Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />
"Thánh Quang" quá mạnh, xác thực đã tạo thành tổn thương đối với nàng. Bất quá, "Yêu ma huyết nhục" phiền toái nhất đã luyện hóa, những thứ cũng chỉ là râu ria thôi. Người trong tiên đạo sinh mệnh lực cường đại, chỉ cần người không chết, bất luận tổn thương nặng cỡ nào, cuối cùng cũng đều có thể chữa được.
Tô Tự trấn định nhìn thoáng qua, Lạc Anh Tiên Tử tuy rằng hôn mê bất tỉnh, nhưng hô hấp ngược lại vững vàng hơn, hơn nữa đoàn yêu ma khí tức Hắc Ám, thâm trầm trong đan điền cũng đã biến mất, hiển nhiên Lâm Hi đã trị liệu thành công rồi, bệnh căn mấu chốt đã bị loại trừ, Lạc Anh Tiên Tử thoạt nhìn thương thế nghiêm trọng nhưng ngược lại không còn vấn đề gì nữa.
Tô Tự nhẹ nhàng thở ra, bất quá rất nhanh đã nhớ ra gì đó, vẻ mặt khẩn trương nói:
- Đi mau, Thánh Quang chấn động mãnh liệt như vậy khẳng định sẽ khiến cho những yêu ma kia chú ý. Chúng ta phải tranh thủ thời gian rời khỏi đây thôi.
Yêu ma Tiên Đạo Cảnh tốc độ phản ứng cực nhanh, căn bản sẽ không lưu cho bọn hắn quá nhiều thời gian.
- Ân.
Lâm Hi nhẹ gật đầu, ôm lấy Lạc Anh Tiên Tử, bá thoáng một phát liền xông ra ngoài.
Oanh! Oanh!
Ngay sau khi ba người rời khỏi không bao lâu, hai đạo ma khí kinh thiên, khói đen cuồn cuộn, từ trên trời giáng xuống, đáp xuống nơi ba người đứng lúc trước.
Nhưng mà trong sơn động lại trống rỗng, không có một người nào cả.
- Rống! --
Một tiếng rống kinh thiên phóng lên trời, vang vọng khắp trăm dặm chung quanh.
Ầm ầm!
Hai đầu Địa Ngục Yêu Ma trong cơn phẫn nộ, ma khí quét qua, từng tòa sơn lĩnh chung quanh ầm ầm, nhao nhao sụp đổ, hóa thành bột mịn. Bụi mù, phóng lên trời, cao đến mấy trăm trượng...
- Nguy hiểm thật!
Xa xa, Lâm Hi ôm Lạc Anh Tiên Tử, mang theo Tô Tự, cưỡi "Tứ Cực Đại Uyển", kề sát đất mà bay. Nghe được động tĩnh kinh thiên sau lưng, trong lòng hai người đều âm thầm may mắn.
Nếu như phản ứng chậm một chút, chỉ phải đối mặt với những Địa Ngục Yêu Ma kia rồi.
Lâm Hi một người, là tuyệt đối đánh không lại Địa Ngục Yêu Ma; Tô Tự cũng tuyệt đối không phải phải đối thủ của hai đầu Địa Ngục Yêu Ma!
Bá!
Hào quang lóe lên, hai người tiến vào trong sơn động...
Lạc Anh Tiên Tử mất trọn vẹn ba ngày mới tỉnh lại. Trong ba ngày qua, Lâm Hi vẫn một mực thay nàng điều dưỡng khí huyết. So sánh với trước kia, nàng lộ ra càng thêm suy yếu, nhưng thương thế cũng không còn chuyển biến xấu nữa.
Đạo "Thánh Quang" kia của Quang Minh Đại Thế Giới quả thật đã khu trừ "Yêu ma huyết nhục" trong cơ thể nàng, nhưng cũng lần nữa tạo thành tổn thương cho "Thuần Dương chi thể" của nàng.
Đây là chuyện không thể tránh khỏi.
Lâm Hi tuy rằng loại trừ "bệnh căn" của nàng, nhưng chữa trị "Thuần Dương chi thể" của chân truyền đệ tử lại không phải đơn giản như vậy, cần không ít thời gian an dưỡng, bất quá, đây đều là chuyện sau này rồi.
Đợi đến khi "Yêu ma huyết nhục" trong cơ thể Lạc Anh Tiên Tử được giải quyết, một vấn đề khác liền được đưa lên mặt bàn. ---- đó chính là làm sao để rời khỏi "Vị diện chinh chiến chi địa".
Mang theo hơn hai mươi tên Hư Tiên, Đạo Quả, Thánh Vương, tương đương nhiều thêm một "Cái đuôi", rất dễ dàng bị yêu ma ở "Tiên La chi nhận" phát hiện.
Hơn nữa, Ác Ma đại quân số lượng cực lớn trải rộng khắp cũng rất dễ dàng phát hiện ra một chi đội ngũ như vậy.
Một khi bị đám yêu ma Tiên Đạo Cảnh bắt gặp, chỉ bằng vào đám Công Thâu Mộ Long, Tô Tự cùng với Lạc Anh Tiên Tử đang bị thương tuyệt đối không thể chống cự nỗi. Đến lúc đó, toàn quân bị diệt, chỉ còn đường chết, chính là kết quả duy nhất của bọn hắn.
- Nhân số chúng ta quá ít. Chân truyền đệ tử không nhiều bằng số lượng yêu ma, căn bản đánh không lại.
- Hơn nữa trong chiến đấu căn bản không cách nào bận tâm đến các sư đệ khác, một khi khai chiến, nhất định sẽ có tổn thương.
- Hiện giờ biện pháp tốt nhất chính là liên hệ trưởng lão trong tông, thỉnh bọn hắn đến hỗ trợ.
- Thế nhưng các trưởng lão đều trấn thủ ở thời không chủ thành, căn bản không thể phân thân. Sao có thời gian đến cứu viện chúng ta chứ?
- Vậy làm sao bây giờ? Ngươi có phương pháp nào tốt không?
... ...
Công Thâu Mộ Long và Tôn Vĩ Tín đều nhíu mày. Đám cao tầng đệ tử cũng là trầm mặc không nói. Lúc trước, tất cả mọi người đều tận lực tránh chạm đến đề tài này, nhưng hiện giờ, hiển nhiên không thể tránh khỏi rồi.
Sơn động cũng không an toàn, một khi bị phát hiện, hậu quả có thể nghĩ. Nhất định là chiến đấu nối gót mà tới, không ngớt không dứt, thẳng đến khi tử vong mới thôi. Tất cả mọi người hiện giờ đã không thể phạm vào sai lầm nữa rồi.
Tô Tự cũng vô kế khả thi, nàng là một nữ nhân thông minh, nhưng trong trận chiến tranh này, thông minh cũng không có đất dụng võ.
Nhưng kỳ thật, còn có một biện pháp, đó chính là vứt bỏ đám Hư Tiên, Đạo Quả, Thánh Vương này, để bọn hắn lưu lại trong sơn động, thẳng đến khi trận chiến tranh này chấm dứt. Mà Tô Tự, Tôn Vĩ Tín, Công Thâu Mộ Long bằng vào thực lực của mình, thoát khốn mà đi.
Đây là phương pháp xử trí tốt nhất trước mắt. Nhưng mà bất kể là Tô Tự, Tôn Vĩ Tín, hay là Công Thâu Mộ Long đều không nói ra khỏi miệng.
"Tiên La chi nhận" vốn có nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, không cẩn thận một chút sẽ bị Ác Ma đại quân xé thành mảnh nhỏ. Nếu như Tứ đại chân truyền đệ tử bỏ qua mọi người mà đi, đến lúc đó đả kích đối với đám đệ tử cao tầng Tiên La Phái này có thể nghĩ, thậm chí bất ngờ làm phản cũng rất có khả năng.
Lạc Anh Tiên Tử đứng ở bên cạnh, sắc mặt tái nhợt, như liễu trước gió, đôi mi thanh tú cũng có chút nhăn lại, nhưng rất nhanh đã giãn ra, trong nội tâm thở dài một tiếng, nhẹ nhàng tựa trên vách động.
Tình huống của nàng hiện giờ cho dù cố tình nhưng cũng vô lực.
Lâm Hi ở một bên ngồi bàng quang, thấy mọi người mặt ủ mày chau, nhìn xem thời cơ không sai biệt lắm, lúc này mới mỉm cười đi ra.
- Nếu như muốn rời khỏi nơi này, ta ngược lại có một biện pháp.
Lâm Hi khẽ cười nói.
Bá!
Những lời này vừa ra, mọi người liền như bị kích thích vậy, cả đám đều nhìn sang, ánh mắt bức người.
- Lâm sư đệ, ngươi có biện pháp nào?
Tô Tự lông mày khẽ nhếch, mở miệng nói.
Lâm Hi xem như phát hiện, nàng ở trước mặt mọi người vẫn sẽ cho hắn chút mặt mũi, gọi hắn "Lâm sư đệ", nhưng lúc chỉ có nàng, Lạc Anh Tiên Tử, còn có mình nữa thì cứ mở miệng là "Tiểu tử" thôi.
Ông!
Lâm Hi bàn tay giương lên, lấy ra "Tiểu Động Thiên Pháp Khí".
Trông thấy "Tiểu Động Thiên Pháp Khí" này, Tô Tự, Tôn Vĩ Tín, Công Thâu Mộ Long đều không khỏi nhao nhao động dung, ngược lại những Hư Tiên, Đạo Quả, Thánh Vương, ngược lại nhao nhao lộ ra thần sắc mừng rỡ.
"Tấn chức đại điển" của Lạc Anh Tiên Tử, Lâm Hi ở Tiên La Phái đánh ra danh tiếng, trong tràng đánh bạc cuối cùng với Lý Tranh Phong, Kim Vương Tôn càng được vạn chúng chú mục.
Chuyện Lâm Hi trong đánh cuộc đã xuất ra Tiểu Động Thiên Pháp Khí rất nhiều đệ tử cao tầng Tiên La Phái đều biết.
Cạnh góc tường, Lạc Anh Tiên Tử có chút nhíu lông mày, lập tức nghĩ tới điều gì đó, lông mày giãn ra, liếc qua Lâm Hi mỉm cười.