THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 612

Điều Tần Thiên muốn chính là hiệu quả này, bởi vì chỉ có cạnh tranh mới có thể tiến bộ không ngừng.

Tần Thiên thật sự lo lắng rằng nếu chỉ có một tiểu đội Thiên Phạt, thì về lâu dài họ sẽ mệt mỏi.

Tiếp theo, Tần Thiên gọi điện thoại gọi Ngô Thiên Hùng đến, lập kế hoạch vài nơi quanh Long Hồ để ông ta xây biệt thự.

\Một mặt, là để tiếp khách. Dù sao, cũng rất tốt khi khách thân thiết đến và có thể ở lại nơi này.

Mặt khác, nhân viên bảo vệ và người giúp việc, người làm vườn, tài xế cũng đều phải có phòng riêng.

Hơn nữa, cả Long Viên có diện tích là ba trăm mẫu Anh.

Xây thêm vài căn biệt thự sẽ bớt trống trải và đơn điệu.

Ngô Thiên Hùng vỗ ngực đảm bảo: “Anh Thiên yên tâm, để nó cho tôi!”

“Anh Thiên?” Tần Thiên nghi ngờ hỏi. Ngô Thiên dù sao cũng đã hơn năm mươi tuổi lại gọi mình là anh, dường như không thích hợp lắm.

Ngô Thiên Hùng vội cười nói: “Mặc dù tôi lớn tuổi hơn, nhưng tính theo địa vị giang hồ thì Tần tiên sinh đúng là đại ca!”

“Anh Thiên, anh cứ xem tôi như một đàn em dưới trướng đi. Sau này có chuyện gì cứ việc ra lệnh.”

“Là tấm lòng của người em, lần này xây dựng biệt thự mới anh không được bỏ tiền túi ra nữa.”

“Tôi bao trọn gói!”

“Nếu anh không đồng ý, tôi sẽ không nhận việc này!”

Thấy ông ta nói thành khẩn như vậy, Tần Thiên liền gật đầu đồng ý. Dù sao Ngô Thiên Hùng vẫn có ánh mắt.

Cái khác không nói, chỉ riêng việc Tần Thiên đánh đổ nhà họ Tiết để cho tập đoàn Cẩm Tú của ông ta đứng vững ở vị trí số một trong bất động sản Long Giang.

Thì những lợi ích sâu xa đằng sau sẽ không thể đo đếm bằng hàng tỷ.

Ngô Thiên Hùng đã có suy nghĩ đưa ra thị trường.

Ông ta biết, rất có thể đến lúc đó còn cần đến sự giúp đỡ của Tần Thiên.

Bây giờ các ông chủ lớn ở Long Giang, kể cả Ngô Thiên Hùng và Thiết Lâm Phong, mặc dù đều không xác định được rốt cuộc thân phận của Tần Thiên là gì.

Nhưng họ đều tin chắc rằng, Tần Thiên là một ông chủ lớn giấu mặt. Là kiểu mà họ không thể trêu chọc nổi.

Mặc dù bây giờ Tần Thiên vẫn chưa có danh tiếng ở Long Giang, rất nhiều người đều không biết hắn.

Nhưng thực ra hắn đã là thủ lĩnh của cả Long Giang, danh xứng với thực.

Cho dù là bạch đạo hay hắc đạo.

Tiếp theo không có việc gì để làm, Tần Thiên đi dạo trong khung cảnh xinh đẹp và bầu không khí trong lành của Long Viên.

Cứ cảm thấy hơi bồn chồn. Hắn ép mình bình tĩnh lại và phân tích rốt cuộc mình làm sao.

Sau đó hắn nhận ra rằng mình lại đang nhớ vợ.

Do dự một chút, hắn gọi điện thoại cho Tô Tô.

Tô Tô nghe máy rất nhanh: “Chuyện gì?” Giọng điệu vội vàng, hơn nữa bên kia rất ồn.

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi