THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 614

“Cũng không cần phải gióng trống khua chiêng, xa hoa lãng phí, mà đôi khi tình cờ là một vài chi tiết cũng có thể khiến cho cô ấy ấm áp.”

“Ví dụ như, tự tay làm món mà cô ấy thích ăn?”

Tần Thiên bừng tỉnh, nói: “Đúng rồi, cô ấy thích canh cá, bây giờ tôi sẽ đi mua cá, trưa đem qua cho cô ấy.”

Lâm Tước thấp giọng nói: “Cái này không được, buổi trưa cô ấy còn phải đi cùng Liễu Như Ngọc, không thể gặp anh.”

“Buổi tối vậy.”

“Bận rộn cả một ngày vừa về nhà có ngay một bát canh cá nóng hổi, cô ấy nhất định sẽ cảm động.”

“Còn nữa, tùy tiện đi chợ mua cá thật sự không có thành ý gì cả. Thưa anh, tôi nghĩ tốt nhất là anh nên tự bắt cá.”

“Tự tôi bắt?” Tần Thiên có chút ngây người, nói: “Đi đâu bắt?”

Lâm Tước cười nói: “Bên bờ sông ở ngoại thành có rất nhiều nơi câu cá tự do thoải mái, anh rảnh rỗi không làm gì thì đi câu đi.”

“Anh nghĩ xem dành thời gian tự mình câu cá, cẩn thận nấu canh cho cô ấy thì cô ấy có tan chảy không?”

Ánh mắt Tần Thiên sáng lên: “Cảm ơn Lâm Tước, tôi biết nên làm gì rồi”

Lâm Tước dặn dò: “Dường chỗ đó rất khó đi, tốt nhất anh nên bảo Lãnh Phong tìm một chiếc xe việt dã… Không ổn, cô ấy đến chỗ tôi rồi.”

“Lâm Tước, cô đang gọi điện thoại cho ai vậy, sao lại thần thần bí bí dữ vậy?” Tô Tô trầm mặt hỏi.

Lâm Tước vội vàng nói: “Không có việc gì, một người bạn cùng lớp của tôi.”

“Đúng rồi Tô tổng, tiên sinh nói buổi trưa muốn đưa cơm trưa cho cô.”

Tô Tô trầm mặt nói: “Bảo anh ta đi chết!”

Nói xong, cô đi thẳng về phía studio được dựng lên tạm thời.

Lâm Tước thè lưỡi, thấy điện thoại còn chưa cúp máy, cô ấy thấp giọng nói: “Tiên sinh, anh đã nghe thấy chưa?”

“Lần này, anh thật sự đã chọc giận cô ấy rồi.”

Tần Thiên ở đầu bên kia tất nhiên có nghe thấy, anh nói: “Hôm nay cô ấy có thể sẽ mệt rã rời. Có cơ hội nhất định phải bảo cô ấy ngủ một giấc ngon.”

Lâm Tước ngẩn người một chút: “Trông cô ấy quả thật có chút không có tinh thần. Hai người không cãi nhau cả đêm đấy chứ?”

Tần Thiên nhớ sự điên cuồng lúc nửa đêm, thuận miệng nói: “Không có… cúp máy đây. Lâm Tước, tối nay tôi mời cô uống canh cá.”

Cúp điện thoại, Tần Thiên bắt đầu lên kế hoạch.

Đầu tiên là vấn đề này nên được thực hiện một cách bí mật, không thể kinh động đến đám người Lãnh Phong.

Hơn nữa đêm qua đám người Lãnh Phong ở Mãnh Thú sơn trang lĩnh ngộ ra thế giới mới, hiện tại đang hưng phấn lập kế hoạch huấn luyện, chắc sẽ không có tâm trạng đi câu cá cùng.

Cuối cùng hắn quyết định hành động một mình.

Lâm Tước nói con đường đến điểm câu cá bên bờ sông rất khó đi. Đơn giản như vậy, dù sao cũng rảnh, đi kiếm một chiếc xe việt dã trước.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi