THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 817

“Mau đứng dậy!” Dương Ngọc Lan vội vã đỡ Mã Hồng Đào dậy. “Một người đàn ông như cậu phải đưa Tiểu Tước theo bên người mấy năm nay cũng đã rất vất vả rồi.”

“Cậu yên tâm sau này tôi sẽ chăm sóc Tiểu Tước. Cậu cứ đi xây dựng sự nghiệp đi. Tôi sẽ coi Tiểu Tước như con gái ruột mà chăm sóc.”

Tô Tô đứng bên cạnh đùa: “Mẹ, trong mắt mẹ còn có con gái ruột?”

“Con bị đuổi ra khỏi cửa rồi còn gì!”

Dương Ngọc Lan bật cười: “Tại con suốt ngày làm mẹ tức!”

“Qua vài ngày nữa biệt thự cần sửa lại, tôi đưa em gái anh chuyển qua bên kia. Sau này mẹ con tôi sẽ chăm sóc em ấy.”

Nói thêm vài câu nữa thì Lôi Báo nhắn tin tới thông báo đã sắp xếp xong khách sạn.

Tần Thiên cười nói: “Đi thôi, chúng ta qua bên khách sạn.”

Mọi người mau chóng đi ra xe tới khách sạn, Lôi Báo đã bao nguyên một phòng lớn đặt 10 chiếc bàn. Tần Thiên thấy đám người Thiên Phạt do Tàn Kiếm dẫn tới nổi bật vô cùng. Bây giờ Mã Hồng Đào cũng coi như thành viên của bọn họ. Chuyện ngày hôm nay cũng được tính như chuyện vui của Mã Hồng Đào.

Mọi người đều thân thiết như người nhà nên ai cũng rất vui vẻ. Tần Thiên gọi Lôi Báo, Lãnh Phong và Tàn Kiếm ra riêng để giới thiệu cho nhau.

Biết Lôi Báo là đàn em của Nhiếp Thanh Long nên Lãnh Phong cười lạnh: “Cẩu Vương nhà tôi và Nhiếp Thanh Long các anh là đối thủ cũ. Anh Lôi có thời gian chúng ta đấu với nhau một trận?”

Lôi Báo cũng cười đáp: “Người anh em Lãnh Phong bao giờ rảnh tôi đây xin tiếp đãi.”

“Chỉ là Long Vương của chúng tôi từng nói, nhìn thấy người của Cẩu Vương thì nhường nhịn chút. Anh ấy không muốn Cẩu Vương mất thể diện.”

Tần Thiên không nhịn nổi bật cười. Tên Lôi Báo này ngày thường luyên thuyên mà không nghĩ tới cũng biết nói mấy lời này.

Lãnh Phong trợn mắt lên không chịu thua đáp: “Cuối cùng ai mất thể diện cứ thử một lần để biết!”

Lôi Báo cười lạnh: “Thử thì thử.”

Khi hai kẻ kia còn không ai chịu ai thì thấy Tàn Kiếm trầm giọng nói: “Hôm nay là ngày Thiên Phạt kết nạp thành viên, là chuyện vui của người anh em Mã Hồng Đào. Hai tên thối các cậu ai dám động chân động tay thì ông đây phế luôn!”

“Được thôi, đợi tiệc tan chúng ta đi sơn trang Mãnh Thú!”

“Bây giờ thì cứ bắt tay hòa bình đã!”

“Nói thì giữ lấy lời!”

“Đứa nào không giữ lời đứa đất là rùa rụt cổ!” Lãnh Phong nói với Lôi Báo.

Hai người quay ra trợn mắt với nhau như muốn thị uy với đối phương. Tần Thiên thấy đám người này láo một lát thì cũng nhàn nhạt lên tiếng: “Thôi được rồi!”

“Đừng có ở đây nhốn nháo nữa, đi bê đồ ăn đi!”

Hai kẻ kia sắc mặt ngại ngùng vội vã chạy đi, trong bữa tiệc Dương Ngọc Lan chính thức nhận Mã Tước làm con gái nuôi. Mã Tước cũng đổi xưng hô rồi quỳ xuống dập đầu với Dương Ngọc Lan, sau đó cung kính dâng trà. Tất cả mọi người hoan hô cả hội trường đều vang lên tiếng chúc mừng.

Sau khi kết thúc tiệc Tần Thiên hỏi Lôi Báo: “Bắt được mấy người?”

Lôi Báo thấp giọng báo cáo: “Hai nhóm, tổng cộng ba người.”

“Trong đó nhóm 1 là một đôi uyên ương, giả trang thành phục vụ muốn trà trộn vào.”

“Còn có một tên là xạ thủ.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi