Huống chi, Đạt Hề Tĩnh chắc chắn không hề có ý muốn lấy Thái tử. Tuy nhiên, trong lúc nhất thời, Hiên Viên Diệp không nghĩ ra nổi bọn họ rốt cuộc đang có ý gì.
“ Hả?” Đầu lông mày của Hoàng Thượng hơi hơi nhếch lên, hiển nhiên trong lòng cũng hoài nghi về chuyện này. Đối với Càn Khôn Chuyển trong truyền thuyết kia, ông cũng đã từng nghe đến nhiều. Nhưng bảo vật như vậy, Đạt Hề vương triều tại sao lại có thể đem ra làm của hồi môn cho công chúa được?
“ Càn Khôn Chuyển này liệu có thần kỳ như trong truyền thuyết hay không?” Thừa tướng nhìn thấu suy nghĩ của Hoàng Thượng, hơi hơi chuyển hướng về phía Đạt Hề Nhiên, kinh ngạc nói, “ Chỉ là tin vịt, Càn Khôn Chuyển này có thể giúp người giành được thiên hạ, làm xoay chuyển thời gian, như vậy sẽ thực hiện được những gì không làm được trong quá khứ ư? Lão thần không tin là có bảo vật thần kì như vậy.
Thừa tướng vừa nói chuyện vừa lắc lắc đầu, trên mặt còn mang theo vẻ hoài nghi.
“ Về truyền thuyết xoay ngược thời gian, người biết sự tình cũng không nhiều, nhưng nó thật sự có công năng này. Quốc sư của vương triều Đạt Hề chúng ta đã thử qua, và thành công.” Đạt Hề Nhiên hơi cười khẽ, sau đó từ từ nói. Tuy nhiên đối với sự tình này, hắn cũng không nói nhiều. Những chuyện trong hoàng thất đều được giữ bí mật, hắn không nói gì cũng là điều bình thường, cũng chẳng có người nào dám khảo cứu.
Đôi mắt Hoàng Thượng hơi lóe lên, vẻ mặt lúc này như ẩn như hiện một tia khác thường, không biết đang suy nghĩ gì.
“ Chỉ cần quay trở lại thì có thể thay đổi sự tình lúc trước, thay đổi kết cục, như vậycó thể cứu được cả người đã chết rồi. Nếu một số sự việc được cải biến thì kết cục sẽ thay đổi, như vậy sẽ chẳng có ai phải chết.”Đạt Hề Nhiên khi nhìn thấy vẻ mặt của Hoàng Thượng, trong con ngươi hiện lên ý cười, lại từ tốn nói.
Trong mắt Hoàng Thượng đột nhiên nổi lên một tia sáng khác thường, dường như muốn bắt thứ gì đó.
“ Vớ vẩn, làm sao có chuyện như vậy được? Nếu thật sự có chuyện như vậy thì thế gian này chẳng phải loạn hết rồi sao?” Sắc mặt Mạnh Vân Thiên cũng hơi trầm xuống, nhất là khi nhìn thấy thần sắc của Hoàng Thượng, trong lòng nổi lên một loại dự cảm không tốt, vì thế ông bất chấp cả việc đang đứng trên đại điện, tức giận quát lên.
Hoàng Thượng hơi sửng sốt một chút. Sự hoảng hốt trong con ngươi cũng theo đó mà biến mất dần, nhìn thấy gương mặt tức giận của Mạnh Vân Thiên, Hoàng Thượng khẽ chau mày lại.
“ Vạn vật thế gian đều có đặc tính của nó, Hầu gia chưa từng nhìn thấy qua, cũng không có nghĩa là nó không hề tồn tại hay không có khả năng.”Đạt Hề Nhiên vẫn bình tĩnh như cũ, trên mặt không có chút khác thường nào.
Trên gương mặt Hiên Viên Diệp cũng ngưng trọng vài phần. Nếu đúng là thứ kia lợi hại như vậy thì tại sao Thái tử lại không sử dụng nó mà quay lại lúc trước khi những việc làm của y bị bại lộ?
Và nói chưa biết chừng, lúc này y đã là Thiên tử, ngồi ở vị trí cao cao tại thượng kia rồi, cũng không cần phải nhọc lòng suy nghĩ cách để trở về Kinh thành.
Cho nên, truyền thuyết như vậy, Hiên Viên Diệp hắn hoàn toàn không tin. Cho dù Càn Khôn Chuyển này là một thần vật thực sự thì cũng không có khả năng như vậy.
Nhưng hắn không biết, Đạt Hề Nhiên cùng Hiên Viên Triệt rốt cuộc đã giao kèo với nhau chuyện gì? Đạt Hề Nhiên vì sao lại phải giúp đỡ Hiên Viên Triệt như vậy?
“ Đến cùng có phải là sự thực hay không thì Đạt Hề Thái tử cũng đã cất công đem thần vật đến đây rồi, Phụ hoàng có phải cũng nên tự mình kiểm nghiệm một chút không? Quốc sư của Đạt Hề vương triều lần này cũng đến Hiên Viên vương triều chúng ta, nếu quốc sư trước kia đã thành công thì hiện tại hẳn là….” Khóe môi Hiên Viên Triệt hơi nhếch lên thành nụ cười khẽ, nhìn về phía Hoàng Thượng, nhẹ giọng nói.
Trong thanh âm kia cũng không có mấy phần cảm xúc nhưng trong sâu thẳm con ngươi ẩn chứa sự ngoan tuyệt.
“ Vâng! Nếu Hoàng Thượng đã không tin thì đến lúc đó tự mình thử một chút là biết ngay!” Đạt Hề Nhiên phối hợp cùng với Thái tử, lại nói thêm, “ Nếu không phải Phụ vương sợ Hoàng muội bị ủy khuất thì nhất định sẽ không dâng quốc bảo này đến đây.”
Lông mày Hoàng Thượng càng nhăn lại, đôi mắt cũng ánh lên vẻ trầm tư, từ từ nhìn về phía Thái tử.
“ Phụ hoàng, năm đó là lỗi của nhi thần! Nhi thần đã biết sai rồi, khẩn cầu Phụ hoàng tha thứ. Nhi thần nhiều năm như vậy phiêu bạc ở bên ngoài, nhận bao nhiêu khổ cực, nhưng đúng là vẫn chưa bù đắp đủ lỗi lầm đã gây ra. Nhưng, bây giờ nhi thần không thể để công chúa đi theo mình để mà chịu khổ được. Nhi thần khẩn cầu Phụ hoàng cho nhi thần về kinh, cũng là để phụng dưỡng bên Người.”
Thái tử đột nhiên quỳ xuống, vẻ mặt vừa trầm trọng vừa đau xót nói.
“ Hoàng Thượng, dù lúc trước Thái tử từng có sai lầm nhưng nhiều năm như vậy cũng là đủ rồi. Dù nói như thế nào, Thái tử vẫn là cốt nhục của Hoàng Thượng, chẳng lẽ Hoàng Thượng nhẫn tâm để Thái tử lưu lạc bên ngoài hay sao? Lần trước, nếu không phải bản cung trùng hợp cứu được Thái tử điện hạ, chỉ sợ hiện thời Thái Tử cũng không còn được nhìn thấy Hoàng Thượng!” Đạt Hề Nhiên thấp giọng nói.
Đạt Hề Nhiên hơi ngừng lại một chút, nhẹ nhàng thở dài một hơi, rồi mới nói tiếp: “Thái tử điện hạ lưu lạc bên ngoài luôn bị người ta đuổi giết, tùy thời mà nguy hiểm đến tính mạng. Phụ vương ta làm sao có thể để Hoàng muội chịu nguy hiểm như vậy, cho nên mới không tiếc xuất ra Càn Khôn Chuyển, chỉ mong Thái tử được hồi Kinh, an cư lập nghiệp cùng Hoàng muội.”
Đôi mắt Hoàng Thượng lại lóe lên, chuyện năm đó của Thái tử, hắn vốn dĩ cũng có chút thiên vị. Khi đó hắn cũng vì Diệp nhi nên mới đuổi Thái tử ra khỏi Kinh thành. Bây giờ, khi nghe Đạt Hề Nhiên nói Thái tủ thiếu chút nữa chết ở bên ngoài, trong lòng hắn không khỏi có chút đau lòng. Dù sao Thái tử cũng là con hắn, người ta nói hổ dữ còn không nỡ ăn thịt con mình mà!
“ Phụ vương, nhi thần hiện tại chỉ thầm nghĩ sau khi cưới Công chúa sẽ yên lặng sống qua ngày, tuyệt đối sẽ không làm bất cứ chuyện gì không an phận! Xin Phụ vương thành toàn cho nhi thần! Nếu phụ vương lo lắng thì có thể phế bỏ thân phận của nhi thần. Nếu không phải sợ ủy khuất công chúa, nhi thần làm dân thường cũng không sao!”
Thái tử vẻ mặt đau đớn kịch liệt, vừa nói vừa nhìn Hoàng Thượng, trong con ngươi mang theo sự chờ mong, cũng có vài phần cầu khẩn.
Khóe môi Hiên Viên Diệp nhếch lên cười lạnh, không ngờ Thái tử thế lại dùng đến khổ nhục kế, cái gì cũng không tranh, chỉ mong yên lặng mà sống ư? Nếu y thật sự muốn sống cuộc sống yên lặng thì đã chẳng nhọc công trở về Kinh thành này làm gì, cuộc sống ở bên ngoài mới đích thực thích hợp để sống thầm lặng.
“ Hoàng Thượng, ai mà chẳng có lúc sai lầm, biết sai mà sửa đổi, bỏ ác hướng thiện, Thái tử đã có tâm hối cải, hơn nữa lúc này Thái tử và Công chúa Đạt Hề còn có mối lương duyên. Chuyện này ảnh hưởng đến quan hệ bang giao hữu hảo giữa hai nước, không bằng Hoàng Thượng hãy cho Thái tử được hồi kinh.” Thừa tướng cũng vì Thái tử mà cầu tình, biểu tình trịnh trọng, không có quá nhiều điểm khác thường.
“ Nhi thần cầu khẩn Phụ hoàng! Nhi thần thật sự không muốn công chúa lại rơi vào kết cục giống như Thái tử phi. Nếu không phải vì chịu quá nhiều năm gian khổ, Thái tử phi cũng sẽ không ….” Thái tử khép hờ mắt, đau xót cầu khẩn nói, trong thanh âm cũng tràn đầy thương tâm, khiến cho người ta nhịn không được mà thương cảm, động lòng.
Đôi mắt của Hoàng Thượng cũng xao động, thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: “Được rồi! Nếu Đạt Hề công chúa nguyện ý gả cho con, chúng ta cũng không thể khiến công chúa bị ủy khuất, trẫm cho phép con trở về Kinh thành. Thế nhưng, sau khi hồi kinh, nếu con lại gây chuyện, trẫm tuyệt đối sẽ không dung tha!”
Mạnh Vân Thiên sửng sốt, trong đôi mắt tinh tường cũng ẩn chứa vẻ lo lắng, không khỏi cảm thấy âm thầm ảo não. Thái tử hồi kinh, sau này tình cảnh của Phất Nhi và Thất điện hạ sẽ càng lúc càng nguy hiểm hơn.
Nhưng, ông cũng hiểu rằng Hoàng Thượng đang ở trong tình thế khó xử. Dù sao Đạt Hề Thái Tử cũng tự mình đến cầu hôn, lại còn dâng lên bảo vật quý giá như thế này, Hoàng Thượng đương nhiên cũng không thể cường ngạnh cự tuyệt được.
Hơn nữa, giờ phút này Thái Tử lại chân thành nhận sai.Hoàng Thượng không đành lòng cũng là chuyện bình thường.
Hoàng Thượng nếu đã đáp ứng rồi, thì ông cũng không thể nói gì nữa. Dù sao Thất điện hạ cũng là hiền tế của ông, ông mà còn mở miệng nữa thì người khác lại nghi ngờ.
Những đại thần khác lúc này cũng không dị nghị gì nữa. Dù sao Thái tử vẫn là Thái tử, là nhi tử của Hoàng Thượng.
Gương mặt Hiên Viên Diệp vẫn thản nhiên như cũ, có vẻ như mọi chuyện không nằm ngoài suy nghĩ của hắn. Đôi mắt nhìn về phía Hoàng Thượng cũng chỉ khinh đạm thoáng qua, không có bất cứ cảm xúc nào. Không ai biết, giờ phút này, hắn đang nghĩ gì trong đầu.
“ Nhi thần đa tạ Phụ hoàng đã thành toàn..”Thái tử vừa kích động vừa cảm kích, cúi đầu tạ ơn, thì thào tự nói nhỏ: “ Như thế, từ nay ta cũng không sợ sẽ ủy khuất công chúa nữa rồi!”
“ Bản cung đa tạ Hoàng Thượng thành toàn!” Đạt Hề Nhiên lập tức nói. Hơi hơi ngừng lại một chút, suy tư một hồi mới lại lên tiếng: “Bản cung đã mang Càn Khôn Chuyển đến Kinh Thành, nhưng hiện tại để ở dịch xá. Thỉnh Hoàng Thượng cho người đến lấy tiến cung!”
Tay Hoàng Thượng hơi run lên, vẻ mặt kích động. Nghĩ đến nếu Càn Khôn Chuyển kia thần kỳ đúng như lời hắn nói thì tốt quá, nếu thật sự có thể khiến cho thời gian quay trở lại, như vậy hắn cũng có thể trở về quá khứ, cứu Nhu phi. Tâm tư của Hoàng Thượng lúc này chỉ nghĩ đến Nhu phi, đương nhiên sẽ không suy nghĩ được đến những chuyện khác. Khóe môi khẽ mấp máy, lên tiếng đáp ứng Đạt Hề Nhiên.
“ Nếu Đạt Hề Thái tử tới đây hiến vật quý thì tại sao không đem lên đại điện?” Mạnh Vân Thiên nhếch môi cười lạnh, chưa đợi Hoàng Thượng lên tiếng đã nói trước.
Ông há lại không hiểu tâm tư bây giờ của Hoàng Thượng. Nói thật, ông cũng hy vọng bảo vật kia sẽ linh nghiệm như vậy, như vậy ông cũng có thể cứu được Linh Nhi của ông. Nhưng, ông tin rằng trên đời này sẽ không có chuyện vớ vẩn như vậy, huống chi chuyện này còn liên quan trực tiếp đến Thái tử điện hạ. Ông đương nhiên phải hết sức cẩn thận, không thể không đề phòng.
Hoàng Thượng nghe xong lời của Mạnh Vân Thiên cũng không khỏi sửng sốt, đôi mắt hơi liếc nhìn Mạnh Vân Thiên một cái, sau đó thử nhìn về phía Đạt Hề Nhiên, cũng đợi câu trả lời của hắn ta.
“ Đây chính là thần vật người người đều muốn có, bản cung đương nhiên phải toàn diện đề phòng. Dọc đường từ Đạt Hề vương triều đến Hiên Viên vương triều, ta đã phái mười tuyệt đại cao thủ tương hộ, để tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Nhưng đại điện của Hiên Viên vương triều, võ sĩ đâu được phép tiến vào, cho nên ta nghĩ rằng người của Hiên Viên vương triều đến dịch xá nhận là thỏa đáng nhất.” Đạt Hề Nhiên nhìn Hoàng Thượng chậm rãi nói từng tiếng một. Lời nói của hắn, câu nào câu nấy đều hợp lý. Hơi ngừng lại một chút rồi liếc mắt sang Mạnh Vân Thiên, thấp giọng hỏi: “ Hầu gia cảm thấy thế nào?”
Mạnh Vân Thiên biến sắc, nhưng trong lúc nhất thời cũng không tìm được câu nào để phản bác. Đúng như những lời Đạt Hề Nhiên vừa nói, võ sĩ không được tiến vào đại điện, nhưng nếu không phải những võ sĩ kia thủ hộ, chẳng may thần vật kia mà bị mất, Đạt Hề vương triều nhất định sẽ đổ hết trách nhiệm lên đầu bọn họ.
“ Hầu gia anh dũng thần võ, chi bằng để Hầu gia bảo hộ thần vật vào Hoàng cung, xin Hoàng thượng ân chuẩn.” Đạt Hề Nhiên liếc mắt nhìn vẻ mặt âm trầm của Mạnh Vân Thiên, sâu trong con ngươi hắn hiện lên tia cười lạnh.
“ Ừm, như vậy cũng tốt! Mạnh ái khanh, ngươi hãy đi hộ tống thần vật Càn Khôn Chuyển kia vào Cung.”Hoàng Thượng nghe xong lời của Đạt Hề Nhiên cũng gật đầu, trong thanh âm mang theo một chút vội vàng, đôi mắt ẩn chứa vài phần hy vọng. Mặc kệ như thế nào, hắn cũng phải thử một lần.
Mạnh Vân Thiên giật mình, biết rõ trong đó có nguy hiểm, nhưng nếu Hoàng Thượng đã ra lệnh, ông đương nhiên không thể không tuân theo. Hơn nữa, nếu ông cự tuyệt, thì sẽ phải chọn người khác thay thế, chỉ sợ người đó sẽ là Thất điện hạ.
Cho nên, ông tình nguyện để bản thân mình lao vào nguy hiểm.Nơi này, dù sao cũng là Kinh thành, ông tin Đạt Hề Thái tử cũng không dám làm điều gì xằng bậy.
“ Thần tuân chỉ.” Mạnh Vân Thiên hơi khép hờ mắt, sau đó thấp giọng đáp. Lần này, tâm tình ông so với những lần xuất chinh trầm trọng hơn nhiều.
“ Hay là để bổn vương đi?” Lời của Mạnh Vân Thiên còn chưa dứt, Hiên Viên Diệp đột nhiên lạnh giọng nói. Khi nói chuyện, đôi mắt lạnh lùng quét qua Thái tử một cái, sau đó nhìn về phía Hoàng Thượng, con ngươi lạnh lùng càng thêm phần âm trầm.
Hắn có thể thấu hiểu tâm tư của Nhạc phụ, nhưng mà….
“ Điện hạ, trăm triệu lần không thể! Việc này quá mức….”Mạnh Vân Thiên cả kinh, vội vàng nói. Chuyện lần này nhất định có âm mưu, ông trăm triệu lần cũng không thể để Thất điện hạ rơi vào nguy hiểm.
Nhưng lời kia vừa thốt ra, Mạnh Vân Thiên cảm thấy ngay bản thân mình quá lỗ mãng. Bây giờ đang ở trên chính đại điện, lời này của ông chưa biết chừng sẽ bị những kẻ hữu tâm lợi dụng.
“ Điện hạ, việc này cứ để thần ra mặt là được rồi!” Mạnh Vân Thiên nhanh chóng che dấu sắc mặt trầm trọng của mình, thoải mái nói ra.
“Được! Bổn vương cũng tin tưởng lời nói của Hầu gia! Bổn vương sẽ cùng đi với Hầu gia, nói thật bổn vương rất hiếu kỳ về thần vật của Đạt Hề vương triều.” Hiên Viên Diệp cười cười chậm rãi nói từng chữ, thanh âm vẫn lãnh đạm như thường ngày.
“ Được rồi! Diệp Nhi và Hầu gia hãy đi cùng với nhau!” Hoàng Thượng cũng vốn nghe ra nỗi bận tâm của Mạnh Vân Thiên, nhưng lại thấy Hiên Viên Diệp nói như vậy thì nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Để Diệp Nhi và Mạnh Vân Thiên đi cùng nhau, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì. Hơn nữa, hiện tại hắn cũng rất muốn nhìn thấy thần vật kia, dù biết rõ sẽ rất mạo hiểm, cũng biết đây chính là cạm bẫy của Thái tử, nhưng hắn vẫn sẵn sàng lao vào mạo hiểm.
Đương nhiên, hắn tin tưởng năng lực của Diệp Nhi và Mạnh Vân Thiên, tuyệt đối sẽ không có chuyện gì. Đạt Hề vương triều dù như thế nào cũng không dám gây loạn ở Hiên Viên vương triều.
“ Vâng!” Hiên Viên Diệp cúi đầu, đôi mắt hơi nheo lại, trong giọng nói lạnh lùng như băng lại có thêm phần quyết tuyệt.
“ Thần tuân chỉ.” Mạnh Vân Thiên cũng thấp giọng đáp lời. Tuy biết năng lực của Hiên Viên Diệp rất giỏi nhưng trong lòng ông vẫn không nhịn được lo lắng.
“ Được rồi! Đêm nay, trong Cung sẽ thiết yến chiêu đãi Thái tử và công chúa Đạt Hề.” Hoàng Thượng lại nhìn Đạt Hề Nhiên rồi nói nhưng giờ phút này trên khuôn mặt ông lại có vài phần do dự, muốn nói lại thôi.
“ Về phần Càn Khôn Chuyển, quốc sư là người rõ ràng nhất! Tối nay, bản cung và quốc sư cùng nhau dự tiệc sẽ nói rõ cách vận dụng Càn Khôn Chuyển cho Hoàng Thượng biết.” Đạt Hề Nhiên nhìn vẻ mặt của Hoàng Thượng, lên tiếng nói.
“ Được như vậy thì tốt!” Trên mặt Hoàng Thượng lộ ra ý cười, thấp giọng nói, trong thanh âm rõ ràng mang theo vài phần kích động. Nếu nói như vậy, tối nay, quốc sư kia sẽ giúp ông cứu Nhu Nhi về đây được không nhỉ?
Nghĩ đến có khả năng như vậy, thân mình Hoàng Thượng nhịn không được khẽ run lên, trong con ngươi càng thêm kích động mong chờ.Trên mặt Thái tử giờ phút này cũng mang theo nụ cười nhàn nhạt, chỉ trừ vẻ bên ngoài lãnh đạm ra thì còn lại đều không có bất cứ sự khác thường nào.Hiên Viên Diệp từ từ nhắm mắt lại, tất cả cảm xúc đều biến mất. Nhưng sống lưng của hắn thẳng tắp, thậm chí có vẻ cứng đờ.
Nói cách khác, hôm nay hắn và Hầu gia nhất định phải bảo trụ được thần vật kia vào Cung, bằng không…
Bãi triều xong, đi ra ngoài đại điện, Thái tử đến bên người Hiên Viên Diệp mỉm cười nói: “ Thất đệ, chúng ta cuối cùng cũng có thể đồng triều với nhau, thật đúng là đáng chúc mừng, phải không?”
“ Thất điện hạ, bản cung ở dịch xá chờ ngài.” Đạt Hề Nhiên cũng tươi cười khẽ nói.
Đầu lông mày Hiên Viên Diệp hơi nhíu lại, thanh âm lạnh lùng nói: “ Vậy làm phiền Thái tử.”
“ Thất điện hạ khách khí rồi!” Đạt Hề Nhiên cười tươi, cực kỳ khách khí hành lễ, sau đó mới cùng Thái tử rời đi.
“ Thất điện hạ, người vừa rồi vì sao lại…” Mạnh Vân Thiên đi đến bên người Hiên Viên Diệp, lo lắng nói: “Thái tử lần này vào Kinh chắc chắn có dụng tâm muốn đối phó với Người. Chuyện này chỉ sợ là âm mưu của bọn họ.”
“ Bổn vương biết.” Hiên Viên Diệp nheo mắt lại. Hắn làm sao có thể không biết chuyện này có âm mưu ẩn sau, mà cũng bởi vì biết nên hắn mới không thể để Mạnh Vân Thiên đi một mình. Tình cảnh Mạnh Vân Thiên hiện tại so với hắn cũng chẳng an toàn hơn là bao.Thái tử muốn đối phó hắn, chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua cho Mạnh Vân Thiên.
“ Việc này trước mắt đừng cho Phất Nhi biết.” Hiên Viên Diệp suy tư một lát, ngưng trọng nói.
“ Chuyện gì mà không thể để cho ta biết được?” Nhưng, lời của hắn vừa mới dứt, Mạnh Phất Ảnh đột nhiên xuất hiện, hai mắt mở to, có vẻ bất mãn hỏi lại. Nhưng, nhìn gương mặt ngưng trọng của Hiên Viên Diệp và Mạnh Vân Thiên, nàng liền biết ngay đó là chuyện rất nghiêm trọng.
“ Phất Nhi, sao con lại ở nơi này?” Mạnh Vân Thiên cùng Hiên Viên Diệp đều sửng sốt, bốn mắt cùng nhìn về phía Mạnh Phất Ảnh. Nơi này dù cách đại điện một khoảng lớn, nhưng cũng không phải nơi nàng có thể tùy tiện ra vào.
“ Con cũng bởi vì lo lắng nên mới đến xem một chút.” Mạnh Phất Ảnh hơi sửng sốt, sau đó nhỏ giọng nói. Cả ngày hôm qua, nàng không nhìn thấy Hiên Viên Diệp, trong lòng thật sự rất lo lắng, cho nên mới lặng lẽ đến nơi này xem một chút. Nàng vốn dạo chơi ở trong Ngự Hoa Viên, đợi đến lúc hạ triều, nàng có thể nhìn thấy hắn ngay được.
Dù hạ triều rồi, những đại thần cũng đã tản đi nhưng nàng thấy hắn và Phụ thân vẫn còn thảo luận chuyện gì đó. Nàng lặng lẽ đi đến đây, thật không ngờ lại nghe được câu nói kia của hắn.
“ Không có chuyện gì, trở về đi!” Hiên Viên Diệp nhìn những đại thần khác đều đã đi hết, bèn ôm lấy Mạnh Phất Ảnh, ôn nhu dỗ dành. Nhưng vẻ mặt trầm trọng kia thì không cách nào che dấu được.
“ Hiên Viên Diệp, rốt cục chàng định gạt ta chuyện gì?” Không biết sự tình, nàng sẽ không hỏi, nhưng vừa vặn nghe được, nàng không thể giả vờ như không biết.
“ Điện hạ, cứ nói cho Phất Nhi biết đi! Nếu như Phất Nhi muốn nghe, Người dù có không muốn nói, nó cũng tra đến tận cùng.” Mạnh Vân Thiên nhìn Mạnh Phất Ảnh hơi hơi lắc đầu nói.
Ông cũng hiểu được tâm tư của Hiên Viên Diệp, sợ Phất Nhi biết, sẽ nhất định đòi đi cùng, như vậy sẽ bị nguy hiểm. Nhưng tính tình Phất Nhi như thế nào, ông hiểu rõ. Nếu không nói cho nó biết, chưa biết chừng còn nguy hiểm hơn.
“ Ừm.” Hiên Viên Diệp hơi gật đầu, nếu như nàng đã biết thì hắn có muốn giấu cũng không được, vì thế đành bất đắc dĩ đem chuyện ở trên đại điện từng chút một nói cho Mạnh Phất Ảnh nghe.
Mạnh Phất Ảnh càng nghe sắc mặt càng âm trầm, trong lòng nhịn không được mà cảm thấy khó chịu, người nào mà chẳng biết trong chuyện này nhất định là có ẩn chứa âm mưu và nguy hiểm. Hoàng Thượng rốt cuộc là đang nghĩ cái gì mà lại đồng ý cho Thái tử hồi kinh, còn để cho Diệp cùng Phụ thân bị đẩy vào cảnh nguy hiểm?
Đây rõ ràng là một cái bẫy. Thái tử nắm rõ tâm tư chuyện Nhu phi của Hoàng Thượng nên mới để Đạt Hề Nhiên cố ý nói vậy.Nhưng cho dù Hoàng Thượng có nhớ thương Nhu phi thế nào cũng không thể không để ý bất cứ điều gì như thế này được!
“ Đáng giận!” Mạnh Phất Ảnh nhịn không được mà mắng một tiếng, giờ phút này không biết đang trách mắng Thái tử hay mắng Hoàng Thượng.
“ Chúng ta chưa từng nhìn thấy qua Càn Khôn Chuyển kia, nếu lỡ thứ mà Đạt Hề Nhiên mang đến chỉ là đồ giả thì thể nào cũng bị chúng cắn ngược lại.” Ánh mắt của Hiên Viên Diệp vô cùng băng lãnh, trầm giọng nói.
“ Đúng, ta lo lắng nhất cũng chính là chuyện này.” Mạnh Vân Thiên khẽ gật đầu nói, “ Đến lúc đó, sợ rằng ngay cả Hoàng Thượng cũng không tin chúng ta, Đạt Hề vương triều cũng không bỏ qua. Thái tử Đạt Hề đã nói đây là của hồi môn cho công chúa!”
Nếu đây là của hồi môn, trước lúc thành hôn mà để xảy ra chuyện gì, Đạt Hề vương triều chắc chắn sẽ lấy đó làm lý do gây khó dễ.
“ Hoàng Thượng tại sao có thể hồ đồ như vậy chứ?” Mạnh Phất Ảnh bất mãn nói, bộ dạng sốt ruột lại tức giận.
“ Haiza!” Mạnh Vân Thiên âm thầm thở dài một hơi, “ Ta có thể hiểu được tâm tình của Hoàng Thượng, nếu lúc ấy đổi lại là ta, có lẽ cũng bất chấp hết thảy!”
Có đôi khi, chuyện tình cảm không phải con người muốn điều khiển là điều khiển được.
Nhu phi vừa mới qua đời, Hoàng Thượng đau lòng vô cùng, chỉ cần còn một tia hy vọng, người nhất định sẽ tranh thủ.
Mạnh Phất Ảnh không nói gì nữa. Tình cảm đôi khi sẽ làm cho con người ta mất lý trí, tình cảm của Hoàng Thượng đối với Nhu phi, bọn họ hiểu rõ. Cho nên, chuyện này không thể trách Hoàng Thượng được.
Chỉ tại Thái tử quá âm hiểm.
“ Nhưng Thái tử tại sao lại chắc chắn vì Nhu Phi, Hoàng Thượng sẽ đáp ứng chuyện này nhỉ?” Mạnh Phất Ảnh nhíu mày, tự nhiên lại nhớ đến những lời hôm qua Thái tử nói với mình, khi đó Thái tử khẳng định như đinh đóng cột rằng Hoàng Thượng sẽ đáp ứng.
Hiên Viên Diệp hơi giật mình, trên mặt có vài phần ngưng trọng, khóe miệng nhếch lên, ngoan thanh nói: “ Trong Cung có người của Thái tử!”
Thái tử đã sớm biết tình cảm sâu sắc mà Hoàng Thượng dành cho Nhu Phi, cho nên mới cùng Đạt Hề Nhiên bày ra vở kịch này. Nếu thật sự là như thế thì e rằng chuyến đi này sẽ càng nguy hiểm hơn.
“ Vậy phải làm sao bây giờ?” Mạnh Vân Thiên nghe thấy Hiên Viên Diệp nói như thế, trong con ngươi âm trầm hiện lên sự lo lắng.
Lúc trước chỉ là hoài nghi, nhưng bây giờ nghe nói như vậy, thì chắc chắn một trăm phần trăm trong việc này là có âm mưu. Nếu bọ họ sớm đã lên kế hoạch hãm hại, chỉ sợ…
Một khi có vấn đề xảy ra, không chỉ ông mà cả Thất điện hạ cũng gặp nguy hiểm, không những thế cả Hiên Viên vương triều cũng không tránh khỏi tai ương.
Hiên Viên Diệp nheo mắt lại, ánh mắt rét lạnh tăng thêm vài phần ngoan tuyệt.
“ Nếu chúng chỉ lấy đồ giả ra mà dám nói là đồ thật, buông lời hãm hại chúng ta, thì ta sẽ có biện pháp khiến cho chúng không thực hiện được ý đồ.” Mạnh Phất Ảnh hơi suy tư một lát, bình tĩnh nói.
Lặng lẽ phán đoán theo tình hình trước mắt, khả năng kia là lớn nhất. Hơn nữa, bọn chúng mà đã tính thì dù có nhiều nhân chứng, chỉ sợ cũng vẫn vô ích. Bởi vì, dù sao giúp Hiên Viên Diệp chứng minh cũng chỉ có người của Hiên Viên vương triều, Đạt Hề muốn gây sự thì vẫn đủ lý do.
“ Biện pháp gì?” Hiên Viên Diệp cùng Mạnh Vân Thiên đồng thanh hỏi.
Mạnh Phất Ảnh đến gần hai người thì thầm vài câu.
“ Ừm, biện pháp này cũng không tệ! Được lắm!” Mạnh Vân Thiên nghe xong, sự âm trầm trên mặt hơi hòa hoãn một chút, nhẹ giọng tán dương.
Trong mắt Hiên Viên Diệp cũng nổi lên ý cười, bàn tay ôm lấy nàng siết chặt.
“ Hơn nữa, nếu thần vật đúng như vậy thì Đạt Hề vương triều chắc chắn sẽ không dám đưa đến Hiên Viên vương triều chúng ta.. Bọn họ cố gắng thổi phồng lên như vậy, đến lúc đó chúng ta ….” Mạnh Phất Ảnh cười lạnh, muốn hãm hại bọn họ đâu có dễ dàng như vậy!
“ Chỉ sợ, trong kế hoạch của bọn họ đã tính đến bước này!” Hiên Viên Diệp nghe được lời của nàng cũng cảm thấy vui mừng nhưng vẫn còn lo lắng.
“ Hiện tại chỉ có thể đi từng bước, xem từng bước, gặp chiêu phá chiêu.” Mạnh Vân Thiên cũng lo lắng điều đó, nhưng chuyện này quá mức đột ngột, hơn nữa, ai cũng không ngờ rằng Hoàng Thượng lại đáp ứng dễ dàng như vậy. Cho nên, lúc này, bọn họ đang ở thế bị động.
Hiên Viên Diệp tuyển chọn mười hộ vệ tinh nhuệ nhất, sau đó cùng Mạnh Vân Thiên và Mạnh Phất Ảnh đi đến dịch xá của Đạt Hề Nhiên.
“ Thất điện hạ cuối cùng cũng đã tới, bổn cung chờ đợi đã lâu rồi.” Đạt Hề Nhiên nhìn thấy Hiên Viên Diệp đến thì cười cười nghênh đón, hai tròng mắt nhìn về phía Mạnh Phất Ảnh, nửa tín nửa ngờ nói: “ Ha ha, bản cung cũng từng nghe qua, Thất điện hạ và Thất vương phi như hình với bóng, tình cảm rất tốt. Xem ra, lời thiên hạ đồn quả không sai!”
“ Chỉ là lời đồn thổi, đương nhiên có thật có giả!” Khóe môi Mạnh Phất Ảnh vẫn mang nụ cười nhàn nhạt như cũ, vội vàng tiếp lời hắn ta. Đầu lông mày của nàng khẽ nhướn lên, thâm ý nói: “ Ngài nói có phải không? Thái tử điện hạ.”
Vẻ mặt Đạt Hề Nhiên trong nháy mắt trở nên cứng nhắc, bất quá vẫn cười nói: “ Đúng vậy! Thất vương phi nói có lý.”
“ Vậy thỉnh Thái tử điện hạ xuất Càn Khôn Chuyển ra cho chúng ta xem .” Hiên Viên Viên Diệp vẫn mang theo vẻ mặt lạnh như băng lạnh lùng, nhìn Đạt Hề Nhiên, chậm rãi nói từng chữ một.Ngữ khí nói chuyện có thêm vài phần khách khí, nhưng thái độ vẫn lạnh như băng.
Gương mặt Đạt Hề Nhiên tối sầm lại, trong đôi mắt còn hiện lên sự bất mãn, nhưng lập tức che dấu, cao giọng nói: “Người đâu, đem Càn Khôn Chuyển ra đây giao cho Thất điện hạ!”
“ Vâng ạ!” Người bên ngoài cung kính đáp. Lập tức, có một nam nhân , hai tay cầm một chiếc hộp tiến từ từ vào. Mà theo sau nam nhân đó là mười vị võ sĩ cao thủ.