Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />
- Đúng rồi, Lâm Hi, ngươi nói ngươi tới từ Thiên Lôi vị diện, lúc trước ta đã quên hỏi Thiên Lôi vị diện là vị diện dạng gì, cũng nói ra cho mọi người hiểu rõ hơn.
Đột nhiên "Phổ Lạc Tư" hỏi.
Trong nội tâm Lâm Hi máy động, cho dù là Tạp Mễ Lạp cùng Ma Đồ cũng biến sắc trong lòng.
Chuyện của Lâm Hi đã qua một thời gian ngắn. "Phổ Lạc Tư" nhắc tới chuyện xưa ai cũng bất ngờ.
Lâm Hi liếc mắt nhìn qua "Phổ Lạc Tư" ngồi ở chỗ cao, khóe miệng của hắn mỉm cười, sắc mặt như thường không nhìn ra có gì biến hóa.
- Đại nhân, chuyện này đã qua một thời gian ngắn. Ta không muốn nhắc lại.
Trong nội tâm Lâm Hi hơi suy nghĩ, lộ ra thần sắc bi thương.
Lũ yêu cho rằng hắn nhớ lại nổi đau cũng không có để ý. Thậm chí mấy đại yêu Hư tiên cùng Lâm Hi chém giết Lý Càn Thiên cũng nói khích:
- Chuyện đã qua, Lâm Hi không muốn nói cũng không có sao.
- A.
Phổ Lạc Tư chỉ cười cười, không có truy cứu. Hắn cúi đầu uống một ngụm và nói:
- Lại nói tiếp, Thiên Lôi vị diện đúng là không giống bình thường nha. Người bên trong lại thiện sử dụng yêu pháp thủy hệ và hỏa hệ, hơn nữa còn là Lâm Hi ngươi nữa, ngươi dùng quá thuần thục. Thật sự là không dễ dàng ah. Yêu tộc trong Vương Quan đại vị diện chúng ta nhiều yêu tộc như vậy có ai qua được Lâm Hi.
Lời này không nặng không nhẹ, giống như đang nói chuyện phiếm mà thôi. "Phổ Lạc Tư" cũng không có biểu lộ ra chút khác thường nào cả, nhưng mà ngay cả tiểu yêu bên cạnh cũng biết khác thường.
Người sáng suốt cũng nhìn ra được "Phổ Lạc Tư" chết cũng cầm lấy chuyện này không buông, rõ ràng không giống biểu hiện lạnh nhạt của hắn.
- Đại nhân nói đùa, ta chỉ chiếm cứ thân thể của nhân loại mà thôi, biết được vài pháp môn của nhân loại cũng bỏ đi.
Mí mắt Lâm Hi hơi nhảy một cái, trả lời lạnh nhạt.
- Rốt cục đã tới rồi!
Lâm Hi nhìn qua "Phổ Lạc Tư" ngồi trên bảo tọa, trên mặt bất động thanh sắc nhưng trong lòng thì hiện ra nhiều ý niệm trong đầu.
"Có thể hoạn nạn, không thể chung phú quý", đây là câu truyền lưu rộng rãi nhất trong nhân loại, cũng nói rõ đây là đạo lý đối nhân xử thế.
Lúc gặp phải uy hiếp của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái thì "Phổ Lạc Tư" rất dễ dàng lựa chọn tin tưởng Lâm Hi. Thậm chí còn áp dụng rất nhiều đề nghị của hắn. Nhưng sau đại chiến uy hiếp đã không còn, ít nhất trong lòng "Phổ Lạc Tư" cho rằng là như vậy thì đã khác trước.
Đối với Lâm Hi, "Phổ Lạc Tư" cũng dùng ánh mắt khác thường đối đãi lần nữa.
Biểu hiện của Lâm Hi đúng là quá nổi bật.
Cho dù liên hợp mười tên đại yêu Hư tiên chém giết "Lý Càn Thiên", hoặc vào lúc mấu chốt cứu "Phổ Lạc Tư", một thân yêu pháp thủy hỏa xuất chúng đối với một yêu tộc mà nói quá mức xuất sắc rồi.
"Phổ Lạc Tư" không thể không hoài nghi lai lịch của Lâm Hi. Hơn nữa trong phương diện khác sau đại chiến Lâm Hi lăng không xuất hiện trong đại quân yêu tộc đạt được hoan hô cùng ủng hộ quá nhiều, chuyện này làm "Phổ Lạc Tư" có chút không quá quen.
Trong "Vương Quan đại vị diện" dĩ vãng chỉ có hắn và chín "Yêu tộc lãnh chúa" mới có thể hưởng thụ loại ủng hộ này, hiện tại nhiều ra một kẻ.
Hào khí trong đại điện bắt đầu biến thành quỷ dị.
Bất kể là Lâm Hi, Tạp Mễ Lạp, Địa Ngục Ma Long hay là Yêu tộc lãnh chúa hai bên cùng đám đại yêu Hư tiên cũng cảm thấy quỷ dị.
Trong nội tâm Lâm Hi nặng trịch, lễ mừng mấy ngày qua hắn không có tham gia. Nhưng mà hôm nay "Phổ Lạc Tư" đột nhiên phái tiểu yêu tới gọi hắn thì hắn cũng hiểu đây là vì cái gì.
Ti!
Âm thanh rượu chảy qua yết hầu, trong đại điện chỉ còn lại âm thanh uống rượu của "Phổ Lạc Tư". Cơ hồ tất cả Yêu tộc kể cả "Yêu tộc lãnh chúa" đều nhìn qua Phổ Lạc Tư trên bảo tọa.
"Lâm Hi" có được thân hình nhân loại nhưng kỳ thật không phải nhân loại, mà là Yêu tộc. Tin tức này là "Phổ Lạc Tư" để lộ ra ngoài, hơn nữa dùng uy vọng bản thân của hắn cũng khiến lũ yêu tin tưởng.
Nhưng mà hiện tại người đầu tiên hoài nghi thân phận của Lâm Hi lại là hắn.
Chuyện đột ngột này làm cho mọi người nhìn qua "Phổ Lạc Tư", chờ hắn trả lời thuyết phục.
- Mấy ngày nay ta từ chỗ những Luyện Khí Sĩ kia đạt được một tin tức...
"Phổ Lạc Tư" quay đầu không quan tâm uống rượu của mình, giống như vô tình ý nói:
- Nghe nói bọn họ lần này tới đây vây quét không phải là yêu tộc chúng ta. Mà là muốn đối phó một nhân loại, mà nhân loại này là...
"Phổ Lạc Tư" nói đến chỗ này đột nhiên dừng một chút, mãnh liệt ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, hàn quang trong mắt lóe lên và biến mất.
- Lâm Hi! !
Ầm ầm!
Long trời lở đất, Yêu tộc hai bên cả kinh kêu lên, đứng lên nhìn qua Lâm Hi.
- Làm sao có thể!
- Nhân loại nhằm vào lại là hắn!
- Có thể lầm hay không?
- Không thể nào! Nhưng hắn kề vai chiến đấu với chúng ta nha.
...
Không ngừng có âm thanh yêu tộc truyền ra trong đại điện ngay cả mấy tên "Yêu tộc lãnh chúa" cũng lộ ra thần sắc khiếp sợ.
- Đại ca, việc này không phải chuyện đùa. Lâm Hi chính là công thần của chúng ta lần này, làm sao có thể chứ?
Tuy lúc bắt đầu còn có người tỏ vẻ hoài nghi thân phận của Lâm Hi là bọn hắn. Nhưng lúc này người không muốn tin tưởng ngược lại chính là những Yêu tộc lãnh chúa.
Dù sao "Phổ Lạc Tư" ném ra tin tức quá mức kinh người!
Đây quả thực là bom tấn mà!
Chuyện này ở mức độ nào đó mà nói là do mọi người chiến đấu sinh tử với nhau mới ngày qua.
- Lâm Hi, ngươi cứ nói đi?
Ánh mắt "Phổ Lạc Tư" lóe lên nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, trong mắt hàn quang lạnh lẽo, ánh mắt lạnh như băng quả thực khiến người ta lạnh thấu xương.
- Ông!
Trong óc Lâm Hi chấn động, âm thanh "Phổ Lạc Tư" làm cho bọn họ rơi vào hầm băng.
Địa Ngục Ma Long nghe âm thanh chất vấn quả thực là sợ tới mức chân mềm ra.
- Đáng chết ah đáng chết! Thằng này là làm sao biết! Chuyện này quá nhanh rồi!
Địa Ngục Ma Long quả thực khiếp sợ phát lạnh trong lòng.
Trước một khắc những tên yêu tộc này đáng yếu như vậy, nhưng mà sau một khắc lại biến thành sát cơ lạnh lẽo.
Ai cũng không biết "Phổ Lạc Tư" làm sao biết được. Ngay cả Tạp Mễ Lạp cũng biến sắc mấy lần, nhưng mà làn da của nàng vốn trắng nõn trong khoảng thời gian ngắn không nhìn ra cái gì.
Sát cơ!
Sát cơ đậm đặc.
Lâm Hi cảm giác mình giống như con thuyền nhỏ đang đi trong bão lớn, tùy thời cũng có thể lật úp.
Ngoài ý muốn tới quá nhanh!
Mặc dù Lâm Hi không trông cậy vào việc sẽ bảo tồn bí mật này. Nhưng mà chân tướng này tiết lộ quá nhanh thật khiến người ta không trở tay kịp thời.
Lâm Hi nhìn qua "Phổ Lạc Tư", sâu trong mắt của hắn thì hắn cảm giác được sát cơ không chút che giấu nào cả. Lâm Hi cảm giác được một đạo khí cơ mạnh mẽ bao phủ thân thể của hắn, chỉ cần hắn có vọng động thì tiếp theo đó chính là một kích lôi đình, trực tiếp đánh chết hắn tại chỗ.
Giữa hai người chênh lệch quá lớn, "Phổ Lạc Tư" thậm chí có thể một chiêu miểu sát hắn.
Trong sát cơ đậm đặc hóa thành thực chất của "Phổ Lạc Tư" thì Lâm Hi biết rõ một chuyện.
Nếu như chuyện này không thể dễ giải quyết thì nghênh đón hắn chính là tử vong!