THẦN MỘ II



Người ta vẫn thường nói, thiên đường và địa ngục chỉ cách nhau một đường tơ.

Nếu tâm cảnh an tĩnh, lạc quan thì thiên đường ở ngay trước mắt.

Ngược lại nếu tâm sự nặng nề, trong lòng u ám thì đúng là chỉ cách địa ngục có một bước chân.
Bất quá điều này cũng không phải đúng với tất cả mọi người, ngày hôm nay Thần Nam thật sự cũng đã lĩnh ngộ được thế nào là thiên đường và địa ngục chỉ cách một đường tơ.
Mười tám tầng địa ngục chính là ở dưới Thần điện, trung tâm của Quang Minh giáo hội, nơi này giam cầm vô số hung ma, ai cũng biết điều này.

Nhưng không mấy người biết rằng trên bầu trời của Thần điện còn có một thế giới gọi là Thiên đường.
Nơi này không khí thần thánh tường hòa, là một vùng đất thế ngoại, quỳnh lâu ngọc vũ liên miên thành dãy, khắp nơi đều là kì hoa dị thảo, thật sự là chỉ cách mười tám tầng địa ngục có một sợi tơ mỏng manh.

Thật nằm ngoài sở liệu của chúng nhân.
Sau cánh cửa khép chặt của Thiên đường, giữa sân là một lão nhân thần bí, kì ngôn kì hành một mình trấn trụ nơi này, sừng sững một tượng đài Chiến Thần.
Lão nhân thần bí này xem ra đã rất già lão, râu tóc đều đã không còn, răng rụng gần hết, da thịt chỉ còn là một mớ nhăn nheo, bất quá đôi mắt hữu thần, hai con ngươi ẩn hiện quang mang trầm uy, khiến cho người ta không thể không khuất phục, thậm chí là sợ hãi.
Cách đó không xa lại là một cỗ bạch cốt khổng lồ phát ra vô tận ma khí, bao trùm cả bầu trời phía trên mười tám tầng địa ngục.

Cảnh tượng xem ra hàm chứa nhiều điều tà dị.
Cự cốt này không phải là đứng yên một chỗ mà lại phù động giữa hư không.

Mặc dù không khiến người ta kinh tâm nhưng cũng sinh ra khí thế khiến người ta sợ hãi.
“Hắc hắc…” Thần bí lão nhân chợt cười âm trầm, không chỉ khiến hàng ngàn Huyền giới cao thủ rùng mình, mà còn khiến tất cả các chủ thần cùng ma thần đương trường nảy sinh cảm giác dị thường, thở ra một hơi khí lạnh.

“Tốt, trưởng bối của ngươi cũng tính toán hay lắm, khiến cho một số sự tình của Thiên đường bị lộ ra ngoài.

Bất quá hắn không bảo ngươi rằng, tốt nhất không quay lại đây!”
Vừa nghe, ai nấy lập tức hiểu được nhiều chuyện, trong quá khứ xa xưa, chủ thần của Thiên giới đã từng hạ giới, nên mới để lộ ra rằng Thiên đường nằm ngay trên bầu trời Quang minh giáo hội.

Tin tức này thật sự quá kinh nhân!
Từ trước đến giờ cũng có không ít các tin tức khiến cho người ta chấn động, Quang Minh thần thứ nhất sau khi thịt nát xương tan tuyệt không phải là tan thành mây khói, chỉ có một hóa thân lưu lại cũng đủ để đánh lui Chủ thần của Thiên giới.
Quang Minh giáo hội thật phi thường không đơn giản! Lực lượng ẩn giấu rất kĩ, tuyệt không lộ ra ngoài, không ngờ còn cất giấu một Vương bài sát thủ ngay tại Thiên đường!
Thần điện trung tâm dưới có địa ngục, trên có thiên đường dĩ nhiên không phải là tự nhiên thế, sự bố trí này thật ra mang theo một ý nghĩa bất phàm!
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Chiến Thần lại có thể bại? Ta không tin!
Chiến Thần đột nhiên phát ra khí thế cường đại, Hoàng kim Thánh kiếm trong tay phát ra quang mang chói mắt.
“Hừ, đối mặt với hóa thân cực mạnh của Quang Minh thần, ngươi còn tưởng là có thể chống đỡ ư?
Thật là một câu nói kinh thiên động địa!

Lão nhân thần bị tựa hồ cố ý lộ ra chân tướng sự việc năm xưa.

Một câu này vừa nói ra không chỉ khiến cho phần lớn các Huyền giới cao thủ kinh ngạc mà cả mấy vị chủ thần cùng ma thần cũng biến sắc.
Quang Minh thần đệ nhất không phải thịt nát xương tan mà chết sao? Tại sao lại còn có một hóa thân nữa? Đây tuyệt đối là một chuyện chấn động
“Quang… Quang Minh thần hóa thân còn sống?
Chiến Thần lộ ra thần sắc nghi hoặc.

Bọn bốn người Thủy thần, Hỏa thần, Hắc Ám ma thần cùng Minh thần cũng lộ ra thần sắc bất khả tư nghị.
Thần bí lão nhân thản nhiên nói:
“Có nhiều chuyện các ngươi còn chưa biết, thần tích vĩ đại của đệ nhất Quang Minh thần vĩnh viễn được ghi khắc.

Dù trong quá khứ, người đã thịt nát xương tan nhưng hóa thân cường đại của người tuyệt không câu diệt.

Cho dù bị trưởng bối của các ngươi phong ấn, hóa thân của người vẫn dễ dàng thoát ra.

Với thực lực của người, tiêu diệt trưởng bối của các ngươi cũng không quá khó.

Nhưng vì người tâm địa nhân từ nên đã buông tha mà không cho phụ bối của các ngươi một bài học đích đáng, nay lại tái phạm, thật không thể tha thứ!”
Chấn kinh, hoàn toàn chấn kinh, bị thần bí lão nhân giáo huấn một hồi khiến cho Chiến Thần nhất thời biến sắc, lớn tiếng quát:
“Hừ, chớ nói bậy! Nếu có hóa thân của Nhất đại Quang Minh thần, nhất định ta phải xem hắn mạnh đến cảnh giới nào.
Lão nhân hít vào một hơi, nói:
“Ngươi hãy còn thiếu hiểu biết lắm, khi hắn thoát khỏi phong ấn đánh bại trưởng bối các ngươi, bản thể đều đã câu diệt thành mây khói, nhưng hắn vẫn trường cửu tồn tại.”
“Ha ha…”
Hắc Ám Ma thần cười to:
“Ta còn tưởng hóa thân của Đệ nhất Quang Minh Thần vẫn còn tồn tại, hóa ra đã sớm hóa thành mây khói, ha ha…”
Quang Minh hệ tu giả là tử địch của Hắc Ám hệ tu giả, mặc kệ Nhất đại Quang Minh thần trước kia là địch hay là bạn, nhưng một khi biết được tin tức này, Ma thần không thể không vui mừng.
“Đúng vậy, hóa thân của Quang Minh thần quả thật đã chết.

Bất quá, chân thân của người không lâu nữa sẽ sống lại!
Vừa nói đến đây lão nhân thần bí cười to đầy sảng khoái.

Bất quá trong tai mọi người lại thành thanh âm khó nghe.
“Ngươi nói cái gì, Đệ nhất Quang Minh thần sống lại?
Một Thủy Thần đột nhiên mở miệng, trong con ngươi màu lam tràn đầy vẻ sợ hãi, dung nhan diễm lệ không thể bình tĩnh, run rẩy.
“Đúng, ta đã thấy được tương lai, Quang Minh thần chắc chắn sẽ trở lại!”
Lão nhân không che giấu thần sắc kích động nói: “Đây cũng là nguyên nhân hôm nay ta lại công cáo cho các ngươi nhiều bí mật như vậy.


Hừ, Thiên giới phản nghịch giả, mọi việc đến hôm nay đã khác rồi, ngươi chuẩn bị nhận trừng phạt đi.”
Hắc Ám đại ma thần vẻ mặt đại biến, lộ ra thần sắc suy tư, quát: “Hư ngụy, liên quân chúng ta trước hết tiêu diệt Thiên đường, để xem Đệ nhất Quang Minh thần làm sao hồi sinh, làm sao quay về.”
Quang Minh thần còn chưa kịp lên tiếng đã nghe tiếng của Hỏa Thần Khải Kì vang lên:
“Không sai! Chuyện liên quân ta cũng đồng ý, mấy ngàn năm trước tiền bối của ta đã mang lí tưởng hủy diệt hài cốt của Quang Minh thần nhưng mà vẫn chưa phát hiện hài cốt ở nơi nào.

Nhưng mà bây giờ ta có thể cảm thấy khí tức của Quang Minh thần.

Chúng ta liên thủ phá hủy xương cốt, coi hắn làm thế nào sống lại.”
Ma thần các phương đều lộ ra thần sắc đồng tình, Quang Minh thần có chút do dự, Thủy Thần không có biểu hiện gì, chỉ có Hỏa Thần là đồng ý với Chiến Thần.

Hắn quát lớn:
“Thiên giới cũng có giới quy, ta chỉ biết tổ bối bị buộc phải phản kháng để duy trì mạng sống.

Ta là tử tôn, nguyện tiếp tục di chí của người mà chiến đấu!”
“Oành…”
Khí tức thần thánh như ngân hà hạ xuống cửu thiên, khắp trời đều là thần thánh quang huy.

Chiến Thần cùng Hỏa Thần lập tức khí thế bạo phát, hoàng kim đấu khí vây bọc phạm vi mấy trượng chung quanh Chiến Thần, mà Hỏa Thần thì đứng giữa một vùng thần hỏa ngày càng mãnh phát.
“Oành…”
Hắc Ám ma thần đang đứng riêng một chỗ cũng bắt đầu thúc động thao thiên ma khí, chỗ hắn đứng giống như biến thành địa ngục vậy, ma vân trùng thiên.

Trong phương viên vài dặm xung quang hắn chỉ còn là một phiến hắc ám.
Hắc Ám đại ma thần thân ở tiền phương, ma giáp lấp lánh hàn quang, một thanh hắc sắc ma đao ảo hóa mà xuất hiện.

Cự đại Minh Thần mặc Tử Vong khải giáp, cầm trong tay huyền sắc liêm đao từ từ đi đến, song nhãn thấu phát quang mang chấn nhiếp nhân tâm.

Ngạc Vận ma thần âm thầm ẩn thân ở ngay sau lưng hắn.

Huyết Hoàng bay lên trên bầu trời, xung quanh hắc sắc ma vân lóe ra đạo đạo huyết quang.
“Hắc hắc…” Thần bí lão nhân cười lạnh.
“Thật sự đọa lạc, à, Ma - Thần liên thủ.

Bất quá các ngươi nghĩ bằng vậy mà đã có thể công phá Thiên Đường thì sai rồi.


Quang Minh thần hóa thân tuy không có mặt nhưng còn có ta với Phệ Thần thú.”
Thần bí lão nhân mặc dù không phát ra một chút năng lượng dao động nào nhưng lại khiến mấy người bọn Hắc Ám ma thần cảm thấy cực kì bất an.

Hắn nhìn Quang Minh thần hô lớn: “Tên hư ngụy nhà ngươi còn do dự cái gì.

Mau liên thủ cùng ta tiêu diệt hắn.”
Chiến Thần quát lớn: “Sát!”
Y nhằm hướng lão nhân thần bí phóng tới, hoàng kim đấu khí ngút trời, lan tràn thiên không, kiếm quang chói lòa như một vì sao băng bắn thẳng đến, lưu lại trong không trung đạo đạo quang mang xán lạn, sát khí đầy trời.
Hỏa Thần cũng đồng thời ra tay, thần hỏa mạn thiên mãnh liệt nhằm vào thần bí lão nhân, sức nóng mãnh liệt khiến các cao thủ Huyền giới không khỏi kinh ngạc.

Không gian phảng phất cũng bị thiêu đốt đến biến dạng.

Ma đao của Hắc Ám ma thần cũng đồng thời bổ xuống, trảm phá hư không, năng lượng cuồng loạn bộc phát cả không gian.

Minh Thần âm trầm cầm Tử Vong liêm đao, như biến mất vào hư không, cắt thẳng vào thần bí lão nhân.

Huyết Hoàng cũng lập tức ra tay, huyết quang sáng chói tụ thành huyết kiếm phát ra quang mang tà dị chói mắt cơ hồ khiến không một người nào dám nhìn thẳng…
Từng ấy vị chủ thần liên thủ công kích, uy lực có thể tưởng tượng được, cả tòa Bái Đán thánh thành kịch liệt dao động.

Cũng may là chúng thần đều phát động công kích trong không trung, nếu không chắc chắn tòa thành này sẽ nhanh chóng bị phá hủy.
Thiên phạt chỉ trong nháy mắt đã đánh xuống, bất quá cũng không gây được khó khăn nào cho chúng thần.
Đối mặt với sát khí xung thiên, năng lượng công kích hạo hãn vô cùng, thần bí lão nhân vẫn hết sức bình tĩnh, miệng rất nhanh niệm một đoạn chú ngữ cổ xưa, rồi quát lớn: “Không gian cấm cố!”
Đúng lúc này, một sự tình kì dị đáng sợ chợt phát sinh.

Các chủ thần đột nhiên đều bất động, ở yên một chỗ giữa không gian.

Ngay cả kiếm khí cùng đao mang bổ ra, cả thần hỏa hùng liệt tất cả phảng phất như đều bị dừng lại vĩnh hằng trong không gian đó.

Ở ngoài xa quan sát chiến trường Thần Nam đại kinh, thần bí lão nhân này không biết là nhân vật thế nào mà có thế chế trụ cùng lúc mấy vị chủ thần, thực lực thật quá biến thái.

Ngay cả cao thủ cấp Thần Vương cũng đều đổ mồ hôi lạnh.

Rõ ràng là chỉ cốt khổng lồ với chiến trường ở giữa không trung đã phát sinh dị sự.

Thần Nam cảm thấy mười tám tầng địa ngục đang có chuyển biến, tình thế lúc này dị thường bất diệu, bây giờ chỉ nên lặng lặng quan sát, tuyệt không thể vọng động.
- Cắc…
Hàng loạt tiếng gãy vỡ từ chiến trường giữa hư không phát ra, mấy người bọn Chiến Thần, Hắc Ám ma thần trong không trung gian nan nhích động thân thể, giống như đang cố nghiền nát một tòa thần sơn vậy.
Các vị chủ thần trước sau đều bắt đầu hành động, dùng toàn lực phá toái không gian trói buộc.
Quang Minh thần cùng Thủy thần Tây Tạp Lệ Ti bị bức phải tham chiến cũng bị chế trụ hành động ngay trên không trung.


Khổ sở nhích động từng chút.
Thần bí lão nhân cười lạnh nói: “Giờ đã biết lợi hại rồi chứ?”
“Ngươi… đã đạt tới Thần Hoàng cảnh giới?
Hỏa Thần chấn kinh hỏi.
“Không phải, thực ra ta chỉ là một phế nhân, không có thần lực.

Bất quá ta lại nắm giữ không gian pháp tắc, không gian xung quanh đều chịu sự điều khiển của ta, cho dù là Thần Vương cũng khó có thể thoát khỏi không gian giam cầm này.”
“Không phải Thần Hoàng nhưng lại sở hữu pháp tắc của Thần Hoàng!” Hắc Ám đại ma thần hít vào một hơi khí lạnh.
Chiến Thần nghiến răng nói: “Ngươi tưởng thế là có thể giam cầm bản tôn chăng?”
- Cắc…
Không gian hư vô giống như một vật hữu hình, phát ra tiếng băng vỡ chói tai, Chiến Thần lảo đảo nhưng cũng dần thoát khỏi trói buộc của không gian, bắt đầu có thể hành động.
Cùng lúc, Quang Minh thần, Hắc Ám ma thần, Huyết Hoàng mấy người cũng dần dần khôi phục tự do.
Thần bí lão nhân biến sắc:
“Xem ra các ngươi còn mạnh hơn ta nghĩ, bất quá cũng vô dụng thôi.

Mặc dù ta không phải là Thần Hoàng, đây là một nhược điểm trí mạng nhưng không phải là không có cách tu bổ.”
Miệng niệm chú ngữ, không gian chi môn lại khai mở, Thiên đường hiện ra một lỗ hổng.
“Gào…”
Một tiếng gầm vang lên, tựa như tiếng sét đánh vào tâm linh mỗi người, khiến tất cả tu giả một trận chấn kinh, có thể thấy tiếng gầm của quái thú thật quá đáng sợ, phảng phất như có khả năng xuyên phá tâm linh con người, thật khiến người ta sợ hãi.
Một con quái thú cực lớn từ trong Thiên Đường không ngừng gầm gừ, hung mãnh lao đến, thân cao ba trượng, dài năm trượng, thân kì lân chân voi, cả người bao phủ thanh sắc lân giáp lấp lóe hàn quang.

Kì lạ nhất là trên mình nó lại mọc ra năm cái đầu dữ tợn phân ra các hướng, trung ương là một Tây phương Long đầu, bên phải là hai Hổ đầu cùng Sư đầu, bên trái là hai Hùng đầu và Báo đầu.
Đương nhiên trên mỗi cái đầu đều được bao phủ bởi lân giáp, nó hống lên một tiếng rồi nhằm vào các vị chủ thần đang hành động bất tiện trong không trung lao đến.

Quái thú trong không gian giam cầm này tựa hồ không có chút ảnh hưởng, giống như đang đi trên mặt đất vậy.
- Gào…
Năm đầu cùng rống lên, chấn động thiên địa, cả tòa Bái Đán thánh thành cũng kịch liệt rung động.

Quái thú nhanh chóng bay đến trước mặt Minh Thần, năm cái miệng lớn đỏ lòm như chậu máu cùng mở lớn, trong nháy mắt đã ngậm lấy nhục thể của hắn.
Năm cái miệng máu chớp nhoáng đã xé thân hình Minh Thần làm hai nửa, ma huyết nhuộm hồng cả một vùng không gian, Minh Thần kêu lên một tiếng thảm thiết.

Chuyện này thật quá kinh khủng, phệ thần thú không ngờ lại có thể dễ dàng xé nát thân thể của một vị chủ thần!
Ở ngoài xa Thần Nam không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.

Quái thú này từ đầu đến chân đều cực kì biến thái, vượt xa thần thú Tử Kim Thần Long.
Đúng lúc này, Long bảo bảo đang ngủ trên vai Thần Nam phát ra hoàng kim quang mang chói mắt, mơ màng dãy dụa, khó chịu nói:
“Thần nói, ta rất khó chịu, ta… ta chết mất, ta sẽ không xuống địa ngục đâu…”
“Long bảo bảo, ngươi bị làm sao vậy?”
Thần Nam kinh hãi đình chỉ quan sát chiến trường, vô cùng khẩn trương hỏi Tiểu Long.
“Ta… ta cảm thấy khó chiu, có người gọi ta, ta dường như mất đi linh hồn, đại đức đại uy…


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi