THẦN VƯƠNG LỆNH


Vẻ mặt Tần Thiên nghiêm trọng là có nguyên nhân.

Trước đó, hắn và Trần Nhị Cẩu nhận được tin từ ông chủ Nhị ở Sicilia, Độc Sư và người sống sót của tổ chức Hắc Ám Chi Hoa.
Hắc Ám Chi Hoa này đã giao chiến với Diêm Vương Điện, cả hai bên hầu như đều chịu thương vong.
Tuy nhiên, ông chủ Nhị của đảo Sicilia đã nói với Tần Thiên rằng linh hồn nhân Độc Sư của Hắc Ám Chi Hoa vẫn chưa chết.
Với sự hỗ trợ của thế lực bí ẩn, một tổ chức mới mang tên "Thiên Sứ Chi Nhãn" đã được thành lập.
Thiên Sứ Chi Nhãn được sinh ra để trả thù.
Trước đây, Phan Mỹ Nhi muốn giết Tần Thiên, Thiên Sứ Chi Nhãn nhận được tin tức và phái một tổ chức ám sát là tiểu đội Rắn Hổ Mang đến Long Giang đã bị Tần Thiên thống lĩnh tiểu đội Thiên Phạt và tiêu diệt ở biên giới phía Nam.
Nhưng đã xảy ra sơ xuất.

Một thành viên nữ của Rắn Hổ Mang tên là Kim đuôi Bọ cạp thực sự đã một đường dây khác xâm nhập vào.
Lúc đó đềuvào Long viên, suýt chút nữa đã vào phòng Tô Tô.

Cũng may Tần Thiên tới kịp thời, nếu không hậu quả sẽ khôn lường.
Sự việc đó đã tạo nên sự kích thích rất lớn đối với Tần Thiên.
Mặc dù Rắn Hổ Mang cuối cùng đã bị đánh bại nhưng Độc Sư và Thiên Sứ Chi Nhãn vẫn còn.
Chỉ cần họ không bị loại bỏ, sẽ có tổ chức thứ hai, thứ ba, thậm chí vô số tổ chức như Rắn Hổ Mang sẽ không ngừng đến ám sát.
Mặc dù hiện tại lực lượng của Long Giang đã rất mạnh.

Dưới sự bảo vệ của những người chuyên nghiệp như Lãnh Phong và tiểu đội Cô Lang, bình thường Long viên sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Nhưng, lỡ như!
Tần Thiên biết trên thế giới có một số sát thủ liều mạng, để hoàn thành nhiệm vụ, bọn chúng sẽ dùng những thủ đoạn vượt xa sự tưởng tượng.

Lỡ như có một lần, có một chút sơ suất nhỏ mà họ xâm nhập vào bên cạnh Tô Tô thì sao? Đây là chuyện Tần Thiên tuyệt đối không cho phép xảy ra.
Vì vậy Tần Thiên ra lệnh cho Thử Vương tập trung toàn lực tìm kiếm tung tích của Độc Sư trên toàn cầu.
Hắn hy vọng có thể tìm được đối phương, chủ động xuất kích và một mẻ bắt gọn.
Nhưng suốt một khoảng thời gian rồi không có tin tức gì từ Thử Vương.
Tần Thiên biết muốn tìm được một người như Độc Sư khó khăn đến mức nào.
Cho nên hắn không thể thúc giục Thử Vương, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Lúc này Thử Vương đã chủ động gửi tin nhắn liên lạc với hắn.
Lẽ nào có tin tức gì của Độc Sư và tổ chức báo thù Thiên Sứ Chi Nhãn của hắn ta rồi sao?
Nghĩ tới đây, Tần Thiên có chút kích động.

Hắn hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại rồi bấm vào mở tin nhắn.
“Vua của tôi, có chuyện thú vị, anh có muốn biết không?” Thử Vương gửi tin nhắn kèm theo một icon đáng yêu.
Tần Thiên không có tâm trạng để ra vẻ đáng yêu, vội vàng nói: "Mau nói đi, có phải có tin tức gì về Độc Sư và Thiên Sứ Chi Nhãn không?"
Thử Vương không dám lơ là, vội vàng nói: “Độc Sư này vô cùng xảo quyệt.”
"Khoảng thời gian trước, chúng tôi tìm được một chút tin tức ở Bắc Mỹ, tôi đích thân dẫn người tới đó."
"Nhưng, đối phương dường như biết chúng ta đang tìm hắn, hắn lập tức không xuất đầu lộ diện."
"Cho đến nay, vẫn chưa có manh mối rõ ràng nào cả."
Tần Thiên có chút khó chịu, tức giận nói: "Vậy anh lén lén lút lút như vậy là muốn nói chuyện gì với tôi?"
Thử Vương gửi một icon lén lút.
Sau đó, anh ta nói: “Một cấp dưới của tôi đã vô tình phát hiện ra lệnh treo thưởng trên một mạng lưới giao dịch bị cấm ở trong nước.”
“Đối phương sẽ bỏ ra năm triệu, chỉ đích danh là mua đầu của anh.”
"Thời gian, bảy ngày."
"Anh nói cái gì?" Tần Thiên Thiên cười nói.

"Đầu của tôi có giá trị năm triệu sao?"
Thử Vương nói: “Tôi cũng thấy hơi kì lạ, có lẽ là một trò đùa quái đản.”
"Nhưng để đề phòng bất trắc, tôi đã tin tức cho Nhiếp Long Vương, anh ta cũng sẽ chú ý."
“Nhưng anh ta lười quan tâm.”
Tần Thiên nhất thời không nói nên lời, tức giận nói: "Năm triệu mà không quan tâm sao? Cần phải xử lý tên này mới được."
"Rồi sau đó thì sao?"
Thử Vương nói: “Tôi lại gửi tin nhắn cho Trần Nhị Cẩu, tên này——”
"Tên này thế nào? Có phải là lập tức quyết định dẫn người về bảo vệ tôi không?"
Tần Thiên vui vẻ nghĩ.

Trần Nhị Cẩu và mình có mối quan hệ tốt nhất, nếu nghe được chuyện này, anh ta chắc chắn sẽ coi trọng.
Thử Vương nói: “Nhị Cẩu cười sặc sụa”.
"Anh ta không những nói sẽ không ra tay mà còn yêu cầu chúng tôi hãy để yên, không cần quan tâm."
“Anh ta còn cá cược với mọi người trong nhóm——”
Sắc mặt Tần Thiên tối sầm lại: "Cá cược cái gì?"
“Anh ta cược, lão đại mắc nợ tình cảm, phong lưu, xắn quần bỏ đi, hiện tại người phụ nữ đó đang treo thưởng cho ai bắt được anh.”
“Chỉ là anh ta cho rằng cô gái này nên là người mẫu hoặc là nữ minh tinh, còn Nhiếp Thanh Long lại cho rằng cô ta là đại tiểu thư của gia tộc nào đó.”
"Hai người đã vì chuyện này mà đặt cược, giá là mười triệu.

Hơn nữa còn-"
"Còn sao nữa?"
"Ai thua sẽ cởi trần leo lên đỉnh Everest."

Chết tiệt!
Tần Thiên tức đến mức không nói nên lời.
Lão tử đã để các người quá nhàn rỗi rồi phải không?
Hơn nữa, đối phương treo thưởng năm triệu cho cái đầu của mình mà hai người kia dám cược mười triệu?
Còn phải khỏa thân leo đỉnh Everest, đây thực sự là việc con người có thể làm sao?
"Chỉ có hai người họ cá cược sao? Các người có cược theo không?"
Thử Vương nhe răng nói: “Thần Tài, Mã Vương, Ngưu Vương bọn họ đều cược, mỗi người cược 500 tệ.”
"Sau khi giành chiến thắng, họ cũng có thể có được một bức ảnh bên thua cuộc khỏa thân đứng trên đỉnh Everest."
Tần Thiên: "Còn anh thì sao? Cược bao nhiêu?"
“Tôi hai trăm… không, lão đại, nghe tôi nói đã, sao tôi có thể làm ra chuyện không đáng tin cậy như vậy chứ?”
"Bây giờ tôi đang báo tin tức này cho anh, lập tức ngăn chặn bọn họ làm vậy!"
"Thật là, chẳng ra thể thống gì cả!"
"Được rồi!" Tần Thiên tức giận nói: "Tôi sẽ xử lý sau!"
“Có lẽ là một trò đùa thôi, không cần quan tâm.”
Thử Vương vội vàng nói: “Vậy được rồi.

Lão đại, lát nữa tôi sẽ gửi ảnh treo thưởng đó cho anh.”
"Anh tự mình xử lý."
Lập tức, trong điện thoại Tần Thiên xuất hiện bức ảnh treo thưởng.
Nội dung đúng như lời Thử Vương nói, năm triệu, thủ lĩnh Long Giang Tần Thiên, được công bố vào ngày hôm qua và thời hạn là bảy ngày.
Tần Thiên không nói nên lời khi nhìn thấy ảnh đại diện và tên của người đăng.
Chẳng trách Nhiếp Thanh Long và Trần Nhị Cẩu đều có ý nghĩ hoang đường như vậy.
Ảnh đại diện này là một con thỏ màu hồng, có biệt danh là Kẹo sữa thỏ trắng.

Đây rõ ràng là một phụ nữ.
Bên dưới có bình luận của rất nhiều chàng trai.
Cửu Đao: Em gái, tên Tần này có làm bắt nạt em đúng không? Đừng lo, anh sẽ trút giận thay em!

Ba Phát Súng Bất Ngờ: Người đẹp, em có thể gửi cho tôi một bức ảnh được không? Để anh xem em trông như thế nào.

Nếu thấy em xinh, anh sẽ giết Tần Thiên miễn phí cho em.
Gió Thu Quét Lá Rụng: Năm triệu, việc này tôi nhận.

Có tiền hay không không thành vấn đề, tôi ghét nhất bọn tra nam.
Sói Hoang: Từ giờ trở đi, tra nam Tần Thiên, đếm ngược đến cái chết.

Rất kẻ ba phải chạy theo xu hướng, nửa đúng nửa sai.
Nhưng Tần Thiên lại thấy "Kẹo sữa thỏ trắng" trả lời từng bình luận một cách nghiêm túc.

Lại còn đảm bảo rằng khi nhìn thấy mình đầu sẽ trả ngay năm triệu.
Hơn nữa tốt nhất là trong vòng bảy ngày.

Bởi vì cô ấy muốn cái đầu có một mục đích quan trọng.
Sau bảy ngày, ý nghĩa giảm đi một nửa, chỉ có thể nhận được phần thưởng hai triệu.
Tần Thiên cau mày.
Hôm qua, hắn vừa từ tỉnh lỵ trở về, sau đó lại lập tức đi đến thành phố Trịnh.
Hơn nữa, nghĩ kỹ lại, hắn cũng không hề đắc tội với bất kỳ đại tiểu thư nào.
Có lẽ đó là một trò đùa dai, hắn không muốn chú ý đến nó nữa.
Vừa định xóa ảnh thì điện thoại reo lên.

Đó là một hệ thống khác, là Cường Long gọi tới.
"Anh Thiên, chúng tôi đã bắt được hai sát thủ, thừa nhận rằng đến để ám sát anh!"
"Anh hãy tới đây một lát!".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi