THẦN Y THÁNH THỦ

- Ngông cuồng.

Phác Thiên Ân không kìm nổi quát lạnh một tiếng, gã rõ ràng đang ngồi ở trên cao, nhưng đối mặt Trương Dương cuối cùng lại không có cảm giác ngồi trên cao. Ánh mắt Trương Dương nhìn Tam Nhãn ma thú dưới người gã, miệng của hắn nói chém giết chó của gã, đương nhiên là chỉ Tam Nhãn ma thú.

Tam Nhãn ma thú vốn có hình thể giống chó săn khổng lồ, nếu không có con mắt thứ ba trên trán, trong mắt người bình thường nó có lẽ được coi là một con chó thường. Con Tam Nhãn ma thú có mắt thứ ba này cho dù biến thành ma thú sa đoạ, xem như đường đường là Linh Thú ngũ tầng, dưới tình huống xấu bị vây hoàn toàn này, còn dám kiêu ngạo, ngông cuồng như thế, không phải thực sự có bản lĩnh nghịch thiên, thì đó là kẻ ngu.

Khi Phác Thiên Ân đắc ý kiêu ngạo nói ra muốn chém giết Trương Dương, Trương Dương không có lộ ra vẻ mặt sợ hãi như trong tưởng tượng của gã, thậm chí không hề lùi bước, điều này làm cho gã nhận thấy cảm giác thất bại, cho nên gã hiện tại coi Trương Dương là thằng ngốc, chẳng lẽ Trương Dương còn tưởng rằng có ai tới cứu hắn?

- Rống...

Tam Nhãn ma thú nghe không hiểu Trương Dương đang nói cái gì, nhưng nó biết vừa rồi vô số ánh kiếm chém ra trên người nó đều là của người trẻ tuổi đằng trước kia, nó rất phẫn nộ cho nên không ngừng gầm lên giận dữ với Trương Dương, đồng thời lộ ra răng nanh thật lớn để thị uy Trương Dương.

Không có sự sai khiến của Phác Thiên Ân, nó tuy rất phẫn nộ nhưng cũng không có ý định đi tiến công Trương Dương.

Nhìn Trương Dương thở hổn hển nắm chặt tất cả thời gian khôi phục linh khí của mình, ánh mắt Phác Thiên Ân đang nhìn tam đại linh thú Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong, tiếp theo lại ngẩng đầu nhìn về hướng xa, cười lạnh:

- Ngươi muốn chém giết chó của ta sau đó lại chém giết ta? Nhưng ngươi dựa vào cái gì, ba chúng nó là phế vật vô dụng, hay là cái đồ rác rưởi đang ở nơi xa chạy lại kia?

Trương Dương nhíu mày, khi Phác Thiên Ân nói chuyện, hắn cũng cảm ứng được xa xa có Đại viên mãn đang cấp tốc đến đây, đồng thời hắn cũng cảm ứng được hai con vẹt của Dã Nhân Sơn kia cũng vội vã yêu cầu hắn nhanh chóng lên núi.

- Ta ngược lại đang muốn xem, là ta chém chết ngươi trước, hay là ngươi chém giết ta và linh thú của ta trước.

Phác Thiên Ân trong cơn tức giận ngã nhào dưới Tam Nhãn ma thú, ông ta thoạt nhìn tuổi lớn. Nhưng thân hình vẫn còn mạnh mẽ khoẻ mạnh minh mẫn hơn trai trẻ.

- Xem ta chém giết linh thú của ngươi trước.

Phác Thiên Ân giơ hẹp đao trong tay lên, bổ về phía Vô Ảnh, Tia Chớp Truy phong, tam đại linh thú tụ cùng một chỗ ngược lại tạo cho ông ta một cơ hội tốt để chém giết.

Năng lượng thiên địa khổng lồ ngưng tụ trên hẹp đao kia, tam đại linh thú Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong trơ mắt nhìn thanh hẹp đao bổ về phía chúng lại phát hiện cả người không thể nhúc nhích, hoàn toàn bị người cố định tại chỗ.

Một đao chất phát tự nhiên kia, thực lực của Phác Thiên Ân trên thực tế rất bình thường, không nổi bật gì, mỗi một đao mỗi một thức của gã đều rất đơn giản, không giống như Phá Thiêm Kiếm Pháp có thể dùng kỹ xảo càng lớn để ngưng tụ càng nhiều năng lượng thiên địa từ đó phát huy ra uy lực lớn nhất.

Nhưng nó cũng đủ để đối phó với bọn Vô Ảnh, áp chế của đẳng cấp trên khiến cho tam đại linh thú căn bản không có cách vượt qua rãnh trời. Bằng không mà nói tam đại linh thú lúc trước cũng không tới nỗi không có biện pháp đối mặt với Tam Nhãn ma thú và Phác Thiên Ân giáp công Trương Dương.

Xuy xuy.

Mấy đạo kiếm quang ngay lập tức đã tới, Trương Dương đương nhiên không thể để mặc đuổi Phác Thiên Ân chém giết Vô Ảnh Tia Chớp.

Tuy nhiên mũi kiếm nhọn này cũng chỉ làm chậm lại thế đao của Phác Thiên Ân, không thể hoàn toàn ngăn cản.

Nhảy.

Cuối cùng ngăn lại dưới hẹp đao của Phác Thiên Ân, là một thanh băng kiếm mảnh khảnh, Phá Thiên Kiếm Pháp đệ nhị thức trải qua sử dụng trước, băng kiếm mà Trương Dương có thể ngưng tụ nhỏ hơn nhiều so với vừa nãy, nhiều lắm chỉ có thể coi là một thanh kiếm nhỏ.

Nhìn thấy thanh kiếm nhỏ bị ngăn dưới hẹp đao, nụ cười trên mặt của Phác thiên Ân càng ngày càng nhiều, tiếng thở dốc của Trương Dương, băng kiếm trong tay càng ngày càng nhỏ những chi tiết này đủ để chứng tỏ Trương Dương căn bản kiên trì không được thời gian dài

Trên thực tế Trương Dương cũng quả thực không kiên trì được thời gian dài, hắn hiện tại bất cứ lúc nào cũng đều có thể kiệt lực khô cạn, cho nên hắn trong thời gian có hạn, phải giải quyết Tam Nhãn ma thú và Phác Thiên Ân.

Mà cơ hội duy nhất, dựa vào nhược điểm linh trí của Tam Nhãn ma thú thấp

Trương Dương ngăn hẹp đao của Phác Thiên Ân, sau khi bức bách rời xa tam đại linh thú liền đứng ở trước người tam đại linh thú, tiếp theo không dễ dàng phát giác càng lùi lại một bước lại càng gần tam đại linh thú một bước.

.

Không có lời nói của Phác Thiên Ân, Tam Nhãn ma thú trơ mắt thờ ơ nhìn Trương Dương đang đứng trước nó ngăn Phác Thiên Ân chém giết tam đại linh thú. Sau khi Phác Thiên Ân bị bắt rời xa Trương Dương hung hăng trợn mắt nhìn nó, nó dường như có chút sợ hãi tiếng rống cũng nhỏ đi nhiều.

Phác Thiên Ân không dám đến gần Trương Dương, thiên phú của Trương Dương thật sự khủng bố. Vừa mới trải qua chín tầng thiên kiếp, hắn rất suy yếu vậy mà với sức lực của mình lại cầm cự với Tam Nhãn Ma thú một thời gian dài như vậy, điều này làm cho ông ta phải cẩn thận coi chừng Trương Dương liệu có thủ đoạn nào khác không.

- Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong, ba bọn mày cuốn lấy Tam Nhãn ma thú, nhớ kỹ, bọn mày chia ra đứng ở ba phương vị có khoảng cách xa nhau, không cần ngạnh kháng với nó lại càng không nên tiếp xúc với nó, chỉ tập trung hấp dẫn nó, dù chỉ có thể kiên trì một phút đồng hồ, liền cũng đủ cho ta chém giết người tu luyện Hàn Quốc .

Dùng phương thức truyền âm truyền vào tai nói cho Vô Ảnh Tia Chớp Truy Phong, ba bọn chúng nó tuy rằng không thể chống lại Tam Nhãn ma thú, nhưng lại có thể dùng phương thức thả diều hấp dẫn sự chú ý của Tam Nhãn ma thú, nếu ba bọn chúng nó dùng phương thức này cuốn lấy Tam Nhãn ma thú, như vậy không có chỉ huy của Phác Thiên Ân Tam Nhãn ma thú cho dù cường đại cũng sẽ bị bọn Vô Ảnh hoàn toàn đùa chết.

Tất cả này, đều có một điều kiện tiên quyết, đó chính là Trương Dương có thể cuốn lấy Phác Thiên Ân, để cho ông ta hoàn toàn không có thời gian chú ý đến Tam Nhãn ma thú mới được.

Lúc trước nói ra câu nói kia, cũng là cho Phác Thiên Ân một ảo giác, khiến gã cho là mình muốn chém giết Tam Nhãn thú trước mà lơ là cảnh giác, cho dù chiêu này có hữu hiệu hay không Trương Dương nhất định phải đưa ra tất cả thủ đoạn.

Loại ám chỉ thủ đoạn tâm lý này tuy rằng đơn giản, nhưng tức nước vỡ bờ, bọn họ đạt tới trình độ này cho dù là loại thủ đoạn này đơn giản cũng có thể sẽ đạt tới hiệu quả bất ngờ.

Trương Dương quát lạnh một tiếng, đem một ít linh khí còn sót lại ngưng tụ toàn thân, đưa ra đánh cược cuối cùng.

- Hừ.

Phác Thiên Ân mới không thể trực diện đối kháng với Trương Dương, ông ta nhìn Tam Nhãn ma thú, Tam Nhãn ma thú hét lớn một tiếng nhảy lên một cái.

Trương Dương lại biến mất ở trước người tam đại linh thú, còn Vô Ảnh Tia Chớp Truy Phong lập tức tách ra ba hướng nhanh chóng né ra. Tam Nhãn ma thú hơi mơ hồ, khi Phác Thiên Ân ra lệnh, Trương Dương và tam đại linh thú đều đứng chung một chỗ, đây rốt cuộc là muốn chém giết ai trước?

Linh trí thấp khiến Tam Nhãn ma thú từ không trung hạ xuống, nhìn tam đại linh thú tách ra ba phương hướng, lại nhìn thấy Trương Dương xông về phía Phác Thiên Ân, hoàn toàn không hiểu phải đi công kích ai trước.

- Cút đi.

Phác Thiên Ân lập tức hiểu rõ mưu kế của Trương Dương, gã mới mở miệng một chữ, một chùm năng lượng màu vàng óng ánh liền hiện ra trước người của gã.

Oanh.

Năng lượng bạo.

Trương Dương căn bản không để cho Phác Thiên ân cơ hội chỉ huy Tam Nhãn ma thú, hắn một tay cầm kiếm tay kia thì sớm đang ngưng kết năng lượng bạo.

Phác Thiên Ân chưa kịp chỉ huy, Trương Dương đã dùng toàn lực đánh ra, gã hiện tại nhất định phải toàn tâm đối kháng Trương Dương mới không bị Trương Dương lợi dụng cơ hội.

Gã tiếc mệnh, quý trọng sinh mệnh chính mình hơn bất cứ ai, cho dù Trương Dương toàn lực cũng chỉ có 1% cơ hội uy hiếp gã, nhưng gã cũng sẽ không cho phép tình huống này xảy ra mà hết sức chăm chú trốn tránh loại thủ đoạn tiến công của cao thủ ngũ tầng uy hiếp đến tính mạng mình.

Phác Thiên Ân biết rõ thân thể của gã là nhược điểm duy nhất của mình, mà so sánh thì thân thể của Trương Dương lại vô cùng hùng mạnh, đủ để phát huy 100% thực lực mà không hề cố kỵ.

Nhưng mà Phác Thiên Ân căn bản không biết rõ lắm Trương Dương rốt cuộc hùng mạnh cỡ nào, linh khí trong cơ thể của Trương Dương khôi phục cực kỳ nhanh chóng, sớm đã vượt qua phán đoán của gã, cho dù là con Kim Quan Mãng thập nhị quan kia tận Trường Bạch Sơn cũng không thể nhận thấy được linh khí trong cơ thể của Trương Dương cuối cùng khôi phục đến cỡ nào.

Sở dĩ nguyên nhân duy nhất Trương Dương vẫn suy yếu như vậy, là bởi vì thân thể của hắn quá mức hùng mạnh, nếu phải khôi phục linh khí toàn bộ thực lực cần có căn bản là con số trên trời, linh khí mà hắn khôi phục dưới số đếm khổng lồ mới trở nên nhỏ bé.

Rầm rầm.

Bang bang.

Chùm sáng năng lượng theo nhau mà đến, Trương Dương hiện tại hoàn toàn không để ý linh khí tiêu hao hết, dưới tình huống như vậy hắn thành công đem Phác Thiên Ân bức bách đến không thể bận tâm tình trạng của Tam Nhãn ma thú.

Xa xa, tam đại linh thú thành công hấp dẫn Tam Nhãn ma thú chú ý do đó khiến nó không có đi quản Phác Thiên Ân đang chiến đấu với Trương Dương.

Gầm lên một tiếng, Tam Nhãn ma thú trước tiên muốn giết chết ba con chim diều hâu đáng ghét này, mới đi cắn chết người trẻ tuổi kia.

Vô ảnh, Tia Chớp, Truy Phong ba chúng nó dựa theo kế hoạch của Trương Dương, tách rời ra ba phương hướng thay nhau khiêu khích Tam Nhãn ma thú, thời gian này để cho Trương Dương toàn tâm đối kháng Phác Thiên Ân.

Trương Dương thở phì phò, rất nhiều linh khí của hắn tiêu hao, mắt thấy bất cứ lúc nào cũng có xu thế thiếu hụt, nhưng năng lượng bạo lại chưa bao giờ ngừng lại.

Chỉ sợ sau khi Phác Thiên Ân thăng tiến ngũ tầng lại không có tình huống chật vật như vậy, lửa giận trong lòng của ông ta cũng bị câu dẫn, ông ta lúc này cũng không cố để ý tới Tam Nhãn ma thú.

- Ta muốn đích thân chém giết ngươi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Phác Thiên Ân dưới cơn thịnh nộ cũng không bận tâm chỉ huy Tam Nhãn ma thú, gã nổi giận nhảy lên, trực tiếp rời khỏi phạm vi công kích của năng lượng bạo.

- Đánh hay lắm.

Trương Dương nước mắt lạnh thấu xương, băng kiếm nhỏ trong tay nghênh tiếp

Trong lúc đó đao kiếm ở điện hoá thạch đụng vào nhau.

Oanh.

Đất rung núi chuyển.

Thắng bại vẻn vẹn chỉ trong ý niệm tại đây.

Cuộc đại chiến giữa ngũ tầng đủ để hấp dẫn tất cả cao thủ khắp nơi của Trung Quốc ghé mắt , nhưng người có cấp bậc không đủ chỉ có thể cảm nhận được sự biến hoá năng lượng lớn ở nơi này mà không thể nhìn xem trong đó.

Hòn đảo nhỏ nào đó ở Nam Hải, dẫn Long sơn, Trường Bạch sơn.

Ngũ tầng tề tụ, tất cả cao thủ chân chính đồng thời cảm giác chạm ở trong này, tất cả ở nơi này đều trốn không thoát ánh mắt của bọn nó, cuộc chiến giữa Trương Dương và Phác Thiên Ân đã trở thành một hồi thí nghiệm cho chúng nó đánh giá Trương Dương.

Chúng vì những mục đích riêng mà không xuất hiện ở Dã Nhân Sơn, nhưng chúng cũng luôn tập trung sự chú ý tại nơi đây.

Bên ngoài Dã Nhân Sơn, một thân ảnh cấp tốc đi tới, từ không trung lướt về Dã Nhân Sơn, có vẻ cực kỳ sốt ruột.

Nhưng nó chỉ có thực lực Đại viên mãn, tốc độ có nhanh cũng không bì kịp Trương Dương và vị lão già ngũ tầng kia trước đây, muốn tới Dã Nhân Sơn còn cần một thời gian rất dài.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi