THẦN Y THÁNH THỦ

Nơi đáy nước, hai con mắt bạch ngọc xà đang nhìn chòng chọc lên trên.

Toàn thân nó khí tức đều giấu kín bên trong, lại là môi trường tối om nơi đáy nước, chỉ cần chính nó không ra thì ai cũng đừng nghĩ chuyện tìm ra nó ở chỗ này.

Có một diểm mà cả đám Trương Dương bọn hắn cũng đều đoán sai, bạch ngọc xà là sống ở dưới lòng đất, nhưng cũng không phải là ở ngay đây, chỗ nó sống ở phía trên kia một chút, một địa tầng khác, nơi này quá sâu, hơn nữa có dung nham tồn tại khiến nó rất không thích.

Nó sống ở tầng kia cũng có nước ngầm, còn có hầm ngầm lớn, dù là rắn cũng không phải là thường xuyên sinh hoạt ở trong nước.

Bạch ngọc xà không phải sống ở trong nước, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến thực lực thủy chiến của nó, ở trong nước quả thực đối với nó có lợi nhất, nó bây giờ chính là đang nắm giữ được một điểm có lợi nhất cho mình.

Nhưng lúc này trong lòng bạch ngọc xà cũng có chút do dự.

Mục tiêu của nó là Hỏa Long quả, mấy trăm năm trước, lúc nó thành niên liền phát hiện sự tồn tại của Hỏa Long quả, chỉ là khi đó Hỏa Long quả vẫn chưa chín, nó vẫn sống ở tầng trên, thỉnh thoảng mới xuống dưới xem thử.

Hỏa Long quả này nói là do nó độc chiếm cũng không quá đáng, sớm đã bị nó coi là đồ vật của chính mình.

Mục tiêu to lớn nhất của nó bây giờ chính là Hỏa Long quả, nó hi vọng chính mình đạt được Hỏa Long quả, nhưng lại biết mình không phải là đối thủ của đám một người ba thú trên kia, chỉ có thể kiên trì nhẫn nại, nhẫn nại trước sự mê hoặc của Hỏa Long quả.

Trong huyệt động, Thiểm Điện và Truy Phong đều lùi lại tránh xa khỏi mặt nước, nếu bảo bối đã hái xuống, chúng nó cũng không cần phải ở gần mặt nước để cảnh giới, dưới nước là linh thú tứ đẳng, so với chúng nó còn mạnh hơn.

Lùi về sau một ít cũng có thể an toàn hơn một ít.

Vô Ảnh đột nhiên nhảy lên, nhảy tới cạnh Trương Dương mà không ngừng kêu.

Nó đang hỏi Trương Dương có cách gì rời khỏi nơi này, bảo bối đã tới tay, lại bị vây ở trong khoảng không gian chật hẹp này làm cho Vô Ảnh rất khó chịu, môi trường trong lòng đất cũng không tốt, đừng nói Vô Ảnh, lúc này ai cũng không muốn tiếp tục ở tại phía dưới.

- Đừng nóng vội, đều sẽ có cách cả.

Trương Dương lắc đầu, Thiểm Điện cũng nhảy lại đây, ở đó 'Chít chít' kêu. Nguồn: http://truyenfull.vn

Thiểm Điện cũng đang lo lắng, nó đang nói, nếu có thể thu hút bạch ngọc xà hấp tới là tốt rồi, trong huyệt động này bọn họ chắc chắn đối phó được con rắn này, không giống như là ở trong nước, một thân thực lực đều không thể phát huy.

- Thu hút nó tới, nói dễ nghe vậy sao.

Trương Dương khóe miệng lại lộ ra tia bất đắc dĩ, con mắt không tự nhiên chú ý đến Hỏa Long quả ở trong tay, nhìn Hỏa Long quả trong lòng của hắn bỗng nhiên hơi động.

Mục tiêu lớn nhất của bạch ngọc xà cũng không phải là bọn hắn, mà là Hỏa Long quả.

Nó không muốn nhìn thấy nhóm người bọn hắn đem Hỏa Long quả ra ngoài, nhưng vì đánh không lại nhóm người bọn hắn nên mới lựa chọn phục nơi đáy nước chờ đợi.

Hỏa Long quả không phải là linh quả bình thường, coi như là bạch ngọc xà đoạt được thì cũng không thể nào lập tức dung ngay, bạch ngọc xà thuộc về linh thú tính hàn, Hỏa Long quả lại là bá đạo thuộc tính "Lửa", nó mà tùy tiện dùng thì chỉ có thể bạo thể mà chết.

Nhất định phải có những thứ khác phối hợp, mới có thể phát huy tốt dược hiệu của Hỏa Long quả.

Đối với Trương Dương mà nói cũng giống như vậy, ngay cả Thiểm Điện, Truy Phong cũng không thể trực tiếp ăn thứ này, linh quả sáu ngàn năm mang đến nguồn năng lượng thực sự quá to lớn, năng lượng trong đó lại tràn đầy tính hỏa, trực tiếp dùng không dễ tiêu hóa, ở chỗ có kẻ địch không thể nào trực tiếp đem dùng.

Cái này có thể là một trong những nguyên nhân bạch ngọc xà vẫn chưa ra mà phục chờ bọn họ rời khỏi.

Nếu không thể dùng ở đây thì nhất định phải mang ra ngoài, lúc mang ra ngoài nó có thể đánh lén, cướp lấy linh quả, phỏng chừng bạch ngọc xà chính là đang có chủ ý như vậy.

- Trái cây lớn như vậy, lãng phí một chút cũng không sao cả, quan trọng nhất là giải quyết được bạch ngọc xà.

Trương Dương trong lòng chậm rãi quyết định, hắn đã nghĩ ra một cách thu hút bạch ngọc xà tới.

Cắn răng, Trương Dương cầm lên cái càng gãy vỡ của con cua lớn trước đó, lại lấy từ trên người ra mấy cái bình ngọc, đem linh dược bên trong đều tạm thời để ra một bên.

- Vô Ảnh, tới đây!

Trương Dương kêu một tiếng, đem bình ngọc đặt ở một nơi không nhìn thấy trong nước, sau đó vẫy tay gọi Vô Ảnh lại.

Tiểu Vô Ảnh nhảy tới, trong nháy mắt rất nghi hoặc nhìn Trương Dương.

- Xoẹt!

Nhẹ nhàng cắt Hỏa Long quả ra, một mùi thơm ngát tinh khiết phả vào mặt, Trương Dương chính mình cũng suýt chút nữa bị mùi hương thơm ngát này mê hoặc.

Cẩn trọng cắt một khoanh nhỏ, Trương Dương lại phất phất tay gọi Vô Ảnh, bọn hắn tâm ý tương thông nên Vô Ảnh lập tức rõ ràng ý tứ của Trương Dương.

- Ky ky ky!

Vô Ảnh vui vẻ nhận lấy miếng nhỏ linh quả vừa cắt kia, sau đó nhảy lên bả vai Trương Dương, ngay sau đó nhét vào trong miệng, chít chít ở đó ăn ngon lành.

Hỏa Long quả dược tính quá mạnh, người bình thường hoặc linh thú không cách nào trực tiếp hấp thu, nhưng trong này tuyệt đối không bao gồm Tầm Bảo Thử, cho dù năng lượng có mạnh mẽ đến dâu thì Tầm Bảo Thử cũng không sợ, vào bụng của bọn nó đều ngon lành cành đào cả.

Bạch ngọc xà không phải muốn linh quả sao, vậy thì cố ý để Vô Ảnh ở trước mặt nó mà ăn, nó không nhịn được sẽ xông ra cướp giật, chờ nó ra đây thì tất cả đều dễ xử lý.

Ngon lành ăn xong một miếng, Vô Ảnh lại quay đầu liếc nhìn Trương Dương, móng vuốt nhỏ lại còn chìa ra ngoài.

Trương Dương lại cắt ra một miếng nhỏ, trực tiếp để Vô Ảnh ăn hơi lãng phí, nhưng lúc này cũng không có những cách khác, huống hồ Vô Ảnh ăn vào thì cũng là chứa đựng những năng lượng này, tương lai cũng có thể trợ giúp cho hắn.

Mặt nước dần bắt đầu lay động, đám Trương Dương bọn họ đã cảm giác được từ nơi đáy nước có luồng sóng năng lượng chấn động mạnh mẽ.

Cũng có nghĩa là bọn họ đã biết được vị trí của bạch ngọc xà, có biết cũng vô dụng, bạch ngọc xà phục dưới đáy nước, bọn họ lại không thể xuống nước trực tiếp đi bắt, chỉ có thể tiếp tục dụ dỗ nó tới.

Ăn xong hai miếng, Trương Dương lại cắt thêm một miếng nhỏ, lúc cắt còn cẩn thận đem một vài phần thịt quả bỏ vào trong bình ngọc.

Thật không có cách nào, liền để Vô Ảnh ăn thêm một chút, các linh dược khác có thể không xứng, nhưng Tẩy Tủy Đan nhất định phải phối chế, giữ lại đủ linh quả phối chế Tẩy Tủy Đan là được.

Có Tẩy Tủy Đan là hắn có thể đưa Mễ Tuyết vào tu luyện giới, cũng có thể giúp Mễ Tuyết tăng cường thực lực của chính mình.

Vô Ảnh ăn xong ba miếng linh quả thì mặt hồ đột nhiên bùng nổ ra một cột nước, cột nước mạnh mẽ nhằm thẳng hướng Vô Ảnh mà đến.

Nơi đáy nước sâu thẳm, bạch ngọc xà rốt cục không nhịn được đã xông ra, Trương Dương đã nắm được yếu điểm của nó, nó không thể nào nhìn Vô Ảnh từng chút từng chút một ăn hết phần thịt của Hỏa Long quả.

Đừng nói là ăn hết, ăn một miếng nhỏ cũng khiến nó đau lòng, nó bây giờ hận Trương Dương cùng Vô Ảnh đến chết đi được.

Phía sau cột nước là một cái bóng màu trắng, bạch ngọc xà giương đầu lưỡi to lớn, lộ ra răng nanh trắng nhởn từ đáy nước xông ra.

- Ra rồi hả!

Trương Dương trong lòng hơi buông lỏng, vội vàng thu linh quả lại, tay phải thì lại nắm lấy cả cái càng hoàn chỉnh của con cua lớn kia, có vũ khí dù sao cũng tốt hơn không.

Truy Phong, Thiểm Điện cũng đều xông tới, kẻ địch ẩn nấp trong bóng tối là đáng sợ nhất, sau khi con bạch ngọc xà đã đi ra thì chúng nó trái lại không còn lo lắng nhiều như vậy nữa.

- Phốc!

- Đùng!

Bạch ngọc xà vừa mới xuất hiện liền bị tam đại linh thú vây công, chúng nó chưa tới tứ đẳng nhưng đều có thực lực tam đẳng hậu kỳ, tính gộp lại cũng không thể coi thường.

Huống hồ nội kình của Vô Ảnh cũng có sức công kích tương đương với tứ đẳng, nó vừa ăn xong ba miếng thịt quả đại bổ của Hỏa Long quả, hiện tại vô cùng thoải mái, đang không có chỗ phát tiết, vừa khéo có thể mượn chiến đấu để phát tiết một chút.

Không phát tiết thì nó sẽ phải nằm ngủ một chỗ, mà đây cũng không phải là lúc để ngủ.

Bạch ngọc xà còn chưa đáp xuống đất, các loại công kích liền nhằm trên người nó mà giáng xuống, Thiểm Điện vội vàng phụt khói độc ra trên mặt nước, nó muốn phong bế đường lui của bạch ngọc xà, cho dù bạch ngọc xà muốn chạy trốn thì chỉ cần nó trúng độc của Thiểm Điệm, kết cục cũng sẽ không khá đi đâu được.

- Bình!

Vô Ảnh sử nội kình đánh trúng bạch ngọc xà, bạch ngọc xà đau đớn kêu một tiếng, thân thể liệng sang một bên, nhưng nó vẫn xông được đến chỗ Trương Dương, chạm vào cái càng lớn trong tay Trương Dương.

Bạch ngọc xà đớp luôn một phát, cái càng cứng rắn to lớn đã bị nó cắn đi một miếng nhỏ.

Sauk hi đợp được một miếng càng cua thì đuôi bạch ngọc xà đột nhiên quét qua, cũng may Trương Dương nhảy ra đúng lúc, bằng không thì sẽ bị đuôi nó quét trúng.

Tất cả những thứ này đều là diễn ra trong nháy mắt, bạch ngọc xà vừa ra tới thì chiến cục liền trực tiếp lâm vào tình trạng gay cấn đến tột độ.

Bạch ngọc xà tốc độ còn nhanh hơn so với con cua lớn, chỗ nguy hiểm nhất của nó chính là đôi răng nanh lớn, nhưng hình thể của nó so với con cua lớn nhỏ hơn một chút, vậy cũng là một nhược điểm.

Linh thú không phải lấy hình thể to nhỏ mà luận thực lực, nhưng có đôi khi thể xác to lớn thực sự chiếm ưu thế.

- Ầm!

Tìm đúng cơ hội, Truy Phong bay thẳng đến bạch ngọc xà đá một cước, nhưng đáng tiếc bị bạch ngọc xà né qua, nó đá văng không ít tầng nham thạch trên mặt đất.

Bạch ngọc xà né tránh đòn tấn công của Truy Phong, lại trực xông lại phía Trương Dương, mục tiêu của nó bây giờ chỉ có một, đó chính là Trương Dương, còn có Hỏa Long quả trong tay Trương Dương.

- Rầm rầm rầm!

Trương Dương liên tục phóng ra nội kình, có mấy đạo đánh vào trên người bạch ngọc xà, mỗi lần đánh trúng đều khiến bạch ngọc xà đau đớn kêu lên vài tiếng, nhưng thân thể của nó cũng không dừng, vẫn như cũ từng bước ép sát Trương Dương.

Bạch ngọc xà hiểu rất rõ, nếu đánh nhau thật nó không phải đối thủ của một người ba thú này, cho nên nó chỉ có thể cuốn lấy Trương Dương, chỉ cần giết chết Trương Dương nó mới có cơ hội thắng lợi.

Hoặc là đoạt lại Hỏa Long quả từ trong tay Trương Dương, có thể cướp được trái cây đi thì nó lập tức sẽ tẩu thoát, tuyệt đối không cùng một người ba thú này dây dưa.

Linh thú đều rất thông minh, ý nghĩ của nó lúc này cũng gần giống như con cua lớn trước đó, khi đó con cua lớn là muốn hái cướp Hỏa Long quả, nó thì lại muốn từ Trương Dương trong tay đoạt lại, độ khó lớn hơn không ít.

- Rào!

Trương Dương cầm cái càng lớn trong tay, vạch được vài vết thương nhỏ trên người bạch ngọc xà nhưng hắn cũng lần thứ hai bị bạch ngọc xà bức bách lùi lại, bạch ngọc xà vẫn nhắm mục tiêu vào hắn, tạo ra cho hắn áp lực không nhỏ.

- Ầm!

Cước lực của Truy Phong cuối cùng cũng coi như đá trúng một lần, lực đạo mạnh mẽ khiến thân thể bạch ngọc xà bị đánh bay lên vách đá, từng mảng vách đá rơi lả tả đều là kết quả chiến đấu của đám Trương Dương bọn họ.

Cạnh đó Thiểm Điện sau khi phụt xong khói độc, lúc này cũng rốt cục nhảy lại đây, chồn là thiên địch của rắn, nhưng đó là con rắn nhỏ, rắn lớn thì không được, hơn nữa trong đám linh thú chủ yếu là xem thực lực, loại tương khắc thiên địch này ảnh hưởng cũng không lớn.

- Chít chít chi!

Vây quanh bạch ngọc xà, Thiểm Điện lần thứ hai bắt đầu phụt ra khói độc, không gian nhỏ giúp khói độc của nó có thể dễ bề phát huy, nhưng lúc này nó cũng phụt ra lượng xấp xỉ rồi, xong lần này phỏng chừng cũng không phun ra thêm được nữa.

- Rào!

Mượn cơ hội Truy Phong đá trúng bạch ngọc xà, Trương Dương cuối cùng cũng coi như biến thủ thành công, cầm chiếc càng lớn tràn đầy nội kình, lần thứ hai tăng thêm một vết thương trên người bạch ngọc xà, Thiểm Điện cũng nhảy lên trên người bạch ngọc xà rất đúng lúc.

Thiểm Điện miệng đã "tiếp xúc thân mật" với da dẻ của bạch ngọc xà, chỉ cần nó đem độc tố đưa vào trong cơ thể bạch ngọc xà thành công thì thắng lợi nhất định thuộc về phía họ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi