Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />
Nếu như có thể dùng Thái cổ long cương tiết kiệm được một chút đan dược, hà cớ gì lại không làm? Dù sao Lâm Hi cũng không có nhiều Thuần Dương tiên đan đến trình độ lãng phí.
Thực lực của Chân truyền đệ tử mạnh hơn xa so với Luyện Khí đệ tử, cho dù là Lâm Hi cũng không thể so sánh được. Mặc dù trong động chỉ có 8 người, nhưng mà bang trợ bảy người bổ sung viên mãn Thuần Dương tiên khí trong cơ thể của bọn họ vẫn là tốn không ít thời gian của Lâm Hi.
Sau mười sáu canh giờ, tám người rốt cục thần thái rạng rỡ, từ trên mặt đất đứng lên, khí tức Thuần Dương cường đại mạnh mẽ phát ra, chiếu rọi hư không, phảng phất như bảy khỏa mặt trời tỏa ra dương quang cuồn cuộn.
Thuần Dương tiên khí cuồn cuộn ở trong cơ thể tám người lưu chuyển, phảng phất như là đồng trấp kim dịch, chói đến mắt người đều không thể mở ra được. Tám người giờ phút này đã phục hồi danh tiếng chân truyền đệ tử của chính mình, làm sao còn thấy bộ dáng mệt mỏi lúc trước.
- A a!
Ở vị trí cửa động, Tạp Mễ Lạp cảm giác được tám người như tám khỏa mặt trời, khí tức Thuần Dương chói mắt mênh mông cuồn cuộn, vô cùng không thoải mái, vội vàng lui về phía sau.
- Ha hả, tiểu sư đệ, kia là ma sủng của ngươi sao.
Mọi người nghe được tiếng kêu sợ hãi, cười cười, rất nhanh liền đem khí tức Thuần Dương mãnh liệt trên người thu liễm.
- Vâng.
Lâm Hi gật đầu, hướng Tạp Mễ Lạp gọi lại.
Mặc dù là Hấp Huyết đại lĩnh chủ đệ thập trọng nhưng cùng với những chân truyền đệ tử chân chính cường đại này, chênh lệch còn là rất lớn. Nếu như tám người có ý mà nói, trong nháy mắt là có thể giết chết nàng.
Ở trước mặt tám người, Tạp Mễ Lạp lộ ra vẻ rất câu nệ, lúng ta lúng túng không nói, cố ý nấp ở phía sau Lâm Hi, lấy Lâm Hi làm bia đỡ đạn.
- Lại là Hấp Huyết nữ yêu thập trọng! Tiểu sư đệ, ma sủng này của ngươi nhưng là rất không tầm thường nha!
Đối với cấp bậc của Tạp Mễ Lạp, tất cả mọi người lộ ra vẻ rất kinh ngạc.
Cho dù lấy thân phận của đệ tử chân truyền đến xem, một cái Hấp Huyết nữ vương ma sủng cũng là hết sức khiến người ta kinh dị.
Tất cả mọi người hướng Tạp Mễ Lạp khẽ gật đầu, thái độ hết sức thân mật.
Hấp Huyết nữ yêu là yêu loại, hơn nữa ở Tiên đạo đại thế giới có thanh danh dâm tà, không phải là rất được chào đón. Lấy thân phận chân truyền đệ tử vốn là không phải rất coi trọng loại sinh vật này.
Đây đều là nể mặt, bởi vì thân phận của Lâm Hi cho nên mới đối với thân phận của Hấp Huyết nữ vương cũng bình ổn, lấy lễ đối đãi.
- Tiểu sư đệ, yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, đây vốn là không có cái gì quá không được. Bất quá tiên đạo nhất mạch chúng ta lấy trường sinh bất tử, có đại thần thông làm mục tiêu. Tiểu sư đệ tư chất kinh người, tương lai thành tựu tuyệt đối không ở dưới chúng ta, thật không thể quá mức chìm đắm vào nữ sắc a!
Một cái thanh âm yếu ớt như muỗi vang lên ở trong tai Lâm Hi, thanh âm mang theo quan thiết cùng thiện ý.
Lâm Hi theo tiếng nhìn lại, liếc mắt liền thấy được ánh mắt của Chu Thiên Hoàng, trong thần sắc của hắn ý vị thâm trường, hơi có loại quan thiết của sư huynh đối với sư đệ, cùng với thương tiếc thiên phú của Lâm Hi.
Trong lòng Lâm Hi cười khổ, biết rõ lại một người hiểu lầm mình sa vào nữ sắc, nuôi Hấp Huyết nữ yêu, sa vào dâm loạn.
Thanh danh của Hấp Huyết nữ yêu ở tiên đạo đại thế giới không tốt lắm, rất nhiều người đều là dùng để xem là tình nô. Cũng không trách được Chu Thiên Hoàng, hắn cũng là có ý tốt, chỉ là đối với Lâm Hi còn là không hiểu rõ lắm.
- Chu sư huynh, đa tạ. Ta sẽ không đâu.
Lâm Hi lấy truyền âm nhập mật trả lời. Số lần hiểu lầm nhiều cũng liền thành thói quen, không có gì có thể giải thích được. Dù sao tự mình biết rõ mình.
Hơn nữa Chu Thiên Hoàng đúng là có ý tốt.
Tùy ý liền tìm một cái đề tài khác, không dây dưa ở trên việc này nữa, Lâm Hi rất nhanh chào hỏi mọi người, ngồi cùng một chỗ.
Ban đầu là bởi vì bị thương, vì tránh những yêu ma Tiên Đạo cảnh kia mới ẩn giấu nơi đây.
Nhưng hiện tại công lực phục hồi liền không cần thiết phải làm như thế nữa.
Lâm Hi vô cùng rõ ràng, mọi người ở chỗ này cũng không được bao lâu nữa.
- Chư vị sư huynh, hiện tại mọi người đã công thể tẫn phục, không nhất thiết phải ở lại chỗ này rồi. Không biết các vị sư huynh sau này có kế hoạch cùng tính toán gì?
Lâm Hi trực tiếp nói ngay vào điểm chính.
Lâm Hi mặc dù chỉ là nội môn đệ tử, Luyện Khí cảnh, nhưng mà một thời gian ngắn ở chung với mọi người, mọi người vô hình trung đã đem hắn đặt vào trong một vòng tròn rồi.
- Chuyện này, chúng ta cũng đang một mực suy nghĩ.
Trong mơ hồ, Chu Thiên Hoàng tựa hồ là đứng đầu mọi người. Hắn cũng là người thứ nhất mở miệng:
- Lần này đột nhiên tập kích, chúng ta ứng phó không kịp, vô cùng bị động. Hiện tại ngay cả căn cứ thời không cũng ném đi. Nhưng mà căn cứ thời không quan hệ trọng đại, chúng ta là tuyệt đối không thể cứ như vậy buông tha cho.
- Chu sư huynh nói không sai. Căn cứ thời không là tài sản trọng yếu của môn phái, là cứ điểm của đệ tử Thần Tiêu tông chúng ta lịch lãm ở chỗ sâu vị diện. Chỉ có được căn cứ thời không chúng ta mới có thể liên tục không ngừng bổ sung chân khí, kéo dài chinh chiến ở trong vị diện. Đánh mất căn cứ thời không liền là mất đi một phiến khu vực lịch lãm, đối với bổn môn đệ tử sau này cực kỳ bất lợi.
Một gã chân truyền đệ tử khác phụ họa nói.
Những vấn đề này là tất cả mọi người đã cẩn thận suy nghĩ qua. Đây không chỉ là chuyện của vài người, mà là liên quan đến cả tông phái, cùng với đệ tử gia nhập Thần Tiêu tông sau này.
- Sư đệ, tông phái phái chúng ta trấn thủ ở chỗ này, chúng ta liền đối với nơi này phải có trách nhiệm. Căn cứ thời không là đánh mất ở trong tay của chúng ta, cho nên chúng ta cũng phải có nghĩa vụ đem nó một lần nữa đoạt lại. Cho nên vô luận là như thế nào đi nữa cũng sẽ không rời đi.
Từ Đức ở một bên giải thích.
- Nhưng mà sư huynh, hiện tại Vị Diện chinh chiến chi địa ác ma hoành hành, cực kỳ nguy hiểm. Sợ rằng đoạt lại căn cứ thời không cũng không dễ dàng.
Lâm Hi khẽ cau mày nói.
- Chuyện này chúng ta đã suy nghĩ qua. Những địa phương khác chúng ta không biết, nhưng mà Dục Huyết chi hoàng, mặc dù ác ma rất nhiều nhưng phần lớn đều là ác ma, đại ác ma, ác ma lĩnh chủ cấp thấp cùng với một ít Ác ma đại lĩnh chủ. Những thứ này có số lượng nhiều hơn nữa cũng không đáng để lo, giống như là gà đất chó sành, nói giết liền giết.
Một gã đệ tử trước kia của Chấp pháp điện Hoàng Lượng nói:
- Chúng ta chân chính quyết định lưu lại là có một cái nguyên nhân trọng yếu khác. Ác ma ở Dục Huyết chi hoàng mặc dù đông đảo, nhưng mà yêu ma Tiên đạo cảnh lại cũng không nhiều, ít nhất cũng không nhiều đến trình độ mà chúng ta đối phó không được. Chỉ cần có đầy đủ đan dược tiếp tế, chúng ta hoàn toàn có thể đem căn cứ thời không một lần nữa đoạt lại.