THẦN Y THÁNH THỦ

Trương Dương đặt Long Phong trên ghế sofa trong phòng.

Lấy trong túi ra một hộp kim châm, lấy ra vài cây kim, hộp này là kim châm cứu mới mua ở Hỗ Hải, hiện tại hắn dùng kim với tần suất tương đối lớn.

Trương Dương châm trực tiếp kim lên huyệt đạo trên người Long Phong, huyệt nhân trung, sau đó cũng châm vài kim lên những điểm xung quanh huyệt đan điền.

Như vậy có thể hạn chế nội công của anh ta, làm anh ta giống như người bình thường, nếu chỉ là người bình thường thì Trương Dương tin rằng sẽ không thể dở trò gì trước mặt anh ta.

Lại càng không cần phải nói đến, bên cạnh còn có Tia Chớp nhìn chằm chằm.

Trương Dương búng nhẹ lên cây kim lên huyệt nhân trung, long mày của Long Phong lập tức trau lại, mí mắt còn rung rung lên vài cái.

Trương Dương ngồi xuống ghế sofa bên cạnh, còn mở một bình nước lọc uống từ từ, đợi anh ta tỉnh dậy.

Vài chục giây sau, Long Phong từ từ mở mắt ra, có vẻ còn đang rất hoang mang.

Long Phong chỉ nhớ rằng, anh ta chấp hành nhiệm vụ đến bắt một người còn nhỏ tuổi hơn anh ta, vốn nghĩ đó là nhiệm vụ rất nhẹ nhàng, không ngờ đối thủ lại lợi hại như vậy.

Trong lúc anh ra định rút lui, chuẩn bị nghĩ cách thì bỗng nhiên bị một con chồn đuôi cáo tấn công.

Chồn đuôi cáo, nghĩ đến con thú độc này, cả người Long Phong liền chết đứng tại đó.

Nội công trong huyệt đan điền của hắn tự nhiên nâng lên, đây là phản ứng theo bản năng những lúc gặp nguy hiểm.

Đáng tiếc là, nội công của anh ta vừa nâng lên đã bị tụt xuống, dường như có một đường thông đạo cắt bỏ tất cả nội công của anh ta truyền ra ngoài, rõ ràng anh ta có công lực nhưng lại không sử dụng được.

Phát hiện ra điều này càng làm anh ta giật mình, không kìm nổi muốn đứng dậy nhìn sang.

Lúc này anh ta mới phát hiện, áo của mình đã bị phanh ra, trên người cong châm lên mấy cây kim.

- Đừng cử động lung tung, tôi bảo đảm trước khi anh rút kim châm ra anh sẽ nhất định bị ngất đi, không tin anh thử đi!

Bỏ bình nước xuống, hắn nói một cách thản nhiên, Long Phong đang định rút kim ra, tay bỗng sững tại chỗ, tay vừa vươn ra được một nửa thì có cảm giác nửa rút nửa không.

Anh ta còn quay đầu lại nhìn Trương Dương một cách sợ hãi.

Lúc này anh ta đã hiểu ra, anh ta bị đối thủ bắt, nhiệm vụ của anh ta vốn là đi bắt người, nay lại ngược lại bị người ta bắt, không thể không nói đó chính là một sự chế nhạo.

Nhưng Trương Dương nói như vậy anh ta thật sự không dám động đến nữa.

Anh ta rất rõ năng lực của Trương Dương, hắn đã nói là có thể làm được là nhất định sẽ làm.

Anh ta hiện nay chỉ là một người bình thường, tốc độ của Trương Dương nhất định sẽ nhanh hơn anh ta nhiều, trong lúc anh ta nhổ kim, Trương Dương đủ thời gian đánh ngất anh ta vài lần.

- Chi chi….!

Tia Chớp đang ngồi trên giường đột nhiên kêu lên, mặt Long Phong lại biến sắc, quay đầu lại, vô cùng sợ hãi nhìn Tia Chớp.

Bộ dạng của anh ta giống như lần đầu tiên Trương Dương nhìn thấy Tia Chớp.

- Hồ Ly!

Long Phong lí nhí nói, là một đệ tử nội môn, anh ta càng hiểu rõ sự lợi hại của con vật độc này.

- Cậu thuần phục chồn đuôi cáo?

Mặt anh ta lại biến sắc một lần nữa, thốt lên một câu, lần này trở nên càng sợ hãi hơn.

Anh ta còn nhớ rất rõ, đã bị con vật này tấn công cắn trúng, mà con vật này hình như lúc trước nằm trên cánh tay Trương Dương.

Lúc đó anh ta theo dõi ở khoảng cách xa, lại không chú ý đến con vật nhỏ này, còn nghĩ là chỉ là một con thú cưng giống như chó mèo gì đó.

Anh ta chưa từng nghĩ đến, đây lại là linh thú, lại là chồn đuôi cáo độc trong các loài linh thú.

Lúc trước là ở trên tay Trương Dương giờ là ở trong phòng, anh ta có ngốc đến đâu đi nữa thì cũng biết được quan hệ của Trương Dương và con chuồn đuôi cáo, như vậy, hành động tấn công của Hồ Ly anh ta cũng có được sự giải thích hợp lý nhất.

- Tia Chớp là bạn của tôi!

Trương Dương mỉm cười, Tia Chớp càng kêu lên thích thú, cũng cười càng rạng rỡ, có vẻ vô cùng thích thú với lời nói của Trương Dương.

Đến vô ảnh cũng thò đầu ra, kêu chít chít vài tiếng.

Đang cười, mặt Trương Dương cũng đột ngột thay đổi, trên mặt hắn còn mang chút vui sướng.

Hắn vừa nhận được thông báo từ hệ thống, độ trung thành của Tia Chớp vừa đạt đến 80%, hắn và Tia Chớp thực sự trở thành người bạn sinh tử.

Đến độ trung thành của vô ảnh cũng nâng cao lên hai điểm, tuy nhiên vẫn chưa đạt đến 70%, nhưng khoảng cách cũng càng ngày càng gần.

Tại sao hắn cũng không nghĩ ra, chỉ một câu nói như vậy đã làm thay đổi cách nghĩ của Tia Chớp với hắn, không thể không nói rằng thế giới của động vật vẫn còn thuần khiết hơn con người rất nhiều, bạn đối tốt với nó, nó sẽ báo đáp bạn gấp trăm lần.

Đây là một niềm vui bất ngờ đối với Trương Dương, bây giờ Trương Dương thực sự cảm nhận được điểm tốt của động vật trung thành, đặc biệt là động vật của hắn lại là linh vật.

- Không ngờ cậu lại có thể làm bạn với linh thú!

Trong giọng nói của Long Phong có mang chút chua xót, và còn mang sự thất bại nặng nề.

Lần này anh ta thua không oan, dòng họ lớn như dòng họ của anh ta chỉ có một con linh thú, nhưng giờ lại gặp một người có linh thú, lại có nội công cao hơn anh ta, muốn không thua cũng khó.

Chỉ là người có hào khí kiêu ngạo như anh ta, tạm thời ngay bây giờ cũng không thể hoàn toàn chịu thất bại mà thôi.

- Là cậu cứu tôi?

Long Phong cúi đầu nhín lên người, nhìn vết răng của Tia Chớp trên cánh tay, lập tức hởi một câu.

Trương Dương cười lớn:

- Nếu như tôi không cứu anh, anh cho rằng anh có cơ hội nói những lời này không?

Lúc này trong lòng hắn rất vui, thậm chí Long Phong đối phó với hắn lần này hắn không để tâm, không có Long Phong, làm sao có thể nâng cao độ trung thành của tia chớp, đạt đến điểm cao tám mươi.

- Tôi hiểu, độc của chuồn đuôi cáo chỉ có nước bọt của nó có thể giải được, nói cách khác chỉ có thể là cậu cứu tôi!

Trên khuôn mặt của Long Phong có chút khó hiểu, chồn đuôi cáo đã cắn anh ta, không thể chủ động cứu anh ta, có thể cứu anh ta chỉ có thể là chủ nhân Trương Dương.

Chỗ hiện giờ còn có một đệ tử ngoại môn của Long gia, có điều lúc đó anh ta đã bỏ qua Long Thành, thực luwcjc ủa Long Thành căn bản không nằm trong mắt anh ta.

Trương Dương gật đầu nói:

- Biết là tôi cứu anh là được rồi, tôi có thể cứu anh cũng có thể giết anh, nói chó tôi, ai bảo anh đến bắt tôi, tôi có thể suy nghĩ đến việc bỏ qua cho anh!

Là trưởng lão của dòng họ bảo phái tôi thi hành nhiệm vụ này!

Long Phong lại rất phối hợp, anh ta biết mình đang ở trong tay Trương Dương, đau khổ nói ra.

Anh ta và Trương Dương thực ra không có mối thù sâu đậm gì, chỉ đơn giản là mệnh lệnh của gia tộc, là một nhiệm vụ mà anh ta phải thi hành.

- Trưởng lão dòng họ?

Lông mày Trương Dương rướn lên một chút, hắn không ngờ lại là trưởng lão của dòng họ Long muốn đối phó với hắn, trong ấn tượng của anh ta, hắn không hề có xích mích gì với dòng họ Long, duy nhất quen biết chính là Long Phong.

Hơn nữa hắn và Long Thành là bạn, Long Thành cũng không có sức ảnh hưởng lớn như vậy, cũng không thể nhờ trưởng lão của dòng họ đến đối phó hắn.

- Tại sao?

Trương Dương nhẹ giọng hỏi, hắn rất tôn trọng đối với trưởng lão của Long gia, đây không phải trưởng lão của đệ tử ngoại môn, là nhân vật quan trọng nhất của gia tộc Hiên Viên gia tộc lánh đời lớn nhất, không coi trọng cũng được.

- Hồi còn trẻ trưởng lão có một lần ngoài ý muốn, được sự giúp đỡ của một người gia tộc này còn nợ ngưới ta một ân tình, lần này nhà họ Trương phái người đến gặp trưởng lão, xin trưởng lão cử người ra tay bắt cậu, liền phái tôi đi!

Long Phong lắc lắc đầu, lại nói ra tất cả sự việc.

Đây cũng chẳng phải bí mật của Long gia, nói ra cũng không sao, hơn nữa bây giờ hắn cũng có chút thù hận với Trương gia nhỏ bé.

Nói đối phương là người có trẻ tuổi có nội công lại không nói hắn lợi hại như vậy, lại còn có linh thú đi cùng, nói những điều này ít nhất anh ta cũng có sự cảnh giác, hoặc phái người giỏi hơn đi, anh ta cũng không cần lâm vào cảnh thù đich, trở thành tù binh.

Trở thành tù binh là sựu sỉ nhục lớn nhất của đệ tử Long gia.

- Trương gia, có phải Trương gia Hoa Đà Cư ở Hỗ Hải không.

Trong mắt Trương Dương hiện lên sự lạnh lùng, Long Phong nói đến đây, hắn đã hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Động cơ để đối phó với Trương gia của hắn, cũng chỉ có Hoa Đà Cư ý, trong tay hắn có một vài thứ rất quan trọng đối với họ, đáng để họ làm như vậy. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Chỉ có điều hắn không hề nghĩ đến, những người này lại dùng cách này.

Hắn càng không ngờ rằng, những người lại lại có mối quan hệ với người của gia tộc Hiên Viên.

- Chỗ của bọn họ hình như gọi là Hoa Đà Cư, tôi mới đi qua một lần, nói với họ để họ chờ, trong một ngày nhất định sẽ bắt cậu mang đến!

Nói đến đây, trên mặt Long Phong có chút sầm lại.

Anh ta nói với họ trong vòng một ngày sẽ bắt người mang đến, bây giờ ngược lại, một ngày không bắt được người lại bị bắt, đến số phận của mình cũng còn không rõ.

Trương Dương lại nói:

- Trương lão của các anh có quan hệ gì với Trương gia?

- Điều này tôi không rõ lắm, hình như Trưởng lão hồi còn trẻ đã từng bị thương, ông ấy đi đến hiệu thuốc mua thuốc trị thương, không biết vì sao họ lại nhận ra thân phận của ông ấy, đưa cho ông ấy phương thuốc tốt nhất, làm cho chấn thương của ông ấy hồi phục rất nhanh, cũng hứa là sau này sẽ giúp họ một việc!

Long Phong chầm chậm nói, đây cũng là tất cả những gì mà anh ta biết, cũng là vị trưởng lão nói với anh ta trước khi đi.

Long gia được xem là gia tộc chính phái, mặc dù không bảo thủ nhưng những việc đã hứa đều rất tôn trọng, lần này họ Trương phái người đến tìm trưởng lão, trưởng lão lập tức đồng ý.

- Tôi hiểu rồi, thực lực của trưởng lão của các anh như thế nào?

Trương Dương lại hỏi một câu.

- Ông ấy là trưởng lão thứ hai của chúng tôi, sáu năm trước đã phát được nội công ra ngoài!

Long Phong ngẩng đầu, nói khẽ một câu, lông mày của Trương Dương lại nhảy lên.

Nội công phát ra ngoài, giết người vô hình, là cao thủ trong hàng cao thủ, cùng đẳng cấp với ông của Trương Dương ở kiếp trước.

Mà lúc đỉnh cao nhất của Trương Dương ở kiếp trước cũng không thể đạt đến mức này.

- Tôi biết rồi,anh nghỉ ngơi trước đi, giải quyết thế nào anh tự mình nghĩ!

Trương Dương đứng dậy, không cho Long Phong bất cứ cơ hội phẳn ứng nào, liền đánh ngất anh ta!

Xử lý Long Phong rất rắc rối, nhưng rắc rối nhất vẫn là Trương gia, sau khi biết được âm mưu của người họ Trương, Trương Dương không có ý định bỏ qua cho họ.

Họ là người hiểu nhất tình hình của bản thân cũng là người muốn những thứ trên người hắn nhất, lần này thất bại họ nhất định sẽ lập âm mưu lần sau, Trương Dương không cho phép những nguy hiểm như thế rình rập quanh mình.

Đối phó với Trương gia không khó, người họ Trương trên dưới đều không có nội công, một mình Trương Dương có thể xử lý gọn bọn họ,

Quan trọng là, sau khi Trương Dương đối phó với Trương gia, không biết người từng nợ ân tình của họ Trương trưởng lão thứ hai của Long gia có ý kiến gì không hoặc là ra mặt giúp người họ Trương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi