Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />

THẦN TỌA

Lệnh bài thiên kim của chưởng môn Tử Vi Tông!

Lệnh bài thiên kim trưởng lão Tiên La Phái!

Lệnh bài tiên lữ cường giả tà đạo!

Lệnh bài tiên lữ đệ tử chân truyền Đế Cực Tông!

...

Các lệnh bài không cá biệt ném trên mặt đất, có chút lơ lửng không trung. Trong đó bao dung chính, tà, ma, tán tu, thậm chí có hải ngoại thập phái, là con gái chưởng môn tông phái.

Tam thái tử chỉ nghe qua tên của các nàng, người nhìn thấy các nàng không bao nhiêu cả. Không nghĩ tới toàn bộ chạy tới Tiên Đạo Đại Thương Minh, ẩn giấu ở chỗ này.

Nhìn qua những lệnh bài các nữ tử ném trong đại sảnh, cho dù Tam thái tử coi trời bằng vung, nhân vật nào cũng dám chọc cũng hãi hùng khiếp vía.

Những nữ tử trong quán Mộng Điệp này nhìn thì thiên kiều bá mị, không ngờ lai lịch kinh người.

Cùng khiếp sợ chính là Lâm Hi!

- Trách không được các nàng căn bản không cần ta hỗ trợ! Thân phận bực này có bao nhiêu người dám động chứ?

Trong nội tâm Lâm Hi khiếp sợ một hồi.

Đây đều là nhân vật chạm vào là phỏng tay đấy.

Hắn còn tưởng rằng chỉ là nữ tử yếu ớt cần hắn bảo hộ, nhưng mà người ta bối cảnh thâm hậu, thế lực kinh người, căn bản không cần hắn bảo vệ làm cái gì.

Trách không được Tiểu yêu tinh kéo hắn lại, không cho hắn ra tay. Thì ra các nàng đã sớm biết sẽ xảy ra chuyện này rồi.

- Dao Tuyết, đây là nguyên nhân ngươi kéo ta tới đây?

Lâm Hi cúi đầu nhìn qua Thượng Quan Dao Tuyết.

Đến lúc này hắn làm sao không biết tâm ý của Thượng Quan Dao Tuyết.

Thượng Quan Dao Tuyết xấu hổ le lưỡi, biết rõ Lâm Hi khám phá ra ý đồ của nàng.

- Ngươi sẽ trách ta sao?

Lâm Hi lắc đầu. Hắn làm sao đi trách nàng chứ?

Thượng Quan Dao Tuyết đặc biệt nhắn lại, bảo hắn sau khi xuất quan thì đi tới quán Mộng Điệp, kỳ thật là muốn giới thiệu nhũng nữ tử này cho hắn quen biết.

Lâm Hi bước vào thế giới tiên đạo quá ngắn, lại đắc tội Long Băng Nhan cùng hộ pháp trưởng lão, thế đơn lực cô. Thượng Quan Dao Tuyết đang lợi dụng con đường của mình tạo thế cho hắn.

Gian phòng nhỏ của quán Mộng Điệp lại tụ tập nhiều nữ tử khuynh quốc khuynh thành. Toàn bộ đều là bằng hữu khuê mật của nàng, mỗi một người lai lịch không đơn giản. Tà, ma, tiên, yêu toàn bộ đều có.

Thượng Quan Dao Tuyết giới thiệu cho hắn quen những nữ tử này cũng chẳng khác gì làm quen thế lực sau lưng các nàng. Về sau rời khỏi Thần Tiêu Sơn, xuống núi hành tẩu cũng thuận tiện hơn nhiều. Ít nhất không có tám bề thụ địch, đi đường gian nan.

Lâm Hi cũng không ngu, làm sao không nhìn ra khổ tâm của Thượng Quan Dao Tuyết, trong nội tâm lại cảm động với dụng tâm của nàng.

Lâm Hi là nam tử hán đại trượng phu, đương nhiên sẽ không tồn tại tâm tư lợi dụng những nữ tử này. Hắn cũng khinh thường làm vậy, nhưng mà dụng tâm lương khổ của Thượng Quan Dao Tuyết lại làm cho hắn xúc động.

- Cảm ơn ngươi, Dao Tuyết.

Lâm Hi nói.

Câu "Cảm ơn" này không phải vì Thượng Quan Dao Tuyết giới thiệu hắn làm quen những nữ tử bất phàm này, mà là vì thiện ý của Thượng Quan Dao Tuyết với hắn.

- Lâm Hi, kỳ thật ngươi không cần cảm thấy xấu hổ. Tuy các nàng là bằng hữu của ta nhưng cũng không phải thủ hạ của ta, có được ý kiến và chủ trương của mình. Nếu như không phải ngươi được các nàng tôn trọng và tán thành. Cho dù ta cố gắng cũng không làm gì được.

Thượng Quan Dao Tuyết nhỏ giọng nói.

Nàng là nữ tử cực kỳ thông minh, chỉ nghe Lâm Hi nói mấy câu đã biết rõ tâm tư của hắn.

Đúng vậy, nếu như Lâm Hi là kẻ thấy lợi quên nghĩa, lòng mang làm loạn, chỉ quan tâm tới thân phận của Thượng Quan Dao Tuyết thì nữ tử trong quán Mộng Điệp sẽ không tiếp nhận hắn.

- Khanh khách, tiểu nha đầu đã lúc nào rồi mà vẫn lặng lẽ nói chuyện với tình lang vậy?

Hai tay Tần Tư Cầm cầm theo cái ghế bành màu hồng, vểnh cặp đùi đẹp lên, nhìn qua trêu ghẹo hai người.

- Hừ!

Thượng Quan Dao Tuyết duỗi hai bàn tay nhỏ nhắn ra thị uy tính véo thịt của Tần Tư Cầm.

- Đủ rồi!

Đột nhiên một tiếng hét to dọa mọi người nhảy dựng. Đã thấy Tam thái tử xanh mặt, vẻ mặt dữ tợn:

- Đã đắc tộ thì dứt khoát đắc tội tới cùng.

Đột nhiên Tam thái tử lùi lại bên cạnh lão giả, một ngón tay chỉ vào chúng nữ, nói:

- Lão gia hỏa, bắt toàn bộ lại cho ta.

Lão giả đổ mồ hôi lạnh, cả kinh kêu to.

- Điện hạ, việc này không phải chuyện đùa đâu.

- Cái gì ‘không phải chuyện đùa’! Lão già kia, ngươi già mà hồ đồ sao? Chuyện hôm nay truyền đi ngươi cho rằng Thượng Quan Thánh Thông sẽ bỏ qua chúng ta sao. Những tiện nhân này sẽ bỏ qua chúng ta sao? Chẳng lẽ chúng ta vỗ vỗ bờ mông rời đi, các nàng sẽ vứt bỏ hiềm khích lúc trước xem như chưa có chuyện gì xảy ra hay sao? Xú kỹ nữ, là các ngươi bức ta.

Tam thái tử tức giận kêu to lên. Vốn cho rằng đạt được hành tung của tiểu công chúa, chỉ cần thần không biết quỷ không hay mang về Tam Tiên Đảo và gạo nấu thành cơm sẽ đại công cáo thành. Không nghĩ tới bởi vì này đám nữ tử trong quán Mộng Điệp lại phá hư chuyện tốt của hắn, trêu chọc nhiều thế lực khủng bố thế này.

Nếu như lúc đầu những nữ tử này bãi minh xa mã cho thấy thân phận. Hắn căn bản không dám xằng bậy như vậy. Hiện tại đã chọc vào đại họa rồi, cho dù hối hận cũng không kịp.

- Đám tiện nhân các ngươi cho rằng ta sợ hay sao. Hừ! Đạo cao một thước, ma cao một trượng. Chúng ta trước lúc tới đây đã sớm bố trí cấm chế rồi. Đem trọn quán Mộng Điệp ngăn cách với bên ngoài. Ai cũng không biết chúng ta tiến vào đây. Chỉ cần bắt toàn bộ các ngươi thì ai có thể làm gì ta?

Tam thái tử đã lâm vào trạng thái điên loạn. Những tấm lệnh bài kia đả kích hắn thật lớn.

Nếu đã chọc đại họa thì dứt khoát chọc lớn hơn nữa.

- Dao Tuyết, lui ra sau lưng ta.

Lâm Hi vung tay lên. Hắn cảm giác được tam thái tử Tam Tiên Đảo này bị đủ loại trùng kích đã lâm vào trạng thái mất lý trí. Có ít người trời sinh dễ dàng mất khống chế, ở loại tình huống này thì chuyện gì cũng làm ra được.

Lúc này nữ tử trong quán Mộng Điệp hoàn toàn yên tĩnh. Trên mặt chúng nữ hiện ra thần sắc ngưng trọng. Ai cũng không ngờ rằng sau khi mọi người hiển lộ thân phận thì Tam thái tử Tam Tiên Đảo càng thêm to gan, muốn bắt người cướp của.

- Ngươi là tên điên! Ngươi nên nghĩ kỹ nếu ngươi làm vậy sẽ chết không có chỗ chôn!

Trong mọi người, một nữ tử lạnh lùng nói.

- Hừ! Ngươi là đồ tiện nhân, đợi tới khi về Tam Tiên Đảo, ta sẽ sủng hạnh ngươi đầu tiên. Cho ngươi nếm thử sống cảm giác sống không bằng chết.

Mặt mũi "Tam thái tử" tràn đầy lệ khí, Hắn đã hoàn toàn bỏ mặc mọi chuyện:

- Lão gia hỏa, ra tay! Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta, bắt được con gái của Thượng Quan Thánh Thông rời đi. Đợi đến lúc ván đã đóng thuyền, cho dù Thượng Quan Thánh Thông không muốn cũng chỉ gả con gái cho ta mà thôi. Đến lúc đó song phương liên thủ, có mẫu thân và Thượng Quan Thánh Thông liên thủ thì cho dù bọn người A Na Ma Tổ cũng không làm gì được chúng ta. Hơn nữa hắn cũng không dám động thủ, trừ phi hắn không cần cháu gái của hắn.

Ánh mắt tam thái tử phát lạnh nhìn qua Điệp Vũ Lan.

Sắc mặt Điệp Vũ Lan lập tức trở nên rất khó coi. Nàng cảm giác được Tam thái tử đã điên rồi, không cách nào vãn hồi cục diện nữa.

- Đúng là tên điên mà.

Sắc mặt chúng nữ biến hóa liên tục.

Một người to gan lớn mật không đáng sợ, bởi vì to gan lớn mật chỉ là một chuyện, bởi vì kẻ đó còn biết sợ. Nhưng chỉ sợ những tên điên như Tam thái tử này. Hắn đã hoàn toàn không quan tâm chuyện khác thì chuyện gì cũng có thể làm ra được.

Lão giả trầm mặc không nói, sau một lát thở dài và đi lên:

- Các vị cô nương, thái tử nói các ngươi cũng nghe rồi. Lão đầu tử cũng không nguyện ý khó xử các vị. Nhưng mà thái tử nói không phải không có đạo lý. Đây chính là biện pháp duy nhất, hiện tại chỉ có thể phiền toái các vị cô nương theo lão đầu tử đi tới Tam Tiên Đảo. Các vị cô nương yên tâm, ta sẽ cam đoan các vị cô nương không bị tổn thương.

Lời vừa ra khỏi miệng thì Lâm Hi và mọi người ở đây biến sắc.

Vốn cho rằng lão nhân này khác với Tam thái tử, cũng biết nặng nhẹ. Không nghĩ tới hắn cũng đáp ứng chuyện này. Cũng triệt để làm các nàng rơi vào vực sâu.

- Không thể ngờ chuyện này biến thành như vậy...

Trong lòng lão giả ai thán một câu, có cảm giác bất đắc dĩ.

Tuy tam thái tử nhìn thì điên cuồng, nhưng mà cẩn thận cân nhắc thì đúng là biện pháp tốt nhất.

Kế hoạch này lúc trước hắn cũng đồng ý. Duy nhất không có đoán trước chính là nữ tử trong quán Mộng Điệp thân phận phi phàm như vậy. Chuyện đã tới nước này thì hối hận cũng đã muộn.

Hơn nữa mặc dù những nữ tử này buông tha bọn họ. Nhưng nếu như Thượng Quan Thánh Thông biết rõ chuyện hôm nay cũng không bỏ qua bọn họ. Tam Tiên Đảo muốn có thành tựu trên đại lục trên cơ bản là si tâm vọng tưởng.

Hơn nữa làm không tốt còn khiến các thế lực này khởi binh đánh Tam Tiên Đảo. Hiện tại biện pháp tốt nhất chính là làm theo lời Tam thái tử.

Nếu như có thể làm cho Tam thái tử và Thượng Quan Thánh Thông lập gia đình, có chuyện hôn nhân này thì Thượng Quan Thánh Thông chỉ có thể cúi đầu cam chịu chuyện này. Bằng uy danh và uy hiếp của bọn họ thậm chí hóa giải ân oán này cũng chưa chắc không có khả năng!

- Tam Tiên Đảo các ngươi bị điên sao?

Điệp Vũ Lan quả thực tức điên lên!

Lão giả lắc đầu, cũng không nói nhiều, chỉ nói:

- Các vị cô nương, đắc tội!

Âm thanh vừa dứt thì lão giả đã ra tay.

Ầm ầm!

Thiên địa chấn động, phong vân biến sắc, lão giả chỉ duỗi năm ngón tay ra vô cùng đơn giản thì khiến cả quán Mộng Điệp bị một cổ lực lượng vô hình giam cầm lại.

Tiên khí bàn bạc, phô thiên cái địa từ trên người lão giả bắn ra ngoài. Nếu như nói lão giả này một khắc trước còn là lão nhân bình thường, ném vào đống người không chút chú ý. Nhưng giờ khắc này hắn hiển lộ diện mạo của cường giả tiên đạo mạnh mẽ.

Mỗi cường giả tiên đạo đều là cao thủ Luyện Khí Cảnh nhìn lên. Trên người bọn họ tiên khí bàng bạc chính là chứng minh tốt nhất. Mỗi một cường giả Tiên Đạo Cảnh giống như mặt trời vậy, hào quang vạn trượng, khiến người ta không dám tới gần.

- Ra tay!

Điệp Vũ Lan quát to một tiếng, lập tức xuất thủ. Thân thể mềm mại chấn động, sau lưng nàng ma khí trùng thiên, trong ma khí nồng đậm hiển lộ bàn tay cực lớn phô thiên cái địa lao qua phía lão giả.

Vào thời khắc mấu chốt này, rốt cuộc Điệp Vũ Lan bất chấp chuyện khác, hiển lộ truyền thừa ma đạo chính thức của mình!

Ầm ầm!

Cùng thời khắc đó, những nữ tử trong quán cùng quát lên, nhao nhao ra tay.

Nữ tử trong quán Mộng Điệp này xưa nay thiên kiều bá mị, tao bình thường hay trêu ghẹo lẫn nhau. Bề ngoài mảnh mai của các nàng rất dễ dàng làm người ta xem nhẹ tu vi chính thức của các nàng.

Nhưng mà hiện giờ các nàng đã xé bỏ ngụy trang bản thân, toàn lực ra tay, trong nháy mắt hiển lộ thực lực làm cho người ta kinh tâm động phách!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi