THẦN Y QUÝ NỮ: CƯNG CHIỀU THẤT HOÀNG PHI

Quý Như Yên trừng mắt nhìn Hướng Duẫn Vũ đã đi xa, hận không thể kéo tiểu tử kia về đánh một trận cho hả giận

Dao Quang ngơ ngác nhìn tiểu thư, thấy sắc mặt của tiểu thư quả thật là tức giận

Cho nên nàng mới đi đến bên cạnh hỏi Quý Như Yên: "Tiểu thư, Cốc đại tiểu thư kia nên xử lý thế nào?"

"Việc không liên quan đến chúng ta!"

Quý Như Yên hét lên một tiếng, xoay người bước đi

Dao Quang nghĩ trong lòng, Cốc đại tiểu thư này cũng thật đáng thương, thế nhưng cứ như vậy ở trên đường cái không ai quan tâm tới

Tiểu thư nhà nàng mặc dù là thần y, nhưng tuyệt đối lại không phải người phổ độ chúng sinh, muốn nàng cứu mạng phải hoàn toàn dựa vào tâm tình của nàng

Tâm tình của nàng tốt, người xấu nàng cũng cứu

Nếu tâm tình không tốt, dù là người nào nàng cũng mặc kệ

Quý Như Yên nghẹn một bụng hỏa, thẳng hướng đến Hành cung đi đến

Trong Hành cung, Lạc Thuấn Thần dường như đang làm cái gì đó. Vừa thấy Quý Như Yên liền mau chóng đem mọi thứ trên bàn cất đi, lúc này mới đứng dậy đi về hướng Quý Như Yên: "Như thế nào lại giận đến như vậy, là ai trêu chọc nàng?"

"Còn không phải xú tiểu tử Định quốc công kia!"

Quý Như Yên hai mắt bốc hỏa

Vừa nhấc tay, liền thấy được được trên ngón tay của Lạc Thuấn Thần có vết thương nhỏ, trong lòng cả kinh: "Ngươi đang làm cái gì? Sao tay lại bị thương?"

Lạc Thuấn Thần rút tay lại, truy vấn nói: "Không có gì. Nàng trước cùng ta nói chuyện của tiểu tử Định quốc công kia đi? Chẳng lẽ là thiếu gia Hướng Duẫn Vũ của phủ Định quốc công sao?"

"Ngươi biết hắn?"

"Hướng Duẫn Vũ cùng Yến vương thế tử Phù Nhạc Thánh, trong Thịnh kinh là hai đại ma đầu. Hơn nữa hai người tình cảm rất tốt, giống như huynh đệ!"

"Khó trách! Ta nói tiểu tử này tại sao không biết khách khí là cái gì!"

Quý Như Yên lúc này mới hiểu

Quả nhiên người trong Thịnh kinh này nàng chưa hiểu rõ, dù sao nàng cũng không phải từ nhỏ lớn lên ở Thịnh kinh, đối với các công phủ hậu phủ nàng tất nhiên không thể rõ ràng

Lạc Thuấn Thần ở một bên rót cho nàng chén nước nhẹ giọng an ủi: "Nàng cũng đừng bực bội với hắn, chờ Yến vương thế tử trở lại, tiểu tử kia tự nhiên sẽ không phải đối thủ của Yến vương thế tử. Hơn nữa, giao hảo với phủ Định quốc công cũng không phải chuyện xấu. Lúc trước Uyển phi muốn đại tiểu thư của phủ Định quốc công là Hướng Y Trữ gả cho thập hoàng tử Phù Nguyên Tuấn!"

"Việc này ta biết, nhưng là Định quốc công này không phải là trong tay không có binh quyền sao? Vì sao còn muốn mượn sức hắn?"

Lạc Thuấn Thần kinh ngạc không thôi: "Nàng không biết sao?"

"Biết cái gì?"

Quý Như Yên mờ mịt không thôi

Lạc Thuấn Thần thở dài một tiếng: "Phủ Định quốc công này có công với triều đình, xuất thân là văn nhân, hơn nữa còn thành lập đệ nhất thư viện Thái Sơn trong kinh thành, hiện giờ người trong thư viện Thái Sơn đều là nhân tài, hàng năm đều có người thi đỗ trạng nguyên. Nói cách khác chính là quan văn của Ti U quốc, có tám mươi phần trăm người xuất thân từ thư viện Thái Sơn, nàng cảm thấy địa vị của Định quốc công có quan trong hay không?"

Toát mồ hôi!

Cự nhiên lại quan trọng như vậy?

Cũng khó trách, lần thi hương lúc trước, lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn lại vội vàng kết thân cùng với thư sinh như vậy. Thì ra không muốn duy trì cảm tình với thư sinh mà là với Định quốc công

Này thật là một kế hoạch hay!

Quý Như Yên nhíu mày: "Ý của ngươi là nếu như Nguyên Chiêu đăng cơ, nhất định phải mượn sức Định quốc công này?"

"Trong cung đã có tin tức, thánh thượng muốn nữ nhi của Định quốc công gả làm sườn phi cho Nguyên Chiêu"

Lạc Thuấn Thần hảo tâm giải thích nghi hoặc cho nàng, Quý Như Yên vừa nghe xong hít một hơi thật xâu

A!

Nói như vậy, Hướng Y Trữ kia có thể ủy khuất làm sườn phi sao?

Còn nữa sẽ hợp với Trần gia đại tiểu thư Trần Diệu Đồng?

Hai nàng thân phận địa vị tuyệt đối không ai thấp hơn ai!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi