THẦN Y THÁNH THỦ

Trương Dương chơi golf không tệ, ít nhất ở trong mắt Hoàng Tĩnh là chơi tốt, so với cô thì giỏi hơn nhiều.

Ngay từ đầu là hai người cùng đánh, sau khi Hoàng Tĩnh bắt chuyện để nói thì cô nói nhiều hơn chơi, một lát sau chỉ còn Trương Dương chơi, Hoàng Tĩnh đứng một bên không ngừng giới thiệu.

Lúc này trông Hoàng Tĩnh rất giống một nữ thư ký thư đang giải thích cái gì đó cho ông chủ.

Xung quanh có rất nhiều người ngẫu nhiên xoay đầu lại nhìn Trương Dương một cách hâm mộ.

Nữ thư ký như vậy thì bất cứ kẻ nào cũng muốn có, vào thời điểm những người này đang hâm mộ Trương Dương vì hắn may mắn cũng là lúc cân nhắc xem khi nào thì mình cũng tìm được một mỹ nữ như vậy.

Ở trong này bọn họ chỉ dám có suy nghĩ chứ không ai dám gây chuyện.

Khoảng hơn nửa giờ đồng hồ, Hoàng Tĩnh đã nói rõ ràng hết thảy mọi thứ ở khách sạn.

Lúc này Trương Dương mới biết rằng, hắn hiện tại đã là cổ đông thứ nhất của một công ty rốt cuộc có quy mô lớn đến đâu.

Công ty hiện nay có một chuỗi với hơn mười khách sạn năm sao, đây đều đã đầu tư đưa vào sử dụng, và đã bắt đầu thu được lợi nhuận, ngoài mười khách sạn này ra, còn có ba khách sạn đã được đầu tư tái tạo, nhanh nhất thì sau ba tháng nữa là có thể đưa vào sử dụng, chậm nhất thì cần một năm.

Vậy đồng nghĩa việc trước mắt công ty tổng cộng có chuỗi mười ba khách sạn.

Chuỗi mười ba khách sạn năm sao này tuyệt đối đứng đầu trong nước, hơn nữa giai đoạn đầu đã tạo được hiệu ứng thương hiệu rất tốt, trong vòng năm năm tới công ty còn có kế hoạch xây thêm tám khách sạn nữa, nếu thật sự đợi toàn bộ đi vào hoạt động thì khi đó sẽ là công ty lớn có tới chuỗi hơn hai mươi khách sạn năm sao.

Đương nhiên, đây đều là phát triển trong tương lai, bây giờ công ty chỉ có mười khách sạn.

Tuy nhiên, Trương Dương biết rất rõ, tương lai công ty này sẽ phát triển như thế, tuyệt đại bộ phận đều kiếm được lợi nhuận, cổ phần này của hắn, giống như gà đẻ trứng màu, chỉ dựa vào số cổ phần này thôi thì cuộc sống về sau của hắn sẽ vô cùng thoải mái.

- Bóng tốt!

Vừa giới thiệu xong, ánh mắt Hoàng Tĩnh không kìm nổi liền sáng lên, từ đáy lòng thốt lên một câu ca ngợi.

Vừa rồi quả thật Trương Dương đánh rất đẹp, Hoàng Tĩnh liền vỗ tay tán dương.

Đến những người vây xung quanh Trương Dương cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc, trình độ chơi bóng của Trương Dương quả thật không hề tệ.

- Đừng khen tôi như vậy, chỉ là may mắn thôi, công ty dưới sự chủ trì của gia đình cô phát triển rất tốt, tôi không có ý kiến gì về sự phát triển của công ty trong tương lai, nhưng tôi có một yêu cầu, nếu kinh doanh đứng đắn thì không nên làm ra những chuyện trái pháp luật, đặc biệt là thuốc phiện, tôi yêu cầu bất luận là khách sạn nào trong công ty cũng không được có thuốc gây nghiện!

Trương Dương khẽ mỉm cười, từ chơi bóng chuyển sang bàn chuyện công ty.

Đây là yêu cầu Trương Dương đưa ra, cho tới nay, Trương Dương đối với thuốc phiện không hề có bất kỳ thiện cảm nào, hắn có không ít bệnh nhân vì hút, chích mà thân thể bị tàn phá.

Việc kinh doanh của khách sạn cùng kinh doanh ngành khác không giống nhau, nơi này rất dễ dính dáng đến một vài thứ không tốt, Trương Dương không hy vọng công ty hắn có mặt cũng dính tới thứ đó.

Hắn hiện tại đã là cổ đông lớn nhất của công ty, nếu là cổ đông lớn nhất, hắn phải có chút trách nhiệm.

- Anh yên tâm, chúng tôi vẫn luôn tuân theo pháp luật, chúng tôi hiểu được kinh doanh là lâu dài, đi đường tà đạo sẽ không lâu bền, tuy nhiên một vài thứ cần thì chúng tôi vẫn sẽ có, đây được thị trường đồng tình!

Hoàng Tĩnh cười nói, lần này Trương Dương không nói gì, chỉ gật đầu.

Nước quá trong ắt không có cá, đạo lý này Trương Dương hiểu, chuyện không ảnh hưởng toàn cục thì hắn sẽ không hỏi, chỉ cần không quá giới hạn là được.

- Tiểu Tĩnh!

Phía xa xa có vài người đi tới, người đi phía trước có vẻ lo lắng, đi như chạy.

Người trẻ tuổi lúc trước đi ra ngoài gọi điện thoại cũng có mặt, đang kéo theo cô gái bên cạnh mình đi theo ở phía sau.

Người này Trương Dương cũng không xa lạ gì, khi trước ở khách sạn đã từng thấy qua, đó là người mở miệng nói muốn dùng mười ngàn đồng mua Trú Nhan Đan của hắn, tên là Lý Hoa. Khi Lý Hoa chạy tới, còn rất lo lắng nhìn Hoàng Tĩnh.

Đối với người này Trương Dương cũng không ưa, Trương Dương tiếp tục cầm gậy chơi bóng.

Đầu lông mày Hoàng Tĩnh nhíu lại với nhau, cô không nghĩ sẽ gặp Lý Hoa ở chỗ này, hơn nữa nhìn bộ dạng Lý Hoa, rõ ràng đến tìm mình.

- Tiểu Tĩnh, sao em lại ở cùng một chỗ với hắn?

Không lâu, Lý Hoa liền chạy tới trước mặt Hoàng Tĩnh, thở hổn hển nhìn Hoàng Tĩnh hỏi.

Anh ta nhận được điện thoại của bạn, nghe nói Hoàng Tĩnh cùng một gã xa lạ đang thân mật ở sân bóng nên mới cố ý chạy tới, tới nơi anh ta cũng nhận ra Trương Dương, biết Trương Dương là bạn học của Nhâm Lập Quyên. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Nhưng đối với việc Hoàng Tĩnh và Trương Dương ở cùng một chỗ, anh ta rất nghi hoặc, không kìm nổi nên hỏi.

- Em cùng Trương tiên sinh đang bàn chuyện công việc, sao anh cũng tới?

Hoàng Tĩnh vẫn nhíu chặt, Lý Hoa đang theo đuổi cô, nhưng cô không thích, ở trong nước Lý gia có thế lực không vừa, lúc trước Hoàng gia nhờ mượn quan hệ Lý gia mới xây dựng lên chuỗi khách sạn ở trong nước.

Lúc trước, cổ đông lớn thứ hai của ông ty là Lý gia, chiếm giữ 20% cổ phần, hôm nay thì họ là cổ đông lớn thứ ba.

- Công việc, em và hắn thì có công việc gì mà bàn, nếu bọn họ thuê sử dụng phòng họp hay việc gì đó thì cứ giao cho người phía dưới đi làm, sao em phải tự mình ra mặt?

Lý Hoa lớn tiếng kêu lên, vài người đi theo phía sau anh ta cũng đã đi tới bên cạnh, đều là người trẻ tuổi cả, họ nhìn Trương Dương với cái nhìn không mấy thiện cảm.

Truy Phong đang phơi nắng ở đằng xa cũng đứng lên, có vẻ vô cùng hứng khởi, chạy chầm chậm tới.

Long Phong luôn ở cùng một chỗ với nó, nhìn nó, anh ta cũng đi theo.

Tính tình của Truy Phong và Tia Chớp, Vô Ảnh hoàn toàn khác nhau, nó thuộc loại có chuyện thì làm lớn chuyện, vô sự thì cũng kiếm chuyện để khuấy động mọi thứ, hiện tại thấy có người gây bất lợi cho Trương Dương, liền lập tức chạy tới.

Đối với tính cách này của nó, Trương Dương rất bất đắc dĩ, tiếc là không thể thay đổi.

Truy Phong là ngựa, lại là ngựa hoang, tính tình vốn là như vậy, so với ngựa nuôi nếu ngoan ngoãn thì mới kỳ lạ.

- Chuyện của em không cần anh quan tâm!

Thái độ của Lý Hoa khiến Hoàng Tĩnh rất căm tức, cô lạnh lùng nói một câu.

Trương Dương vẫn không đếm xỉa gì đến bọn họ, ở một bên chơi bóng, cân bằng tâm trạng, đi vận động một hồi cũng rất tốt.

- Mặc kệ? Anh sao có thể mặc kệ, anh lo em bị lừa, em còn quá nhỏ, không biết hiện tại có rất nhiều kẻ dùng lời ngon tiếng ngọt để lừa đảo sao!

Lý Hoa lớn tiếng kêu lên, từ lúc vừa mới bắt đầu anh ta đã xem Trương Dương là kẻ lừa đảo rồi, hiện tại thấy Trương Dương không ngờ lại cùng Hoàng Tĩnh đánh gôn, càng khiến anh ta nổi cơn ghen.

Hoàng Tĩnh rất ít khi chơi bóng cùng anh ta, bây giờ lại đi cùng một tên lừa gạt càng làm cho anh ta chịu không nổi.

- Anh nói ai là kẻ lừa đảo?

Trương Dương chống gậy golf, đứng thẳng người, đầu lông mày hơi nhếch lên, thần sắc có vẻ không vui.

Chuyện vốn không liên quan hắn, nhưng giờ Lý Hoa nói hắn là kẻ lừa đảo thì có liên quan đến hắn rồi, bất cứ kẻ nào khi nghe người khác nói mình là kẻ lừa đảo thì hẳn cũng sẽ không thờ ơ.

- Lý Hoa, đủ rồi, Trương tiên sinh không phải kẻ lừa đảo, xin anh tôn trọng một chút!

Hoàng Tĩnh quát một tiếng, còn có chút lo lắng nhìn Trương Dương liếc mắt một cái, cô đúng là đang sợ Trương Dương tức giận, lúc này trong lòng của cô nàng cũng ghét Lý Hoa thấu xương.

- Em bảo anh phải tôn trọng một tên lường gạt, tôn trọng cái gì? Anh cho em biết, kẻ như vậy anh thấy nhiều rồi, chỉ có thể lừa được những cô gái như em thôi, em đi theo anh!

Lý Hoa lại kêu lên, vừa kêu vừa kéo Hoàng Tĩnh đi.

Hoàng Tĩnh tất nhiên không cho anh ta giữ chặt, lập tức nép bên người Trương Dương, Lý Hoa liền trực tiếp tới kéo Hoàng Tĩnh.

- Kẻ lừa đảo chết tiệt, cút ngay cho tao!

Thấy Trương Dương chắn đường mình, Lý Hoa không kiên nhẫn mắng một tiếng, anh ta cho rằng Trương Dương là một tên lường gạt, còn tính một hồi nữa sẽ gọi người lại, đợi khi kẻ lừa đảo này rời khỏi đây sẽ dạy cho một bài học, cho hắn hiểu không phải ai cũng có thể lừa.

Nhưng ở sân golf, anh ta không dám trực tiếp đánh người, nơi này đấu võ mồm thì được, nếu ai dám trực tiếp động thủ, khẳng định sẽ xui xẻo chắc.

- Bốp~!

Một tiếng vang đột nhiên vang lên, Lý Hoa sững sờ, không dám tin quay đầu lại nhìn Trương Dương.

Trương Dương vung tay lên, cho người này một cái tát vang dội, Trương Dương tính tình dể chịu, nhưng không có nghĩa tùy ý cho người ta ức hiếp, mặc cho người ta nhục mạ.

- Mở miệng ăn nói sạch sẽ một tí đi, nếu không tôi không ngại giúp anh bẻ hết răng ra đâu!

Trương Dương thản nhiên nói, Lý Hoa đột nhiên kêu lên một tiếng, lùi lại một bước, trong miệng nhả ra hai cái răng cửa.

Trương Dương chưa khôi phục công lực, nhưng để dạy dỗ gã khốn này thì vẫn rất dễ dàng, lần này đánh gãy luôn hai răng cửa.

- Hí hí!

Thấy Trương Dương động thủ, Truy Phong lập tức muốn chạy về phía trước, nhưng bị Trương Dương bắt được, sau đó ấm ức đứng bên cạnh Trương Dương, nhìn Lý Hoa một cách rất hung tợn.

Trương Dương không cho nó động thủ, điều này làm cho nó rất thất vọng.

Bộ dáng của nó làm Trương Dương phải lắc đầu, Lý Hoa chỉ là người thường, nói năng lỗ mãng bị dạy dỗ là được, nếu cho Truy Phong đi dạy dỗ, dậm một chân thôi cũng khiến anh ta phơi thây tại chỗ.

Với sức của Truy Phong, đối phó với người thường khác nào hành hạ đến chết, tội Lý Hoa không đáng chết, Trương Dương đương nhiên sẽ không để Truy Phong làm gì anh ta rồi.

Tia Chớp cũng nhảy qua, kêu lên vài tiếng, nó đang lên lớp Truy Phong, kẻ thù khác nhau sẽ dùng cách đối đãi khác nhau, nơi này là địa bàn của con người, không phải trong núi, không thể tùy tiện giết người.

- Cậu, cậu dám đánh tôi?

Sau khi ói ra vài ngụm máu, Lý Hoa ngẩng đầu nhìn Trương Dương không dám tin, mấy người bên cạnh anh ta cũng ngây cả người, chờ anh ta ngẩng đầu lên xong mới dám phản ứng, đi đến bên cạnh Lý Hoa.

- Hoàng tiểu thư, bóng cũng đánh xong rồi, không còn chuyện gì khác chúng ta đi trước đi!

Trương Dương không để ý tới anh ta, quay đầu nhìn Hoàng Tĩnh nói, Hoàng Tĩnh cũng có chút giật mình và hoảng hốt.

Nghe xong lời Trương Dương nói, cô lập tức gật đầu, Trương Dương không biết rõ về nơi này, nhưng cô thì rõ vô cùng, đánh người ở trong này sẽ không có kết cục tốt.

Cô cũng muốn cùng Trương Dương rời khỏi.

Nhưng cô nghĩ không có kết cục tốt, không phải chỉ Trương Dương, vì cô rất rõ thực lực của Trương Dương, thực lực của chủ nhân sân bóng này cho là có mạnh thì cũng chỉ là người bình thường, đối với Trương Dương sự uy hiếp cũng không lớn, cô lo lắng Trương Dương tức giận sẽ phá hủy nơi này.

Đến lúc đó tất sẽ lộ thân phận của Trương Dương, Hoàng Tĩnh không muốn cho người khác biết Trương Dương là cao thủ, như vậy gia tộc của họ mới có thể độc hưởng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi