THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 753

“Cô có bị thương không?”

“Có thể đứng dậy được không?” Hắn quan tâm hỏi, muốn lật chăn ra đỡ Cung Lệ đứng dậy.

“Đừng cử động!” Cung Lệ đỏ mặt hét lên, nói: “Anh Tần, anh ra ngoài trước đi…”

“Tôi sẽ tự làm.”

Qua vẻ mặt của Cung Lệ, Tần Thiên như ý thức được điều gì đó.

Hắn vội vàng quay người đi, chuẩn bị rời khỏi phòng.

Lúc này, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng mèo kêu “meo”.

Sau đó, một tiếng chít chít vang lên, một con chuột lớn sợ hãi nhảy từ bệ cửa sổ xuống giường.

“Á!”

“Chuột!”

Cung Lệ sợ đến mức suýt ngất đi, vội vàng tung chăn nhảy lên. Nhưng chân cô ấy đã tê cứng vì bị trói quá lâu.

Hơn nữa cộng thêm đệm quá mềm, chân lún xuống, đứng không vững nên ngã về phía Tần Thiên.

Tần Thiên nhìn thấy Cung Lệ lao về phía mình, không khỏi sửng sốt.

Chẳng trách vừa rồi cô ấy không cho mình lột chăn ra, hóa ra cô ấy không mặc gì.

Nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi của Cung Lệ, hắn vô thức dang tay ra ôm lấy cô ấy.

“Chuột ở đâu?”

“Nó đã đi chưa?”

Cung Lệ ôm chặt cổ Tần Thiên, toàn thân run rẩy.

Tần Thiên gần như ngạt thở, cười khổ nói: “Ngôi nhà này quá xập xệ rồi.”

“Bên ngoài còn nhiều thức ăn thừa như vậy, chẳng trách thu hút đám chuột đến.”

“Cô đừng lo, chuột đã đirồi.”

“Thật sao?” Sắc mặt Cung Lệ tái nhợt, quay đầu nhìn lại, phát hiện không có dấu vết của con chuột, trong lòng mới yên tâm.

Nhưng giây tiếp theo, cô ấy lại hét lên, vội vàng đẩy Tần Thiên ra, trùm chăn lại.

“Anh mau ra ngoài đi!” Cô ấy nói với khuôn mặt đỏ bừng.

“Được, tôi ở bên ngoài chờ cô!” Tần Thiên vội vàng rời khỏi phòng, tiện tay đóng cửa lại.

Trong phòng khách mờ mịt, mắt hắn vô tình liếc một lượt, nhìn thấy một bức ảnh cưới treo trên bức tường loang lổ.

Hắn thấy người phụ nữ đó trông quen quen, nhìn kỹ hơn, cô ấy chẳng phải là Cung Lệ sao.

Chỉ là lúc đó còn khá trẻ, ngoài khao khát tình yêu ra, trên khuôn mặt còn có chút non nớt.

Nhìn người đàn ông bên cạnh, hắn dường như đã hiểu ra.

“Anh ta tên là Trịnh Cát, là chồng tôi.” Không biết lúc nào, Cung Lệ đã đi tới phía sau hắn.

Thấy Tần Thiên nhìn sang, cô ấy đỏ mặt nói thêm: “Là chồng cũ.”

“Tôi và anh ta đã ly hôn từ lâu rồi.”

Nhìn thấy bộ dáng buồn bã của cô, Tần Thiên nhất thời không biết làm thế nào. Hơn nữa nhớ tới cảnh tượng vừa rồi, hắn lại có chút khó xử.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi