THẦN Y QUÝ NỮ: CƯNG CHIỀU THẤT HOÀNG PHI

Edit + beta: Mạn Nguyệt

Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca cười trong ánh mắt, sau đó nhìn sang Qúy Như Yên. Ông ta không nghĩ tới, Quý Như Yên lại có thể giết chết tứ trưởng lão Gia Cát Chính.

Bất kể như thế nào, cho dù lúc trước Gia Cát Đại thiếu gia có muốn bắt nạt Quý Như Yên, nhưng Gia Cát Đại thiếu gia đã bị giết chết, xem ra mọi chuyện cũng nên bỏ qua thôi.

Hôm trước phát hiện ra Gia Cát Thính bị giết, sai người đi điều tra, mới biết được người hạ thủ là Qúy Như Yên.

Điều này làm cho Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca cười đang muốn đoán xem Quý Như Yên là nhân sĩ phương nào, nhưng chưa kịp làm gì thì có người tới báo tin rằng tứ trưởng lão Gia Cát Chính cũng bị nàng giết chết rồi.

Vốn là không tin, thế nên hắn mang theo tam trưởng lão Kỳ Quan Hương cùng đi.

Cửu thải long ngư tồn tại, bọn họ sửng sốt một chút.

Thấy nước Bồ Đề, Tam trưởng lão Kỳ Quan Hương lập tức sai đệ tử nhanh chống thu thập lại. Thế là, trong lúc nhất thời người bọn họ bận tới tấp.

"Là ngươi đã giết Chư Cát Chính?"

Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca cười không tin, bất kể nói thế nào, kỹ âm của Chư Cát Chính đã tu luyện đến tầng bốn của cảnh giới võ soái, phá hủy một tòa thành là chuyện rất dễ dàng.

Bằng không, lúc trước Chư Cát Thính dùng âm quyết Quy Nguyên cũng sẽ không gây chấn thương cho nhiều người ở trong thành như vậy

Quý Như Yên nhìn lão nhân trước mặt, thừa nhận, "Là ta giết. Ngươi muốn báo thù thay nàng sao?"

"Không. Ta muốn thay thành dân của Bồ Đề Quốc đưa ra quyết định, từ nay về sau, ngươi chính là nữ hoàng của Bồ Đề Quốc quốc chúng ta!"

Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca cười nói lời kinh người, đến Quý Như Yên cũng phải ngạc nhiên mà trợn to hai mắt, nàng cho là ông ta đang nói đùa.

Nàng cũng không thích quyền thế, nàng chỉ muốn bảo vệ cẩn thận người thân của mình, đi đến Bồ Đề Quốc chỉ là vì thai độc của Tuyết Nhi.

"Đại trưởng lão, đừng đùa giỡn chứ?"

"Lão phu chưa bao giờ đùa giỡn! Tam muội, ngươi có thể đồng ý không?"

Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca cười đàng hoàng trịnh, nhìn sang tam trưởng lão Kỳ Quan Hương hỏi.

Tam trưởng lão Kỳ Quan Hương mang ý cười dịu dàng, khuông mặt vui vẻ, "Ta đương nhiên là tán thành, ta đã nghe người ta nói rồi, mệnh của Nhị ca chính là nhờ vào phu nhân, à không, là nữ hoàng cứu về đây."

Sặc! Có thể đừng đổi tên nhanh như vậy hay không?

Quý Như Yên không nói gì, nàng chỉ nhìn trời, "Ta không muốn làm nữ hoàng gì đó, các ngươi tìm người khác đi."

Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca cười cố tình nhưng vẫn ra vẻ vô tình ý, "Nước mắt của Cửu thải long ngư chính là tự mình lựa chọn ngài, vì lẽ đó ngài chính là nữ hoàng của Bồ Đề quốc chúng ta. Nếu như ngài không muốn làm nữ hoàng, vậy thì mời ngài lấy nước mắt cửu long ra, để nó đi tìm chủ nhân khác."

Nha nha! Sao có thể có chuyện đó?

Tiến vào túi của Quý Như Yên nàng rồi, làm sao có thể móc ra trả lại chứ! Huống chi, nước mắt cửu thải long ngư chính là bảo bối đấy!

Quý Như Yên nhíu nhíu mày, nhìn Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca cười, "Làm nữ hoàng cũng được, ta có ba điều kiện!"

"Ngài có điều kiện gì, xin cứ nói." Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca cười vuốt cằm nói.

"Cái thứ nhất, trục xuất Gia Cát tộc ra khỏi thành Bồ Đề."

"Cái này có thể làm được."

"Cái thứ hai, người của Mặc gia thay thế cho Gia Cát tộc!"

"Chuyện này..." Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca cười khó xử không biết nên làm thế nào cho phải, dù sao thanh danh của Mặc gia không hay ho gì.

Quý Như Yên lập tức bổ sung một câu, "Nếu như không đáp ứng, nữ hoàng này ta sẽ không làm nữa.

Tam trưởng lão Kỳ Quan Hương có vẻ rất yêu thích bộ dáng khó xử của Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca, nàng ta tự nhiên ở bên gật đầu tán thành, "Nữ hoàng, ta đồng ý!"

Rất tốt, có Kỳ Quan Gia chống đỡ, Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca cho dù không muốn đáp ứng, cũng chỉ có thể gật đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi