Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />

THẦN TỌA

- Thật là khờ người ngốc có ngốc phúc, ta cùng Long Băng Nhan ngươi tranh ta đoạt còn không có đắc thủ được. Bị Ma Đồ tùy tiện đi loạn là có thể đụng vào.

Trong mắt Lâm Hi bắn ra dị sắc liên tục, trong nội tâm cũng âm thầm cảm thán vận khí của Ma Đồ quá tốt.

Đúng lúc này Ma Đồ cũng kịp phản ứng.

- Ha ha ha...

- Thời Ngọ Thú rõ ràng trong tay ta?

- Cạc cạc cạc, ta có nên ăn tươi nó hay không?

- Ha ha, vẫn nên lưu cho chủ nhân vậy. Nước miếng của ta chảy dài rồi này!

...

Địa Ngục Ma Long đắc ý giơ móng vuốt, nhìn qua Thời Ngọ Thú yếu ớt giãy dụa trong ta của mình, trong nội tâm cười to không thôi.

- Chủ nhân, ở chỗ này! Ta đoạt được Thời Không Thú rồi!

Vẻ mặt Địa Ngục Ma Long khoe khoang.

- Súc sinh! !

Một tiếng hét to, âm thanh chấn động thiên địa, chấn đắc cả Tử Quang Hải lay động.

- Giao "Thời Ngọ Thú" ra đây, tha cho ngươi khỏi chết!

Trong âm thanh đinh tai nhức óc, giống như lôi đình vậy, cả hư không nổ tung, Địa Ngục Ma Long bị dọa kêu to lên, suýt nữa mất nửa cái mạng.

- Ah!

Địa Ngục Ma Long quay đầu nhìn lại và nhìn thấy một gương mặt và suýt nữa vong hồn xuất khiếu.

Chỉ thấy xa xa có một đạo nhân ảnh giống như ma thần, toàn thân thả ra khí tức đáng sợ, nhanh như điện chớp giống như lưu tinh bay thẳng tới nơi này.

Người này bay qua đâu thì không khí ở nơi đó nổ tung xèo xèo, phân ra khí lãng cực lớn. Mà ở phía sau hắn Thủ hộ thú cao trăm trượng đang nhanh chóng đuổi qua nơi này.

- Thập trọng Thánh Vương!

Địa Ngục Ma Long giống như bị sét đánh, toàn thân cứng ngắc, sợ tới mức thân thể lay động.

Chính là thập trọng Thánh Vương Công Tôn Lượng, sau khi trì hoãn chút thời gian dẫn theo Thủ hộ thú của Thời Ngọ Thú từ đằng xa đuổi tới nơi này.

Khí thế của thập trọng Thánh Vương phô thiên cái địa, che đậy trời xanh, quá mức khổng lồ. Chỉ trong tích tắc Địa Ngục Ma Long cảm thấy giật mình, giống như khí tức tử vong đã tới gần.

Bọn người Lâm Hi cùng Long Băng Nhan lâm vào trong tranh đoạt kịch liệt nhất, không bận tâm tới chuyện nào khác, nếu không phải Công Tôn Lượng hét to thì không ai phát hiện ra thập trọng Thánh Vương này đã quay lại đây làm viện binh.

- Ném qua dây!

Tiếng hét lớn truyền ra giữa không trung.

Thời khắc nguy cấp Lâm Hi thả người bay ra, nhảy vào giữa không trung bay về phía Ma Đồ bổ.

- Mơ tưởng! !

Long Băng Nhan cùng Mộ Dung Viễn đồng thời đánh tới.

Chi chi chi! !

Trong nháy mắt hai người đánh ra, mặt đất trước người của hai người có con dơi nhỏ rậm rạp chằng chịt kêu to lên, chúng giống như thanh pháp kiếm sắc bén lao thẳng vào Long Băng Nhan cùng Mộ Dung Viễn.

- Đáng chết!

Mộ Dung Viễn tức giận gầm lên một câu.

Long Băng Nhan cùng Mộ Dung Viễn tuy không tới mức sợ hãi phân thân của Hấp Huyết Nữ Vương, nhưng mà bị chúng làm chậm lại, hoàn toàn không thể đuổi theo ngăn cản Lâm Hi.

Xùy!

Lúc hai người phân tâm đối phó với đám dơi nhỏ trước mặt này, sau lưng Long Băng Nhan sương mù dày đặc rung động, một con dơi nhỏ khác khàn giọng rít lên, xông qua sau lưng Long Băng Nhan.

Tiên đạo luyện sĩ khí tuy vô cùng cường đại, nhưng mà thân thể bị chém cũng phải chết không thể nghi ngờ.

- Hừ!

Long Băng Nhan hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt nháy một cái. Sau một khắc oanh một tiếng, Chu tước chi hỏa cấp bậc đại viên mãn dâng trào.

...

Phanh!

Nghe được âm thanh của Lâm Hi thì Ma Đồ rốt cục kịp phản ứng.

- Lão đại, cho ngươi!

Móng vuốt Ma Đồ ném đi, một đạo ma khí nồng đậm mang phạm vi một thước quanh Thời Ngọ Thú chấn ra ngoài.

- Thu cho ta!

Hai mắt Công Tôn Lượng tỏa sáng lên, tay đưa tới, Đạo quả trên cao tỏa ra tiên khí nồng đậm, lập tức bao phủ Thời Ngọ Thú.

- Phong Ấn Đại Pháp!

Bàn tay trái của Lâm Hi nhiếp một cái, chân khí tuôn ra, hóa thành một đạo Phong Ấn Phù lục cực lớn. Mà trung tâm Phù lục có Thời Ngọ Thú đối diện.

Ông!

Hào quang lóe lên, thời điểm tiên khí của Công Tôn Lượng Thánh Vương tới thì Thời Ngọ Thú lập lòe trong hư không một cái, sau đó đột nhiên biến mất, hóa thành một đạo Phong ấn nhỏ bằng nắm tay rơi vào trong tay Lâm Hi.

Oanh!

Tay phải vỗ một cái, Sơn Hà Ấn bay ra nghênh đón công kích, đồng thời chân khí toàn thân thiêu đốt, toàn bộ dũng mãnh vào tiến vào trong Sơn Hà Ấn.

Ầm ầm!

Hai luồng chân khí va chạm mãnh liệt trong hư không, Lâm Hi kêu rên một tiếng, như bị sét đánh bay ra ngoài, bị đánh bay hơn mười trượng, trùng trùng điệp điệp rơi vào mặt đất.

- Thập trọng Thánh Vương, quả nhiên lợi hại!...

Lâm Hi miễn cưỡng đứng thẳng, trong người huyết khí cuồn cuộn phảng giống như bị đốt cháy. Đồng thời cổ họng phát ngọt, hắn sắp phun một ngụm máu tươi ra nhưng lại bị hắn nuốt xuống.

Lâm Hi hấp thu Phấn toái chi địa, Năng lượng không gian tăng uy lực Phong Ấn Đại Pháp lên, thực lực tăng lên mức cực cao. Thậm chí so với cường giả một quả còn cao hơn nhiều lắm.

Nếu không phải Long Băng Nhan cùng Mộ Dung Viễn hai người phối hợp, còn không thể nào ngăn cản hắn nổi.

Nhưng mà cho dù Lâm Hi xưa đâu bằng nay, lại có Sơn Hà Ấn trợ giúp vẫn không phải là đối thủ của thập trọng Thánh Vương Công Tôn Lượng. Công Tôn Lượng đạt tới Một quả Thánh Vương chính cống, tương đương cùng cấp bậc với Thái Nguyên Cung Lý Càn Thiên.

Tuy Lâm Hi Giết Lý Càn Thiên , nhưng bởi vì Lý Càn Thiên bị thiếu nữ váy đỏ chém một đạo quả, lại bị hơn mười đại yêu Hư tiên phối hợp đánh bại chứ chẳng phải thực lực chân chính của hắn.

Long Băng Nhan đi tới đây thì thực lực Công Tôn Lượng là cao nhất. Nhưng mà bởi vì Công Tôn Lượng dẫn dắt Thủ hộ thú rời đi mới khiến cho Lâm Hi có thời cơ lợi dụng được.

Lực lượng Một quả Thánh Vương còn hơn yếu hơn cả cường giả ba đạo quả một chút.

Nếu không phải Lâm Hi có được Vạn Hoàng Pháp Y, có thể suy yếu công kích đánh tới, một kích này chỉ sợ lập tức đánh hắn trọng thương rồi. Thậm chí còn có khả năng bị một chiêu miểu sát.

- Ha ha!

Lâm Hi khẽ cười vang vọng, tuy thua trong một chiêu nhưng hắn không có thất bại, không có hương vị nhụt chí, ngược lại hắn còn cao hứng nữa đấy.

Một kích này hắn có thể tránh né đấy. Nhưng mà Lâm Hi lại muốn tự thân thể nghiệm thực lực của cường giả đại viên mãn, gia tăng kinh nghiệm đối địch của mình.

Hôm nay mục đích đã đạt được.

Quả nhiên nhìn thấy Lâm Hi Bình yên vô sự, Long Băng Nhan, Mộ Dung Viễn, Công Tôn Lượng vô cùng chấn động, trong mắt hiện ra thần sắc không dám tin.

Bọn họ lúc giao thủ với Lâm Hi tuy biết rõ thực lực của hắn cường đại. Nhưng lại không nghĩ rằng hắn có thể ngăn cản một kích toàn lực của Công Tôn Lượng.

Rầm rầm rầm!

Không chút do dự, ba bóng người hiện ra, phân ra ba nơi đồng thời tiến hành bao vây Lâm Hi.

- Lâm Hi, ngươi trốn không thoát đâu. Giao Thời Ngọ Thú ra đây!

Long Băng Nhan quát mắng lên tiếng, hai hàng chân mày tỏa ra sát khí.

Ba người liên thủ đã phong kín sau lưng, đã ngăn cản thông đạo đi từ Tử Quang Hải tới Phấn toái chi địa, Lâm Hi hoặc là đồng thời đối mặt với công kích của ba người, hoặc là trốn vào trong vết nứt không gian đen kịt ở sau lưng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi