Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />

THẦN TỌA

Thời gian mở "Thần tiêu tinh tú bảng" đã gần rồi. Lâm Hi chuẩn bị tìm Thượng Quan Dao Tuyết trở về, sau đó chuẩn bị một chút và cùng quay về Thần Tiêu Tông.

- Vị đạo huynh này, xin hỏi một chút, quán Mộng Điệp đi thế nào?

Lâm Hi đi ra ngoài, ngăn một Luyện Khí sĩ lại hỏi.

- Quán Mộng Điệp?

Nam tử bị hỏi dò xét Lâm Hi, ánh mắt lộ ra thần sắc cổ quái. Nhưng mà không có nhiều lời, lập tức chỉ hướng.

- Nếu ngươi muốn đi quán Mộng Điệp thì nhắm thẳng hướng tây là được, chỗ đó có chiêu bài thật lớn, nhìn là thấy ngay.

- Đa tạ.

Tuy Lâm Hi cảm giác ánh mắt của người này là lạ, nhưng mà cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đi tới "Quán Mộng Điệp".

Trên đường dòng người như nước chảy, hoàn toàn không khác gì thành trì trong thế tục cả. Khác biệt duy nhất chính là dòng người vãng lai nơi đây đều là Luyện Khí sĩ, ít nhất cũng là võ giả Võ Đạo thập trọng.

Trừ những người này ra còn có thể nhìn thấy rất nhiều hung thú theo sau chủ nhân hành tẩu trên đường. Có hung cầm mọc cánh sau lưng, có hung thú toàn thân hỏa diễm cháy hừng hực, có thủy thú hàn khí bức người...

Tiên Đạo Đại Thương Minh không cấm mang sủng vật vào, nhưng hình thể của sủng vật không được quá lớn, hoặc chí ít có thần thông biến to thu nhỏ. Nếu không sẽ phải để lại ngoài thành, không được mang vào trong thành.

Đi theo con đường được chỉ dẫn, không bao lâu sau Lâm Hi đã tìm được "Quán Mộng Điệp" như lời của Thượng Quan Dao Tuyết.

Ở khu trung ương của tòa thành, một cửa hàng màu đỏ đứng sừng sững bên đường.

Cửa vào có một bảng hiệu to viết ba chữ "Quán Mộng Điệp", kiểu chữ xinh đẹp, vừa nhìn là biết chữ của nữ nhân.

Ở cửa ra vào có hai hàng nữ tử áo đỏ hết sức thon thả, xinh đẹp tuyệt trần, nhìn thấy Lâm Hi tiến tới thì khom người:

- Hoan nghênh quang lâm, mời vào.

Lâm Hi vừa đi vào trong thì mí mắt nhảy một cái, da mặt nóng lên, hai tai cũng đỏ hồng. Rốt cuộc hắn hiểu được vì sao khi hỏi "Quán Mộng Điệp" thì ánh mắt người chung quanh nhìn hắn thật cổ quái.

Thì ra "Quán Mộng Điệp" là cửa hàng nội y của nữ nhân. Ở trước cửa đã ngửi được hương khí nồng đậm, sau đó ánh mắt nhìn qua áo lót, quần lót gợi cảm xuất hiện, những thiết kế này rất hấp dẫn nội tâm đàn ông. Có một ít quần áo lót nữ tử gợi cảm tới mức ngay cả kiếp trước cũng phải tự nhận khồng bằng, cảm giác chủ cửa hàng này bài trí không bị trói buộc gì cả.

Nữ tử trong thế tục không có cởi mở tới mức độ này. Chỉ có nữ tử Luyện Khí Sĩ trong tiên đạo mới thích những thứ như vậy.

- Xin hỏi một chút, Thượng Quan Dao Tuyết có ở chỗ này hay không?

Lâm Hi đi tới trước một nữ tử áo đỏ và hỏi.

- Ngươi nói là tiểu công chúa?

Nữ tử được hỏi tuổi chừng mười sáu, nghe được Lâm Hi hỏi thì kinh ngạc hỏi lại.

- Xin hỏi công tử xưng hô như thế nào.

- Lâm Hi.

Lâm Hi báo tên của mình.

- Lâm Hi? Ngươi chính là Lâm Hi?

Nữ tử áo đỏ mở to mắt, lông mi dài chớp chớp, vẻ mặt kinh ngạc nhìn qua Lâm Hi.

- Như thế nào? Cô nương trước kia nghe qua tên của ta sao?

Lâm Hi nghi ngờ hỏi.

- Ah, không phải, không phải.

Nữ tử che miệng cười khẽ:

- Công tử xin chờ một chút. Ta đi vào thông tri tiểu công chúa.

Nói xong liền xoay người bước nhanh vào trong quán Mộng Điệp. Nàng đang vội vã đi gặp Thượng Quan Dao Tuyết.

Đăng đăng đăng!

Lâm Hi cũng không chờ lâu, chợt nghe được âm thanh đăng đăng đăng ở trên lầu truyền ra. Từ xa đã nghe được âm thanh của Thượng Quan Dao Tuyết từ trên lầu truyền xuống.

- Lâm Hi, ngươi tới!

Âm thanh vui sướng thanh thúy như tiếng chuông, mang theo tiếng cười vô cùng cao hứng.

Qua một lát đã thấy Thượng Quan Dao Tuyết một đường chạy vội, trên mặt vui vẻ chạy từ trong quán Mộng Điệp ra cửa.

Khác với khi đi ra khỏi Thần Tiêu Sơn, Thượng Quan Dao Tuyết đã cởi bỏ đuôi ngựa, tóc mây đen nhánh búi lại sau đó cắm ngọc bích, kế tiếp dùng dây lụa buộc lại.

Nàng cũng thay bộ xiêm y khác, là váy dài tơ lụa màu trắng, đùi ngọc thon dài tuyết trắng rung động lòng người.

Khác hẳn lúc ở Thần Tiêu Sơn, trên người Thượng Quan Dao Tuyết bây giờ ít đi khí chất tiểu thư nhà giàu, lại nhiều ra khí tức công chúa. Được váy dài màu trắng tôn lên vẻ nổi bật, nàng hiện giờ càng giống một con thiên nga trắng xinh xắn.

Lâm Hi kinh ngạc, quả thực không thể tin được nữ tử trước mặt chính là Thượng Quan Dao Tuyết.

Nàng vẫn là nàng, nhưng mà khí chất hoàn toàn khác biệt trước kia. Hơn nữa làm cho Lâm Hi có chút hoảng hốt chính là trên người Thượng Quan Dao Tuyết tỏa ra khí chất tự nhiên, khí tức này dường như mới thật sự là chính nàng.

Một nữ tử thanh thuần hoạt bát, một công chúa cao quý xinh đẹp, hai chủng khí tức hoàn toàn bất đồng nhưng hoàn toàn không có chút gượng gạo làm ra vẻ, chúng dung hợp trên người Thượng Quan Dao Tuyết giống như cả hai đều là thiên tính của nàng.

Đăng đăng đăng!

Nhìn thấy Lâm Hi, Thượng Quan Dao Tuyết tươi cười bước nhanh chào đón, rất dĩ nhiên là ôm cánh tay Lâm Hi, nói:

- Lâm Hi, ngươi xuất quan lúc nào? Sao bọn họ chưa nói cho ta biết?

Lâm Hi kinh ngạc nhìn qua nàng, vẫn còn chưa phản ứng kịp. Cảm giác giống như bị nữ tử khác ôm vậy.

Thượng Quan Dao Tuyết nhìn thấy thần sắc ngơ ngác đơ đơ của Lâm Hi thì gương mặt đỏ ửng, khẽ gắt một tiếng:

- Đều là những nha đầu kia bức ta mặc như vậy!

- Hắc hắc, tiểu công chúa, đây là do ngươi xinh đẹp đấy. Hắn nhìn mà ngẩn ngơ kìa!

Thiếu nữ áo đỏ bên cạnh trêu ghẹo.

- Xú nha đầu, nói thêm nữa ta xé miệng của ngươi đấy.

Thượng Quan Dao Tuyết cười mắng một câu. Thiếu nữ áo đỏ chỉ cười trộm không nói.

- Đi thôi, Lâm Hi. Ta mang ngươi đi gặp mấy hảo tỷ muội của ta. Về sau có lẽ các ngươi sẽ trợ giúp ngươi thật lớn đấy.

Thượng Quan Dao Tuyết cũng không nhiều lời, ôm cánh tay Lâm Hi sau đó đi vào trong quán Mộng Điệp.

Trong quán Mộng Điệp trang hoàng màu phấn hồng và màu đỏ, mang lại cảm giác nữ tính mị hoặc. Nhưng mà vào bên trong mới phát hiện kỳ thật quán Mộng Điệp bán đủ loại, không hoàn toàn là bán đồ lót, còn có các loại son phấn bột nước cho nữ tử, cũng như các loại váy như Thượng Quan Dao Tuyết mặc trên người.

Cơ hồ toàn bộ đồ vật bán ra đều có nguyên khí chấn động, hiển nhiên không phải là tài liệu bình thường trong thế tục làm thành. Giá bán ra không tiện nghi.

- Dao Tuyết, tại sao ngươi ở chỗ này? Đây rốt cuộc là nơi nào?

Lâm Hi hỏi. Trong nội tâm đã thích ứng biến hóa của Thượng Quan Dao Tuyết.

- Hì hì, đi thôi, chúng ta đi vào. Nơi này là quốc gia của nữ nhân. Ngươi là nam nhân đầu tiên có thể đi vào đấy.

Thượng Quan Dao Tuyết cười hì hì.

Trong nội tâm Lâm Hi lắc đầu.

Hai người cùng đi vào Tiên Đạo Đại Thương Minh. Đối với nơi này Lâm Hi vô cùng lạ lẫm. Nhưng mà Thượng Quan Dao Tuyết vô cùng quen thuộc, trong thời gian ngắn hòa mình cùng những người ở đây. Hơn nữa người nơi này gọi nàng rất cổ quái, gọi là "Tiểu công chúa".

Lâm Hi ẩn ẩn cảm giác được đây tung tích mà Thượng Quan Dao Tuyết che giấu.

Nhưng mà nàng không nói Lâm Hi cũng không miễn cưỡng.

Nên nói nàng sớm muộn cũng nói.

- Tiểu công chúa.

- Tiểu công chúa tốt!

- Thượng Quan tỷ tỷ. Ngươi trở về.

...

Trên đường đi cho dù hai người đi tới nơi nào, gặp được thị nữ công tác trong quán Mộng Điệp đều cung kính chào hỏi nàng. Hiển nhiên Thượng Quan Dao Tuyết rất có uy tín ở đây, mà cũng không phải đầu tiên mới tới.

Thượng Quan Dao Tuyết cũng mỉm cười chào hỏi các nàng.

Đường đi trong đây giống như mê cung vậy.

Trên lầu hai bắt đầu nghe được tiếng oanh oanh yến yến cười nói.

Trong phòng một đám nữ tử quần áo hoa lệ xinh đẹp đang ngồi nói chuyện. Tướng mạo các nàng cực đẹp, mặc dù có hơi kém một chút, nhưng là khí chất xuất chúng. Tuổi không kém Thượng Quan Dao Tuyết nhiều, chỉ chênh lệch vài tuổi, cũng có không ít đại tỷ tỷ nhưng tuổi không vượt qua ba mươi. Quần áo gợi cảm, quần áo nịt váy dùng các tư thái gợi cảm bày ra ngoài

Nhìn thấy Lâm Hi cùng Thượng Quan Dao Tuyết đi vào thì những nữ tử nhao nhao cười to.

- Mau nhìn, Thượng Quan Tiểu Mỹ mang người trở về.

- Khanh khách, mới ra ngoài chốc lát đã mang theo tiểu tình lang trở về. Như thế nào? Đi tới Thần Tiêu Sơn thì tiểu nha đầu của chúng ta đã hiểu chuyện rồi.

- Ai nha, tiểu tình lang này thân thể thật rắn chắc, nha đầu, ngươi đã hưởng được chưa? Nếu không chịu nổi thì tặng cho tỷ tỷ a. Tỷ tỷ giúp ngươi làm đau hắn. Đến đây, tiểu tình lang, đến ngồi bên cạnh tỷ tỷ này. Tỷ tỷ thương ngươi.

- Ha ha ha, nhìn tiểu tình lang của người ta mà mặt đỏ lên rồi kìa...

Gương mặt Thượng Quan Dao Tuyết đỏ bừng, nhưng mà hiển nhiên đã sớm quen thuộc những nữ tử này rồi.

- Các ngươi là những bà tám, đám bà tám các ngươi thật độc miệng. Luôn biết cách chọc người khác. Nhưng mà chúng ta chỉ có quan hệ bằng hữu thôi. Hắn là sư huynh đồng môn Thần Tiêu Sơn của ta. Các ngươi đều hiểu sai rồi.

- Ha ha, Thượng Quan Tiểu Mỹ của chúng ta trở mặt vô tình rồi. Nhanh chóng bán tình lang đi. Tiểu tình lang, đến đây, tiểu nha đầu không muốn ngươi, tỷ tỷ muốn ngươi.

- Được. Chúng ta nơi này mỹ nhân như mây. Hì hì, nếu ngươi nhìn trúng ai thì nói tỷ tỷ một tiếng. Tỷ tỷ trực tiếp làm chủ thay ngươi.

- Khanh khách, tiểu hồ ly, nhanh không nói. Thượng Quan Tiểu Mỹ của chúng ta sắp giận rồi đấy...

Thượng Quan Dao Tuyết bị mọi người ngươi một lời, ta một câu, rốt cục nhịn không được mở mười ngón tay ra, quát to một tiếng, phát điên bổ nhào qua.

- Các ngươi phát xuân rồi, ta liều với các ngươi...

- Khanh khách!

- Ha ha!

- Ơ, tức giận rồi!

- Nhanh qua đây nào!

...

Trong phòng một đám nữ tử như hoa như nhọc cười đùa vui vẻ, nháo thành một đoàn với Thượng Quan Dao Tuyết.

- Xoẹt!

Đột nhiên lúc này Thượng Quan Dao Tuyết vung tay lên, tiếng tơ lụa rách xuất hiện, đó là áo bị xé rách và hiện ra bộ ngực sữa tuyết trắng.

Trong phòng lập tức an tĩnh lại.

- YAA.A.A..! Nha đầu, ngươi bóp ngực của ta! Vậy cũng đừng trách tỷ tỷ bóp ngươi đấy. Khanh khách, xem Long Trảo Thủ của tỷ tỷ!

Nữ tử bị bóp cười khanh khách, không quan tâm xuân quang bị tiết ra ngoài, thò tay bóp ngực của Thượng Quan Dao Tuyết.

- Ah! Không muốn!

Thượng Quan Dao Tuyết cả kinh kêu to.

- Ha ha, nha đầu cố gắng lên, đừng thua nàng ta!

- Khanh khách, hồ ly lẳng lơ, bóp ngực của nàng!

- Nha đầu, dùng hầu tử thâu đào!

...

Chúng nữ cười toe toét, sau đó nháo thành một đoàn.

Lâm Hi lập tức nhìn thấy những nữ tử thiên kiều bá mị này nhao nhao lên, không ngại xuân quang tiết ra ngoài, chỉ cảm thấy bên tai tiếng tim đập thình thịch và trong mũi hơi nóng.

Cho dù là người của hai thế giới, Lâm Hi vẫn chưa từng nhìn thấy tràng cảnh hương diễm, kiều diễm như thế này. Những nữ tử thiên kiều bá mị này giống như đang cố ý câu dẫn hắn.

- Thế nào, bộ ngực sữa đẹp không?

Hương khí như hoa lan thổi vào tai của Lâm Hi.

- Ân.

Lâm Hi vô ý thức gật gật đầu.

- Tiểu tình lang xem chân của tỷ tỷ có đẹp hơn các nàng không nào?

Âm thanh dụ dỗ vang lên bên tai lâm Hi.

Lâm Hi cúi đầu nhìn thì chỉ thấy cái đùi tuyết trắng thon dài, từ dưới váy vung lên, nâng lên cao cao tiến tới trước mặt Lâm Hi.

- Ta

Lâm Hi chỉ cảm thấy trong mũi nóng như thiêu đốt, thiếu chút nữa chảy máu cam:

- Những nữ nhân này thật sự là, thật sự... Quá biết chơi!

- Hì hì hi, tiểu tuấn lang đúng là chơi tốt!

Bên người Lâm Hi một nữ tử tuyệt sắc búi tóc cao cười rộ lên.

- Ha ha, ta cũng tới, ta cũng muốn chơi.

- Ha ha, các ngươi có thể kiềm chế một chút. Thượng Quan Tiểu Mỹ sắp phát điên đấy!

- Tư Cầm, nếu ngươi dám động tới hắn, tỷ tỷ sẽ liều mạng với ngươi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi