THẦN Y PHỤC THÙ!

Chương 136

“Hồi Thiếu chủ, buổi tối ngày mai Từ gia sẽ trở về.”

“Tin tức tình báo chuẩn xác không?”

“Chuẩn xác. Ám Ảnh tin tức tới báo, Từ gia thuần phục Không Động, thuộc hạ Không Động là Tây Bắc Vương Trầm Vạn Thông đã cùng hắn đang hướng về Giang Châu. Hình như là muốn đến giúp đỡ Từ gia xưng bá Giang Châu.”

“Lại là Không Động sao?”

Lăng Việt mí mắt khẽ nhúc nhích.

“Có chút thú vị. Xem ra, khoảng cách càng gần hội tranh bá Bách Gia dã tâm Không Động cũng đã lộ ra rồi.”

“Có Thiếu chủ ở nơi này, Không Động không là cái gì. Thiếu chủ,bây giờ chúng ta đi đâu?”

“Đi tập đoàn Y Nhân, đem Giao Long Xuất Hải đồ đưa cho Y Nhân.”

“Vâng!”

Tại Trần gia Giang Châu, toàn thân Trần Lễ Thạch bị băng bó thạch cao, vô lực nằm ở trên giường bệnh, trên đôi mắt đã sớm khóc tới sưng đỏ cả lên!

Hôm nay cậu ta tràn đầy hối hận, oán hận, cùng phẫn nộ!

Lăng Việt, dám hủy đi cuộc đời của cậu ta!

“Lăng Việt! Ngươi khinh người quá đáng,Trần Lễ Thạch ta nếu là không giết ngươi, thề không làm người!”

Bên giường, Trần phu nhân cũng là bi thương vạn phần.

“Đến cả Diệp Thành là đệ tử Tô Yên Nam, đều không phải là đối thủ của tiểu tử đó, chúng ta lại là người bình thường, làm sao có thể đánh thắng được hắn?”

“Ta tuyệt sẽ không từ bỏ như vậy! Ta đánh không lại Lăng Việt, nhưng Tô Yên Nam có thể! Mẹ, ngươi nhanh phái người đi Giang Nam, thông báo cho Tô Yên Nam, Tô Võ Thánh! Mặt khác, ta còn muốn tiện nhân Mục Y Nhân kia, sống không bằng chết!”

Thời điểm Lăng Việt đi vào tập đoàn Y Nhân được nhân viên cho biết Mục Y Nhân đã cùng thư ký đi ra ngoài nói chuyện làm ăn, trước mắt đang ở khách sạn mời người dung cơm.

Sau khi hỏi rõ ràng tên khách sạn, Lăng Việt cùng Tú Nhi lập tức đi tới.

Một bên khác, tại khách sạn lớn của Từ thị Giang Châu, Mục Y Nhân đang cùng mấy người đàn ông trong phòng sảnh khách dùng cơm.

Trong đó một người đàn ông trung niên bị hói đầu đang ngồi gần nhất Mục Y Nhân, một mặt bỉ ổi cười nói:

“Hôm nay lại được tổng giám đốc Mục xinh đẹp mời chúng ta cùng ăn cơm, thật là có phúc!”

Mục Y Nhân cười ôn nhu một tiếng.

“Ngưu tổng quá khách khí. Mấy vị lão tổng cực khổ. Tôi cố ý bao hết sảnh tiệc này, mặt khác còn đặt thêm mấy chai rượu Lafite 1982, hi vọng có thể làm mấy vị lão tổng hài lòng.”

“Hài lòng! Rất hài lòng! Có thể cùng đại mỹ nữ như tổng giám đốc Mục cùng nhau ăn cơm, cho dù là ăn ở quán cơm ven đường, chúng ta cũng vui vẻ !”

“Tề tổng, ngài và Ngưu tổng cũng đừng khen tôi nữa.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi