THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 656

Hai mắt ông ta tỏa sáng, giống như một tên ăn mày đột nhiên trúng năm trăm vạn, sau đó trở thành quan lớn.

Kế Chân gật đầu, thấy Ninh Thông nhíu mày không nói, ông ta thấp giọng nói: “Ninh Tài Thần, sắp xếp này của lão gia tử ông có hiểu được suy nghĩ cặn kẽ của ông ấy không?”

Ninh Tài Thần cuối cùng gật đầu, nặng nề nói: “Lão gia tử lo lắng Như Ngọc tiểu thư một mình khó chống đỡ.”

“Sắp xếp hôn sự cho cô ấy là vì trợ giúp cô ấy có thể nắm đại cục trong tay.”

“Xem ra đại cục này, sắp rơi vào trên đầu ba con Kế gia các người rồi.”

Những người còn lại cũng hiểu được điểm mấu chốt trong đó, vẻ mặt mỗi người khác nhau.

Những người có thể đứng ở đây, không có ai là kẻ ngốc cả.

Cứ như vậy, đại nghiệp của An gia, nhìn thì giống như giao cho Liễu Như Ngọc.

Nhưng Liễu Như Ngọc đã là con dâu của Kế gia, tất cả cuối cùng còn không phải là quy về Kế gia sao?

Kế Chân lớn tiếng nói: “Ba con Kế gia tôi, nhận được rất nhiều ơn huệ của lão gia tử.”

“May mắn được lão gia tử tin tưởng, phó thác lúc lâm chung, tôi có thể thề trước mặt mọi người nhất định sẽ tận tâm tận lực trợ giúp tiểu thư!”

“Một mặt, ổn định tình hình. Một mặt dù chân trời góc bể cũng phải truy bắt hung thủ Tần Thiên!”

“Có một ngày sẽ dẫn dắt mọi người đánh giết đến Bắc Giang, bắt sống Lưu Triệt tế trời!”

“Đến lúc đó thống nhất hai giang (Bắc Giang và Nam Giang), an ủi linh hồn lão gia tử ở trên trời!”

“Hiện tại sự tình khẩn cấp, tôi chỉ hỏi mọi người một câu, có ủng hộ tôi hay không!”

Đây chính là muốn mọi người tỏ thái độ.

Tuy mọi người cảm thấy trong này có chút kỳ lạ, nhưng nghĩ lại lão gia tử lúc lâm chung cũng sẽ không có lựa chọn nào tốt hơn lựa chọn này.

An lão gia tử vừa muốn truyền vị cho Liễu Như Ngọc, lại lo lắng Liễu Như Ngọc khó có thể thu phục quần chúng, cho nên chỉ có thể gả Liễu Như Ngọc cho Kế Phong, dùng cách này mượn sức ba con Kế gia.

“Chỉ cần quản gia không quên lời thề hôm nay, tôi đồng ý ủng hộ ông!”

“Tôi cũng đồng ý!”

Mọi người nhao nhao tỏ thái độ.

Kế Chân nhìn Ninh Thông, nói: “Ninh Tài Thần thì sao?”

“Ông là một trong tứ thiên vương, quản lý nguồn lực tài chính của An gia. Hiện tại tôi muốn nghe thái độ của ông.”

Ninh Thông trầm ngâm một chút, lạnh lùng nói: “Các người còn chưa trả lời tôi, Hồ Bân đâu?”

“Còn nữa rốt cuộc các người đã đưa lão gia tử đến chỗ nào. Bây giờ tôi muốn đến gặp ông ta trước.”

Kế Chân nhìn về phía Lý Xuân.

Lý Xuân lớn tiếng nói: “Vũ Thiên Vương phát hiện mưu đồ của Tần Thiên, trong lúc chiến đấu đã bị Tần Thiên đả thương.”

“Hiện tại, ông ấy và hài cốt lão gia tử đang ở cùng một chỗ, được bảo vệ nghiêm ngặt.”

“Để phòng ngừa người Bắc Giang phá hoại, cho nên hiện tại không thể nói cho ông biết!”

“Tạm thời ông cũng không thể đi đến thăm viếng!”

Ánh mắt Ninh Thông lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Lý Xuân nói: “Cậu dám nói chuyện với tôi như vậy sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi