THẦN MỘ II



Bảy tầng địa ngục cũng âm u, kinh rợn như diêm la điện, vốn là vô hình nội thiên địa của bảy vị nghịch thiên cấp cao thủ bị Hỗn Độn vương luyện hóa thành bảy tòa âm điện.

Điện vũ khổng lồ nối nhau, phía trên điêu khắc cổ lão chú văn, ngay cả các Thái cổ thần cũng không hiểu được ý nghĩa.
Thất trùng địa ngục kéo Hỗn Độn vương cùng tứ đại cao thủ thoát khỏi trói buộc.
“Hỗn Độn vương đáng chết.” Quỷ Chủ vẫn tỏ vẻ hữu khí vô lực không còn vẻ lật đật như trước nữa, bộ xương trắng muốt phát ra hào quang chói mắt, hiển nhiên phẫn nộ cực điểm.

Ma Chủ, Độc Cô Bại Thiên, Thời Không đại thần cũng tỏ vẻ bi thương, bởi hai tầng trong thất trùng địa ngục do nội thiên địa người quen cũ của họ hóa thành.
Năm xưa Tiểu lục đạo có sáu đạo chủ, trận chiến Thái cổ trời đất đảo điên, đệ tam giới gần như triệt để hủy diệt, sáu người đều tan tác, Thời Không đại thần, Độc Cô Bại Thiên trải qua thiên kiếp vạn hiểm mới hồi phục bản nguyên nhưng có hai người vĩnh viễn tiêu tan.
Ma Chủ và Quỷ Chủ tuy biết hai người đó không thể hiện thế được nữa nhưng không ngờ cả nội thiên địa của họ cũng bị luyện hóa.
Đáng tiếc vô cùng, hai vị đạo chủ mạnh nhất đã hoàn toàn tiêu tan.

Thân phận của họ so với bọn Ma Chủ còn xa xưa hơn, chuyển sinh qua không biết bao nhiêu thần thoại thời đại, sớm đã là nghịch thiên cấp cao thủ, nhưng sau cùng vẫn rơi rụng trước thiên đạo.
Hỗn Độn vương đem nội thiên địa của lưỡng vị đạo chủ luyện hóa thành hai tầng trong thất trùng địa ngục, khinh nhờn bạn hữu của bọn Độc Cô Bại Thiên đến vậy, đương nhiên họ phải phát nộ, Quỷ Chủ xuất thủ.
“Đồ Thiên!”
Quỷ Chủ quát vang, toàn thân như khí hóa, thành một dải bạch vụ mông lung, khí tức phát ra âm u vô hạn, trùm thẳng lên bọn Hỗn Độn vương.
“Gào…”
Hỗn Độn vương gầm lên vang dội, phản kháng kịch liệt khiến trời đất xoay chuyển, không gian liên tục hủy diệt, hào quang chói lòa cùng năng lượng dao động kinh nhân vượt mọi cực hạn.

Tiểu lục đạo liên tục vỡ tan bảy, tám lần rồi tụ lại, có điều nhỏ hơn lúc trước bởi vô tận không gian triệt để tan vỡ rồi.
Quỷ Chủ bị hất ngược lại, thất trùng địa ngục trùm lên y, Ma Chủ và Độc Cô Bại Thiên đồng thời xuất thủ, hào quang xé toang thiên địa, hất thất trùng địa ngục đập vào chân trời xa tắp, khí tức âm u vô hạn lướt qua thân thể Quỷ Chủ, bộ xương trắng muột bị cạo rơi một lớp phấn mỏng.
Ai nấy biến sắc, Quỷ Chủ thần thông quảng đại cỡ nào mà bị thất trùng địa ngục đánh trúng, bộ xương kiên ngạnh cũng tổn hại.

Bất quá, Hỗn Độn vương bị Quỷ Chủ đang lúc nóng giận tấn công cũng chọi không ít thiệt thòi, cổ lão chiến giáp trên mình vỡ tan lộ ra hỗn độn chi thể hùng vĩ đĩnh bạt như ma nhân, hai mắt u quang sáng rực, bao phủ một tầng khí tức lạnh ngắt, hoàn toàn hợp với thất trùng địa ngục.
Y quát vang với tứ đại cao thủ sau lưng: “Hỗn Độn Tứ Tôn, chúng ta cùng giết chúng.” Đoạn lộ vẻ hung ác khôn tả: “Các ngươi đều phải chết hết.

Trấn Ma thạch, giết.”
Trấn Ma thạch như tòa ma sơn, phủ một tầng âm ảnh xuống dưới, nhanh chóng đập vào bọn Độc Cô Bại Thiên.
Ma Chủ hừ lạnh: “Mắt ngươi để lên trán rồi, hôm nay ngươi sống sót được hay không cũng là vấn đề phải xét.

Bái Tướng đài, giết.” Bái Tướng đài lập lờ trên không phát ra hào quang chói lòa, cũng biến thành khổng lồ vô tận, nhanh chóng lao vào Trấn Ma thạch.
“Ầm, ầm, ầm.”
Đó là lần va chạm nghịch thiên cấp, cơ hồ diệt thế.
Trấn Ma thạch đấu với Bái Tướng đài.
Cả hai từng giao phong với nhau, hiện tại lại đối quyết, nhưng lần này đều được chủ nhân tế luyện lại, sức mạnh hơn xưa nhiều.
Thất trùng địa ngục phóng đại ngàn lần như vạn tầng cự sơn ép xuống, ấm ảnh trùm kháp không gian, nhắm vào Thần Nam, Ma Chủ, Độc Cô Bại Thiên.
Nhân vương xuất thủ!
Lá Hồng Hoang Kỳ rung lên phần phật, nửa tinh không trong một phiến thiên vũ còn bị lay tan, đủ thấy uy lực cực lớn, đại kỳ như thông thiên cự phong cao vạn trượng, mặt lá cờ rung lên như mặt biển sôi trào, quét qua thinh không.
Đại kỳ chặn đứng thất trùng địa ngục, giữ cứng lại trên không.
“Hủy diệt!” Quỷ Chủ hét lớn, lao bổ vào Hỗn Độn vương.
Thần Nam, Độc Cô Bại Thiên, Thần tổ, Ma Chủ, Thời Không đại thần đều lao tới, tạo thành một trường đại hỗn chiến bởi phe Hỗn Độn vương cũng có tới năm người.
“Thất trùng địa vực thất trùng thiên!” Hỗn Độn vương quát vang, tay xuất ra đạo đạo pháp ấn, thất trùng địa ngục nhanh chóng tách ra, tầng cuối cùng chống lại Hồng Hoang Kỳ, sáu tầng khác đổ vào Ma Chủ.
Thất trùng địa ngục vốn không nối liền nhau, qua vô tận tuế nguyệt được hậu nhân sáng tạo thêm mấy tầng, trở thành mười tám tầng địa ngục, tuy nhiên trong đại phá diệt, mấy tầng đó đều tan tành.


Thất trùng địa ngục chưa từng bị luyện hóa hợp lại nên tách ra không hề khó khăn.
Sáu tầng bay múa, bọn Ma Chủ trừ đại chiến với Hỗn Độn vương và tứ tôn, còn phải đối kháng áp lực của địa ngục ép xuống.
Thần gia lão ma vương gầm lên: “Hỗn Độn vương ngươi không trấn áp được chúng ta, đó tuy là nội thiên địa của nghịch thiên cấp cao thủ nhưng không chân chính thành không gian thế giới được.

Cẩn thận không lão ma ta đánh tan toàn bộ.” Tuy lão nói vậy nhưng áp lực cực lớn, lão mới phục nguyên, chưa hề vượt được cảnh giới năm xưa.
Hai mắt Ma Chủ phát ra vô tận hắc ám vụ khí, quát lên từng chữ: Băng - thiên - liệt - địa!” Vạn tầng ma ảnh nghịch thiên, chống lại địa ngục từ trên áp xuống, giữ cứng lại.
“Nghịch loạn!” Độc Cô Bại Thiên nói rất đơn giản nhưng choang choảng như đao phong va nhau, Nghịch Loạn thập ngũ thức bùng lên, xé toạc dao động năng lượng kinh nhân trên không, va vào địa ngục áp xuống vang lên tiếng nổ chấn động màng tai, hủy diệt khí tức lan tràn.
Thời Không đại thần không có sức mạnh như thế nhưng lại nắm trong tay thời không pháp tắc cực kỳ thần dị, xuyên qua trùng trùng không gian ngăn cách khiến địa ngục ép xuống không tài nào trùm lên ông dược.
Thần Nam lại thể hiện sức mạnh kinh hãi, không dùng sức mạnh vô tận của nghịch thiên cấp đánh tan địa ngục mà mở toang nội thiên địa định hút luôn.
“Oành!”
Tầng địa ngục hung mãnh va vào bản nguyên thế giới của hắn khiến Tiểu lục đạo rung lên bần bật, dao động năng lượng tràn ra như biển động, bản nguyên thế giới của hắn mơ hồ hẳn, còn tầng địa ngục vang lên những tiếng răng rắc như thể sắp vỡ tan.
Hỗn Độn vương kinh nộ, lao thẳng tới chỗ Thần Nam, nhưng bị Quỷ Chủ cầm chân, bình thường Quỷ Chủ có vẻ hữu khí vô lực nhưng khi phát nộ lại cực kỳ đáng sợ, xứng danh cửu u chí tôn! Sát khí xung thiên, cốt hải trắng tinh chặn đứng địa ngục trên đỉnh đầu, Quỷ Chủ như phát cuồng, tấn công Hỗn Độn vương.
Ma Chủ và Độc Cô Bại Thiên thấy Thần Nam định hút địa ngục, đều kinh hãi, họ dốc toàn lực hất địa ngục trên đỉnh đầu lên cao cho Nhân vương dùng Hồng Hoang Kỳ chặn lại.

Đoạn họ lao vào đánh Hỗn Độn Tứ Tôn, gạt hết mọi ngăn cách, đến cạnh Thần Nam, oanh kích tầng địa ngục đó.
Tam đại nghịch thiên cấp cao thủ đồng thời thi thần thông , tầng địa ngục không chịu nổi sức mạnh khủng khiếp liền vỡ vụn rồi bị bản nguyên thế giới của Thần Nam điên cuồng hút lấy.
Trong bản nguyên thế giới, linh khí xung thiên, vô tận tinh khí dày đặc phiêu tán trong thiên địa, mặt đất càng dày đặc sinh cơ, không gian vô hạn trải rộng, những vì sao trên trời càng sáng soi, phóng đại hơn hẳn.
Đó là một loại sức mạnh mới, Thần Nam như được tắm trong nắng sớm, phảng phất có sóng nước ôn nhu lưu động trên đầu, cảm giác toàn thân thư thái vô cùng, sức mạnh nghịch thiên cấp đươc củng cố.
Ngoài xa, Hỗn Độn vương cả kinh, gầm lên điên cuồng, sáu tầng địa ngục còn lại tụ hợp, đập hết vào Thần Nam.
Nhân vương đáp xuống, cùng Thần Nam, Ma Chủ, Độc Cô Bại Thiên chống lại lục trùng địa ngục cùng Hỗn Độn Tứ Tôn, Thần tổ và Quỷ Chủ nhảy vào Hỗn Độn vương.


Trấn Ma thạch và Bái Tướng đài va nhau kịch liệt khiến thiên địa liên tục rúng động.
“Dám hủy một tầng địa ngục của ta, đáng chết.” Hỗn Độn vương vừa đối kháng với Quỷ Chủ cùng Thần tổ, dùng đại pháp lực khống chế lục trùng địa ngục trấn áp bọn Thần Nam.
Đại chiến diễn ra kịch liệt, Tiểu lục đạo liên tục phiêu diêu.
Cùng lúc, Huyết hải dấy lên sóng lớn ngút trời, một dải tàn phá cung điện nổi lên mặt biển, liên tục vỡ tan rồi tụ lại, sức mạnh vô tận bùng lên, hướng vào một điêu tượng trước cung điện.
Đoạn, trong làn huyết quang sáng lóa, mọi điêu tượng đều liên tục vỡ rồi tụ, sức mạnh vô tận tụ hết vào sức mạnh một bức điêu tượng mở bừng mắt.
“Ầm.” Bức tượng đó bay lên, lớp thạch bì trút xuống, một nhân ảnh toàn thân là huyết hồng bước ra, hai mắt phát ra vô tận hận ý, gầm lên với Hỗn Độn vương: “Trả mạng phụ thân ta.”
“Tu La!” Bọn Ma Chủ và Độc Cô Bại Thiên kinh hô, đó là trưởng tử của vị đại chủ khống chế Huyết hải.
Hai mắt Thần Nam sáng rực hào quang, lúc xưa hắn xuống đáy Huyết hải, từng thấy phiến cung điện này và điêu tượng, nhưng không ngờ trong đó còn có người sống.
“Tu La không nên lỗ mãng.” Độc Cô Bại Thiên xuất ra một đạo thần quang, kéo Tu La ngập trong huyết sát khí tức xung thiên về cạnh mình.

Y không muốn thấy con của cố nhân chết như vậy, dù gì Tu La vẫn chưa đạt đến nghịch thiên cảnh giới.
“Giết.”
Ngoài xa, Thái cổ quân vương Hắc Khởi cầm Tuyệt vọng ma đao sát lai, sát ý xung thiên.

Đồng thời, thủ mộ lão nhân và bọn Huyên Huyên cùng tới, đằng sau còn rất nhiều người.
“Độc Cô Bại Thiên, tên Vương bát đản ngươi quả nhiên không chết.” Hắc Khởi gầm lên.
“Bại Thiên…” Huyên Huyên mặt đầy lệ.
“Grào…”
Thiên Long gầm vang, bọn Long Nhi, Không Không, Y Y, Tử Kim thần long cùng nhiều thiên giai cao thủ nhanh chóng lướt tới.
“Không được, để họ vào sẽ khiến sức mạnh của chúng ta mạnh lên nhưng thương vong thảm trọng.” Độc Cô Bại Thiên quay sang nói với Chiến Ma: “Xem ra phải dùng đến ‘Cấm thiên nguyên giới’ rồi.”
“Được.” Ma Chủ gật đầu.
Họ cùng nhìn Thần Nam gọi: “Thần Nam lại đây, chúng ta liên thủ gọi Cấm thiên nguyên giới đến, dùng bản nguyên thế giới của ngươi làm vật dẫn thi triển Cấm thiên chi lực.”
Thần Nam nhìn họ với vẻ nghi hoặc.
“Ngươi sẽ hiểu ngay.”
Ma Chủ và Độc Cô Bại Thiên cùng nắm lấy tay hắn, đoạn dốc sức xé toang không gian, cổ thiên lộ xuất hiện trước mắt hắn, đại hợp cốc như địa ngục không đáy bị rút ra rồi dung nhập vào bản nguyên thế giới của hắn.

Hắn đột nhiên hiểu ra, không cần bọn Độc Cô Bại Thiên nói gì, bản nguyên thế giới mở toang ra, dao động hùng hồn tràn lên.
Đồng thời, Nhân vương mở Hồng Hoang Kỳ, cuốn Quỷ Chủ và Thần tổ vào.
Dao động kinh nhân bùng lên, không gian phảng phất biến thành thế giới vực sâu trong cổ thiên lộ, Hỗn Độn Tứ Tôn cảm giác sức mạnh tan thật nhanh, tu vi chấn cổ thước kim không còn nổi ba thành.
Hỗn Độn vương cả kinh thất sắc: “Độc Cô Bại Thiên, các ngươi được lắm, lại rút bản nguyên của bọn Thương Thiên, Hoàng Thiên, những Thiên rơi rụng trong mấy thần thoại thời đại.

Có cả cửu trùng thiên nguyên!”
Hỗn Độn vương không kịp nói thành lời, cửu trùng thiên bản nguyên hợp thành cấm thiên nguyên giới, dao động hùng hậu tràn tới.
Hỗn Độn vương dùng lục trùng địa ngục đập tới định cứu Hỗn Độn Tứ Tôn.
Nhân vương vung đại kỳ, “ầm”, chặn đứng lục trùng địa ngục.

Thần Nam, Độc Cô Bại Thiên, Ma Chủ, Thần tổ, Quỷ Chủ, Thời Không đại thần, Tu La đồng thời xuất thủ.

Thần Nam tạm thời khống chế cấm thiên không gian nên họ không bị ảnh hưởng, toàn bộ đánh hết vào Hỗn Độn Tứ Tôn cùng lục trùng địa ngục.
Lưỡng vị hỗn độn tôn giả tịch diệt tại chỗ, hai ngươi khác được Hỗn Độn vương dùng đại pháp lực cuốn ra.
“Ầm, ầm, ầm.” Hồng Hoang Kỳ mở toang lục trùng địa vực, cuốn mạnh tới, thu một tầng vào đại kỳ.

Độc Cô Bại Thiên, Quỷ Chủ liên thủ trực tiếp đánh tan, Thần Nam dùng bản nguyên thế giới đoạt tiếp một tầng nữa.

Hỗn Độn vương đau lòng muốn chết, nhanh chóng triệu hoán tam trùng địa ngục còn lại ra.
Y hét vang: “Ta lên Thiên đạo đợi các ngươi đến tìm chết.”
Y triệu hoán Trấn Ma thạch lại phá, cùng với sức mạnh ba tầng địa ngục, dùng sức mạnh gần như hủy diệt này đột phá phong tỏa của chư cường.
Bọn Thần Nam, Nhân vương, Độc Cô Bại Thiên, Ma Chủ đuổi riết, dẫn một toàn Thái cổ thần và hồng hoang cường giả diệt sạch sức mạnh còn lại của hỗn độn tộc trong hỗn độn hải mênh mang.
Hỗn độn cổ địa gần như tan nát, Hỗn Độn vương mang Hỗn Độn tử, U La vương, Thông Thiên, Khuê Mộc vương, Ngự Phong vương, lấy tam trùng địa ngục làm vật dẫn mở đường lên cửu trùng thiên, rồi biến mất khỏi vùng thiên vũ này.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi