THẦN MA THIÊN TÔN

Sửu bà bà không chỉ một lần có ơn với Ninh Tiểu Xuyên, nếu bà thật sự bị sinh linh văn minh Thần Hà bắt đi thì hắn nhất định phải cứu bà ra.

- Khà khà, thật không ngờ ở Đại Diêm cũng có người đạt tới được cấp Thần Nông. Dưỡng Tâm Sư cấp Thần Nông cũng rất được tôn trọng ở văn minh Thần Hà. Đương nhiên, Thần Nông của Đại Diêm chỉ có thể là nô bộc cho bọn ta, để văn minh Thần Hà bọn ta luyện đan mà thôi.

Canh Sư vừa nói vừa vung Trảm Thiên Đao, đao pháp tựa bão tố liên tục tấn công Ninh Tiểu Xuyên.

- Vậy sao? Ngươi có ý nghĩ như vậy chính là tự tìm cái chết!

Ninh Tiểu Xuyên tung nửa ngọn Trấn Nhân Tháp ra, từ trong tháp bay ra một điểm sáng trắng

Điểm sáng này rơi xuống đất lập tức biến thành một nữ tử tuyệt sắc, da óng ánh tựa ngọc, thân thể yểu điệu thướt tha, tỏa ra thần linh chi khí cường đại.

Ninh Tiểu Xuyên định tốc chiến tốc thắng nên gọi Ninh Thiên Mộng ra.

- Tham kiến chủ nhân!

Ninh Thiên Mộng quỳ một gối trước Ninh Tiểu Xuyên, ngẩng gương mặt tinh tế mỹ lệ lên cung kính nói.

- Không cần đa lễ, cùng ta chiến đấu!

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Ninh Thiên Mộng lập tức đứng dậy sánh vai cùng Ninh Tiểu Xuyên.

Đúng lúc đó Canh Sư lại công kích Ninh Tiểu Xuyên, Trảm Thiên Đao biến thành cây cự đao dài tới trăm mét đem theo khí thế trảm thiên diệt địa.

Năm ngón tay Ninh Thiên Mộng khẽ chuyển động, giữa ngón cái và ngón trỏ bỗng hiện ra một bông hải đường bày màu, miệng khẽ thổi, vô số cánh hoa bay ra.

Môi cánh hoa đều như vũ khí cường đại chặn đứng công kích của Canh Sư.

Grào!

Canh Sư gầm lên một tiếng, điều động sức mạnh toàn thân, hai bàn vuốt khổng lồ từ trên trăm mét đánh xuống đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.

- Thần Ma Chí Tôn!

Ninh Tiểu Xuyên kích phát Chí Tôn chi lực, thi triển Thần Ma Chí Tôn Thể, một tay màu đen, một tay màu trắng đỡ lấy bàn vuốt của Canh Sư.

Ninh Thiên Mộng tỏa ra thần quang chói lóa, sau lưng hiện ra một cây thần thụ khổng lồ cao không biết bao nhiêu nghìn trượng. Với thân thể cao trăm mét của Canh Sư cũng chỉ nhìn thấy rễ cây.

- Hoa Chi Lễ Táng!

Ninh Thiên Mộng đọc bốn chữ.

Tất cả mọi người đều thấy từ trên trời bay xuống vô số cánh hoa rồi bọc lấy toàn thân Canh Sư.

Những cánh hoa đó giống như từng lưỡi đao sắc nhọn bay điên cuồng quanh Canh Sư. Mỗi lần đều để lại vết thương be bét máu trên người hắn.

Ninh Thiên Mộng điều khiển cánh hoa tấn công Canh Sư khiến toàn thân hắn không chỗ nào lành lặn.

Canh Sư thì chỉ có thể gào rú thảm thiết, vì những cánh hoa đó khi tấn công hắn thì rất sắc bén nhưng khi hắn tấn công chúng thì lập tức bay mất.

Sức phòng ngự của chiếc thần y trên người Canh Sư càng ngày càng yếu, chỉ còn lại một quầng sáng nhạt.

Ninh Tiểu Xuyên nhắm chuẩn thời cơ cầm Thiên Đế Nhẫn và Ma Kiếm cùng lúc thi triển hai loại thần thông.

- Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm!

- Khai Thiên Tích Địa Đao!

Hai đạo đao kiếm chém về phía Canh Sư, chặt đứt hai chân trước của hắn, toàn thân Canh Sư ngã ra đất không thể đứng dậy được nữa.

- Thần Nông mà ngươi bất có phải một lão ẩu tướng mạo xấu xí?

Ninh Tiểu Xuyên chĩa Thiên Đế Nhẫn vào đầu Canh Sư.

- Loài sâu bọ ngươi, đừng hòng ta hé nửa lời.

Canh Sư mất đi chân trước nhưng vẫn rất quật cường, hắn có sự kiêu ngạo của thần linh chi tôn, không cho phép hắn cúi đầu trước kẻ địch.

- Vậy sao?

Ninh Tiểu Xuyên mặt không chút cảm xúc, vung tay chém Thiên Đế Nhẫn xuống, đuổi Canh Sư lập tức đứt lìa, rơi xuống bụi cùng máu tươi tung mù mịt.

- Cho ngươi mười giây, lập tức trả lời ta!

Ninh Tiểu Xuyên chém đứt đuôi Canh Sư xong vẫn cầm Thiên Đế Nhẫn chỉ vào hắn, nếu còn không nói Ninh Tiểu Xuyên sẽ không ngại mà giết hắn thật.

- Ninh huynh, hay để ta thử xem sao?

Lúc ấy Nhạc Minh Tùng tiến lại nói.

Nhạc Minh Tùng nhìn Canh Sư cười nham hiểm, nụ cười đó khiến toàn thân Canh Sư tê dại.

- Được.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Nhạc Minh Tùng rồi gật đầu.

Nhạc Minh Tùng rất thần bí, chưa biết chừng có cách moi thông tin từ Canh Sư.

- Được thôi, ta nhất định sẽ khiến hắn phải phun bằng hết.

Nói rồi Nhạc Minh Tùng tóm chân sau của Canh Sư kéo đi chỗ khác thẩm vấn.

Sau khi Ninh Thiên Mộng đi rồi, Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng giải thể. Một ngọn lửa đỏ từ bay ra khỏi cơ thể hắn, tụ lại thành một thiếu nữ mặc áo đỏ, vừa đáp xuống đất đã ngất đi ngã vào lòng Ninh Tiểu Xuyên.

Trên người Tiểu Hồng đâu cũng là vết thương, thương thế nghiêm trọng nhất là bị Canh Sư dùng Trảm Thiên Đao chém từ vai trái kéo xuống đùi. Vết thương rộng bằng cả hai ngón tay, cũng may thể chất Tiểu Hồng tốt, nếu không đã chết rồi.

Ninh Tiểu Xuyên không do dự, lập tức luyện chế năm cây kỳ thảo tám nghìn năm tuổi luyện chế thành thánh đan trị thương, cho Tiểu Hồng uống ba viên, hắn uống một viên, cho Cửu Vĩ Yêu Hậu một viên.

Trận đấu này có thể nói là lần bị thương nghiêm trọng nhất từ khi vào thế giới Phong Thần của Ninh Tiểu Xuyên. Nếu không phải hắn kịp thời để Ninh Thiên Mộng ra tay thì có lẽ tính mạng của hắn và Tiểu Hồng đã không giữ được.

Mất nửa ngày Ninh Tiểu Xuyên luyện hóa xong viên thánh đan, thương thế cũng hồi phục được bảy tám phần.

Ninh Tiểu Xuyên mở mắt thì thấy Nhạc Minh Tùng ngồi đối diện. Nhạc Minh Tùng thấy Ninh Tiểu Xuyên tỉnh dậy thì cười gian xảo.

- Có thông tin rồi?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

- Đương nhiên. Bản đại gia là ai chứ? Chỉ cần ta ra tay thì không việc gì là không thành!

Ninh Tiểu Xuyên khẽ vẫy tay, một con chó sư tử lập tức chạy lại nằm bên cạnh chân hắn.

Trên cổ nó đeo một sợi xích đen, trên xích có cổ văn, dường như dùng để áp chế sức mạnh của nó.

Ninh Tiểu Xuyên rõ ràng cảm nhận được khí tức của con chó sư tử này giống hệt với Canh Sư.

Nhạc Minh Tùng lại thu phục được Canh Sư thật, thật không thể không khâm phục thủ đoạn của hắn.

- Nói vậy, Thần Nông mà văn minh Thần Hà bắt đi chính là Sửu bà bà?

Ninh Tiểu Xuyên sắc mặt nghiêm trọng.

- Ừm, có lẽ không sai. Chúng còn bắt rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi của Thần Trữ Cung.

Nhạc Minh Tùng nói.

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy không tin nổi, cũng không biết mục đích của chúng là gì?

Thiên kiêu trẻ tuổi của Thần Trữ Cung bị bắt, chỉ hy vọng Ngự Tây Tây, Đường Thư Dao đừng xảy ra chuyện gì.

Nhạc Minh Tùng nói:

- Tú Tinh Thần Nông đại sư tuy luyện hóa được Bạch Cốt Tế Đài, luyện chế được một lượng lớn vương phẩm nhân cấp đan, thánh phẩm nhân cấp đan, giúp rất nhiều người ở Thiên Hư Đại Lục tiến lên Vạn Cổ Cảnh. Nhưng trước sự đàn áp của cường giả văn minh Thần Hà, họ không gắng gượng được bao nhiêu hiệp. Theo Canh Sư nói, rất nhiều tu sĩ con ngươi có thiên phú bị bắt tới tầng hai thế giới Phong Thần.

- Nếu vậy, chúng ta phải tới đó mới được.

Ninh Tiểu Xuyên lấy lại Mị Thần Tử Liên từ Canh Sư cho Đát Hy công chúa, rồi lập tức quay lại đường vào tầng thứ ba.

Họ phi hành liên tục, rất nhanh đã tới tầng thứ ba, phát hiện sinh linh thân giới ở đây đã đông hơn gấp đôi trước đó.

- Xem ra đây chính là mục đích của chúng, thông qua bắt người có thiên phú cao ở Đại Diêm để lấy huyền hoàng khí ở cửa vào tầng ba sau đó cướp đoạt để vào.

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói.

- Đám sinh linh thần giới thật đáng ghét!

Đát Hy công chúa nói.

Tuy nàng ta là yêu thú nhnưg dù sao cũng là võ giả Đại Diêm, rất căm ghét những hành vi của sinh linh thần giới.

- Đi thôi, đi cứu người!

Ninh Tiểu Xuyên không nói thêm, vào tầng ba họ không hề nghỉ ngơi mà tiếp tục tới tầng hai.

Hai ngày sau Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng tới tầng thứ hai, vừa tới họ đã sững người. Thế giới Phong Thần trước đó vô cùng vắng vẻ giờ đã đông nghịt, chỗ nào cũng thấy võ giả Đại Diêm.

Hơn nữa còn có vô số bục, chỉ cần giao năm cây kỳ dược bảy nghìn năm tuổi là có được huyền hoàng khí, có cơ hội vào tầng thứ ba thế giới Phong Thần.

Ninh Tiểu Xuyên chau mày, hắn không ngờ lại nhiều người bị bắt như vậy. Giờ muốn ứng cứu cũng rất phiền phức, không cẩn thận có thể thuyền lật trong rãnh ngay.

Họ cũng không vội vàng, dù sao cũng nhiều người như vậy, sinh linh thần giới không thể nào lại giết hết được. Bọn Ninh Tiểu Xuyên đành đợi thời cơ tìm cơ hội cứu người.

- Nhìn kìa, Diệt Nhân Vương!

Trong đám người đông nghịt đó, không biết ai kêu lên khiến tất cả cùng nhìn về hướng bọn Ninh Tiểu Xuyên.

- Diệt Nhân Vương, ngươi phản bội nhân tộc, đi theo Thiên Mộng Yêu Hoàng, giờ chủ của ngươi đã bị Tinh Thường Sâm Lão Tiên trấn áp, ngươi vẫn còn dám xuất hiện?!

Có người quát lớn.

- Hôm nay chúng ta phải giết Diệt Nhân Vương báo thù cho những đồng bào nhân tộc đã chết của chúng ta!

Một nam tử nho nhã, tay cầm quạt nói rồi lập tức tấn công Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên định thần lại nhìn, là Cửu Khư Thần Tử lâu rồi không gặp.

Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh một tiếng, tu vi Vạn Cổ Cảnh tầng thứ sáu lập tức bùng phtá, đánh bay những người đang chuẩn bị tấn công hắn.

- Cái gì? Chí Tôn? Sao có thể?

Cửu Khư Thàn Tử không dám tin vào việc xảy ra trước mắt. Từ sau lần trước thua dưới tay Ninh Tiểu Xuyên, hắn đã rất nỗ lực tu luyện, giờ mới chỉ là Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy. Trong Thần Trữ Cung cũng là năm người đứng đầu. Không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại đã là Vạn Cổ Cảnh, đứng trong hàng ngũ cao thủ đỉnh cấp của Thiên Hư Đại Lục rồi.

Những cường giả khác cũng vô cùng kinh hãi, những người bị bắt tới đây đều là võ giả có thiên phú, nhưng không một ai là Vạn Cổ Cảnh. Không ngờ Ninh Tiểu Xuyên đã đạt tới cảnh giới đó, hơn nữa không chỉ là tầng thứ nhất.

Sau khi Ninh Tiểu Xuyên thể hiện tu vi, những võ giả vừa rồi còn nói phải tiêu diệt Ninh Tiểu Xuyên cho nhân tộc lập tức không nói gì nữa.

Đùa chắc, giờ nếu Ninh Tiểu Xuyên muốn giết họ chỉ cần thổi một cái là xong. Ai dám khiêu chiến hắn chính là tự tìm cái chết!

Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng nhìn họ, không nói gì, trực tiếp bỏ đi. Việc cần làm hiện nay là tìm Sửu bà bà, không thể để những người này làm nhỡ việc được.

Những người này trong mắt sinh linh văn minh Thần Hà không bằng cả sâu kiến, thậm chí còn lười không động thủ giết họ.

Để tránh bị phiền phức, mấy người Ninh Tiểu Xuyên đều mậc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp, bọc toàn thân lại chỉ lộ đôi mắt, bất cứ aii cũng không biết họ là ai.

Ninh Tiểu Xuyên thích phóng hết bảy đạo tâm thần bắt đầu tìm Sửu bà bà.

Sau ba canh giờ tìm kiếm, Ninh Tiểu Xuyên vẫn không phát hiện được khí tức của Sửu bà bà, nhưng lại thấy khí tức của Nguyệt Thần.

Nàng ấy cũng bị bắt rồi!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi