Được được, ta liền đánh cược với ngươi, nhìn xem ngươi sẽ dạy môn hạ đệ tử ôm hết hết vị trí ba người đứng đầu thế nào.
Xích Long Hiền Nhân nói xong lại quay sang Phó Thanh Y nói: Viện trưởng, ngươi cũng đã nghe được lời nói cuồng vọng của hắn, hôm nay xin mời viện trưởng làm chứng cho chúng ta, nếu như ở bên trên đại thí nửa năm sau, đệ tử của hắn không lấy được vị trí ba người đứng đầu, xin mời viện trưởng làm chủ để cho Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêuchuyển sang Ly Hỏa Viện ta, để tránh khỏi bọn họ bị một ít người cuồng vọng vô tri làm trễ nải tiền đồ tốt đẹp.
Bạch Thương Đông, ngươi thật sự là muốn đánh cược như thế à? Nếu như ngươi thua, đến lúc đó coi như hai người kia không muốn rời Kính Thai Viện, cũng nhất định phải bái nhập vào Ly Hỏa Viện.
Phó Thanh Y nhìn Bạch Thương Đông hỏi.
Nếu như bọn họ được ta dạy dỗ nửa năm, liền ba vị trí đứng đầu cuộc đại thí đều không lấy được, vậy bọn họ cũng không có tư cách làm đệ tử của Bạch Thương Đông ta, càng không có tư cách ở lại Kính Thai Viện.
Vẻ mặt của Bạch Thương Đông bất động nói.
Viện trưởng, ngươi cũng nghe thấy rồi đấy, người cuồng vọng tự đại như vậy, ngươi còn nói thêm cái gì với hắn nữa.
Xích Long Hiền Nhân cười lạnh nói.
Đã như vậy, vậy thì làm như vậy đi.
Phó Thanh Y thừa nhận Xích Long Hiền Nhân cùng Bạch Thương Đông đánh cược.
Bạch Thương Đông mang theo bốn tên đệ tử bọn Hoàng Tiên trở về Kính Thai Đảo, Phó Thanh Y cũng rời Xuân Huy Viện, nhưng trong Xuân Huy Viện so với mới vừa rồi lại càng náo nhiệt hơn.
Tên Bạch Thương Đông kia có phải là bị điên rồi hay không? Lại nói sau nửa năm để cho đệ tử của hắn lấy được ba người đứng đầu của cuộc đại thí, Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu thì coi như cũng được, hai mặt hàng còn lại kia đừng nói là ba vị trí đứng đầu, Top 100 bọn họ cũng có thể đi vào sao?Nếu hắn đã dám nói nói như vậy, có lẽ là có biện pháp gì cũng khó nói.
Có biện pháp gì? Ta thấy căn bản chính là liều chết, đừng nói tới mặt hàng như Lôi Sư, coi như là Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu cũng không có khả năng tiến vào nhóm ba người đứng đầu, có thể đi vào top 10 cũng đã không tệ rồi, Nam Ly Thư Viện chúng ta lại không chỉ có hai người bọn họ là Thánh Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, người mạnh hơn bọn họ cũng có.
Thật không hiểu nổi tên Bạch Thương Đông kia, hắn cuồng vọng như vậy đến cùng là muốn làm gì?Tất cả mọi người đều đang nghị luận vụ đánh cược giữa Bạch Thương Đông và Xích Long Hiền Nhân, ngay cả Lục Cốc Hiền Nhân cũng không nhịn được cau mày nói với Liên Ẩn ở bên cạnh: Tên Bạch Thương Đông kia tuyệt không phải là người cuồng vọng vô tri, ngươi xem đến cùng là hắn muốn làm gì?Liên Ẩn khẽ cười khổ: Ta cũng không biết được là hắn muốn làm gì, nếu chuyện này đã để cho viện trưởng làm chứng, bên trên đại thí nửa năm sau nếu đệ tử của hắn không lấy được ba vị trí đứng đầu, liền nhất định phải đem Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu đưa vào Ly Hỏa Viện.
Nhưng ta lại không nhìn ra, hắn có phần thắng gì, chớ nói cơ hội để Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu tiến vào danh sách ba người đứng đầu chưa tới một thành, coi như bọn họ có thể đi vào, hai đệtử còn lại kia, nếu không có ai có thể tiến vào danh sách ba người đứng đầu, cuộc đánh cược này thấy thế nào cũng là có thua không thắng.
Không nghĩ ra, cũng không nhìn thấu, chỉ có thể chờ tới đại thí nửa năm sau, nhìn một chút xem đến cùng là tên Bạch Thương Đông kia có thủ đoạn gì rồi.
Mặc dù Lục Cốc Hiền Nhân cũng cảm thấy Bạch Thương Đông sẽ phải thua không thể nghi ngờ, nhưng lại cảm thấy người như Bạch Thương Đông, thật sự không có khả năng làm ra loại chuyện chỉ sính miệng lưỡi nhất thời mà chịu thua.
Rất nhanh chuyện Bạch Thương Đông cùng Xích Long Hiền Nhân đánh cược liền truyền khắp 36 đảo của Nam Ly, cơ hồ đại đa số người sau khi nghe đều nghiêng về ý kiến cho là Bạch Thương Đông sẽ phải thua không thể nghi ngờ, phàm là người có hiểu biết đối với Nam Ly Thư Viện, đều cảm thấy Bạch Thương Đông căn bản là không khả năng thắng cuộc đánh cược như vậy.
Sau khi lên Kính Thai Đảo, Tống Nhạc lộ ra vẻ mặt đau khổ nói: Sư phụ, nếu ngươi muốn đánh cược, chỉ đánh cược bọn Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu có lẽ còn có một chút khả năng thắng, nếu muốn lấy trọn ba vị trí đứng đầu thì quá khó khăn đi?Tống Nhạc đã nói rất ý tứ, trên thực tế hắn cho là coi như Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu cũng không khả năng tiến vào ba người đứng đầu.
Bạch Thương Đông mỉm cười, ánh mắt quét qua mặt Tống Nhạc, sau đó là ba người Hoàng Tiên, Nam Cung Tiêu, Lôi Sư, chỉ thấy vẻ mặt của Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu cũng là vô cùng nghi hoặc, hiển nhiên bọn họ cũng cho là Bạch Thương Đông nói ra vụ cá cược này căn bản là không khả năng thắng.
Các ngươi tu luyện công pháp cùng bí kỹ gì, đem thứ sở trường nhất đều thể hiện ra cho ta nhìn thử một chút, Lôi Sư ngươi biểu diễn trước đi.
Bạch Thương Đông không trả lời Tống Nhạc, ở trên ghế băng đá bên cạnh Kính Thạch ngồi xuống, rót một chén trà, tùy ý nói.
Vâng, sư phụ.
Lôi Sư đáp một tiếng, vẫy gọi ra một thanh đồng chùy trung phẩm, múa một bộ chùy pháp, cũng coi như là có uy thế hừng hực.
Bạch Thương Đông nhìn về phía Hoàng Tiên, Hoàng Tiên hơi do dự một chút, triệu hồi ra Long Lân Nhận múa một bộ đao pháp, đao pháp kia vô cùng tinh diệu, cơ hồ vẩy mực không vào, Tống Nhạc cùng Lôi Sư nhìn thấy thế đều là trợn tròn mắt ngơ ngác, không nhịn được lớn tiếng khen Hoàng Tiên.
Mặc dù Nam Cung Tiêu không biết Bạch Thương Đông có ý gì, nhưng cũng không nguyện ý yếu thế ở trước mặt Bạch Thương Đông, càng không muốn để cho Hoàng Tiên coi thường mình, liền triệu hồi ra một thanh trường kiếm liền vỏ, đem kiếm giữ trong tay trái, ánh mắt nhìn tới Bạch Thương Đông, đột nhiên rút kiếm mà ra, trong nháy mắt liền chém ta mười ba kiếm, mà mười ba kiếm này nhanh không tưởng tượng nổi, người bên cạnh nhìn cảm giác giống như là NamCung Tiêu chỉ đâm ra một kiếm.
Kiếm thật là nhanh! Không hổ là Thánh Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, thật sự rất lợi hại! Tống Nhạc hâm mộ nhìn Nam Cung Tiêu nói.
Thần sắc trên mặt Nam Cung Tiêu bất động, nhưng trong lòng cũng đã âm thầm đắc ý, Chân Mệnh Đạo Ấn của hắn vốn có gia trì cực lớn đối với tốc độ, mà hắn tu môn bí kỹ « Thứ Tâm Thập Tam Kiếm » Thánh phẩm này, cũng là lấy nhanh mà nổi danh, hơn nữa hắn còn tận lực khổ luyện, tự nhận bên trong Văn Sĩ cấp một, có khả năng chặn Thứ Tâm Thập Tam Kiếm của hắn cũng không có mấy người.
Đây chính là năng lực mà các ngươi am hiểu nhất? Bạch Thương Đông lại chỉ nhíu mày, khắp khuôn mặt là vẻ thất vọng.
Trong lòng Nam Cung Tiêu cực kỳ khó chịu, mở miệng nói: Năng lực của chúng ta mạnh như thế nào đi nữa cũng mới chỉ là Văn Sĩ tứ phẩm ngũ phẩm, tự nhiên không so được với những sư huynh sư tỷ Văn Sĩ cấp chín thậm chí là Thánh phẩm kia, chỉ sợ là đã làm sư phụ thất vọng.
Nam Cung Tiêu là bởi vì Hoàng Tiên mới bái Bạch Thương Đông làm sư phụ, trên thực tế trong lòng cũng không vừa ý với Bạch Thương Đông, càng là không có kính sợ gì với đối với hắn, lời nói này ngầm chứa châm chọc, giễu cợt Bạch Thương Đông vì để mình thống khoái mới nói ra lời khoác lác như vậy, lại bắt những đệ tử bọn họ đi làm chuyện mà căn bản là bọn họ không làm được.
Nam Cung Tiêu thậm chí còn cảm thấy, chính mình chỉ cần ở trên Kính Thai Đảo này lăn lộn hơn nửa năm, sau đó liền có thể cùng Hoàng Tiên cùng nhau đầu nhập vào Ly Hỏa Viện rồi.
Bạch Thương Đông cũng không tức giận, nhìn Nam Cung Tiêu lạnh nhạt nói: Nguyên bản ta còn có một chút mong đợi nho nhỏ đối với ngươi, hy vọng ngươi và những thứ rác rưởi bên ngoài kia có một chút khác biệt, bây giờ nhìn lại là ta sai lầm rồi, ngươi và những thứ rác rưởi của các viện khác không có bất kỳ khác nhau gì, đều chỉ là một đám rác rưởi, thậm chí còn càng thêm phế vật vô dụng hơn.
Ngươi nói cái gì đó? Nam Cung Tiêu giận dữ, tay đè lên trường kiếm, nếu không phải thí sư là tội lớn, cơ hồ không nhịn được đã rút kiếm đâm về phía Bạch Thương Đông, ở trên người Bạch Thương Đông đâm ra vài cái lỗ thủng.
Ngươi không nghe lầm đâu, ngươi chính là rác rưởi, rác rưởi cầm kiếm thì có ích lợi gì? Rác rưởi liền kiếm cũng không dám rút ra, xứng đáng cầm kiếm sao? Bạch Thương Đông nhìn thẳng cũng không nhìn Nam Cung Tiêu, miệt thị đnói.
Nam Cung Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng, tức giận rút kiếm ra, nhanh như tia chớp đâm về phía Bạch Thương Đông, Thứ Tâm Kiếm pháp toàn lực mà ra nhanh không thể tưởng tượng nổi, nhưng mà mặc dù ở dưới cơn thịnh nộ, Nam Cung Tiêu vẫn tránh đi chỗ yếu hại, cũng không đâm về phía trái tim của Bạch Thương Đông.
.