THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 661

“Tôi đã sai người thông báo khẩn cấp, cô ấy đang ở nước ngoài xử lý mọi thứ. Nhưng mà có thể kịp thời xuất hiện vào ngày lão gia tử hạ táng.”

“Về phần người còn lại ——”

Trên mặt Kế Chân hiện lên vẻ lo lắng.

Ông ta khẽ nói: “Tứ Thiên Vương, ngoại trừ Vũ Thiên Vương, Tài Thiên Vương, Ngọc Thiên Vương, còn có một người là Ám Thiên Vương.”

“Hệ thống hắc ám (Ám Hệ) do hắn ta quản lý mới là lực lượng thực sự của An gia. Không đến lúc bất đắc dĩ, tuyệt đối không vận dụng.”

“Ngay cả tôi cũng không biết thân phận của hắn ta cho nên không cách nào liên lạc.”

“Nhưng theo tôi được biết, lực lượng của Ám Thiên Vương và Ám Hệ đã nhiều năm không xuất hiện.”

“Ninh Thiên Vương, ông nói xem vị Ám Thiên Vương này, có phải không tồn tại hay không?”

“Hay là ông có biết hắn ta ở đâu không? Ông có thể liên lạc với hắn ta không?”

Ninh Thông nhíu mày lắc đầu, nói: “Đây là một tay lão gia tử để lại. Ngay cả tôi cũng không biết Ám Thiên Vương là ai.”

“Không cách nào liên lạc.”

“Tuy nhiên tôi tin, chỉ cần ông phát ra tin tức. Ám Thiên Vương nhất định sẽ xuất hiện.”

“Được rồi. Chỉ có thể như vậy thôi.” Kế Chân nói với Kế Phong: “Ba ngày sau, tổ chức lễ an táng long trọng cho lão gia tử.”

“Con thân là con cháu của An gia, hiện tại lại được lão gia tử coi trọng gả Như Ngọc tiểu thư gả cho con.”

“Chuyện tang lễ giao cho con làm. Con phải làm hết sức mình và không được để lại bất kỳ sơ suất nào!”

“Vâng!”

“Con nhất định sẽ xử lý mọi việc thỏa đáng!” Kế Phong kích động đồng ý.

Chuyện lớn như việc an táng lão gia tử lại giao cho anh ta lo liệu. Cái này chẳng khác nào tuyên bố với bên ngoài, anh ta chính là người thừa kế tương lai của An gia.

Chủ nhân mới của An gia!

Chỉ cần xử lý xong phải việc, có thể tưởng tượng được uy tín của Kế Phong nhất định sẽ tăng lên rất nhiều.

Đến lúc đó, anh ta chính thức tuyên bố quan hệ giữa anh ta và Liễu Như Ngọc ngay trước mặt mọi người.

“Ninh Thần Tài, cả đêm ông không ngủ, vất vả cho ông rồi. Bây giờ trở về nghỉ ngơi thôi.”

Kế Chân khuyên Ninh Thông đi, sua đó mới hỏi Lý Xuân: “Bên trang viên Ngoạ Long có gì bất thường hay không?”

Lý Xuân cười nói: “Yên tâm đi.”

“Tôi vừa hỏi, Hồ Bân tức giận hộc máu bây giờ đã trọng thương. Giờ ông ta chỉ là một con hổ không có răng, không có gì đáng sợ.”

“Truy Phong thì sao?” Kế Chân lo lắng tên này.

Lý Xuân cười nói: “Tên ngốc kia vẫn luôn canh giữ bên cạnh thi thể lão gia tử, không cho bất luận kẻ nào tới gần.”

“Hắn ta hoàn toàn không quan tâm đến chuyện bên ngoài.”

Kế Chân thở phào nhẹ nhõm, nói: “Tuy hiện tại còn có một biến số, đó chính là Ám Thiên Vương thần bí kia.”

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi