.

Trong mắt Thạch Cơ Yêu Hậu, chiến lực của Ninh Tiểu Xuyên có lẽ cường đại hơn Linh Vận và Truy Nguyệt một bậc, thế nhưng, dưới tình huống bốn phía xung quanh đều là sinh linh Yêu tộc, chắc chắn khí thế của Ninh Tiểu Xuyên sẽ bị đè xuống.

Như vậy thì Linh Vận sẽ chiếm thượng phong, ít nhất tại phương diện khí thế sẽ áp đảo Ninh Tiểu Xuyên.

Thế nhưng, kết quả lại nằm ngoài dự đoán của mọi người, dưới tình huống xung quanh đều là sinh linh Yêu tộc, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên vẫn không bị ảnh hưởng, ngược lại còn áp chế khí thế của Linh Vận.

- Có chút thú vị, thật không hổ là Chí Tôn Thể trong truyền thuyết.

Thạch Cơ Yêu Hậu khẽ gật đầu, trong mắt lộ ý cười.

Đám tu sĩ nhân loại như Diêm Diệt, Thanh Mộc Linh Nữ, Thái Thượng Trưởng lão của Tứ Tượng Thánh Thổ,… đều giật mình kinh hãi, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại cường thế như vậy, đã trở thành tù binh của Yêu tộc, vậy mà vẫn đối nghịch với đệ tử thân truyền của Thạch Cơ Yêu Hậu.

Đám tu sĩ nhân loại quỳ trên mặt đất, quy thuận Yêu tộc đều thầm cảm thán, cùng là tù binh của Yêu tộc, tại sao chênh lệch lại lớn như vậy?

- To gan, dám đắc tội với Linh Vận điện hạ, tiểu tử nhân loại, ngươi đây là đang tìm chết.

Tên thiên tài Yêu tộc có chủ ý với Thanh Mộc Linh Nữ đi tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, thân hình khổng lồ cao hơn ba mét, tựa như một tòa núi thịt đang nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

Trên đầu của nó có hai cái sừng trâu màu đen, cái mũi cực lớn, lỗ mũi cùng lớn bằng nắm tay Ninh Tiểu Xuyên rồi, ở lỗ mũi bên trái có đeo một cái khuyên bạc.

Nó chính là con trai của Kỳ Ngưu Vương, trong cơ thể đản sinh ra huyết mạch Thần thú, mặc dù không phải là huyết mạch Thần thú thuần chủng, thế nhưng cũng là cao thủ thế hệ trẻ hàng đầu trong Yêu tộc.

Ninh Tiểu Xuyên thập phần bình tĩnh, lạnh lùng nói:

- Yêu Hậu đại nhân, nếu ngươi không ra lệnh cho nó lui xuống, vậy thì đừng trách ta ra tay độc ác.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi