Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />

THẦN TỌA

Chu Thiên Hoàng đột nhiên mở miệng nói, ánh mắt sắc bén quét qua trên mặt mọi người:

- Thời gian tiểu sư đệ gia nhập Thần Tiêu tông còn ngắn, không biết một chút quy củ trong tông phái cũng là bình thường. Chúng ta làm sư huynh không biết thì cũng thôi đi, biết rồi tự nhiên là muốn để ý nhiều hơn một điểm. ---- Nếu ai đem chuyện này nói ra, đến lúc đó đừng trách mọi người không phải là sư huynh đệ.

- Sư huynh yên tâm đi. Tiểu sư đệ là người không tệ, làm người trượng nghĩa. Mọi người sẽ không làm ra chuyện tình trở mặt đi hại hắn.

Lý Hùng nói.

- Ừ, chuyện này quá nhạy cảm, Chu sư huynh mặc dù nói nghiêm trọng một ít, nhưng mà tiểu sư đệ đã giúp chúng ta. Nếu ai hại hắn liền thật sự quá đáng rồi. Dương Tín ta cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. --- Chuyện này, người nào cũng đừng nói ra ngoài.

Dương Tín nói.

Mọi người liên tục gật đầu. Chuyện một người ở trong vòng tròn ám hại người mình, hạ thủ sau lưng, đều là chuyện đại kỵ, bị mọi người tức giận.

Mọi người đã đem Lâm Hi nhét vào trong vòng tròn của mình, chính là đem hắn trở thành người mình. Người phản bội người mình, tất cả mọi nguồi đều sẽ cho là vô liêm sỉ.

Tốc độ tu luyện của Lâm Hi rất nhanh, chỉ chốc lát sau, một tiếng ầm vang, một đạo ma khí phóng lên cao, trên người Lâm Hi tản mát ra một luồng sóng khí tức mạnh mẽ, hắc ám mà thâm trầm, lộ ra một cỗ khí tức sát lục lãnh khốc cùng chiến ý vô thượng.

- Cuối cùng cũng thành công.

Lâm Hi mở mắt ra, rất nhanh tản đi ma khí ở trên người, ngay cả tử sắc lân phiến ở bên ngoài thân thể cũng đã biến mất. Trong một trận tiếng ca sát vang vọng, thân thể cao lớn của Lâm Hi dần dần khôi phục lại độ cao bình thường.

Sa sa!

Trong hư không, mười khỏa trái tim của yêu ma Tiên Đạo cảnh, năng lượng hoàn toàn hao hết, hóa thành cát đá, từ không trung rơi xuống.

Mượn sự trợ giúp của mười khỏa trái tim yêu ma, A tu la đại pháp của Lâm Hi cuối cùng cũng thành công.

- Ông!

Lâm Hi chậm rãi đứng dậy, khớp xương ken két rung động, từng luồng sóng A tu la ma khí cường đại trong cơ thể giống như giang hà bôn đằng vận chuyển ở trong người hắn.

Lâm Hi cảm giác được chân khí trong cơ thể lại hùng hồn không ít, lực lượng so với lúc trước cũng tăng thêm rất nhiều.

A tu la đại pháp đại viên mãn để cho Lâm Hi lại có thêm một môn khoáng thế tuyệt học cấp độ đại viên mãn, một thân thực lực lại gia tăng thêm rất nhiều.

- Thật là thoải mái a!

Ánh mắt Lâm Hi quét qua cả đại địa, chỉ cảm thấy độ thân mật của cả không gian cùng với mình đều tăng thêm rất nhiều, không hề giống như lúc trước, không hợp nhau, bị hạn chế lớn.

- Ông!

Trong lỗ mũi Lâm Hi phun ra hai cỗ ma khí khói đen, hai cỗ ma khí này phun ra cũng không khuếch tán ra mà là trực tiếp xông vào chỗ sâu thời không.

Một luồng ý thức của Lâm Hi theo đạo ma khí này xuyên qua tầng tầng không gian, trong nháy mắt cảm thấy chỗ sâu thời không có một cỗ địa ngục ma khí năng lượng nguyên tuyền bàng bạc.

Đó là một tòa thâm uyên cự đại, hắc ám thâm thúy, thật giống như là một cái động không đáy, có năng lượng vô tận.

Mỗi một sinh mệnh ở trước mặt tòa thâm uyên này nhỏ bé tựa như một con kiến hôi.

- Đây chính là địa ngục thâm uyên sao?

Trong lòng Lâm Hi nói thầm.

Sau khi A tu la đại pháp đạt đến đại viên mãn, Lâm Hi so sánh với bất kỳ lần nào đều cảm giác được lực lượng của tòa địa ngục thâm uyên này rõ ràng hơn. Năng lượng Hắc Ám vô tận giống như sóng lớn chạy chồm gầm thét ở trong đó, cỗ năng lượng này dễ dàng có thể đem một đầu yêu ma Tiên Đạo cảnh bóp thành phấn vụn.

Hiện tại Lâm Hi rốt cục có thể cảm giác được những thứ cảm giác của địa ngục sinh vật kia rồi.

Tòa địa ngục thâm uyên này như xa như gần, nhìn như đang ở trước mắt kỳ thực lại ở chỗ sâu Địa ngục đại thế giới, cách nhau mấy chục vạn, trăm vạn không gian.

Nó là lực lượng nguyên tuyền của tất cả địa ngục sinh vật.

- Tiểu sư đệ.

Một trận âm thanh quen thuộc đột nhiên từ phía sau truyền đến. Trong lòng Lâm Hi chấn động, phục hồi lại tinh thần, quay đầu nhìn lại phía sau, chỉ thấy Chu Thiên Hoàng vẫy tay với mình, vẻ mặt nghiêm túc:

- Tiểu sư đệ, ngươi tới đây một chút. Ta có chuyện nói cho ngươi.

Dứt lời hướng căn cứ thời không ở phía sau đi tới.

- Chu sư huynh?...

Trong lòng Lâm Hi kinh ngạc, vẻ mặt này của Chu Thiên Hoàng có chút kỳ quái. Bất quá không suy nghĩ nhiều, hắn vẫn là di theo.

Ở một chỗ góc tường bí mật ngoài căn cứ thời không, Chu Thiên Hoàng cùng Lâm Hi dừng lại, ở một bên còn có hai vị sư huynh khác của Lâm Hi là Từ Đức và Hoàng Lượng.

- Tiểu sư đệ, ngươi vừa mới tu luyện, là A tu la đại pháp?

Ba người liếc nhìn nhau, đầu tiên vẫn là Từ Đức mở miệng.

- Các ngươi làm sao biết?

Lâm Hi kinh ngạc, bất quá ở trước mặt Từ Đức, Hoàng Lượng, hắn cũng không cần thiết giấu diếm:

- Đúng vậy, ta tu tập chính là A tu la đại pháp. Mấy tháng trước ta ở Đao Sơn tiểu địa ngục đoạt được một trái A tu la quả thực, cái công pháp này chính là như thế mà có được.

Nếu bọn họ đã đoán được, lại là đồng môn sư huynh, Lâm Hi cũng không cần phải che giấu. kế tiếp, đem chuyện đã xảy ra nói cặn kẽ một lần.

Chu Thiên Hoàng, Từ Đức, Hoàng Lượng nghe được tế ngộ của Lâm Hi cũng là hai mặt nhìn nhau. Tôn Ất đoán không sai, Lâm Hi lấy được quả nhiên là A tu la quả thực. Đối với phen tế ngộ này của Lâm Hi, mọi người cũng không biết nói là vận khí tốt hay là nói hắn vận khí không tốt.

A tu la thánh thụ là thánh thụ của địa ngục đại thế giới, niên đại rất xa xưa, liền tương đương với Tiên La thánh thụ của Thần Tiêu tông, đều là có giá trị chiến lực rất nặng, là thần vật có thể quyết định hưng suy cả một tông phái, một chủng tộc.

Dõi mắt cả vũ trụ, thánh thụ như vậy cũng là cực kỳ trân quý, hơn nữa đều rất ít ỏi.

Quả thực do những thánh thụ này kết xuất ra cực kỳ trân quý.

Lâm Hi nhận được một trái A tu la quả thực là tuyệt đối không có đạo lý vứt đi. Nhưng mà loại vật này cũng tuyệt đối không phải dễ cầm như vậy.

- Tiểu sư đệ, sau này môn A tu la đại pháp kia ngàn vạn lần đừng sử dụng trước mặt người khác.

Hoàng Lượng đột nhiên nói, một bộ ngữ tâm trọng trường, cực kỳ trịnh trọng.

- A!

Lâm Hi lấy làm kinh hãi.

- Đúng vậy. Cho dù là muốn sử dụng mà nói, cũng không được bại lộ thân phận, bị người nhận ra.

Từ Đức cũng nói.

Ba người đều là thần sắc nghiêm túc nhìn Lâm Hi. Loại vẻ mặt này Lâm Hi lúc trước còn là chưa từng thấy qua, trong lòng không khỏi thầm giật mình.

- Mấy vị sư huynh, ta biết đây là Ma đạo tuyệt học. Bất quá, nghiêm trọng như vậy sao? Tà Thánh Vương trong Thập đại Thánh Vương Thần Tiêu tông chúng ta tu luyện chính là Tà đạo tuyệt học, nhưng mà trong tông cũng không nói gì nha?

Lâm Hi giật mình nói.

Hắn không nghĩ tới ba người đem hắn gọi tới đây là vì chuyện này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi