THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 351

“Đương nhiên, có thể thành công hay không thì vẫn còn một vòng rất quan trọng.”

“Đó chính là triển lãm sắc đẹp quốc tế tiếp theo.”

“Thành công hay thất bại của cuộc triển lãm, liên quan đến việc chúng ta có thể tìm được người phát ngôn siêu sao hay không.”

“Mà người phát ngôn siêu sao, lại trực tiếp quyết định danh tiếng của sản phẩm.”

“Cho nên chủ tịch Tô, mong chị chú ý hơn đến vấn đề này.”

Tô Tô gật đầu nói: “Liễu tổng yên tâm đi. Tôi nhất định sẽ nỗ lực hết mình!”

Cô còn muốn nói gì đó, đột nhiên, điện thoại trên bàn làm việc vang lên.

“Chủ tịch, không hay rồi!”

“Có một người phụ nữ xông vào!”

“Cô ta dẫn theo rất nhiều vệ sĩ và đánh bất cứ ai mà cô ta thấy!”

“Chủ tịch chị mau tránh đi!”

Cái gì?

Nghe thấy cô gái ở quầy lễ tân khóc trong điện thoại, Tô Tô không khỏi thay đổi sắc mặt.

Trong lúc cô đang bàn bạc công việc với Liễu Thanh thì có hai chiếc Mercedes-Benz hộ tống một chiếc Rolls-Royce, dừng lại ở cửa tòa nhà Tô Ngọc.

Phan Mỹ Nhi xuống xe, nhìn tòa nhà trước mặt lạnh lùng cười nói: “Hồ ly tinh cũng rất ghê gớm, quy mô công ty trông cũng không nhỏ.”

Sư gia Tiêu Nghĩa bên cạnh cười nói: “Chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi.”

“Bọn họ đã nhìn thấy thế giới rộng lớn hơn bao giờ đâu, làm sao biết được đế chế kinh doanh do một mình tiểu thư kiểm soát gấp vô số lần họ chứ.”

“Càng đừng nói là sức mạnh của toàn bộ nhà họ Phan.”

Phan Mỹ Nhi lạnh lùng cười nói: “Cho nên, cô ta đụng đến Tiết Nhân là cô ta xui xẻo.”

“Đi thôi. Đi gặp con hồ ly tinh này xem.”

Nói xong, dưới sự bảo vệ của vệ sĩ, cô ta hùng hổ đi vào bên trong.

Đi thẳng đến quầy lễ tân, nói: “Phòng làm việc của hồ ly tinh Tô Tô ở tầng mấy, phòng nào?”

Cô gái phụ trách tiếp đón vội nói: “Cô này, cô làm gì vậy?”

“Mời cô nói chuyện lịch sự một chút.”

“Tiện tì, mày mà cũng xứng để tao lịch sự ư.” Phan Mỹ Nhi không muốn thấy người phụ nữ khác đẹp hơn mình, vì vậy cô ta trực tiếp vung tay tát cô gái một bạt tai.

Cô gái bị đánh sững sờ, ôm mặt đầy nước mắt.

“Các người làm gì vậy?”

“Không được gây rối!” Nghe thấy động tĩnh, xa xa, mấy bảo vệ trẻ tuổi chạy đến.

Không đợi họ lao đến gần, một tên vệ sĩ bên cạnh Phan Mỹ Nhi đã đi lên.

Bảo vệ bình thường làm sao có thể là đối thủ của vệ sĩ chuyên nghiệp, không đến một phút những bảo vệ kia đã bị đánh ngã xuống đất, mũi bầm tím mặt sưng vù.

“Thứ giống như chó mà cũng muốn ngăn tao.”

Phan Mỹ Nhi hừ một tiếng, đi thẳng đến thang máy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi