THẦN MA THIÊN TÔN

Không chần chừ thêm bất cứ giây nào nữa, Ninh Tiểu Xuyên lập tức tới động phủ Diệt Nhân Vương, đưa Tiểu Hồng, Tiểu Linh Nhi, Ninh Hinh Nhi, Khuynh Phi Tử, Đát Hy, Cửu Vĩ Yêu Hậu cùng rời khỏi Yêu Tộc Thánh Quốc vào vùng Đại Hoang mênh mông vô biên.

Vì Thanh Tước Vương và Liêu có việc quan trọng cần làm nên chỉ đem theo Bát Giác Yêu Hoàng cảnh giới Vạn Cổ Cảnh, còn Kim Giác và Ngân Giác Yêu Vương đành theo bọn Ninh Tiểu Xuyên.

- Diệt Nhân Vương, sau này ngươi là lão đại của bọn ta, có gì phân phó huynh đệ ta chắc chắn vào biển lửa cũng không từ nan.

Kim Giác Yêu Vương đại nghĩa nói.

Ngân Giác Yêu Vương hỏi:

- Diệt Nhân Vương lão đại, giờ chúng ta đi đâu? Sinh linh thần giới thật sự sẽ tới Thiên Hư Đại Lục sao? Nhỡ Cửu Đầu Tử Giao lại đuổi theo chúng ta thì sao?

Ninh Tiểu Xuyên có phần hối hận khi đem theo hai Yêu Vương này, trên đường đi cứ bô lô ba la không ngừng nghỉ, hỏi quá nhiều, lời nịnh nọt cũng nói trơn tru.

Tu vi mấy người Ninh Tiểu Xuyên đều không thấp, tất cả cảnh giới đều từ Chân Nhân Cảnh trở lên, trong đó Tiểu Linh Nhi, Ninh Tiểu Xuyên, Cửu Vĩ Yêu Hậu đều có chiến lực của Chí Tôn.

Với thực lực của họ, chỉ cần không gặp phải Tạo Hóa Cảnh thì ít nhất cũng có sức chiến đấu ngang ngửa với kẻ địch.

Bảy ngày sau, cuối cùng mấy người bọn họ cũng vào cương vực của Ngọc Lam Đế Quốc, trở về văn minh ngũ phẩm của con người. Giờ cả Thiên Hư Đại Lục đã hỗn loạn, nhưng Ngọc Lam Đế Quốc vẫn quốc thái dân an, không khí hòa bình an nhiên.

- Ôi giời ơi, sao ở Bắc Cương vẫn còn một nền văn minh con người hoàn chỉnh thế này?

Kim Giác Yêu Vương kinh ngạc.

Ngân Giác Yêu Vương cũng không ngừng lầm bầm:

- Không tin nổi. Không thể tin nổi. Lẽ nào ở đây quá khuất nẻo nên không bị yêu tộc tiêu diệt?

- Đây là Ngọc Lam Đế Quốc!

Đát Hy công chúa nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

- Tuy Ngọc Lam Đế Quốc khá khuất nẻo, kín đáo nhưng nhân vật như Cửu Đầu Tử Giao nếu có ý tìm thì chúng ta vẫn sẽ bị tìm thấy.

Nàng thật không hiểu tại sao Ninh Tiểu Xuyên lại đưa họ tới Ngọc Lam Đế Quốc?

Lẽ nào tới Ngọc Lam Đế Quốc là trốn được sự truy sát của Cửu Đầu Tử Giao?

Ninh Tiểu Xuyên trước kia cũng nghĩ Ngọc Lam Đế Quốc chỉ là một nền văn minh bình thường, nhưng sau khi nghe Thất Huyền Đạo Nhân nói trong Yêu Ngục thì hắn đã thay đổi suy nghĩ.

Phải biết rằng Ngọc Lam Đế Quốc là cố hương của Thiên Đế, để lại vô số bảo vật cường đại, ví như Thiên Đế Chung cấp chí tôn hoàng khí trong Thiên Đế Học Cung, thánh vật tu luyện Bạch Vân Động Thiên, thậm chí còn có phủ đệ thần linh mà Thiên Đế từng ở... Nếu Ngọc Lam Đế Quốc không có cường giả bảo vệ thì có lẽ những bảo vật đó đã bị cướp đi rồi.

Nếu những người cùng Thiên Đế chinh chiến năm đó thực sự ẩn cư ở Ngọc Lam Đế Quốc thì hiện giờ Ngọc Lam Đế Quốc chính là nơi an toàn nhất Bắc Cương.

Sau khi tới Ngọc Lam Đế Quốc, Ninh Tiểu Xuyên liền dẫn Ninh Hinh Nhi tới gặp lão hầu gia. Trò chuyện xong, Ninh Tiểu Xuyên mới một mình rời khỏi Kiếm Các Hầu phủ, tới Thiên Đế Học Cung.

- Lạ thật, tại sao ta lại cảm nhận được khí tức của Thiên Đế Nhận trong Thiên Đế Học Cung?

Thiên Đế Nhận sau khi bị Đàn Càn Hòa Thượng đưa đi đến giờ vẫn không có tin tức.

Không ngờ lần này về Thiên Đế Học Cung lại cảm nhận được khí tức của nó.

Ninh Tiểu Xuyên vào trong Thiên Đế Học Cung, quả nhiên thấy Đàn Càn Hòa Thượng.

Lúc này, Đàn Càn hòa thượng khoác cà sa đỏ rực, ăn mặc chỉnh tề, cổ đeo một vòng Phật châu to bằng nắm tay, toàn thân phát kim quang, dáng vẻ vô cùng trang nghiêm thần thánh.

Ngoài ra trong học cung lúc này còn có ba vị lão giả tóc bạc và một người khoảng bốn mươi tuổi.

Trong ba vị lão giả tóc bạc, một người là Thất Huyền Đạo Nhân được Ninh Tiểu Xuyên cứu ra từ Yêu Ngục.

Người thứ hai mặc y phục đơn giản màu ghi, trán quấn vải trắng, bàn tay nhăn nheo cầm một cây trượng gỗ, dáng vẻ giống như Lão Thái Long. Ninh Tiểu Xuyên không cảm nhận được bất cứ dao động năng lượng nào từ người này.

Nếu gặp trên đường chắc chắn Ninh Tiểu Xuyên chỉ coi đó là một lão nhân bình thường.

Nhưng ngồi cùng Đàn Càn hòa thượng và Thất Huyền Đạo Nhân lẽ nào lại là người bình thường?

Chỉ có thể nói rằng tu vi của đối phương hơn xa Ninh Tiểu Xuyên, nên hắn mới không cảm nhận được.

Lão giả thứ ba mặc y phục kim sắc hào hoa, khá đậm người, nhưng nhìn giống như tài chủ mới phất. Thường thì người già mắt sẽ đục, nhưng vị này mắt còn sáng hơn cả trẻ sơ sinh.

Thất Huyền Đạo Nhân thấy Ninh Tiểu Xuyên đi vào liền hạ lệnh một học viên trẻ của Thiên Đế Học Cung mang ghế lên cho Ninh Tiểu Xuyên, đặt ở phía dưới Đàn Càn hòa thượng.

- Lão đạo giới thiệu với mọi người. Vị tiểu huynh đệ đây rất giỏi giang, tuổi còn trẻ nhnưg đã đủ sức chống lại Chí Tôn. Lần này nhờ có hắn tương trợ lão đạo mới từ Yêu Ngục trở về được.

Thất Huyền Đạo Nhân cười, nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

Mọi người ở đây đều nhìn Ninh Tiểu Xuyên, khẽ gật đầu với hắn.

Đàn Càn hòa thượng cười tựa Phật Di Lặc, hai tay chắp lại, miệng nói:

- A Di Đà Phật! Ninh thí chủ, chúng ta thật có duyên!

Thất Huyền Đạo Nhân nói:

- Ninh tiểu huynh đệ, để bần đạo giới thiệu các vị tu sĩ ở đây.

Thất Huyền Đạo Nhân chỉ lão giả đậm người mặc y phục hào hoa:

- Đây là nhị sư đê của bần đạo, cũng là đệ tử thân truyền của Thiên Đế, Bát Kiếp Đạo Nhân. Sư đệ vẫn luôn ẩn cư ở Ngọc Lam Đế Quốc, thân phận hiện nay là hội trưởng Tây Nguyên Thương Hội của Ngọc Lam Đế Quốc.

Bát Kiếp Đạo Nhân nheo mắt, hơi hướng về Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, nói:

- Tiểu hầu gia, lão đạo đã nghe danh ngươi đã lâu. Sau này Tây Nguyên Thương Hội còn phải nhờ Kiếm Các Hầu phủ giúp đỡ nhiều.

Ninh Tiểu Xuyên cung tay với đối phương, hàm tiếu gật gật đầu.

Hắn biết đối phương chỉ nói đùa, với tu vi của đối phương nếu thật sự muốn kiếm tiền thì hoàn toàn có thể xây dựng một công hội bao phủ khắp Thiên Hư Đại Lục.

Sau đó Thất Huyền Đạo Nhân chỉ lão giả ăn mặc đơn giản:

- Vị đây là hảo hữu năm đó cùng sư tôn chinh chiến, Huyết Tu La. Một vạn năm trước danh tiếng của Huyết Tu La tiền bối đã chấn động cả Đại Diêm. Rất nhiều sinh linh yêu tộc nghe ba chữ Huyết Tu La là run rẩy.

Trong sử sách đúng là có ghi chép về Huyết Tu La, là đệ nhất chiến tướng bên cạnh Thiên Đế, chiến lực vô cùng khủng bố, từng giết Long Giao Chúa Tể ở Viễn Dương Hải Vực.

Nhiều năm trước Ninh Tiểu Xuyên đã từng đọc được trong một cuốn cổ tịch ở Tàng Thư Các của Kiếm Các Hầu phủ có ghi chép về Huyết Tu La. Không ngờ hôm nay được tận mắt nhìn thấy hung nhân trong sử sách.

Nhưng Huyết Tu La khát máu trong truyền thuyết dường như không có hung tướng như truyền thuyết mà ngược lại giống một lão nhân bình thường.

- Huyết Tu La gì chứ? Đó là tên trước kia rồi. Giờ lão phu chỉ là một lão bộc nhân của Thiên Đế Học Cung. Sau này hãy gọi ta là Tiết Hưu.

Huyết Tu La nhàn nhạt nói.

Chẳng trách mà Ninh Tiểu Xuyên có cảm giác quen thuộc. Thì ra Huyết Tu La vẫn ẩn cư trong Thiên Đế Học Cung, làm bộc nhân quét dọn.

Trước kia chắc chắn Ninh Tiểu Xuyên đã từng gặp lão, nhưng tuyệt đối không thể ngờ đó lại là hung nhân trong sử sách.

Cũng không biết các học viên của Thiên Đế Học Cung khi biết thân phận thật của Huyết Tu La sẽ có cảm tưởng gì.

Ninh Tiểu Xuyên cúi người chào Huyết Tu La, đây là nhân vật thành danh vạn năm trước, có uy danh rất lớn ở Thiên Hư Đại Lục.

Rồi Thất Huyền Đạo Nhân chỉ vào Đàn Càn hòa thượng.

Lão còn chưa nói thì Đàn Càn hòa thượng đã đứng dậy, híp mắt cười nói:

- Để bần tăng tự giới thiệu. Thật ra khi còn trẻ bần tăng và Thiên Đế cũng là hảo bằng hữu, cùng phiêu du thiên hạ, chỉ đáng tiếc tư chất bần tăng quá kém. Một vạn năm trước Thiên Đế đã thành thần còn bần tăng đến giờ vẫn cách xa vời vợi.

- Nếu ngươi lục căn thanh tịnh, loại bỏ tham niệm có lẽ đã thành Phật lâu rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Đàn Càn hòa thượng với ánh mắt không thân thiện.

- A Di Đà Phật! Thiện tai, thiện tai!

Đàn Càn hòa thượng nói, không nhắc gì tới Thiên Đế Nhận, lập tức ngồi xuống.

Rồi Thất Huyền Đạo Nhân nhìn người khoảng bốn mươi tuổi kia, thần sắc nghiêm nghị:

- Vị đây chính là Thiên Đế chi tử!

Thiên Đế chi tử?

Ninh Tiểu Xuyên đã cảm nhận được nam tử này bất phàm nhưng không ngờ lai lịch lại lớn như vậy.

Thiên Đế chi tử, vậy không phải con trai của thần linh hay sao?

Nghe nói huyết mạch của thần linh rất cường đại, tự có thần lực vừa ra đời đã có tu vi Vạn Cổ Cảnh.

Thiên Đế chi tử Tuyết Lâm nhìn Ninh Tiểu Xuyên, gật đầu nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ta có thể cảm nhận được ngươi và Đế phụ có mối liên hệ không tầm thường, dường như ngươi có một phần khí vận của Đế phụ. Có phải ngươi từng gặp Đế phụ?

Tu vi Thiên Đế chi tử rất đáng sợ, ánh mắt sắc bén, giống như có thể biết hết mọi huyền cơ trên thế gian. Vừa nhìn là biết trên người Ninh Tiểu Xuyên có khí vận của Thiên Đế.

Ninh Tiểu Xuyên bình tĩnh nói:

- Một vạn năm trước Thiên Đế đã tới Cửu Thiên Thần Giới, sao vãn bối có thể gặp người được?

Thiên Đế chi tử hơi nheo mắt, quan sát kỹ Ninh Tiểu Xuyên một lượt nói:

- Việc này tạm thời bỏ qua. Chúng ta tiếp tục bàn bạc về Phong Thần đại chiến lần này. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đã tu luyện Thiên Địa Kinh, tương đương với một nửa truyền nhân của Thiên Đế, coi như có tư cách tham gia nghị sự.

Sáu vị có mặt ở đó thần sắc ai cũng nghiêm nghị.

Thiên Đế chi tử nói:

- Đế hậu bế quan xung kích Thứ Thần Cảnh. Hội nghị lần này cứ để ta chủ trì. Cánh cửa Nhân Thần Chi Môn đã bị mở ra, sinh linh từ thần giới sẽ tới Thiên Hư Đại Lục. Tuy chúng ta ẩn cư trong Ngọc Lam Đế Quốc nhưng vẫn xảy ra xung đột với sinh linh từ thần giới.

- Mọi người thấy chúng ta nên chủ động tấn công Nhân Thần Chi Môn trước để ngăn chúng vào Thiên Hư Đại Lục hay chọn cách tự bảo vệ mình, vẫn tiếp tục ở lại Ngọc Lam Đế Quốc?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi