THẦN Y THÁNH THỦ

Trương Dương đã trở về, Long Phong đã vào trong biệt viện của hắn, tin tức này rất nhanh chóng được truyền ra ngoài.

Tại hậu viện Long gia, đám người Long Hạo Thiên, Long Chính, Long Cửu đang đứng ở đó, Long Hạo Thiên không ngừng đi qua đi lại, Long Chính thì trên mặt lại mang theo vẻ bất đắc dĩ đến cùng cực.

Sớm biết có hôm nay, sao lúc trước còn như thế.

Lão tổ tông đã lên tiếng, bọn hắn cần phải được Trương Dương tiến hành thứ, lão già họ Trương kia tính tình cực kỳ quái lạ, nếu nói như vậy, khẳng định sẽ làm như vậy, nếu như Trương Dương thật sự không tha thứ cho Long gia thì ích cốc đan của Lão tổ tông Long gia liền phải nghĩ cách khác rồi.

- Tộc trưởng, Long Phong đã vào trong biệt viện của Trương Dương, trông thái độ của Trương Dương thì đối xử với y tựa hồ vẫn giống như trước đây.

Một tên lớn tuổi nhất trong đám đệ tử đời thứ 3 là Long Thường vội vã lên báo, từ lúc Trương Dương trở về, những người này tuy rằng không hề lộ diện, nhưng đều một mực âm thầm chú ý theo dõi.

Những người này Trương Dương biết, chỉ là lười để ý tới.

- Vào rồi à, vậy thì tốt!

Long Hạo Thiên hơi thở phào nhẹ nhõm, Long Phong còn có thể giữ mối quan hệ với Trương Dương giống như trước, vậy thì lần này muốn hòa giải mâu thuẫn giữa hai nhà, được Trương Dương tha thứ lại có hi vọng càng lớn.

Lúc này, ngay cả nét mặt già nua của Long Hạo Thiên cũng đã hơi đỏ lên, làm chuyện có lỗi với người rồi lại đi qua xin lỗi, chuyện như vậy đặt ở vị trí của bất cứ ai cũng đều sẽ lúng túng.

Cũng còn may bọn họ có Long Phong, bằng không thì lần này sẽ càng lúng túng.

Cùng lúc Long gia bên này nghị luận thì Lý gia, Hoa gia bên kia cũng là tương tự.

Trưởng lão Lý gia ngồi đó, phía dưới là Lý Lương cùng một đệ tử đời thứ hai khác, Lý Lương trên mặt cũng mang theo một tia lúng túng, lúc trước y đã va chạm không ít với Trương Dương.

Hiện tại Trương Dương đã là cao thủ nội kình tứ đẳng, nếu như hắn thật muốn trả thù, coi như trưởng lão nhà mình ở đây, e là cũng không giữ được hắn.

Số mạng trưởng lão Hô Duyên gia ra sao, bọn họ đã nhìn thấy rất hiểu rõ.

- Chú Bảy, nhị trưởng lão!

Lý Trường Phong từ nãy vẫn do dự giờ rốt cuộc đã đứng dậy, chậm rãi đem chuyện mình có quen biết với Trương Dương và Long Phong nói ra.

Lý Trường Phong hiểu rõ lần này Lý gia cũng coi như là trở mặt với Trương Dương, tầng quan hệ này của hắn có lẽ là nên dùng đến.

Trưởng lão Lý gia cùng Lý Lương sau khi nghe xong thì hai người đều liếc nhìn lẫn nhau, trên mặt đều mang theo một tia kinh hỉ, bọn họ không ngờ trong các đệ tử nhà mình còn có người có quan hệ với Trương Dương, như vậy chí ít là có một điểm then chốt để hòa giải mối quan hệ.

- Đem toàn bộ mười vò hầu nhi tửu chúng ta mang đến lần này ra đây, về chuẩn bị thêm mười vò nữa, Trường Phong, lát nữa con theo ta cùng tới chỗ Trương Dương.

Trưởng lão Lý gia ra quyết định rất nhanh, nhất định phải hòa giải quan hệ với Trương Dương, nếu muốn hòa hoãn thì không thể hẹp hòi, dù sao trước đó bọn họ.

Hai mươi vò hầu nhi tửu là sản lượng một năm của Lý gia, mặc dù có hơi xót của, nhưng để giao hảo với Trương Dương thì vậy vẫn là đáng giá, Lý gia tích góp nhiều năm như vậy, hai mươi vò hầu nhi tửu vẫn có thể lấy ra được.

Đây là toàn bộ Lý gia, cũng không phải là một mình Lý Trường Phong, cá nhân Lý Trường Phong cũng đã có thể lấy ra bốn vò, không cần phải nói đến toàn bộ Lý gia.

Tại Hoa gia cũng là một màn tương tự đã phát sinh.

Hoa gia không có khẩn trương như Lý gia, bọn họ ngày hôm nay chỉ có Hoa Thiên cùng Trương Dương giao thủ, nhưng đó là tỷ đấu công bằng, hơn nữa bọn họ đã chịu thua, không có bất kỳ lời nói hành động nào đắc tội.

Hoa gia chỉ là đang cảm thán, vốn tưởng rằng xuất hiện một thiên tài như Hoa Thiên thì có thể trấn áp lại tam đại thế gia kia, nhưng Trương Dương vừa ra mặt đã lập tức đem Hoa Thiên hoàn toàn hạ thấp xuống.

Long Phong không ngồi lại lâu ở chỗ Trương Dương, uống chút rượu, cảm thán một lúc rồi liền đứng dậy cáo từ.

Y còn phải đi trao đổi với người trong gia tộc, đoạn tiếp tục phái người tới xin lỗi đồng thời tỏ đủ thành ý, lần này phỏng chừng Long gia phải "đại xuất huyết" một lần.

Y mới vừa đi thì lập tức Lý Trường Phong liền cùng trưởng lão Lý gia đến bái phỏng.

Sau hai mươi phút, Lý Trường Phong cùng trưởng lão Lý gia mới rời khỏi biệt viện của Trương Dương, hai người trên mặt đều mang theo nụ cười.

Chỉ nhìn dáng vẻ của bọn hắn liền biết, mục đích lần này tới đây đã đạt được.

Mục đích là đạt được nhưng khi nghĩ tới những gì vừa nãy hứa hẹn, trưởng lão Lý gia cũng nhịn không được mà có chút đau lòng.

Hầu nhi tửu từ hai mươi vò lên đến bốn mươi vò, lại tăng thêm không ít dược liệu đặc sản của Thục Sơn, lúc này mới đủ để Trương Dương khẽ nở nụ cười.

Những thứ này có giá trị so với vài món thần binh lợi khí còn đáng quý hơn, có lẽ là trưởng lão Lý gia trong lòng cũng có chút không nỡ.

Nhưng ông anh ta cũng hiểu rõ, để Trương Dương ghi nhớ mối hận với bọn họ thì sẽ ra sao, hành động của bọn họ ngày hôm nay hoàn toàn có thể làm cho Trương Dương có lý do làm bất cứ chuyện gì, coi như trong nhà có lão tổ tông tọa trấn, nhưng dù sao chỉ có thể bảo vệ trong nhà, đệ tử ra bên ngoài hoàn toàn có thể sẽ gặp xui xẻo.

Đây vẫn chỉ là trước mắt, Trương Dương còn trẻ như vậy, lại lợi hại như vậy, ngay cả người thủ hộ của Trương gia cũng đã xuất thủ, đợi tương lai sau khi Trương gia trưởng thành thì đối với Lý gia mà nói chính là một tai hoạ ngầm lớn

Để triệt để vãn hồi mối quan hệ, lần này Lý gia cũng chỉ có thể "xuất huyết" một lần.

Bốn mươi vò hầu nhi tửu, là gần một nửa dự trữ của cả gia tộc, phỏng chừng hầu nhi tửu mấy năm sản xuất tiếp đến không thể lại cho tặng lung tung nữa, lại phải nỗ lực tích góp một ít, hầu nhi tửu là công cụ ngoại giao tốt nhất của Lý gia.

Còn có những dược liệu quý giá kia nữa, mỗi một thứ đều có niên đại cả trăm năm trở lên, những thứ này có thể chế biến ra rất nhiều loại thuốc thành phẩm quý giá, hiện tại cũng chỉ có thể giao cho Trương Dương, đổi lấy sự tha thứ của hắn.

Sau khi tiễn đám người Lý Trường Phong bọn họ, Trương Dương cũng không khỏi khẽ cười.

Lý gia nếu muốn hòa giải thì hắn cũng không có ý kiến gì, hắn có thể tiêu diệt rất nhiều người của Lý gia, nhưng hắn dù sao cũng không phải là đơn độc một người, trong cõi thế tục này cũng có những nỗi lo của chính mình.

Trêu chọc Lý gia nổi giận, những người thân thuộc thế giới trần kia rất có thể sẽ bị trả thù.

Hiện tại Lý gia đã chủ động nói tạ lỗi, Trương Dương cũng là thuận thế đồng ý, nhưng cơ hội như vậy hắn cũng sẽ không bỏ qua, nói thế nào thì hắn cũng đã làm người hai kiếp, bỏ qua cơ hội như vậy thì hắn đúng thật là kẻ ngu si.

Bốn mươi vò hầu nhi tửu, cộng thêm mấy chục dược liệu quý giá mà hắn cần, lần này thu hoạch thật sự không nhỏ.

Người của Lý gia mới vừa đi, người của Hoa gia lại tới nữa rồi.

Người của Hoa gia cũng mang đến lễ vật quý giá, thái độ của Trương Dương đối với Hoa gia khá hơn nhiều so với Lý gia, Hoa gia và Trương Dương không có bất kỳ mâu thuẫn nào cả.

Không cần phải nói chuyện hắn đã biết được từ chỗ Trương Bình Lỗ, rằng Hoa gia cũng có người thủ hộ, lại còn là người thủ hộ do chính mình lĩnh ngộ, tiềm lực của Hoa gia trong tương lai cũng sẽ không nhỏ.

Người của Hoa gia để lại lễ vật rồi liền rời đi, thái độ của bọn họ đối với Trương Dương cũng rất hài lòng.

Bất kể nói thế nào, Trương Dương hiện tại cũng là cao thủ tứ đẳng hàng đầu tương đương với các trưởng lão, đối với bọn họ lại hòa nhã như thế khiến ai nấy đều có chút thụ sủng nhược kinh(được yêu mà sợ-DG).

Đặc biệt là Hoa Thiên, trước đó bại bởi Trương Dương còn có chút không phục, bây giờ nhìn Trương Dương mỉm cười với mình, đều cảm giác thấy hơi kích động, thân phận của Trương Dương đã triệt để thay đổi tự đáy lòng y.

Long gia là nhà tới cuối cùng.

Long gia lần này có ba người tới, Long Hạo Thiên tự mình đến, đồng thời tới còn có Long Chính cùng Long Cửu.

Sau khi được Long Phong hồi báo, Long Hạo Thiên cuối cùng quyết định tự mình đến đây, lần này bọn họ quả thực đã làm hơi quá rồi, Trương Dương đứng ra giúp bọn họ, nhưng họ lại vì Trương Dương không phải người nhà mình mà để lòng sinh tà niệm.

Chuyện như vậy đổi lại thành bọn họ thì cũng sẽ không tha thứ, nhất định phải có người thân phận trọng yếu đứng ra mới được.

Long Hạo Thiên thân là tộc trưởng, không có người nào so với ông ta thích hợp hơn, huống hồ Trương Dương hiện tại đã là cao thủ tứ đẳng, nếu là những người quá tầm thường đến, nói không chừng mâu thuẫn này sẽ cũng không có cơ hội giải trừ.

Nếu không phải ba vị trưởng lão đều không có ở đây, Long Hạo Thiên sẽ còn chuẩn bị kéo một vị cùng tới.

Quan hệ giữa Long Chính với Trương Dương vẫn tính là khá hơn một chút, Long Cửu cũng theo, nhưng là để xin lỗi chuyện trước đó, y với Trương Dương cũng coi như có chút mâu thuẫn nho nhỏ, nhân cơ hội này cũng tính giải trừ luôn thể.

Ba người của Long gia ngổi lại chỗ Trương Dương đủ một canh giờ, cuối cùng mới rời khỏi.

Ba người lúc đi ra, trên mặt cũng đều mang theo nụ cười, nhưng là một loại cười bất đắc dĩ.

Bọn họ vừa đi, chúng đệ tử Lý gia lẫn Hoa gia đều trở về đi bẩm báo, chẳng biết tự khi nào mà Trương gia vừa quật khởi đã được bọn họ hét mực coi trọng, mọi cử động đều muốn tra xét.

Long gia rốt cuộc đã được Trương Dương tha thứ, nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ, so với Lý gia còn to lớn hơn.

Bọn họ khác nhau về tính chất, mâu thuẫn giữa bọn họ thuộc về loại "ân tương cừu báo", đổi thành những người khác nếu không tha thứ thì bọn họ cũng không có bất kỳ biện pháp nào.

Lần này, nếu không phải là có Long Phong, Trương Dương quả thực cũng không có dự định bỏ qua hết cho Long gia như thế.

Đồng minh đâm sau lưng, mối hận này tuyệt đối hơn cả kẻ địch chính diện, từ sau khi Long Hạo Thiên bọn họ đi vào đây, Trương Dương đều chưa từng tỏ thái độ hòa nhã, cuối cùng triệt để bắt Long gia "xuất huyết nhiều" một lần, Trương Dương mới coi như là buông lỏng ra chút.

Nhưng cũng chỉ là nhả ra, muốn cho quan hệ hai bên trở lại như trước đây là điều tuyệt đối không thể.

- Tộc trưởng, lần này thật sự thiệt thòi lớn rồi!

Sau khi ra ngoài, Long Chính không nhịn được cười khổ một tiếng, để được Trương Dương tha thứ, Long gia quả thật đã "đại xuất huyết" một lần.

Ba trăm các loại dược liệu quý, phần lớn là trăm năm trở lên, cho dù không có trăm năm thì cũng là vật trân quý cực kì hiếm thấy. Nguồn truyện: Truyện FULL

Thiên tài địa bảo có ba món, đây cũng là những thứ ít ỏi có thể dùng phối chế linh dược, có mấy món thiên tài địa bảo này, liền có thể chế ra linh dược, hoặc nói đây chính là linh dược cũng không hề quá đáng.

Trừ những thứ này ra, còn có một số thần binh lợi khí, cùng với một số nguyên liệu rèn đúc thần binh, đây đều là "hàng" được Long gia tích trữ cả ngàn năm qua, lần này quả thật đã phải chịu nhả ra không ít.

Đồ vật tuy rằng rất đáng quý trọng, nhưng dù sao cũng là vật chết, không có ích cốc đan thì Long gia lập tức sẽ gặp phải nguy cơ to lớn nhất.

Để hoàn thành nghĩa vụ với lão tổ tông, Long gia chỉ có thể đi xuất huyết(kiểu "bán máu"-DG) như thế, còn phải cam tâm tình nguyện lấy ra đủ những thứ này cho Trương Dương, một ít thứ trong vườn thuốc đều phải dùng đến.

Giờ này khắc này, Long Hạo Thiên bọn họ cuối cùng cũng coi như thưởng thức được mùi vị của sự hối hận ra sao.

Sau khi tiễn hết đám người kia thì sắc trời cũng dần dần đen kịt lại, về đến phòng, Trương Dương lại khẽ nở nụ cười.

Lần này tới Long gia, hắn muốn làm rất nhiều chuyện, thậm chí cũng đã nghĩ tới chuyện giải trừ những hiểu lầm trước đó với Long gia, nhưng chỉ là không ngờ lại có kết quả như thế này.

Mâu thuẫn trước đó liên quan tới Trương gia ở Hoa Đà cư cũng đã giải quyết triệt để, Long gia hổ thẹn, tự nhiên không thể nào lại truy cứu việc nhỏ ấy nữa.

Nói như vậy, lần này tới Long gia Trương Dương thu hoạch quả là phong phú, hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của hắn.

Nhiều bảo bối như vậy không nói, chỉ cần nội kình đột phá đến tứ đẳng, chính là thu hoạch ngoài dự liệu nhất của hắn lần này.

Nếu không hấp thu nội kình của trưởng lão Hô Duyên gia mà chỉ dựa vào Trương Dương tu luyện, coi như dùng linh dược thì cũng phải cần một khoảng thời gian mới có thể làm ra đột phá, tam đẳng đột phá lên tứ đẳng quả thực không hề đơn giản như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi