Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />

THẦN TỌA

Mặc dù biết Lâm Hi là không muốn nàng lo lắng, nhưng chính bởi vì là bằng hữu mới càng thêm tức giận. Đến lúc này đã không còn đi trách cứ Hải Thánh Vương cùng Khí Thánh Vương bạc tình rồi, càng là lo lắng cho vận mệnh của Lâm Hi.

Trong Thần Tiêu tông các loại đồn đãi bay đầy trời, Thượng Quan Dao Tuyết cho dù lại chậm chạp đi nữa cũng biết chuyện lần này không giống bình thường, cùng trước kia hoàn toàn bất đồng.

Mấy ngày qua nàng đã tới động phủ của Lâm Hi rất nhiều lần, muốn gặp Lâm Hi, nhưng mỗi lần đều là không công mà lui. Lâm Hi thậm chí ngay cả nàng cũng không gặp, nghĩ đến thật sâu lại là tức giận, lại là lo lắng, lại là ủy khuất.

- Nha đầu, tiểu sư đệ có ý nghĩ của mình, ngươi cũng đừng có quấy rầy hắn, khiến cho hắn phân thần. Để cho hắn an an tâm tâm đi phó ước đi.

Một cánh tay bắt lại Thượng Quan Dao Tuyết, là Thanh Liên thánh nữ, nàng vẻ mặt như cũ là uyển chuyển hàm xúc, nhàn tĩnh.

- Dao Tuyết, thật xin lỗi.

Lâm Hi đi tới, thành khẩn nói.

Trong lòng Thượng Quan Dao Tuyết đau xót, rốt cuộc không nhịn được nghiêng đầu đi, trong miệng nhưng không nhịn được vẫn mắng:

- Ngươi tên khốn kiếp này!...

Nhưng thanh âm cuối cùng dần dần nhỏ.

- Tiểu sư đệ, khoản nợ thiếu của ta chuẩn bị lúc nào trả lại a?

Một cái ý thức lười biếng tựa như làm nũng, tựa như tức giận đột nhiên vang lên trong đầu Lâm Hi.

Trong lòng Lâm Hi cứng lại, ở trong đám người nhìn lướt qua lập tức thấy được cách đó không xa, một đạo hỏa hồng nhân ảnh, hình dáng muôn vẻ, nhìn đến Lâm Hi, như giận như vui.

- Đệ ngũ Thần phi?...

Lâm Hi nhíu nhíu mày, trong lòng có chút kinh dị, nhưng ngay sau đó bật cười, đồng dạng phát ra một đạo ý thức đáp lại nói:

- Thật khiến cho người ta giật mình, lấy thân phận của ngươi, đã đến lúc này ta không nghĩ ngươi sẽ tới.

- A, Thần tử là Thần tử, ta là ta, có cái gì không thể tới. Hơn nữa..., có quên người nào, ta cũng sẽ không quên một ít người nợ ta. Tiểu sư đệ, lấy thực lực bây giờ của ngươi là muốn quịt nợ sao?

Đệ ngũ Thần phi xảo tiếu yên nhiên, như cười mà không cười, ai cũng không thăm dò được chính xác tâm tư chân chính của nàng.

- Sẽ không.

Lâm Hi lắc đầu, lạnh nhạt nói.

- Vậy thì tốt, a.

Đệ ngũ Thần phi cười, từ từ thối lui, trả lại cho Lâm Hi một cái tiếu dung ý vị thâm trường.

Sau khi cùng mọi người bắt chuyện qua, thân thể Lâm Hi thoáng một cái hướng chỗ cao thương khung lao đi. Song lướt đi không xa, đột nhiên lúc này trong lòng vừa động.

- Ân?

Tay của Lâm Hi từ trong tay áo đưa ra, lật bàn tay nhìn lên, chỉ thấy trong lòng bàn tay không biết từ lúc nào nhiều hơn một tờ giấy. Trên tờ giấy có một hàng chữ, là dùng bút lông rất bình thường để viết, chữ viết xinh đẹp, vừa nhìn liền là nữ tử viết.

- Đây là...

Lâm Hi lấy làm kinh hãi, tờ giấy này là lúc hắn cáo biệt mọi người thì có thêm. Lúc ấy không có để ý, cho là cái đồ gì khác, không nghĩ tới lại là một tờ giấy nhỏ.

- Cẩn thận Lý Thu Bạch.

Trên tờ giấy có năm chữ, hết sức ngắn gọn.

Thấy rõ ràng hàng chữ này, con ngươi Lâm Hi mạnh mẽ co rụt lại, giật mình một cái. Trong nháy mắt rất nhiều ý niệm lướt qua trong đầu.

Không thể không nói, cái nhạc đệm này là ngoài dự liệu của hắn.

Đây rõ ràng cho thấy là tin tức cảnh báo, để cho hắn cẩn thận Lý Thu Bạch. Bất quá Lâm Hi thật sự nghĩ không ra, lấy thực lực bây giờ của hắn chẳng lẽ còn không phải là đối thủ của Lý Thu Bạch?

Hoặc là nói, thời gian nửa năm của Lý Thu Bạch, tiến cảnh nhanh hơn so với hắn.

- Không thể nào!

Lâm Hi lắc đầu, hắn là mượn đủ loại tế ngộ, còn thôn phệ nguyên thần của vị Vạn Thú đại đế đã từng là Duy Nhất cảnh cự đầu mới có được thực lực như hiện tại.

Lý Thu Bạch trừ phi trong sáu tháng này từ Tiên Đạo tứ trọng đỉnh phong trùng kích đến trình độ Nguyên Thần cảnh siêu việt, nếu mà nói, Lâm Hi rất khó tin tưởng Lý Thu Bạch sẽ so với mình còn lợi hại hơn.

- Chẳng lẽ có cái cổ quái gì?...

Lâm Hi phúc chí tâm linh, trong đầu đột nhiên hiện lên một đạo điện quang.

Có lẽ chỉ có như vậy mới có thể giải thích được nguyên nhân mà tờ giấy cảnh báo.

Nhưng mà Lâm Hi còn có một chút không rõ, đó chính là rốt cuộc người nào đã truyền tin tức cho hắn.

Chữ viết xinh đẹp trên tờ giấy này rõ ràng cho thấy xuất ra từ nữ tử. Nhưng mà trong Thần Tiêu tông nữ đệ tử mặc dù nhiều, nhưng có thể đến gần hắn cũng chỉ có đám người Thượng Quan Dao Tuyết, Thanh Liên.

Nhưng mà nếu như bọn họ biết tin tức gì, trực tiếp nói với mình là tốt rồi, hoàn toàn không cần thiết dùng loại thủ đoạn này.

Lâm Hi vân vê tờ giấy, trong lòng hiện lên rất nhiều ý niệm. Trong hoảng hốt, mơ hồ thấy một cái nhân ảnh chen lẫn ở trong đám người, cấp tốc rời đi.

Trong lòng Lâm Hi chấn động, đột nhiên nhớ ra cái gì đó:

- Chẳng lẽ là nàng!...

Một sát na này, dù là Lâm Hi xưa nay trấn định, thái sơn sụp đổ trước mắt mà không biến sắc cũng không khỏi khẽ thay đổi sắc mặt. Nếu quả thật là người này, trong lòng Lâm Hi càng thêm khó hiểu, hắn thật sự nghĩ không ra, nàng có lý do gì tới đề tỉnh chính mình,

- Thôi, bất kể là thật hay giả, đến lúc đó liền sẽ biết rõ.

Bàn tay Lâm Hi chấn động, không để lại dấu vết đem tờ giấy chấn thành phấn vụn, sau đó hít sâu một hơi, đè nén tất cả tâm tình, hướng lên Tử vong chi thai to lớn không gì sánh được ở trên thiên không bay đi.

...

Lúc Lâm Hi đang hướng lên chỗ cao bay lên, trên bầu trời, một đạo động phủ của chân truyền động phủ mở ra, hai bóng người xinh đẹp xen lẫn trong đám người, ánh mắt phức tạp nhìn bóng lưng của Lâm Hi.

- Tỷ tỷ, đáng giá không?

Long Đan Ny tóc dài bồng bềnh, ánh mắt quay lại, nhìn Long Băng Nhan, lẩm bẩm nói:

- Hắn còn không biết, lần này hắn lên trên đó có thể sẽ không xuống nổi.

- Không biết.

Long Băng Nhan lắc đầu, nhìn cái bóng lên trong không trung kia, đầu óc phiêu đãng đột nhiên lại nhớ tới sơn động ở trong vị diện xa xôi kia, trong lòng hơi hơi loạn lên, rất nhanh liền dừng lại:

- Nhưng chúng ta đã không có lựa chọn khác.

Long Băng Nhan sờ sờ bụng, thân hình của nàng biến hóa không lớn, nhưng nhìn kỹ lại, so sánh với mấy tháng trước rõ ràng là mập hơn một vòng.

Bây giờ còn có thể che đậy, nhưng mà giấy không thể gói được lửa, rất nhanh, hết thảy đây liền sẽ không thể che giấu được nữa rồi.

Long Băng Nhan thở dài một tiếng, trong mắt một mảnh mê ly.

Chuyện phát triển là ai cũng không ngờ được. Đây là một đoạn nghiệt duyên!

Chỉ cần thử nghĩ xem liền sẽ cảm thấy tâm phiền ý loạn!

Lần đầu tiên trong đời nàng không biết nên phải đi đối mặt như thế nào.

Có thể kéo được nhất thời liền là nhất thời đi!...

Gió thu khắc nghiệt, một đoàn viên quang khổng lồ huyền phù ở trong hư không, trung ương viên quang là một cái thiết thai không lồ đỏ sậm.

Đây chính là Tử vong chi thai, là nơi quyết đấu lấy vũ trụ kim chúc chế tạo!

- Oanh!

Quang mang chợt lóe, Lâm Hi hóa thành một đạo trường hồng ở trên không trung họa xuất một đường vòng cung, nặng nề rơi xuống ở biên giới Tử vong chi thai.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi