Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />

THẦN TỌA

- Khanh khách, ta vốn không phải người.

Hấp Huyết Nữ Vương không ngại, nhưng mà Địa Ngục Ma Long nói một câu này làm nàng biến sắc.

- Chủ nhân, ngươi nhanh ‘tu luyện’ với nàng đi, yêu tinh kia chỉ cần ‘tu luyện’ mới không hút máu...

- Ma Đồ, ngươi muốn chết!

Hấp Huyết Nữ Vương quát chói tai.

- Phanh!

Địa Ngục Ma Long chú ý tới Hấp Huyết Nữ Vương, thình lình một cước đạp xuống, quát to một tiếng và bị đá vào vách tường. Nhưng mà Lâm Hi kịp phản ứng, hắn nhớ tới lúc nói chuyện với Thượng Quan Dao Tuyết cho nên đá nó đi.

- Ma Đồ, ta thấy ngươi ngứa da rồi... Tạp Mễ Lạp, xem như ta không có ở đây, ngươi cứ hút máu đi.

Lâm Hi nói.

- Vâng, chủ nhân.

Tạp Mễ Lạp nghe lệnh của Lâm Hi thì tươi cười vũ mị, duỗi hai cây răng nanh ra lao qua phía Địa Ngục Ma Long.

- Không muốn ah, chủ nhân...

Địa Ngục Ma Long cả kinh kêu to, nó chạy trốn ra chung quanh.

Lâm Hi lắc đầu, cũng không quan tâm tới hai con ma sủng này. Trong nội tâm khẽ động lấy thiết hoàn mà Nhiệm Vụ trưởng lão ban thưởng, lấy Tường nhiệm vụ ra.

Phanh!

Ngón tay Lâm Hi bắn ra, thiết hoàn rơi xuống đất. Chỉ nghe "ken két" một hồi, trong nháy mắt Tường nhiệm vụ hiện ra trong phòng Lâm Hi.

Trên vách tường màu xanh có hào quang lập lòe, mơ hồ hiện ra một ít trận pháp. Trên vách tường còn có lỗ khảm cắm lệnh bài vào.

Bá!

Lâm Hi móc Lộc Đức Bài cắm vào trong. Trận pháp trên vách tường được kích hoạt, sau đó hào quang bắn ra ngoài, phía trên hiện ra rất nhiều nhiệm vụ.

- Quả nhiên không hạn chế đẳng cấp.

Lâm Hi tùy ý tra nhìn một chút, phát hiện có rất nhiều nhiệm vụ cho Khí Tiên Kỳ, Pháp Lực Kỳ, Phù Lục Kỳ, thậm chí Thánh tử.

Lâm Hi hiện tại ước chừng có thực lực tương đương Luyện Khí tầng thứ bảy sơ kỳ. Nhiệm vụ Thánh tử với thực lực của hắn vẫn còn có chút miễn cưỡng. Nhưng mà những nhiệm vụ Pháp Lực Kỳ, Phù Lục Kỳ hoàn toàn không thành vấn đề.

Lâm Hi tùy ý tra nhìn một chút, cũng không có lập tức xác nhận nhiệm vụ.

Hắn vừa mới từ ngoại môn tiến vào nội môn, nhiệm vụ thiết yếu là củng cố cảnh giới chứ không phải đi tìm giá trị công huân. Lâm Hi mới vừa vặn bước vào Khí Tiên Kỳ, còn có không gian tăng lên thật lớn.

Về phần công huân thì trong Lâm Hi Lộc Đức Bài còn có một ngàn vạn công huân khi đoạt quán quân "Thần Tiêu Tinh Túc Bảng", giá trị còn nhiều hơn Lộc Đức Bài của Thánh tử Thánh nữ.

Đương nhiên giá trị công huân ý nghĩa lớn nhất nếu tính ra cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.

- Về sau ở trong phòng tìm kiếm nhiệm vụ còn thuận tiện hơn nhiều.

Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.

Lâm Hi quét mắt nhìn qua thì phát hiện Tạp Mễ Lạp vẫn còn đuổi theo Địa Ngục Ma Long, muốn hút máu của nó, cũng không quan tâm tới. Trực tiếp đi tới "Tụ Nguyên Pháp Trận" và ngồi xuống.

"Tụ Nguyên Pháp Trận" là đồ vật trọng yếu của đệ tử nội môn. Lâm Hi vừa mới tiến vào còn chưa có thăm dò thứ này.

- Nguyên khí thật nồng đậm.

Lâm Hi vừa mới ngồi xuống đã cảm thấy nguyên khí đậm đặc bộc phát như suối phun, từ dưới đất phun lên cao, toàn thân chấn động.

Chân khí mãnh liệt từ trong lòng đất truyền ra. Tâm niệm Lâm Hi khẽ động định thần lại.

- Bá!

Động niệm một cái và chân khí bàng bạc từ trong người của hắn lao ra ngoài, từ trung tâm Tụ Nguyên Pháp Trận kéo dài xuống dưới. Chân khí lúc này thay thế tai mắt quan sát tình hình.

Chỉ thấy chung quanh trắng xoá, khắp nơi là thiên địa nguyên khí nồng đậm, Lâm Hi có thể cảm giác lực lượng vô hình hóa thành một đạo "Nguyên Khí Thủy Tỉnh" quán thông đại địa. Những nguyên khí này thông qua "Nguyên Khí Thủy Tỉnh" tiến vào phòng của đệ tử nội môn.

- Nguyên khí này quá sâu.

Chân khí của Lâm Hi xuyên thấu qua "Tụ Nguyên Pháp Trận" dọc theo trận pháp đi xuống cả ngàn trượng cũng còn không có sờ được "Ngọn nguồn" của nguyên khí. Mà một ngàn trượng đã là cực hạn mà chân khí của Lâm Hi phóng ra ngoài.

Khoảng cách này chân khí uy lực đã suy yếu thật lớn.

- Xem điệu bộ này chỉ sợ trừ Luyện Khí thập trọng Đại viên mãn hoặc là cường giả Tiên Đạo Cảnh mới có thể thăm dò được.

Lâm Hi nói thầm.

Thực lực của hắn bây giờ đã tương đương với Thánh tử trong tông. Như vậy còn không dò xét được thì Thánh Vương - Luyện Khí thập trọng cùng cường giả Tiên Đạo mới có thể thăm dò ngọn nguồn.

Trong mắt Lâm Hi hiện ra nhiều ý niệm, cũng không kiên trì.

- Hô Hấp Đại Pháp!

Tâm niệm Lâm Hi thay đổi thật nhanh, đột nhiên quát lên một tiếng, thi triển ra "Hô Hấp Đại Pháp".

Ầm ầm!

Sâu trong "Tụ Nguyên Pháp Trận" phát ra tiếng nổ vang, sau một khắc nguyên khí nồng đậm đại quy mô giống như giếng phun từ trong trận pháp truyền ra ngoài, dũng mãnh tiến vào trong người Lâm Hi.

Nguyên khí chung quanh đậm đặc, "Hô hấp đại pháp" phát huy tác dụng càng cường đại, đây là một đặc tính của Hô Hấp Đại Pháp. Nó là tuyệt học có giá trị một ngàn ba trăm vạn điểm công huân, Lâm Hi tự học luyện đến nay chỉ xem như đại tài tiểu dụng, bây giờ mới có tác dụng.

Hô!

Sâu trong lòng đất nguyên khí chấn động mạnh mẽ, một dòng nguyên khí mạnh mẽ từ trong Tụ Nguyên Pháp Trận lao ra ngoài, chui vào trong người Lâm Hi, sau đó xuyên thấu qua tai mũi miệng và lỗ chân lông toàn thân tiến vào người Lâm Hi.

Ánh mắt Lâm Hi rủ xuống, vẫn không nhúc nhích, tùy ý cho nguyên khí tẩm bổ cơ bắp, cốt cách, huyết nhục. Thực lực vốn đình trệ của hắn đã tăng tiến.

Lâm Hi bước vào Khí Tiên Kỳ quá ngắn. Tụ Nguyên Pháp Trận và nguyên khí sâu trong lòng đất vừa vặn cung cấp cho Lâm Hi cơ hội đột phá, hắn muốn mượn chuyện này củng cố cảnh giới tẩm bổ cơ thể.

Thời gian chậm rãi qua đi, Lâm Hi cũng tĩnh hạ tâm lai đắm chìm trong tu luyện.

Thời gian trôi qua mấy ngày, Lâm Hi vẫn đang bế quan, mượn nhờ lực lượng của "Tụ Nguyên Pháp Trận" củng cố cảnh giới. Trong lúc rảnh rỗi Lâm Hi nghiên cứu Phấn Toái Đại Pháp.

Phấn Toái Đại Pháp là Nhiệm Vụ trưởng lão truyền thụ cho Lâm Hi, theo như lời Nhiệm Vụ trưởng lão thì tuyệt học này cần ngộ tính thật cao, nhất định phải có ngộ tính vạn người chọn một.

Mà Phấn Toái Đại Pháp cực kỳ tối nghĩa khó hiểu. Cho dù là Lâm Hi cũng mới lĩnh ngộ một chút mà thôi.

- Trạng thái chân không nát bấy, hư không chôn vùi, duy chỉ có giới tử nạp tu di mới hóa thành giới tử, Âm Dương tương hợp, sinh diệt lẫn nhau...

Trong đầu Lâm Hi hiển hiện kinh văn của Phấn Toái Đại Pháp, trong nội tâm âm thầm phỏng đoán nghĩa của nó.

Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, đột nhiên Lâm Hi điểm ngón tay một cái.

Xùy!

Một đạo khí cơ xoẹt qua hư không. Khí cơ lướt qua cả hư không bị cắt như đậu hủ, sau một lát mới đánh vào tường.

Ti!

Trên vách tường xanh có một dấu móng tay nhỏ bé, vô thanh vô tức nát bấy, hóa thành viên bi rơi xuống đất.

Ma Đồ vừa vặn quay đầu nhìn qua một màn này và cả kinh kêu lên:

- Chủ nhân, ngươi đang luyện công pháp gì, tại sao khủng bố như vậy?

Một ngón tay của Lâm Hi nhìn thì vô cùng nhỏ yếu, nhưng lại cho Ma Đồ cảm giác cực kỳ đáng sợ.

Nó mấy ngày nay bị Tạp Mễ Lạp đuổi giết, đã sớm phát hiện ra vách tường xanh này còn cứng rắn hơn sắt thép, cực kỳ kiên cố. Nhưng dưới một chỉ của Lâm Hi thì nó yếu ớt như bã đậu.

- Phấn Toái Đại Pháp.

Lâm Hi thản nhiên nói. Một chỉ vừa rồi nhìn thì như tùy ý, nhưng kỳ thật chính là chân khí phấn toái hắn tu luyện mấy ngày nay. Chỉ một kích đơn giản đã tiêu hao toàn bộ chân khí.

Cũng may mắn là Nhiệm Vụ trưởng lão lưu lại một đạo phong ấn chân khí phấn toái nguyên vẹn, chỉ chừa một đường vết rách cho hắn rút lực lượng ra. Nếu như không phải có phong ấn của Nhiệm Vụ trưởng lão thì Lâm Hi lĩnh ngộ chân khí phấn toái còn không có nhanh như vậy.

Nhiệm Vụ trưởng lão phong ấn chân khí phấn toái trong người của hắn phi thường khổng lồ, tràn ngập lực lượng hủy diệt đáng sợ, Lâm Hi hiện tại còn không hấp thu được. Hơn nữa đoàn chân khí này có tác dụng chỉ dẫn, có thể giúp cho Lâm Hi hiểu được phải lĩnh ngộ thế nào mới chính xác.

Tới mức độ nào đó có thể giúp Lâm Hi xác minh tu luyện của mình, ít đi đường quanh co rất nhiều. Tương đương với Nhiệm Vụ trưởng lão đang tự mình chỉ đạo cho hắn.

Bá!

Lâm Hi phát ra một đạo chân khí hấp nhiếp dấu ngón tay rơi xuống kia, hút nào vào trong tay vuốt mấy cái.

- Viên bi này quá lớn, không thể xem như phấn toái được.

Lâm Hi vuốt ve viên bi này, nhắm mắt suy nghĩ một hồi bàn tay mở ra, lại ném nó đi

Tư chất của Lâm Hi tuyệt đối không kém, công pháp cấp Truyền Kỳ hắn cũng nhanh chóng lĩnh ngộ. Nhưng Phấn Toái Đại Pháp cần Lâm Hi tiêu tốn nhiều thời gian đi lĩnh ngộ áo nghĩa của kinh văn, chỉ có thể nói cấp bậc của Phấn Toái Đại Pháp vượt xa cấp "Truyền kỳ".

Lâm Hi càng tu luyện càng cảm thấy môn tuyệt học này bác đại tinh thâm.

Lâm Hi ẩn ẩn cảm giác tu luyện Phấn Toái Đại Pháp cũng không phải chỉ cần lĩnh ngộ và nhiều thời gian đơn giản như thế, dường như còn có yêu cầu cảnh giới tu luyện.

Loại tình huống này thường thường chỉ xuất hiện ở một ít tuyệt học có một không hai của Tiên Đạo Đại Thế Giới.

Những tuyệt học này cho dù có được, cho dù là Khí Tiên Kỳ không đạt yêu cầu cũng không cách nào tu luyện được.

Trong nội tâm Lâm Hi có loại trực giác nếu như không phải Nhiệm Vụ trưởng lão phong ấn đạo chân khí cường đại trong cơ thể. Bằng cảnh giới của hắn cũng không cách nào tu luyện Phấn Toái Đại Pháp.

- Rốt cuộc môn đại pháp này có liên hệ gì? Ta tại Phúc Đức Điện cũng xem qua đại khái, cũng chưa từng gặp qua môn tuyệt học này. Hơn nữa Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng không có đề cập tới Phấn Toái Đại Pháp.

Trong nội tâm Lâm Hi âm thầm nghi hoặc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi