THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 851

Cho đến sau này khi gặp được Tần Thiên.

Khi đó, Tần Thiên đang liên lạc với thủ lĩnh của một tổ chức tên là “Con Rối”.

Tổ chức này đã từng qua lại với Hắc Ám Chi Hoa.

Với tư cách là khách hàng, Tần Thiên tiếp cận Con Rối và muốn tìm hiểu một số tình tiết phía sau của Hắc Ám Chi Hoa.

Khi đó đã lấy được lòng tin của thủ lĩnh Con Rối. Anh ta hứa sẽ đưa Tần Thiên đến gặp thủ lĩnh của Hắc Ám Chi Hoa, cố hương của Hắc Hoa.

Buổi tối, thủ lĩnh Con Rối sắp xếp một cô gái cho Tần Thiên.

Cô gái đó là người châu Á, lần đầu tiên bước vào, cô ta có vẻ lạnh lùng và không quan tâm đến thế sự.

Tuy nhiên, khi cô ta đi về phía Tần Thiên, thứ mà Tần Thiên nhìn thấy chỉ là một quả cầu lửa.

Để tránh bị Con Rối nghi ngờ, thậm chí hắn đã quyết định tiếp nhận người phụ nữ này.

Cho đến thời khắc mấu chốt, lưỡi kiếm được phun ra từ đôi môi đỏ mọng của Lãnh Vân suýt chút nữa cắt đứt cổ họng hắn.

Tần Thiên khuất phục Lãnh Vân rồi thả cô ta đi.

Sau đó, Lãnh Vân đã nhiều lần ám sát hắn và thử nhiều phương pháp khác nhau, nhưng cuối cùng đều thất bại.

Lần cuối cùng, khi ta cô suy sụp và khóc lóc thảm thiết, Tần Thiên mới biết cô ta thực chất là con gái nuôi của lão chưởng quỹ.

Nhắc mới nhớ, cũng có thể coi như tiểu sư muội của hắn.

Vì vậy, trong tình huống này, tiểu sư muội đang giở trò với mình, hồi đó mình đã hiểu lầm cô ấy.

Tần Thiên có thể có nổi nóng đến mức nào chứ?

Hắn chỉ có thể xấu hổ cười nói: “Không cần đa lễ, tiểu sư muội.”

“Chuyện đó, lần này bắt được Seraph, cô đã làm rất tốt, cô và cả các anh chị em đã vất vả rồi.”

“Tôi nghe Thử Vương nói các người còn vừa hoàn thành một nhiệm vụ trên web đen.”

“Như vậy, tiền thưởng của nhiệm vụ kia không cần phải nộp lên nữa, coi như phần thưởng, chia cho mọi người.”

Lãnh Vân hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “Anh không nói thì tôi cũng sẽ làm như vậy.”

“Kể từ bây giờ, nhiệm vụ mà nhóm Rắn chúng tôi tự thực hiện, tôi sẽ phân phát tiền thưởng.”

“Tôi muốn nộp thì nộp, không muốn nộp thì sẽ không nộp.”

“Anh có ý kiến gì không?”

Bên cạnh, đám người Trúc Diệp Thanh đều toát mồ hôi lạnh thay cho Xà Vương.

Trong toàn bộ Thần Vương Điện chỉ có cô ta dám nói chuyện với Tần Thiên như vậy.

Tần Thiên bối rối cười nói: “Nếu Xà Vương đã nói như vậy, nhất định có lý do.”

“Vậy thì cứ làm như cô nói đi.”

“Lát nữa tôi sẽ nói với lão Trư. Nếu phía cô thiếu tiền thì có thể tìm cậu ta để lấy.”

Lãnh Vân hừ một tiếng, nói: “Vậy còn tạm được!”

“Người ở bên trong, vào đi!”

Lúc này, phía sau Tần Thiên vang lên một thanh âm.

“Không phải chỉ là một con rắn thôi sao? Chảnh gì mà chảnh?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi