Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />
Ánh mắt nhìn chăm chú ở trên màn sáng, đột nhiên nhìn thấy dòng chữ nhỏ cuối cùng, trong lòng Lâm Hi hơi động:
- ... Bản tuyệt học có thể thăng cấp!
Bá!
Ngón tay vẽ một cái, Lâm Hi liền rất nhanh lật đến tuyệt học của Tiên Đạo cấp. Rất nhanh một cái tên xuất hiện ở trong tầm mắt hắn.
- Na Di đại tiên thuật...
- Chú thích, bản tuyệt học này có thể từ Tiểu Na Di pháp thăng cấp mà lên.
...
- Quả nhiên là thế.
Lâm Hi nhẹ gật đầu.
Ở tiên đạo đại thế giới, Tiểu thuật, Tiểu pháp bình thường là không thể thăng cấp bậc.
Như Truyền âm nhập mật thuật, Nghịch loạn tiểu thuật đều là tiểu pháp, tiểu thuật điển hình.
Tiểu Na Di thuật có thể có giá trị bán ra như vậy chỉ sợ vẫn là có thể thăng cấp lên thành Tiên Đạo tuyệt học Na Di đại tiên thuật. Trong lòng Lâm Hi hiểu rõ, môn tuyệt học này chỉ sợ là do Na Di đại tiên thuật của Tiên Đạo cảnh lấy ra, diễn biến mà đến.
- Đúng là môn này rồi.
Lâm Hi hơi suy nghĩ, đứng dậy.
Đã biết mục tiêu muốn hối đoái, liền không sai biệt lắm biết mình phải ở trong Địa ngục tiểu thế giới săn bắt số lượng ác ma cùng với thời gian ở trong đó. Việc phải làm sau đó chính là tiếp được nhiệm vụ tông phái, xuyên qua thời không chi môn rồi.
Bá!
Lâm Hi rút Lộc Đức bài ra, thân hình nhoáng một cái liền rời đi Phúc Đức đại điện.
Từ Phúc Đức đại điện đến chỗ của Lâm Hi cũng chỉ là thời gian trong chốc lát.
Lâm Hi vừa mới đi đến bên ngoài ngọn núi, bỗng nhiên ngay lúc này ở giữa thiên địa bộc phát ra một tiếng thét to thê lương:
- Lâm Hi, để mạng lại.
Ầm ầm!
Một đoàn liệt diễm nhanh như điện chớp, cuồn cuộn như nước thủy triều từ sau lưng Lâm Hi đánh tới.
Chuyện xảy ra đột ngột, ngay cả Lâm Hi cũng không để ý. Bất quá dù sao công lực của hắn cũng bất phàm, rất nhanh đã kịp phản ứng.
- Múa rìu trước cửa Lỗ Ban!
Bàn tay Lâm Hi giương lên, tất cả hỏa diễm như trăm sông đổ về biển, bá một cái chui vào trong bàn tay trái. Liệt Nhật đại pháp đẳng cấp cấp cao, Liệt Nhật quân vương càng là chúa tể của hỏa, loại hỏa diễm cấp bậc này căn bản không gây thương tổn được hắn.
Bá!
Hỏa diễm đầy trời lập tức tiêu liễm, chui vào trong cơ thể Lâm Hi. Nhưng mà phía sau hỏa diễm, một cánh tay trắng như ngó sen đột nhiên xuất hiện, bá một cái liền hướng về mặt của Lâm Hi đánh qua.
Ba!
Lâm Hi duỗi bàn tay ra, rất dễ dàng liền tóm được cánh tay này. Đan điền chấn động, Lâm Hi đang muốn ra tay, bỗng nhiên ngay lúc này giật mình. Xuất hiện ở trước mặt là một gương mặt loang lổ nước mắt, lê hóa đái vũ.
- Long Đan Ny...
Lâm Hi ngây dại.
Hắn không ngờ rằng, xuất hiện ở trước mắt lại là Long Đan Ny. Có lẽ bởi vì nguyên nhân không chú ý, Lâm Hi còn chưa biết tới nàng đã tiến nhập nội môn.
Bất quá khác với tư thái thiên chi kiều nữ, cao cao tại thượng lúc bình thường, giờ khắc này Long Đan Ny hiển nhiên vô cùng yếu ớt.
- Lâm Hi, ngươi hỗn đản!
Long Đan Ny hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, nước mắt lại nhịn không được lưu lại.
Trong đầu Lâm Hi trong thời gian ngắn hiện lên mấy đạo ý niệm, rất nhanh đã hiểu ý đồ mà Long Đan Ny đến.
- Hừ! Là vì Long thế gia mà tới sao?
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Lâm Hi, ngươi cái ác ma này! Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi giết những trưởng lão kia thì cũng thôi đi. Những ma ma cùng nha hoàn kia có quan hệ gì mà ngươi cũng giết các nàng?
Long Đan Ny khan giọng nói.
Lâm Hi chỉ là giết đi một ít trưởng lão Long thế gia, những người khác là Tạp Mễ Lạp động thủ. Bất quá trong nội tâm Lâm Hi hiểu rõ, ma ma cùng nha hoàn trong miệng Long Đan Ny căn bản không phải là người bình thường gì.
Lâm Hi sớm đã mệnh lệnh cho Tạp Mễ Lạp, người bình thường toàn bộ đều buông tha, căn bản không có giết chết một người bình thường. Ma ma, nha hoàn trong miệng Long Đan Ny chính là những người như Lý ma ma, Quế ma ma gì đó mà ngày trước hắn đã gặp trên Ngũ Lôi sơn.
Những người này thân thủ bất phàm, cũng là nanh vuốt của Long thế gia, bình thường vẽ đường cho hươu chạy, không thể thiếu các nàng.
- Hừ! Long Đan Ny người tìm sai người rồi. Nếu như ngươi muốn tìm người, phải đi tìm tỷ tỷ kia của ngươi. Hỏi nàng một chút đã làm cái gì? Ta làm chỉ là đáp lại tỷ tỷ ngươi mà thôi. Hơn nữa, hừ...
Lâm Hi lạnh lùng nhìn thoáng qua Long Đan Ny:
- Tự suy nghĩ một chút, ngày đó ở Ngũ Lôi sơn ngươi làm cái gì? Thật cùng với những ma ma kia của ngươi không có quan hệ gì sao? Nếu như khi đó các ngươi thành công, Ngũ Lôi sơn chúng ta sớm đã san thành đất khô, ngươi lại có thể hay không rơi một giọt nước mắt.
Oanh!
Thân hình Long Đan Ny chấn động, đột nhiên loạng choạng một chút, sắc mặt tái nhợt không ít. Bá một cái, nước mắt liền chảy xuống, chỉ là lẩm bẩm nói:
- Cái kia không giống, cái kia không giống...
Nàng cuối cùng là nghĩ tới những chuyện ngày đó đã làm với Lâm Hi.
- Không giống? Hừ, là không giống. Bởi vì khi đó người chết lại là người của Ngũ Lôi phái chúng ta, cùng với Long thế gia lại có quan hệ gì. Trong lòng ngươi tự hỏi, Long thế gia các ngươi ở Hàn Sương vương triều làm mưa làm gió, mấy cái ma ma, nha hoàn thực đúng là vô tội sao?
Lâm Hi lạnh lùng nói.
Hắn vốn là khinh thường cùng Long Đan Ny nói tới những người này. Giữa hai người không có tiếng nói chung, chỉ có thể đối địch. Nhưng mà nàng đúng là vẫn còn không xấu đến cực điểm, những ma ma, nha hoàn kia là lớn lên cùng với nàng.
Trong lòng hắn, cuối cùng là có cảm tình.
Nàng sẽ rơi lệ, sẽ bi thương, ít nhất chứng minh nàng còn có chỗ đáng giá đồng tình.
Đây cũng là nguyên nhân mà Lâm Hi không lập tức ra tay đem nàng đánh bay ra.
Lời nói của Lâm Hi, mỗi một chữ đều như đánh lên khuôn mặt của Long Đan Ny, thân thể gầy yếu của nàng không ngừng run rẩy, gương mặt hoàn toàn trắng bệch.
- Lâm Hi, ta biết là ta cũng tỷ tỷ có lỗi với ngươi. Lúc trước là lỗi của ta rồi, ngươi đối với chúng ta như thế là được rồi. Nhưng mà ngươi vì sao lại giết chết cả Hứa Tứ nương?
Long Đan Ny ngã xuống, hai tay che mặt, khóc rống nghẹn ngào.
- Hứa Tứ nương?
Lâm Hi giật mình:
- Nàng là gì của ngươi?
- Nàng là vú nuôi của ta, là nàng nuôi dưỡng ta. Ô ô, nàng không biết võ công, Lâm Hi, ngươi ác ma này...
Long Đan Ny khóc rống lên nghẹn ngào, thanh âm nức nở, vào lúc này cũng không cần thiết phải giấu diếm rồi.
Lâm Hi nhìn thật sâu Long Đan Ny một cái, trong mắt xẹt qua một tia ngoài ý muốn.
Long Đan Ny là một nữ nhân cao ngạo, tàn nhẫn, rõ ràng cũng có một mặt yếu ớt như thế. Trong lòng của nàng, người quan tâm nhất lại là vú nuôi trói gà không chặt, không có một chút tiếng tăm gì trong Long thế gia.
Lâm Hi nhớ tới cô cô Lâm Như Vân cùng Đại trưởng lão. Chỉ bằng vào sự tình mà Long Đan Ny làm ra, hắn thật có giết chết nàng cũng chẳng quá phận đấy. Chỉ có điều, hắn cuối cùng không phải là Long Băng Nhan, cũng không phải đoạn tình tuyệt dục, không lãnh khốc đến loại tình trạng này.
Ít nhất, ở trong lúc Long Đan Ny toát ra một mặt nhân tính trong nội tâm, hắn không hạ thủ được.