THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 892

“Hơn nữa chỉ cần dẫn chúng tôi đến nơi họ sống những việc còn lại ông không cần quan tâm.”

Back thấp giọng nói: “Trong rừng rậm nguy hiểm nhất không phải là những người da trắng đó, cũng không phải các loại dã thú, mà là bộ lạc người lùn.”

“Bộ lạc người lùn?” Thiết Ngưng Sương tò mò hỏi: “Trên thế giới thật sự có người lùn sao?”

Back gật đầu nói: “Bọn họ đã sống trong rừng rất nhiều năm rồi.”

“Tuy vóc dáng thấp bé nhưng bọn họ rất khó đối phó, tốc độ của bọn họ rất nhanh và những mũi tên độc của họ luôn bách phát bách trúng.”

“Họ là những âm hồn của khu rừng này.”

“Lý do khiến nhiều người trong làng từ bỏ việc săn bắn là vì họ không muốn xung đột với bộ lạc người lùn.”

Mai Hồng Tuyết không nhịn được liền nói: “Vậy tại sao ông không sợ xung đột với bọn họ?”

“Họ sẽ không làm ông bị thương sao?”

Back im lặng một lúc rồi nói: “Có lần, tôi cứu được một cô gái trong bộ tộc của họ và kết bạn với cô ấy.”

Nghe vậy, Tần Thiên càng lo lắng hơn.

Bộ lạc người lùn mới là chủ nhân thực sự của khu rừng này. Đây là một hệ sinh thái nguyên thủy hài hòa. Tần Thiên thật sự không muốn phá vỡ.

Điều hắn lo lắng bây giờ là nếu đám người Lãnh Vân gặp phải một bộ lạc người lùn trong rừng và xảy ra xung đột. Với tính cách của cô ta, liệu có đại khai sát giới không?

Hắn biết rằng bộ lạc người lùn rất giỏi săn bắn nhưng so với Lãnh Vân và tiểu đội Ám Ảnh của cô ta- một đội ám sát hiện đại và chuyên nghiệp thì họ hoàn toàn không phải là đối thủ.

Nếu Lãnh Vân tức giận thì tiêu diệt cả bộ lạc không phải là chuyện không thể. Nếu thật sự như vậy, tội của Tần Thiên sẽ rất lớn!

“Nếu như vậy, chẳng phải những người da trắng sống trong rừng sẽ xung đột với bộ lạc người lùn sao?”

“Bộ lạc người lùn có chấp nhận người ngoài định cư trên lãnh thổ của họ không?”Khi nghĩ đến điều gì đó, hắn liền hỏi.

Back cau mày nói: “Có lần tôi nhìn thấy một người đàn ông da trắng cùng với một người lùn ra ngoài mua sắm.”

“Hình như họ là bạn bè.”

“Người lùn chưa bao giờ coi người ngoài là bạn, tôi cũng không biết tại sao những người da trắng đó có thể làm được.”

Bạn bè!

Tần Thiên cau mày.

Nile này thực sự rất xảo quyệt và hung ác.

Hắn ta trốn trong rừng và cố gắng kết bạn với bộ lạc người lùn, vậy thì những người lùn này chính là tấm lá chắn trong tay hắn ta.

Muốn động vào hắn ta, phải vượt qua rào cản của bộ lạc người lùn.

Không chỉ Tần Thiên, tin rằng trên thế giới đại đa số người đều sẽ không dám công kích bộ lạc người lùn, nếu bọn họ còn quan tâm đến đại cục.

Bởi ở một mức độ nào đó, bộ lạc này là di sản văn hóa sống của nhân loại trên thế giới. Động vào bọn họ, sẽ là phạm phải một lỗi lớn.

Tần Thiên có thể tưởng tượng, nếu như vậy, vị lão tổng của Long Quốc đó nhất định sẽ hy sinh hắn để xoa dịu sự phẫn nộ, muốn bảo vệ cũng không thể.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi