THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 809

Nghĩ tới đây, Tần Thiên có chút kích động. Hắn hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại rồi bấm vào mở tin nhắn.

“Vua của tôi, có chuyện thú vị, anh có muốn biết không?” Thử Vương gửi tin nhắn kèm theo một icon đáng yêu.

Tần Thiên không có tâm trạng để ra vẻ đáng yêu, vội vàng nói: “Mau nói đi, có phải có tin tức gì về Độc Sư và Thiên Sứ Chi Nhãn không?”

Thử Vương không dám lơ là, vội vàng nói: “Độc Sư này vô cùng xảo quyệt.”

“Khoảng thời gian trước, chúng tôi tìm được một chút tin tức ở Bắc Mỹ, tôi đích thân dẫn người tới đó.”

“Nhưng, đối phương dường như biết chúng ta đang tìm hắn, hắn lập tức không xuất đầu lộ diện.”

“Cho đến nay, vẫn chưa có manh mối rõ ràng nào cả.”

Tần Thiên có chút khó chịu, tức giận nói: “Vậy anh lén lén lút lút như vậy là muốn nói chuyện gì với tôi?”

Thử Vương gửi một icon lén lút.

Sau đó, anh ta nói: “Một cấp dưới của tôi đã vô tình phát hiện ra lệnh treo thưởng trên một mạng lưới giao dịch bị cấm ở trong nước.”

“Đối phương sẽ bỏ ra năm triệu, chỉ đích danh là mua đầu của anh.”

“Thời gian, bảy ngày.”

“Anh nói cái gì?” Tần Thiên Thiên cười nói.

“Đầu của tôi có giá trị năm triệu sao?”

Thử Vương nói: “Tôi cũng thấy hơi kì lạ, có lẽ là một trò đùa quái đản.”

“Nhưng để đề phòng bất trắc, tôi đã tin tức cho Nhiếp Long Vương, anh ta cũng sẽ chú ý.”

“Nhưng anh ta lười quan tâm.”

Tần Thiên nhất thời không nói nên lời, tức giận nói: “Năm triệu mà không quan tâm sao? Cần phải xử lý tên này mới được.”

“Rồi sau đó thì sao?”

Thử Vương nói: “Tôi lại gửi tin nhắn cho Trần Nhị Cẩu, tên này——”

“Tên này thế nào? Có phải là lập tức quyết định dẫn người về bảo vệ tôi không?”

Tần Thiên vui vẻ nghĩ. Trần Nhị Cẩu và mình có mối quan hệ tốt nhất, nếu nghe được chuyện này, anh ta chắc chắn sẽ coi trọng.

Thử Vương nói: “Nhị Cẩu cười sặc sụa”.

“Anh ta không những nói sẽ không ra tay mà còn yêu cầu chúng tôi hãy để yên, không cần quan tâm.”

“Anh ta còn cá cược với mọi người trong nhóm——”

Sắc mặt Tần Thiên tối sầm lại: “Cá cược cái gì?”

“Anh ta cược, lão đại mắc nợ tình cảm, phong lưu, xắn quần bỏ đi, hiện tại người phụ nữ đó đang treo thưởng cho ai bắt được anh.”

“Chỉ là anh ta cho rằng cô gái này nên là người mẫu hoặc là nữ minh tinh, còn Nhiếp Thanh Long lại cho rằng cô ta là đại tiểu thư của gia tộc nào đó.”

“Hai người đã vì chuyện này mà đặt cược, giá là mười triệu. Hơn nữa còn-”

“Còn sao nữa?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi