Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />

THẦN TỌA

Đối với Hấp Huyết Nữ Yêu nhất tộc mà nói, nam nữ hoan ái là chuyện quá bình thường, ba vợ bốn nàng hầu cũng là chuyện rất bình thường. Đã thần phục chủ nhân, vậy Hấp Huyết Nữ Vương tự nhiên phải nghĩ biện pháp, giúp chủ nhân lớn mạnh hậu cung, đó mới không phụ bạc danh tự Hấp Huyết Nữ Vương của nàng.

Hô!

Một hồi tiếng xé gió truyền đến, sau đó một thanh âm vang lên:

- Xin hỏi người nào là Lâm Hi, Lâm sư đệ?

Lâm Hi ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một đạo nhân ảnh phá không mà đến, gập lại trên không trung, đáp xuống nơi dốc núi.

- Là ta!

Lâm Hi nhẹ gật đầu, lập tức nghênh đón.

Hắn nhận ra đạo bào trên người đệ tử này, đó là đạo phục của "Tấn Thăng Đại Điện". Đệ tử Tấn Thắng Điện nếu không chính sự, bình thường rất ít rời điện, nghĩ đến cũng vì thông tri hắn vào nội môn nên mới đến.

Quả nhiên, chỉ thấy đệ tử kia con mắt sáng ngời, đi tới:

- Lâm sư đệ, an bài nội môn đã xong. Minh bài và chỗ ở trong nội môn cũng đã làm tốt.

Nói xong liền đưa tới một mặc minh bài đệ tử nội môn, thần sắc có chút cung kính.

Đệ tử Tấn Thăng Điện đều do nội môn đệ tử đảm đương. Dựa theo quy củ tông phái, đệ tử mới gia nhập đều là sư đệ bối. Cho nên xưng hô cũng không sai. Bất quá, Lâm Hi chính là quán quân "Thần Tiêu Tinh Túc Bảng", ngày sau tiền đồ bất khả hạn lượng, cho nên dù là tên đệ tử Tấn Thăng Điện kia cũng không dám lãnh đạm.

- Đa tạ sư huynh.

Lâm Hi con mắt sáng ngời, mừng rỡ trong lòng. Chỗ ở của hắn đã hủy, muốn xây lại cũng không nhanh như vậy. Ở chỗ này chờ vài ngày chính là đợi Tấn Thăng Đại Điện đến thông tri.

Đệ tử Tấn Thăng Điện nhìn chỗ ở sụp đổ sau lưng Lâm Hi một chút nói:

- Không biết sư đệ chuẩn bị hiện giờ đi hay qua vài ngày nữa mới đi. Nếu như hiện giờ chuyển vào nội môn thì..., có lẽ, ta có thể dẫn đường cho ngươi một chút.

- Ha ha ha, cải lương không bằng bạo lực. Nếu minh bài nội môn đã có, vậy bây giờ chuyển vào nội môn đi.

Lâm Hi cười to nói.

Trong khu nội môn, có rất nhiều tụ nguyên trận, độ dày nguyên khí hơn xa ngoại môn.

Ở trong nội môn tu luyện một ngày, hơn xa mười ngày ở ngoại môn. Lâm Hi đương nhiên muốn mau chóng tiến vào nội môn rồi.

Hơn nữa, chỉ có tiến vào nội môn, chính thức trở thành nội môn đệ tử, mới có thể hưởng thụ được đại ngộ từ Đan Đỉnh Đại Điện. Tuy rằng Lâm Hi hiện giờ đã không quá hiếm lạ "Tăng khí đan" của nội môn đệ tử nữa, nhưng loại vật này, ngu sao không cần mỗi ngày đều có, trường kỳ tích lũy xuống, vẫn là một số lượng không nhỏ.

Cho dù bản thân Lâm Hi không cần, cũng có thể đưa cho môn nhân Ngũ Lôi Phái.

- Sư đệ mời đi theo ta.

Đệ tử Tấn Thăng Điện cười cười, thân hình gập lại, phá không mà lên, bay về hướng cấm chế nội môn.

- Chúng ta cũng đi thôi!

Lâm Hi cuốn tay áo, trực tiếp xoáy lên Địa Ngục Ma Long và Hấp Huyết Nữ Vương ở một bên, hóa thành một hồi vòi rồng, phá không mà đi.

Nội môn cấm chế phi thường cường đại, không có minh bài đệ tử xuất nhập căn bản không cách nào tiến vào. Hơn nữa sẽ bị cấm chế giết chết. Địa Ngục Ma Long và Hấp Huyết Nữ Vương hiểu ý, đều thu nhỏ hình thể lại, trốn vào trong tay áo của Lâm Hi

Trong hư không, gió lớn mênh mông. Lâm Hi theo sát phía sau lưng đệ tử Tấn Thăng Điện, giẫm chận trong hư không, đi lại thong dong, như giẫm trên đất bằng.

Lâm Hi có thể cảm giác được rõ ràng, Thiên Địa nguyên khí nồng đậm trong hư không chung quanh. Đây là năng lực của Khí Tiên Kỳ, sau khi Lâm Hi đạt tới Luyện Khí đệ tứ trọng đối với cảm ứng và hấp dẫn Thiên Địa nguyên khí đã gấp 10 lần lúc trước trước, nhiếp bước hư không rất dễ dàng.

Đệ tử Tấn Thăng Điện đi phía trước cảm giác được khí tức Lâm Hi sau lưng như ảnh tùy hình, trong mắt cũng không khỏi lộ ra một tia thần sắc giật mình. Đệ tử vừa bước vào Khí Tiên Kỳ theo đạo lý chân khí cũng không hùng hồn lắm, căn cơ cũng không được vững chắc, lúc ngự không phi hành cũng chỉ miễn miễn cưỡng cưỡng, xa xa không nhẹ nhàng như Lâm Hi, đặc biệt thần thái hắn như nhàn nhã dạo chơi, nhưng tốc độ không thua kém mình chút nào, hiển nhiên đã không dốc hết toàn lực.

- Trách không được hắn có thể đoạt được quán quân Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, chỉ phần thực lực này thôi đã vượt xa không ít nội môn đệ tử rồi.

Đệ tử Tấn Thăng Điện nói thầm trong nội tâm.

Chỉ chốc lát sau, một đạo khí mạc, như Ngân Hà đổi chiều, hạo hạo đãng đãng bao phủ toàn bộ trung tâm Thần Tiêu Sơn. Nơi này chính là nội môn cấm chế. Phải xuyên qua cấm chế, mới có thể vào được nội môn.

- Sư đệ, xin mời đi theo ta.

Đệ tử Tấn Thăng Điện nói xong, đầu tiên tiến vào trong đó. Thân hình như à thấm vào trong nước nhanh chóng biến mất trong cấm chế, biến mất không thấy đâu nữa

- Đi!

Lâm Hi ánh mắt lóe lên, một cổ chân khí đưa vào "Minh bài đệ tử nội môn", sau đó oanh một tiếng, như một phát đạn pháo, tiến vào trong cấm chế nội môn.

Đây cũng không phải là lần đầu Lâm Hi xuyên qua nội môn cấm chế, nhưng bằng vào lực lượng của mình xuyên vào đó lại là lần đầu tiên. Khác với cấm chế ngoại môn, trận pháp trong "Minh bài đệ tử nội môn" sau khi được kích hoạt, Lâm Hi cảm giác mình giống như cá vào biển vây, dùng làm một thể với "Nội môn cấm chế", nước sữa hòa nhau, xuyên qua trong đó không chút trở ngại.

- Quả nhiên là trong ngoài có khác.

Lâm Hi cười cười, rất nhanh thấy được đệ tử Tấn Thăng Điện phía trước. Hắn đang lơ lửng trong cấm chế, chờ đợi mình.

- Đi theo ta.

Đệ tử Tấn Thăng Điện nói.

"Cấm chế" nội môn này, bên ngoài thoạt nhìn, tựa như một bức tường, không dầy lắm. Nhưng chỉ có chính thức tiến vào trong đó, mới có thể cảm giác được đạo cấm chế thủ hộ nội môn này hùng hồn cỡ nào.

Lâm Hi cảm giác như sóng biển cuồn cuộn, sau một lúc lâu, mới theo đệ tử Tấn Thăng Điện vượt qua đạo cấm chế kia.

Ông!

Màng tai chấn động, lúc Lâm Hi ra khỏi cấm chế, trước mắt lập tức rộng mở trong sáng. Một mảnh đại địa vô tận phập phồng trước mặt, Thanh Đồng đại điện rậm rạp chằng chịt như một con kiến rải khắp vùng đất.

Mỗi một tòa đại điện, đều nguyên khí tụ tập, chung quanh 30 trượng, nguyên khí đậm đặc như thực chất, hóa thành nguyên khí chi hải mắt thường có thể thấy được.

Mà phía đại diện, một gã tên đệ tử ngự bước hư không, xuyên thẳng qua lại, vãng lai đến từng ngọn núi. Mà ở nơi cao hơn, từng tòa ngọn núi, lơ lửng trên không trung, Tinh La hoành bố, một mực phân bố đến cuối tầm mắt.

- Rốt cục lại đến nơi này!

Lâm Hi thở phào một cái thật dài, trong đôi mắt, xẹt qua một vòng hào quang sáng ngời.

Trước kia, Lâm Hi theo Thanh Liên Thánh nữ, đã từng vào nội môn, nhưng khi đó chỉ là khách qua đường. Hôm nay là một nội môn đệ tử, lần nữa tiến vào nội môn, tâm tình hoàn toàn bất đồng, nhẹ nhàng khoan khoái nói không nên lời

Trong khu nội môn, cao thủ nhiều như mây. Càng đi đến chỗ cao, thực lực càng mạnh, độ cao cũng đại biểu cho thực lực và địa vị của từng nội môn đệ tử.

Lâm Hi có thể cảm giác được, càng đi đến chỗ cao, từng đoàn từng đoàn khí tức phát ra cũng càng ngày càng lớn mạnh. Mà những tồn tại treo ở sâu trong Thương Khung, giống như hạo nhất kia, đúng là chỗ ở của các vị trưởng lão Thần Tiêu Tông.

- Chỗ này cao thủ thật nhiều a!

Địa Ngục Ma Long leo đến ống tay áo Lâm Hi, nhìn thoáng qua bên ngoài, len lén nói.

- Đúng vậy a, đây mới là tiên đạo thế giới.

Ở ống tay áo khác, Hấp Huyết Nữ Vương hóa thành con dơi vàng óng ánh cũng ghé vào ống tay áo, đánh giá thế giới bên ngoài. Lúc Lâm Hi tiến vào nội môn nàng cũng không cùng đi theo, bởi vậy cũng là lần đầu tiên tiến vào nơi này.

Nội môn của Thần Tiêu Tông to lớn bao la hùng vĩ, cao thủ đông đảo, vãng lai như mây.

Địa Ngục Ma Long và Hấp Huyết Nữ Vương ánh mắt đảo qua giữa không trung, xuyên thẳng qua đệ tử như mây, trong mắt đều lộ ra thần sắc sợ hãi. Thực lực hai người bọn họ tại ngoại môn đủ để ăn sạch, nhưng ở nội môn lại không được. Những thứ khác không nói, chỉ cần các toà Thanh Đồng đại điện nổi lên trên mặt đất kia đã mang đến cho chúng nó uy hiếp rất lớn rồi.

Hai người liếc nhìn nhau, đều quyết định trước khi Lâm Hi triệt để có chỗ đứng sẽ tạm thời không lộ diện trong khu nội môn này.

- Sư đệ, đi theo ta. Chỗ ở của ngươi ngay ở chỗ này.

Đệ tử Tấn Thăng Điện dẫn đường phía trước nói.

- Ân.

Lâm Hi lên tiếng, đi theo đằng sau, đi vào sâu trong khu nội môn.

Sau một lát, đệ tử Tấn Thăng Đại Điện ngừng lại:

- Sư đệ, có thấy tòa đại điện phía trước không? Đó sẽ là chỗ ở mới của ngươi. Trong Tấn Thăng Đại Điện còn có chút chuyện, ta sẽ không tiễn ngươi đi qua nữa.

- Ân. Cảm ơn sư huynh.

Lâm Hi nhìn thoáng qua đại điện ở xa xa, nhẹ gật đầu, thân hình nhoáng một cái, tựu muốn nhập đại điện.

- Chờ một chút.

- Sư huynh còn có chuyện gì sao?

Lâm Hi quay đầu lại kinh ngạc nhìn hắn một cái, nói.

Đệ tử Tấn Thăng Đại Điện nhìn thoáng qua xa xa, mắt lộ ra trầm tư, do dự một chút vẫn mở miệng nói:

- Sư đệ, ngươi mới tiến vào nội môn, có một số việc, cũng không hiểu. Có lẽ là ta lắm miệng! Bất quá, ngươi tốt nhất vẫn nên cẩn thận một chút. Trong nội môn, các sư huynh ở trên rất nhiều người thích luận bàn một chút với các sư đệ mới đến. Ngươi phải cẩn thận ah.

- Ân!

Lâm Hi nhướng mày, như có điều suy nghĩ nhìn xa xa. Sư huynh của Tấn Thăng Điện nói rất hàm hồ, nhưng Lâm Hi đã từ lời của hắn nghe ra được rất nhiều tin tức.

Tranh đấu không chỗ nào không có, không chỉ ngoại môn, nội môn cũng giống như vậy. Dùng một câu ở kiếp trước mà nói, nơi nào có người, thì có giang hồ. Lâm Hi mới đến, rất nhiều thứ đều không hiểu, vị đệ tử Tấn Thăng Đại Điện này hiển nhiên đang nhắc hắn cẩn thận.

- Đa tạ sư huynh, ta hiểu được.

Lâm Hi nói xong, một ít đan dược trượt ra khỏi ống tay áo:

- Trên người của ta cũng không có thứ gì, đây là chút tấm lòng, kính xin sư huynh nhận lấy. 

Từng viên "Đại Tiên La Đan", dược hiệu còn trên của "Tiên La Đan" của Thần Tiêu Tông. Lâm Hi trọn vẹn lấy 50 khỏa "Đại Tiên La Đan" đưa cho đệ tử Tấn Thăng Điện kia, tùy tiện một câu, có thể đổi được 50 khỏa đan dược, cũng rất không tệ rồi.

Đệ tử Tấn Thăng Điện nhìn thấy những đan dược này, cũng không khỏi hai mắt tỏa sáng. Đệ tử tiên đạo cũng không có ai ngại đan dược nhiều, huống chi còn là những "Đại Tiên La Đan" dược hiệu vô cùng tốt kia nữa.

- Sư đệ, đa tạ rồi. Ta xin nhận!

Đệ tử Tấn Thăng Điện vui vẻ nói, chắp tay, cáo từ mà đi.

Lâm Hi nhìn hắn rời đi, lúc này mới đi về phía đại điện ở xa xa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi