THẦN Y PHỤC THÙ!

Chương 120

Diệp Thành hừ một tiếng, hướng về Lăng Việt chậm rãi đi tới.

“Trần huynh yên tâm! Hắn dám nhục tôi, cho dù huynh không nói, tôi cũng sẽ không để cho hắn lành lặn!”

Nói xong, cậu ta đã đi tới trước mặt Lăng Việt.

Mọi người không khỏi liên tục thở dài một tiếng.

Rốt cuộc Trần Lễ Thạch cũng hơn một bậc, dù sao ở bên cạnh cậu ta có một vị đệ tử Tô Yên Nam, ai dám chọc?

Lần này, chỉ sợ Lăng Việt khó thoát được!

Hai tay của Diệp Thành đặt sau lưng, đi đến trước mặt Lăng Việt, ánh mắt liếc qua Mục Y Nhân, ở sâu bên trong ánh mắt của hắn không khỏi lóe lên một tia kinh ngạc và tham lam.

Nhưng rất nhanh sau đó, ánh mắt của cậu ta lần nữa nhìn chằm chằm vào Lăng Việt, dù sao chuyện cậu ta bị Lăng Việt nhục mạ, mới là chuyện quan trọng nhất.

Còn về Mục Y Nhân, cô chạy không được!

“Tôi không biết tên của cậu, nhưng mà tôi cũng không cần thiết phải biết tên của cậu! Tôi cho anh 5 giây, lập tức quỳ xuống nói xin lỗi, bồi thường cho tôi và Trần huynh 2 tỷ sau đó tự chặt một tay, tôi sẽ tha cho cậu một mạng!”

Lăng Việt thản nhiên nói:

“Nếu anh quỳ xuống dập đầu, tôi sẽ cho anh được toàn thây!”

Con ngươi của Diệp Thành co rụt lại, sát cơ tóe hiện!

“Nhãi ranh muốn chết, tao đã cho mày mặt mũi rồi!”

Dứt lời, Diệp Thành tại chỗ đánh ra một quyền.

Quyền ra, cuồng phong phun trào, nhiệt độ xung quanh trong nháy mắt hạ xuống không ít.

Lúc này, Tú Nhi còn không thể ứng chiến được, còn Mục Y Nhân thì khẩn trương muốn chết! Mà Trần Lễ Thạch lại là kích động hận không thể đốt pháo hoa để ăn mừng!

Duy chỉ có Lăng Việt lại không có chút hoang mang nào, ngay cả động cũng chưa từng động một cái, hắn xem Diệp Thành bất quá chỉ là không khí!

Đúng lúc cú đấm của Diệp Thành sắp chạm đến khuôn mặt điển trai của Lăng Việt, thì bỗng nhiên sắc mặt của hắn đại biến.

“Tiêu đời rồi”

Đột nhiên ở trong nội tâm của Diệp Thành tuôn ra một cảm giác bất an, anh ta còn chưa kịp rút lui thì đã bị một cỗ khí thế mạnh hơn, đã đem anh ta khóa chặt, đồng thời có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh mạnh vào ngực của anh ta.

“Phanh — —!”

Diệp Thành bị văng ra ngoài!

Trực tiếp va chạm với khán đài!

Giờ phút này tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, đây chính là đồ đệ của Tô Yên Nam! Hơn nữa còn là một cao thủ võ giả mười tầng, vậy mà bị đánh bay bởi một chiêu?

Lúc này, tất cả mọi người nhìn về phía bên người của Lăng Việt, thì thấy một vị trung niên cao lớn đang đứng tại đó!

Lúc này, vị trung niên này chậm rãi thu quyền!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi