Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />
- Người này, ngược lại có chút bổn sự.
Lâm Hi nhìn tinh mang khí trụ trùng thiên trong màn đem, sau đó lại nhắm mắt lại.
Có được "Thượng Cổ Đạo Thống", có thể lọt vào top 10 trong toàn bộ tông môn, người nào lại không phải thế hệ kiệt ngạo bất tuần, há sẽ đơn giản thần phục người khác?
Lâm Hi tại ngày đó trên đấu trường áp chế quần hùng, một lần hành động đột phá Khí Tiên Kỳ, hiển nhiên đang mang đến trùng kích rất lớn cho những đệ tử thiên tài tâm cao khí ngạo kia. Nguyên một đám dồn hết sức lực, muốn theo sát sau lưng Lâm Hi, bước vào Khí Tiên Kỳ, không muốn bị hắn cách quá xa!
Lâm Hi cũng không quá mức để ý, loại cục diện này cũng nằm trong dự liệu của hắn.
... ...
Ngày thứ bảy.
Hô! Trên sườn dốc Lâm Hi ở, nguyên khí ngưng tụ, hóa thành một mảnh "vân hải" hữu hình hữu chất, lớn chừng một mẫu, bao phủ không tan.
Ti!
Trong "vân hải", Địa Ngục Ma Long rút nhỏ thân thể, tham lam hô hấp lấy Thiên Địa nguyên khí đầm đặc kia, nhét chúng vào trong cơ thể, chuyển hóa thành năng lượng của mình. Mà ở nơi không xa, một đầu biên bức màu vàng kim óng ánh, mở to con mắt màu đỏ tươi, lơ lửng trong hư không.
Nó một bên hấp thu lấy nguyên khí, một bên dùng một loại ánh mắt đánh giá đồ ăn nhìn Địa Ngục Ma Long.
Mỗi lúc như thế, Địa Ngục Ma Long luôn không kìm lòng được rùng mình một cái.
Hấp Huyết Nữ Vương sau khi phục sinh, Địa Ngục Ma Long chính là kho huyết của nó. Huyết của sinh vật địa ngục cường đại hiển nhiên rất có sức hấp dẫn đối với Hấp Huyết Nữ Vương. Mấy ngày nay, Ma Đồ cơ hồ bị Hấp Huyết Nữ Vương hấp đến chết đi sống lại, đối với việc lạm dụng uy quyền của nữ vương nó đã thật khắc thật sâu vào đầu.
- Ma Đồ ta cả đời anh minh, không thể tưởng được, rõ ràng lại bị hủy trong tay một con dơi.
Địa Ngục Ma Long trong nội tâm ai thán.
Nó đã nhìn ra, Tạp Mễ Lạp và Lâm Hi quan hệ mật thiết, địa vị còn trên cả nó. Muốn rung chuyển địa vị Hấp Huyết Nữ Vương, nó nghĩ cũng đừng nghĩ.
- Lại Bì Xà, ta lại có chút đói bụng...
Một thanh âm thật nhỏ truyền vào tai Ma Đồ.
Thanh âm trầm thấp này lọt vào tai Địa Ngục Ma Long như sấm sét giữa trời quang, thân thể mãnh liệt cứng đờ, sau đó bá thoáng một phát, sụp đổ thành một đầu thẳng tắp, bắn tới bên người Lâm Hi, vẻ mặt thê thảm gào thét:
- Không muốn ah! Chủ nhân, ngươi ngàn vạn phải cứu ta ah. Một ngày mới mười hai canh giờ, ả Hấp Huyết Quỷ này lại muốn hấp 36 lần. Một canh giờ ăn ba bữa, cứ tiếp tục như vậy, Ma Đồ ta phải biến thành Long Canh mất!...
Địa Ngục Ma Long gọi rất thê thảm, nước mắt đều muốn chảy ra.
- Khanh khách, chủ nhân, đầu Lại Da Xà này thật thú vị. Ngươi giao nó cho ta đi...
Tạp Mễ Lạp cười khanh khách nói.
- Không được! Dù chết cũng không theo!...
Địa Ngục Ma Long vẻ mặt cảnh giác nhìn qua Hấp Huyết Nữ Vương, một bộ uy vũ không khuất phục.
- Tốt rồi. Hai người các ngươi đừng rộn lên nữa!
Trung tâm "vân hải". Lâm Hi chậm rãi mở mắt ra:
- Tạp Mễ Lạp, ngoại trừ cần hút. Ngươi không được hút được quá nhiều, bằng không sẽ ảnh hưởng đến thực lực Ma Đồ. Như vậy cũng quá mức rồi.
- Hắc, chủ nhân đã nói như vậy thì tiện nghi cho ngươi rồi!
Hấp Huyết Nữ Vương trầm thấp cười nói.
Đây cũng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Địa Ngục Ma Long thân thể cường hoành, lân kiên giáp dày, chỉ tiếc, răng nanh của Hấp Huyết Nữ Vương càng đáng sợ hơn, không cần tốn nhiều sức đã đâm xuyên lân giáp Địa Ngục Ma Long, hấp huyết giống như nuốt trôi vậy, rõ ràng ngay cả sinh vật cường đại như Địa Ngục Ma Long cũng không chịu nổi!
Lâm Hi chỉ nói một câu liền không để ý đến hai đại ma sủng này nữa. Hắn chậm rãi đứng dậy, nguyên khí "vân hải" chung quanh cũng theo đó thu nạp, như thủy triều dũng mãnh tiến vào thân thể hắn, một lát liền tiêu tán vô tung vô ảnh.
- Nếu đã đến, vậy xuất hiện đi.
Lâm Hi nhìn về phía sau mấy cây đại thủ ở phía Tây, thản nhiên nói.
Chính là vì cảm giác có người đến nên Lâm Hi mới đình chỉ tu luyện, đứng dậy.
- Sư huynh quả nhiên lợi hại, không hổ là đứng đầu Tinh Túc Bảng, chỉ nhìn thôn thổ nguyên khí, vân hải tụ tập đã không có bao nhiêu người có thể sánh bằng rồi.
Một thanh âm dễ nghe, giòn như ngọc linh từ sau cây truyền đến.
Đối phương thanh âm tự nhiên, tựa hồ cũng không nghĩ biện pháp che lấp, thân hình gập lại, liền từ phía sau cái cây không xa kia đi ra. Đây là một thiếu nữ mười bảy, mười tám tuổi.
Thiếu nữ này dáng người yểu điệu, lớn lên khuôn mặt như vẽ, da trắng như tuyết. Trên đầu nàng cột một búi tóc, mái tóc đen nhánh, theo tai tóc mai rủ xuống, lộ ra vành tai trắng noãn ôn nhuận như ngọc, trên đó đeo lấy một khỏa trân châu, lóng lánh chói mắt.
Khí chất của nàng trang nhã, đoan trang, giữa cử chỉ tự nhiên đã có một cổ khí tức tôn quý, ưu nhã, không phải những nữ tử khác có thể sánh bằng.
Nữ đệ tử Thần Tiêu Tông phần lớn dung mạo xuất chúng. Nhưng lúc thiếu nữ này xuất hiện vẫn mang cho người một loại cảm giác kinh diễm, khiến người nhịn không được hai mắt tỏa sáng.
Bất quá, Lâm Hi trước đầu tiên chú ý chính là ánh mắt của nàng, sáng ngời, giảo hoạt, tràn đầy trí tuệ. Mà sâu trong ánh mắt nàng, Lâm Hi còn nhận ra một tia cao ngạo che dấu.
Khóe miệng nàng mang theo mỉm cười, nhưng Lâm Hi rõ ràng cảm giác được, nội tâm của nàng lại cực kỳ cao ngạo. Như Tuyết Liên sinh trưởng nơi băng sơn hoang vắng, hoặc là ngôi sao treo trên bầu trời vậy, xa xa không thể đến gần.
- Thất công chúa?
Lâm Hi nhìn người tới, ánh mắt nháy một cái.
Trí nhớ của hắn siêu quần, chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra nữ từ này là nữ tử ngày đó ở sân luyện võ luyện kiếm cùng Thượng Quan Dao Tuyết. Bình thường vẫn luôn lui tới mật thiết với Thượng Quan Dao Tuyết.
Lâm Hi lúc trước còn nhắc nhở Thượng Quan Dao Tuyết, bảo nàng đề phòng "Thất công chúa" này một chút. Vốn cho rằng nàng có mưu đồ với Thượng Quan Dao Tuyết, không nghĩ tới, rõ ràng lại tìm đến mình.
Thượng Quan Dao Tuyết tuy rằng thân thiết với nàng, nhưng Lâm Hi lại không có liên hệ gì với nàng cả.
- Ah, không thể tưởng được Lâm sư huynh cũng biết ta. Xem ra, Dao Tuyết đã nói chuyện của ta cho ngươi biết rồi!
Thất công chúa nghe thấy Lâm Hi gọi tên nàng, chân bước cũng dừng một cái, trong mắt hiện lên một tia ngoài ý muốn.
- Cũng không nhiều.
Lâm Hi lạnh nhạt cười nói.
Thất công chúa này, Thượng Quan Dao Tuyết chỉ biết là là công chúa của một hoàng thất nào đó, nhưng đến tột cùng là hoàng thất nào thì lại không biết. Trên phiến đại lục này rộng lớn vô biên, có vô số vương triều, công chúa hoàng tử gia nhập Thần Tiêu Tông cũng có rất nhiều. Không ai thèm để ý đến rốt cục là công chúa của vương triều nào cả.
- Ha ha, sư huynh cứ gọi ta là Tinh Tinh đi. Tranh đoạt Thần Tiêu Tinh Túc Bảng lần này, ta ở dưới đài quan sát, đối với tư thế oai hùng của sư huynh cực kỳ ngưỡng mộ. Chúc mừng sư huynh đoạt được quán quân, khinh thường quần hùng. Ta vốn đã sớm muốn đến chúc mừng, chỉ vì việc vặt vãnh trì hoãn cho nên giờ mới đến. Mong rằng sư huynh chớ trách.
Tinh Tinh công chúa nói xong, đã đi tới. Ở sau lưng nàng, vài nữ đệ tử Thần Tiêu Tông như ảnh tùy hình, một bộ dáng như thị nữ
- Ở đây không có người ngoài. Tinh Tinh công chúa cứ nói thẳng đi. Ngươi tìm ta đến cùng có chuyện gì?
Lâm Hi thản nhiên nói.
"Vô sự không lên điện tam bảo", Lâm Hi cùng Tinh Tinh công chúa này ngày xưa cũng không lui tới. Nàng hôm nay dứt bỏ Thượng Quan Dao Tuyết, tự mình tìm đến, hiển nhiên không chỉ đơn giản là ôn chuyện uống trà.
- Ha ha, sư huynh thật sự là người sảng khoái.
Tinh Tinh công chúa nhìn lướt qua phế tích sau lưng Lâm Hi, hiểu ý cười cười:
- Lâm sư huynh, chúng ta vẫn nên ngồi xuống nói chuyện đi.
Nói xong, bàn tay như ngọc trắng điểm ra, một cổ chân khí tuôn ra, trong chân khí, mơ hồ có thể thấy được mấy đồ vật lớn chừng móng tay.
- Khởi!
Tinh Tinh công chúa vừa bấm pháp quyết, mấy đồ vật kia liền nhô lên cao chấn động, lập tức cấp tốc mở rộng, trong mãnh đất này lập tức mở ra lương đài ngồi xuống, mặt đất ám kim khảm ngọc, phía trên bày biện một bàn trà hoàng kim và mấy cái ghế tinh xảo..
Thấy một màn như vậy, Lâm Hi có chút lắp bắp kinh hãi.
Những bàn trà, lương đài này nhìn như đơn giản, nhưng có thể biến hóa lớn nhỏ, kỳ thật đã là pháp khí rồi, bởi vì trong đó dung hợp đại lượng tài liệu luyện khí, sau khi trải qua chân khí luyện hóa mới có thể lớn nhỏ như ý, dễ dàng mang theo bên người.
Nhưng người trong tiên đạo có rất ít người luyện chế loại vật này. Bởi vì loại vật này, có hoa không quả. Căn bản không có lực công kích. Nhưng tài liệu pháp khí tiêu hao lại không ít chút nào, hơn nữa bởi vì khảm nạm các loại kim ngọc nên ngược lại càng khó luyện chế, cũng bởi vậy giá cả rất đắt đỏ!
Ngoại môn đệ tử trừ phi gia thế bất phàm, bối cảnh phong phú, bằng không căn bản không người nào đi luyện chế loại vật có hoa mà không quả như thế này cả. Đây không phải vấn đề có mua được hay không, mà là có đáng giá hay không.
Tựa như người nông dân bán mặt cho đất, bán lưng cho trời vậy, dù ăn được vi cá, nhưng cũng sẽ không dùng số tiền mình vất vả rèn luyện hoa phí bởi một chầu vi cá. Đối với đệ tử tiên đạo cũng thế
- Thất công chúa này, bối cảnh không tầm thường.
Lâm Hi nhìn lướt qua, trong lòng hiểu rõ.
- Sư huynh, mời ngồi!
Tinh Tinh công chúa nói.
Lâm Hi hôm nay đoạt được quán quân "Thần Tiêu Tinh Túc Bảng", thân phận địa vị không phải bình thường. Phàm là ngoại môn đệ tử, dù là niên kỷ lớn hơn hắn, cũng không dám gọi hắn là "sư đệ", chiếm tiện nghi của hắn, tất cả đều gọi hắn là sư huynh
Lúc bọn người Khổng Kinh Thế, Đỗ Duy Ma tới cũng giống như vậy.
Tinh Tinh công chúa xuất ra một ấm trà, vẫn là do pháp khí biến hóa, nạm vàng mang ngọc, rót ra hai ấm trà, sau đó ngồi xuống:
- Sư muội lần này đến, thật ra là muốn đưa cho sư huynh một hồi đại phú quý!
- Ah?
Lâm Hi mỉm cười, thần sắc không thay đổi nói:
- Không biết cái công chúa gọi là đại phú quý, rốt cuộc là cái gì?
- Không biết sư huynh có ý vào triều làm quan, áo bào kim sắc đai lưng ngọc, thống lĩnh trăm thành, xuất thì có xe xịn mỹ nữ, nhập thì nô bộc thành đàn không?
Tinh Tinh công chúa nói.
Lâm Hi giật mình, lập tức mỉm cười nói:
- Công chúa, ngươi đang nói đùa rồi. Đã vào tiên đạo, sao có thể hứng thú với những thứ kia nữa? Tiên đạo đệ tử nhập môn đứng đầu, người nào không phải đại phú đại quý, nếu như muốn làm quan, chẳng phải đã đi rồi còn về sao?
Đối với ý đồ đến của Tinh Tinh công chúa, Lâm Hi đã sớm có suy đoán, nhưng thật không ngờ nàng lại đưa ra yêu cầu vớ vẫn như thế. Người trong tiên đạo làm sao có thể hứng thú với làm quan triều đình chứ?
- Ha ha, sư huynh đừng vội cự tuyệt. Vào triều làm quan, đó cũng không phải là vương triều gì. Vương triều trong thiên hạ nhiều như sao trời, triều lập tịch diệt mỗi ngày đều có. Đương nhiên khó hấp dẫn được sư huynh. Nhưng, ... Nếu như là Thánh Thụ Hoàng Triều thì sao?
Tinh Tinh công chúa nói xong, nhìn về phía Lâm Hi, vẻ mặt mỉm cười.
- Cái gì? !
Lâm Hi trong óc chấn động, ánh mắt lộ ra thần sắc giật mình.