THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 822

Câu Viêm ôm eo bọn họ cười lạnh: “Chân Chân, Ái Ái.”

“Tôi sẽ cho hai người họ uống cùng anh. Được chứ?”

“Đáng ghét!”

“Câu Viêm, anh coi chúng tôi là loại người gì?”

“Đúng vậy!”

“Mặc kệ anh!” Sau khi nghe Câu Viêm nói vậy, Chân Chân, Ái Ái đều tức giận.

Câu Viêm cười lạnh: “Yên tâm đi, sẽ không để các người làm việc không công đâu.”

Chân Chân và Ái Ái ngừng nói, ánh mắt nhìn Tần Thiên tràn đầy tinh thần.

Nhìn có vẻ Tần Thiên mặc dù không giàu có bằng Câu Viêm nhưng so với Câu Viêm thì lại đẹp trai hơn rất nhiều. Bình thường họ hay theo đuổi anh chàng đẹp trai như vậy.

Tần Thiên cảm thấy khá thú vị, nhìn Khương Hồng nói: “Cô thấy sao?”

Khương Hồng châm điếu thuốc, rít một hơi, bình tĩnh nói:

“Anh cảm thấy hai người họ cộng lại có hấp dẫn hơn tôi không?”

Phải nói rằng, Khương Hồng tuy rằng lớn hơn vài tuổi nhưng trang điểm nhẹ nhàng, đặc biệt là kiểu quyến rũ đó th ì Chân Chân và Ái Ái thực sự không thể so sánh được.

Bản thân cô ta cũng biết ưu điểm của mình nằm ở đâu, vì vậy, lúc này cô ta không lo lắng bị so sánh.

Tần Thiên gật đầu nói: “Đúng là cô hấp dẫn hơn.”

Hắn mỉm cười với Câu Viêm và nói: “Câu công tử, hay là chúng ta ai chơi của người đó.”

Câu Viêm nghiến răng nghiến lợi không nói gì, hai mắt đỏ ngầu.

Sở dĩ bị thu hút, anh ta không ngần ngại trao đổi hai nữ bạn đồng hành, là vì vẻ quyến rũ trưởng thành của Khương Hồng. Đối với một phú nhị đại từ nhỏ đã thiếu vắng tình mẫu tử như anh ta thì đây chính là sức hấp dẫn chí mạng nhất. Hơn nữa, những gì không thể có được mới là tốt nhất.

Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Tiểu tử, đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!”

“Tôi biết tối nay là chỗ của anh Thiên, nhưng anh Thiên vẫn chưa tới.”

“Cho dù anh ta có tới, cũng không có nghĩa là tôi không dám làm gì anh.”

“Tôi khuyên anh nên suy nghĩ kỹ lại!”

“Vậy sao?” Tần Thiên cười lạnh: “Anh định làm gì tôi?”

Câu Viêm lấy ra điện thoại, cười lạnh nói: “Có tin là chỉ cần tôi gọi một cuộc điện thoại thì đêm nay anh sẽ được khênh đến bệnh viện không.”

Nghe xong, sắc mặt Khương Hồng hơi thay đổi, nhỏ giọng nói: “Anh đừng làm bậy!”

“Câu Viêm, anh phải biết đây là ở đâu!”

“Dám gây sự sự ở đây, anh chán sống rồi sao?”

Câu Viêm cười lạnh nói: “Đương nhiên tôi biết đây đây là câu lạc bộ Kim Long, nơi thuộc sở hữu của đại ca Long Giang.”

“Tôi sẽ không gây rắc rối ở đây. Nhưng chẳng lẽ các người không ra khỏi cánh cửa kia sao?”

“Chỉ cần bước ra khỏi cánh cửa này, đừng trách tôi không khách khí!”

Anh ta nhìn chằm chằm vào Tần Thiên: “Thế nào, sợ rồi sao?”

Tần Thiên nghiêm túc suy nghĩ một chút, nói: “Chi bằng, anh gọi thuộc hạ của mình vào đây để tôi xem xem?”

“Nếu tôi không thể đánh thắng anh thì tùy anh xử lý.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi