THẦN Y PHỤC THÙ!

Chương 90

“Đại hội tranh bá Chư Tử Bách Gia sắp bắt đầu! Nhưng hơn ngàn năm qua, Quỷ Cốc chúng ta một mực tuân theo tổ chế, chưa từng tham gia, bây giờ lại tham gia cái loại tiệc tùng giếc chóc, máy tươi vung vẫy khắp thiên hạ này. Thắng, Quỷ Cốc chúng ta trở thành môn phái đệ nhất thiên hạ. Thua, có lẽ Quỷ Cốc chúng ta từ đó về sau sẽ không gượng dậy nổi! Thậm chí là bị chôn vùi hoàn toàn! Ngươi… Đã suy nghĩ kỹ chưa?”

Lăng Việt cười cười.

“Bốn phía xung quanh Hoa Hạ, có rất nhiều đàn sói thèm thuồng muốn nuốt chửng Họa Hạ chúng ta, vậy mà những tên tự xưng là cao thủ giang hồ võ lâm gì gì đó lại muốn mở ra một trận tranh bá Chư Tử Bách Gia, quả thực là chuyện buồn cười! Nếu như bọn họ nhất trí đối ngoại, thiên hạ này đã sớm của Hoa Hạ!”

Nghe lời nói của Lăng Việt, hai con ngươi của người Trung niên co rụt lại.

“Chẳng lẽ mục tiêu của ngươi không phải là tranh bá Chư Tử Bách Gia sao? Ngươi… Ngươi muốn toàn bộ thiên hạ? Chẳng lẽ võ lâm Hoa Hạ, còn chưa đủ để cho ngươi giày vò?”

Lăng Việt quay người rời đi.

“Tổ của một loài chim nhỏ, làm sao chứa được một con đại bàng?”

An bài tốt mọi chuyện của Chiến Thần đường, chuyện đầu tiên mà Lăng Việt muốn làm chính là chạy về Giang Châu.

Chiếc máy bay trôi nổi ở trên những đám mây, Lăng Việt nhìn ngoài cửa sổ, dường như có điều suy nghĩ.

Tú Nhi pha trà cho hắn, Minh Thừa nhịn không được nói lầm bầm:

“Tại sao lại không giết Ninh Hiên Viên? Tên đó mưu mô vô cùng, nhìn thấy bản mặt của hắn thôi cũng đã làm cho người ta chán ghét.”

Tú Nhi ôn nhu cười một tiếng.

“Minh gia, Thiếu chủ giữ lại một mạng của Ninh Hiên Viên là bởi vì anh ta tạm thời còn có giá trị để lợi dụng.”

“Giá trị gì? Cậu ta muốn làm nô tài hầu hạ cho tôi, tôi còn không muốn đây này!”

Tú Nhi cười lắc đầu.

“Minh gia, bá nghiệp vĩ đại của Thiếu chủ, há có thể vì chuyển nhỏ nhặt trước mắt này được?”

Nhìn Minh Thừa một mặt không hiểu, nàng tiếp tục cười giải thích hỏi:

“Mục đích cuối cùng của Thiếu chủ là cái gì? Đương nhiên chính là diệt Hoa gia. Thế nhưng là thực lực của Hoa gia mạnh bao nhiêu, Minh gia biết hay không?”

Nói đến đây, sắc mặt của Tú Nhi có vài phần nghiêm trọng.

“Hoa gia chính là một trong tám gia tộc lớn ở Yến Kinh! Tám gia tộc lớn ở Yến Kinh này có cái nào là đèn đã cạn dầu? Không nói đến thực lực của Hoa gia ở xã hội lớn cỡ nào, chỉ cần tính đến thực lực của Hoa gia ở giới võ đạo thôi cũng được”

“Năm vị Thiếu tướng! Ba vị Đại tướng quân! Một vị Đại Nguyên Soái!”

“hít hà ~!”

Nghe được Tú Nhi nói về thực lực của Hoa gia, Minh Thừa nhịn không được hít sâu một hơi, cái khuôn mặt luôn luôn kiêu ngạo của cậu ta không ngừng biến hóa.

“Võ Thánh ngũ trọng mới có tư cách được Long Tổ thăng cấp quân hàm Thiếu tướng! Võ Thánh đỉnh phong mới có tư cách được Long Tổ thăng cấp quân hàm Đại tướng quân! Mà sau khi bước vào Võ Tôn ngũ trọng mới có tư cách được xưng là Đại Nguyên Soái! Tại sao Hoa gia có thể nắm giữ nhiều cao thủ như vậy chứ?”

“Đâu chỉ có nhiêu đó là hết?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi