THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 757

“Mẹ không khóc.” Cậu bé hiểu chuyện đưa tay ra lau nước mắt cho mẹ.

Tô Tô thở phào nhẹ nhõm, nói nhỏ với Tần Thiên: “Rốt cuộc có chuyện gì vậy?”

“Kẻ bắt cóc đâu?”

Tần Thiên thấy trời đã hơi tối, nói: “Chúng ta tìm chỗ ở trước, buổi tối sẽ nói chuyện sau.”

Tô Tô gật đầu.

Sau đó Tần Thiên lái xe đến trung tâm thành phố, tìm một khách sạn năm sao, thuê hai phòng.

Cung Lệ tắm rửa xong, thay quần áo mới, đưa Tiểu Cường đi ngủ, sau đó đi tới phòng Tần Thiên và Tô Tô.

Nhìn thấy Tần Thiên, cô ấy đỏ mặt, vội vàng quay mặt đi.

“Tô Tô, lần này mình đã gây phiền phức cho cậu rồi.”

“Đối với nhà máy làm giả sản phẩm của chúng ta, mình đã tìm được vị trí đại khái rồi.”

“Hôm nay mình định đưa cậu đến đó, không ngờ lại xảy ra chuyện như thế này.”

“Ngày mai mình sẽ đưa cậu đến đó.”

Tô Tô đại khái đã biết những chuyện xảy ra, cũng biết kẻ bắt cóc chính là chồng cũ của Cung Lệ.

Nhưng Tần Thiên lại không nói gì về việc Cung Lệ bị chồng cũ bạo hành. Hắn biết Tô Tô dễ mềm lòng, nếu biết, không biết cô sẽ buồn thay cho Cung Lệ bao lâu.

Tô Tô nắm lấy tay Cung Lệ, an ủi: “Vất vả cho cậu rồi.”

“Chi bằng ngày mai cậu và Tiểu Cường trở về trước, nói cho mình biết vị trí, sau đó để mình và Tần Thiên đi là được rồi.”

“Sau khi trở về, cậu hãy nghỉ ngơi thật tốt.”

“Yên tâm đi, có mình và Tần Thiên ở đây, chuyện này nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa.”

Cung Lệ im lặng một lúc, sau đó đỏ mặt nói: “Ngày mai hãy tính tiếp vậy.”

“Ở đây mình còn có vài người bạn tốt, lát nữa mình sẽ liên lạc với họ.”

“Nếu có thể, mình sẽ đưa Tiểu Cường tới đó nhờ bọn họ chăm sóc thằng bé.”

Tô Tô gật đầu: “Vậy ngày mai hãy tính tiếp.”

“Cậu mệt rồi, đi ngủ sớm đi.”

“Đừng nghĩ quá nhiều về chuyện đó nữa.”

Dường như Cung Lệ có vẻ rất nặng lòng, quay về phòng của mình.

Tâm trạng Tô Tô cũng có chút trầm xuống, thở dài nói: “Ôi, tục ngữ nói, đàn ông sợ làm nhầm nghề, còn phụ nữ thì sợ lấy nhầm chồng.”

“Cung Lệ đáng thương, một người phụ nữ ưu tú như vậy, không ngờ lại gặp phải một kẻ cặn bã, cuộc đời suýt chút nữa bị hủy hoại.

Tần Thiên nắm lấy tay Tô Tô nói: “Không phải cô ấy đã gặp được một quý nhân như em đã khiến nửa đời sau của cô ấy trở nên vô cùng rực rỡ sao?”

“Không phải bây giờ cô ấy sống khá tốt sao.”

Tô Tô cau mày nói: “Nhưng dù sao, em cũng chỉ có thể giúp cô ấy về mặt vật chất.”

“Cô ấy còn trẻ như vậy, còn có một đứa con, sau này phải làm thế nào đây?”

Tần Thiên cười nói: “Không phải em muốn giới thiệu cô ấy với Trần Nhị Cẩu sao?”

“Hay là anh gọi Cẩu tử tới đây, sắp xếp cho họ gặp mặt nhé.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi