Bạch Thương Đông giống như thường ngày, mang theo Na Na đến cửa hàng của Nộ Sa Phong ăn thịt nướng, không phải là hắn thích nơi này, mà là bên trong toàn bộ Ma Thành căn bản là không có lựa chọn thứ hai nào.
Cho ta hai phần thịt Ma Lang nướng.
Sau khi Bạch Thương Đông ngồi xuống, vẫy vẫy tay với Nộ Sa Phong ở phía sau quầy.
Nộ Sa Phong lạnh mặt nói: Bán hết rồi, chỉ còn lại thịt Lôi Long.
Vậy thì cho hai phần thịt Lôi Long.
Bạch Thương Đông nói.
Hai chục ngàn Thanh Tinh một phần.
Nộ Sa Phong bưng lên hai phần thịt Lôi Long, mặt không có biểu tình đưa tay nói với Bạch Thương Đông.
Tử Thức tránh ở trong phòng bếp, trong lòng mừng thầm: Hai chục ngàn Thanh Tinh một phần thịt Lôi Long, một Á Nhân như hắn sợ rằng trả không nổi nhiều Thanh Tinh như vậy, coi như có thể bỏ ra, cũng không có khả năng đồng ý với giá cả vượt quá bình thường như vậy, nhất định sẽ phải tranh chấp với Nộ Sa Phong, đến lúc đó chỉ cần Nộ Sa Phong giả vờ sợ hãi nhượng bộ, đồng ý để cho hắn ký sổ trước, đến lúc đó ta lại đi ra tìm hắn lấy chữ ký.
Chỉ cần lấy được chữ ký, hừ hừ! Khóe miệng Tử Thức lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.
Mắt thấy Bạch Thương Đông ngẩng đầu lên nhìn về phía Nộ Sa Phong, Tử Thức trong lòng điên cuồng la: Mau kêu gào a, mau gây lộn a, tốt nhất là ra tay đánh nhau, mau ra tay đi!Ah, những thứ này đủ chứ.
Nhưng Bạch Thương Đông lại chỉ tiện tay đem một khối tinh thạch màu tím ném cho Nộ Sa Phong, sau đó cùng Na Na cùng nhau bắt đầu hưởng thụ thịt Lôi Long nướng.
Nộ Sa Phong cầm Tử Tinh, ngẩn người một chút, chuyện này hoàn toàn khác so với lời Tử Thức nói với hắn, trong lúc lập tức không biết tiếp theo nên làm gì.
Khốn kiếp, một tên Á Nhân như hắn làm sao lại giàu có như vậy, vậy mà mắt đều không nháy một cái dùng Tử Tinh tiêu, hai chục ngàn Thanh Tinh một phần thịt Lôi Long hắn cũng dám ăn? Trong lòng Tử Thức âm thầm chửi.
Có chuyện gì không? Bạch Thương Đông ngẩng đầu nhìn Nộ Sa Phong vẫn còn đứng ở bên cạnh hắn, những tử tinh gì đó này hắn xài không có chút nào đau lòng, dù sao đều là Tích Hoa Nhân cho hắn, sau khi rời khỏi Ma giới, những tinh thạch này sẽ không còn một chút tác dụng nào.
Hơn nữa, Bạch Thương Đông đối với vật giá ở đây cũng không hiểu, hai chục ngàn Thanh Tinh một phần thịt Lôi Long, hắn còn tưởng rằng là giá cả bình thường.
Không có! Không có! Nộ Sa Phong vội vàng cầm lấy Tử Tinh rời đi, trở lại sau bếp.
Làm sao bây giờ? Hắn thật sự thanh toán bốn chục ngàn Thanh Tinh.
Nộ Sa Phong nắm khối Tử Tinh của Bạch Thương Đông cho kia, thấp giọng nói với Tử Thức.
Tử Thức lạnh lẽo cười một tiếng: Không sao, ta còn có chiêu thứ hai, ngươi không cần phải để ý đến, trở về quầy đứng ngay ngắn, không nên lộ ra sơ hở, tiếp đố để cho ta tới.
Nộ Sa Phong gật đầu một cái, bước nhanh trở lại phía sau quầy đứng ngay ngắn, nhìn hai người Bạch Thương Đông cùng Na Na ở đó ăn thịt nướng.
Thịt Lôi Long đến từ Ma Vật cao cấp, ăn ngon hơn thịt Ma Lang không biết bao nhiêu lần, sau khi Bạch Thương Đông ăn xong một phần, còn có chút cảm giác chưa thỏa mãn.
Nhưng mà hắn cũng không tính tiếp tục ăn, chờ sau khi Na Na ăn xong lập tức đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Khách nhân tôn quý, cảm ơn các ngươi đã đến tiệm nhỏ, bây giờ tiệm nhỏ có hoạt động rút thưởng, chỉ cần mua một phần thịt Lôi Long, liền có thể thu được một lần cơ hội rút thưởng, giải nhất thưởng là Quỷ Ma Khí nha.
Tử Thức ăn mặc quần áo của tiểu nhị, bưng một cái hòm rút thưởng đi tới trước mặt BạchThương Đông cùng Na Na.
Trong lòng Tử Thức âm thầm đắc ý: Đáng chết khốn kiếp, chờ ngươi rút thưởng xong, để cho ngươi ký tên, đến lúc đó sống chết của ngươi liền do ta quyết định.
Không cần.
Tử Thức vẫn còn đang tưởng tượng xem mình phải dày xéo Bạch Thương Đông như thế nào, lại đột nhiên nghe thấy Bạch Thương Đông lạnh lùng nói một câu.
Khách nhân tôn quý, như thế nào lại không rút thưởng? Đây chính là chỉ có khách nhân mua Lôi Long thịt mới có tư cách a, rất có thể sẽ rút được Quỷ Ma Khí.
Tử Thức trợn to hai mắt, dường như không dám tin tưởng vào lỗ tai của mình.
Những thủ đoạn của đám cửa hàng đen các ngươi ta đã thấy nhiều, nói là có thể rút dựodc giải thưởng lớn, thật ra bên trong căn bản là không có giải thưởng lớn gì, chỉ có hai ba cái vé ưu đãi gì đó, để cho ta cầm vé ưu đãi tiếp tục tới tiêu phí.
Bạch Thương Đông ôm Na Na đi ra ngoài, vừa đi vừa khoát tay nói với Tử Thức: Ngươi yên tâm đi, coi như không có những vé ưu đãi kia, ta cũng sẽ tiếp tục tới chỗ các ngươi, thịt Lôi Long không tệ, lần sau tiếp tục ăn.
Bạch Thương Đông ở trên địa cầu thật sự là quá thường xuyên thấy loại thủ đoạn bán giảm giá này, thủ đoạn cao minh hơn so với thứ này cũng đều nhìn quá quen rồi, hoàn toàn không thể có hứng thú nổi.
Ưu đãi em gái ngươi a, ai muốn để cho ngươi tới tiếp tục tiêu phí, chỗ này của ta đều là giải thưởng lớn, ngươi bị ngu si sao! Ý muốn nhào tới bóp chết Bạch Thương Đông của Tử Thức đều đã có, hắn vì bảo đảm nhất định sẽ để cho Bạch Thương Đông ký tên, cố ý đem tất cả vé thăm đều biến thành giải thưởng cao nhất, kết quả Bạch Thương Đông lại cho rằng bên trong không có giải thưởng lớn nên không rút.
Khốn kiếp! Khốn kiếp! Nhìn Bạch Thương Đông ôm Na Na đi ra ngoài hàng ăn, Tử Thức lại chửi mấy tiếng, Bạch Thương Đông căn bản là không để ý đến hắn, Tử Thức hận tới nghiến răng nghiến lợi.
Muốn chạy trốn ra khỏi lòng bàn tay của ta sao, ngươi còn kém xa.
Chờ sau khi Bạch Thương Đông đi xa, Tử Thức mới cởi xuống quần áo tiểu nhị trên người, đảo tròng mắt một vòng lại đuổi theo.
Bạch Thương Đông ôm Na Na trở về, đi tới một đầu hẻm, đột nhiên nhìn thấy một Ma Nhân ăn mặc kỳ quái, trên đầu mang theo khăn trùm đầu búp bê đầu to tiến tới.
Bằng hữu, có muốn chơi một chút hay không, năm Thanh Tinh một quyền, nếu có thể một quyền đánh ngã ta, liền có thể thu được Quỷ Ma Khí khen thưởng nha.
Tử Thức lung lay đoản đao trong tay.
Bạch Thương Đông lại cũng không để ý tới, ôm Na Na tiếp tục đi về phía trước, người như thế ở trên địa cầu hắn đã nhìn thấy quá nhiều, dùng mấy chữ Người giả bị đụng liền có thể khái quát.
Nếu thật sự là một quyền đánh lên, chỉ sợ hắn sẽ lập tức ngã xuống kêu to ăn vạ, đến lúc đó đem người trong Ma Thành đều dẫn tới, đám Ma Nhân đương nhiên sẽ tin tưởng một tên Ma Nhân, mà không phải một Á Nhân như ta.
Bạch Thương Đông thầm nghĩ.
Khốn kiếp, đến cùng là người này đang suy nghĩ cái gì? Đầu óc có bệnh sao? Chuyện tốt như vậy hắn đều không làm? Tử Thức hận hận đem khăn trùm đầu ném xuống đất, từ lúc hắn ở trong Ma Nhân bia sinh ra tới nay, từ trước tới nay chưa từng gặp qua người nào khốn kiếp như vậy.
Tử Thức nhìn phương hướng Bạch Thương Đông rời đi một chút, hơi do dự một chút, tự lẩm bẩm: Xem ra chỉ có thể dùng một chiêu kia.
Bạch Thương Đông trở lại chỗ ở không bao lâu, lại nghe được có tiếng gõ cửa, mở cửa ra nhìn, một Ma Nhân mặc trang phục thủ vệ đứng ở ngoài cửa, Bạch Thương Đông không nhịn được khẽ cau mày, Ma Nhân này thoạt nhìn dường như khá quen, nhưng hắn lại không nhớ nổi đã thấy qua ở chỗ nào.
Ta thuộc đội hộ vệ của Ma Thành, bây giờ lục soát, ngươi tên là gì? Ma Nhân kia cầm lấy một quyển sổ, nghiêm trang nhìn Bạch Thương Đông hỏi.
Độc Cô Cầu Bại.
Ở nơi này bao lâu?! Được rồi, chính ngươi nhìn một chút xem, không thành vấn đề thì ở chỗ này ký xuống tên của ngươi.
Sau khi hỏi xong mấy vấn đề, Ma Nhân đem quyển sổ cùng bút đưa tới cho Bạch Thương Đông.
Bạch Thương Đông nhìn chữ viết trên quyển sổ một chút, xác thực đều là những thứ hắn mới vừa trả lời kia, vì vậy liền cầm bút ký tên ở phía trên.
Ký đi! Mau ký! Mau ký đi! Nhìn Bạch Thương Đông cầm lấy bút đặt lên trên giấy, tim của Tử Thức đều sắp nhảy ra ngoài rồi, trong lòng điên cuồng reo hò.
.