THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 449

“Mẹ mau nếm thử đi.”

Dương Ngọc Lan có lượng đường trong máu cao, bình thường sẽ luôn từ chối đồ ngọt, tuy nhiên chợt có hứng cho nên cũng cầm lấy một miếng đưa đến lên miệng.

Ngay lúc này bên cạnh vang lên một giọng nói cường điệu.

“Mau đến xem đi!”

“Có ăn mày đến ăn chực uống chực.”

“Quản lý các người đâu? Làm sao có thể để cho loại người này trà trộn vào chứ.”

“Chúng ta có thể mua một ngôi nhà đắt tiền như vậy, tất cả đều là xã hội thượng lưu, làm sao có thể ở cùng với loại người này, còn không mau đuổi ra ngoài!”

Ngô Thiến Thiến la hét với vẻ hưng phấn.

Nghe cô ta nói xong, tất cả khách hàng phía trước đều quay đầu nhìn lại.

Bọn họ thấy trong tay Tô Tô và Dương Ngọc Lan đang cầm bánh ngọt, nhất là Tô Tô ăn như đang đói, khóe miệng còn dính vụn bánh thì trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ trào phúng.

Dương Ngọc Lan vội vàng bỏ bánh đậu xanh trong tay xuống, nghiêm túc nói: “Ngô Xảo Mai, làm ơn quản con gái bà.”

“Chúng tôi cũng đến mua nhà, ăn một miếng đồ ăn nhẹ thì sao?”

Ngô Xảo Mai cố ý nói lớn tiếng: “Ồ, hai người cũng tới mua nhà à.”

“Vậy tôi xin hỏi các người hẹn trước với ai?”

“Chúng tôi đều có quản lý bán hàng tương ứng, đều là được mời mới tới.”

“Nếu bà có thể chỉ ra người quản lý hẹn trước của bà thì tôi tin hai người cũng đến mua nhà, bà chỉ đi.”

Dương Ngọc Lan gấp đến độ đỏ mặt.

Bà đến xem phòng chẳng qua là nảy sinh ý định tạm thời, cũng không có hẹn trước với quản lý bán hàng, mà tờ rơi trước đó cũng để quên trên xe buýt.

Thấy bà không trả lời được, mẹ con Ngô Xảo Mai càng thêm đắc ý.

Bọn họ lớn tiếng chửi bới, hơn nữa còn gọi quản lý bán hàng tới đây, muốn đuổi bọn người Tần Thiên ra ngoài.

Charlie nhìn Tần Thiên thì càng đắc ý nói: “Nhóc con, Thiến Thiến đã nói cho tao biết rồi, mày chỉ là một đứa đàn ông bám váy vợ?”

“Nhưng mà tao không thể không thừa nhận vợ mày rất đẹp.”

“Mày có dám đánh một trận với tao hay không, nếu thắng tao sẽ mua nhà cho vợ mày thì mày cũng có thể ké chút.”

“Thua thì cút đi.”

Danh tính người nước ngoài của hắn ta đã thu hút sự chú ý của nhân viên.

Một quản lý bán hàng vội vàng chạy tới, gật đầu khom lưng với Charlie và Ngô Thiến Thiến.

Sau đó nhìn về phía Tần Thiên sắc mặt lại trầm xuống, rất không lễ phép nói “Vị tiên sinh này, các người không có hẹn trước với quản lý, xin lập tức rời đi!”

“Nơi này của chúng tôi là tiểu khu cao cấp, không phải là nơi các người ăn chực uống chực.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi