THẦN Y THÁNH THỦ

Dáng vẻ của Hô Diên Phong vẫn như trước, tuy nhiên trên mặt lại bao phủ một màn sương đen, khiến cho người ta có cảm giác nhìn không rõ.

Dáng vẻ này của lão rõ ràng là rất kỳ lạ, hơn nữa khiến cho người nhìn cảm thấy tự nhiên phải quay đầu đi giống như không dám nhìn lão nữa.

Không chỉ người khác mà Trương Dương cũng có chút cảm giác như vậy, chỉ có điều hắn cố kiềm nén lại mà thôi, nhưng khi nhìn Hô Diên Phong, trong lòng luôn có cảm giác bực bội.

- Ha ha, ta tu luyện thì đã làm sao, tất cả Đại viên mãn đến vây giết ta cũng đã làm sao?

Hô Diên Phong ngửa mặt lên trời cười to, trong mắt lão đột nhiên tỏ ra vô cùng độc ác, chậm rãi nói:

- Sở dĩ ta như thế này chẳng phải là do ngươi ép ta sao? Tu luyện Phệ Hồn ngươi có biết phải khổ thế nào không, ngươi cho rằng ta muốn luyện lắm sao? Trương Bình Lỗ, ta nói rồi, cho dù ta có chết thì cũng không để ngươi dễ chịu đâu, ta dù có Phệ Hồn thì cũng không phải là đối thủ của ngươi, nhưng khiến ngươi bị thương thì không vấn đề gì, đến khi đó ta xem ngươi còn có thể bảo vệ được thiên tài này của Trương gia các ngươi nữa hay không.

Hô Diên Phong cười điên dại, tỏ ra rất dữ tợn.

Trương Bình Lỗ dường như lần đầu tiên nhìn thấy thế này, sau cùng lại lắc đầu tỏ ra thương tiếc cho Hô Diên Phong.

- Ta thật không ngờ ngươi lại biến thành thế này, tu luyện Phệ Hồn là rất đau khổ, nhưng đó là lựa chọn của ngươi, hơn nữa ngươi sớm đã tu luyện rồi, từ khi ngươi tu luyện thì ngươi đã nhập ma rồi, không phải bởi tại ta.

Nói đến đây, Trương Bình Lỗ dừng lại một chút, nhẹ nhàng nhìn Hô Diên Phong, rồi lại chậm rãi nói tiếp:

- Lần này ta và ngươi tuy là địch thủ, nhưng giao tình hơn trăm năm nay giữa hai bên vẫn còn đó, ta cố ý mang theo rượu thịt đến để trước khi chiến đấu muốn cùng ngươi uống lần cuối cùng, bây giờ thì không cần nữa rồi. Có hay không có Trương gia chung ta, thì chỉ cần việc ngươi tu luyện Phệ Hồn là có thể mang đến sự diệt vong cho Hô Diên gia các ngươi rồi.

Trương Đạo Phong và Hô Diên Minh lúc này đã dừng lại, mỗi người lùi về phía bên nhà mình.

Hai người đều có chút mơ hồ, cái tên "Phệ Hồn" lần đầu tiên họ nghe thấy, căn bản không biết cái gọi là ma công này rốt cuộc là gì. Nghe Trương Bình Lỗ nói thì Phệ Hồn này rất không bình thường, người tu luyện nó thậm chí có thể chuốc lấy sự vây giết của tất cả Đại viên mãn trên thiên hạ.

Không chỉ là bọn họ, Trương Dương cũng tỏ ra mơ hồ như vậy.

Trương Vận An lúc này không ở đây, nếu có thì cũng không hiểu gì Phệ Hồn, nhưng chí ít cũng hiểu gà quay và rượu Nhị Oa Đầu trên tay mình dùng để làm gì. Đây chính là để ông cụ muốn dùng để ôn lại chuyện cũ với Hô Diên Phong.

- Đừng phí lời, bất kể bọn họ phản ứng thế nào, ta chỉ cho rằng chính là ngươi, là ngươi đã hại Hô Diên gia ta ra thế này, nếu ngươi muốn tiêu diệt Hô Diên gia ta thì ta sẽ tiêu diệt Trương gia ngươi, khiến Trương gia truyền thống nghìn năm các ngươi phải kết thúc ở đây.

Hô Diên Phong nghiến răng nói, từ trong ngữ khí có thể cảm nhận được sự oán hận của lão đối với Trương Bình Lỗ và cả nhà họ Trương.

- Ông cụ, trốt cuộc Phệ Hồn là cái gì?

Trương Dương đột nhiên mở miệng hỏi, Trương Đạo Phong và Hô Diên Minh cũng đều nhìn lão tổ tông nhà mình, bọn họ cũng rất tò mò đối với vấn đề này.

- Phệ Hồn, là ma công đệ nhất cấm kỵ trong giới tu luyện bây giờ, không chỉ bị cấm kỵ trong giới chính đạo mà trong giới ma đạo cũng bị cấm…

Trương Bình Lỗ từ từ nói, khi nói trong mắt của ông ta lại ớn lạnh.

Hô Diên Phong vẫn cứ cười quỷ dị, đứng lặng lẽ ở đó, dường như cũng không vội gì.

Phệ Hồn là một loại ma công, hoặc nói là ma công trong ma công, ngay cả người trong giới ma đạo cũng không chấp nhận. Công pháp vô cùng kiêng kỵ, tu luyện Phệ Hồn không phải là đặc biệt khó, nếu có bí tịch của công pháp thì rất nhiều cũng đều có thể tu luyện, nhưng quá trình tu luyện lại rất phức tạp, hơn nữa lại vô cùng độc ác.

Tu luyện Phệ Hồn, cần phải nuốt một lượng tim người sống để duy trì, nhưng không phải tim của bất kỳ người nào cũng nuốt được mà phải là tim của người tu luyện nội kình mới có tác dụng.

Nói như vậy, nếu là nhị tầng thì phải nuốt tim của người tu luyện nhất tầng, nếu là tam cấp thì phải nuốt tim của người tu luyện nôi kình nhị tầng, còn tứ tầng thì phải nuốt tam tầng, đến Đại viên mãn rồi thì phải nuốt tim của cao thủ tứ tầng.

Mà không phải nuốt chỉ một lần, phải nuốt trong một thơi gian dài.

Như Hô Diên Phong là một Đại viên mãn, mỗi năm ít nhất phải nuốt tim của ba cao thủ tứ tầng, mới có thể duy trì được việc tu luyện của lão, không được như vậy thì sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.

Hô Diên Phong đã tu luyện Phệ Hồn, lại không có biểu hiện gì, điều này chứng tỏ lão ít nhất đã giam giữ ba cao thủ tứ tầng, nuôi nhốt ba người này giống như thú vật, chỉ để cho lão ăn sống.

Ôi, 3 cao thủ tứ tầng, đây là con số rất lớn, mạnh như Long gia cũng chỉ có 3 trưởng lão tứ tầng mà thôi, bản thân Hô Diên gia chỉ có hai vị, không biết 3 vị cao thủ tứ tầng này là ai, làm sao lại thê thảm rơi vào tay lão ta như vậy.

Vẫn còn chưa dừng ở đó, ngoài nuốt tim sống ra, ma công này không làm cho người ta tiếp thu được nhất chính là uy lực của nó.

Bất kể giao chiến với ai, chỉ cần trúng nội kình của lão ta hoặc những thứ như chưởng gió, lập tức tim bị tổn thương, hơn nữa mãi mãi không thể hồi phục lại được.

Người nghiêm trọng thì có thể tim sẽ hoàn toàn bị phá hủy, dù là thanh niên cũng có thẻ biến thành già và chết.

Nếu không chết thì cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, điểm trực tiếp chính là vì tim đã bị tổn thương, sau này cũng không còn khả năng phát triển nữa.

Loại công pháp ác độc như vậy đừng nói là chính đạo bất dung, ngay cả người trong ma đạo cũng không thể tiếp nhận, ai cũng không muốn mình mãi mãi không thể phát triển.

Ngoài ra còn có điểm rất quan trọng, cũng chính vì điểm này mà tất cả Đại viên mãn đều không cho phép bất cứ người nào tu luyện Phệ Hồn, rất nhiều năm trước đã liên thủ diệt trừ hết tất cả những người tu luyện Phệ Hồn, phá hủy tất cả những bí tịch.

Tim bị tổn thương, đối Đại viên mãn mà nói đó là trí mạng, bọn họ rất nhiều người đều dựa vào Ích Cốc đan để duy trì, một khi tim bị tổn thương, Ích Cốc đan cũng không còn tác dụng nữa, cũng có nghĩa Đại viên mãn sống lâu cũng chỉ được một năm nữa.

Cũng chính vì điểm này, tất cả Đại viên mãn của chính đạo và ma đạo mới khó khăn để kết hợp lại diệt trừ tất cả những người tu luyện Phệ Hồn lúc bấy giờ, đây cũng là sự hợp tác duy nhất của bọn họ.

Ai cũng không thể ngờ, cuối cùng lại có cao thủ Đại viên mãn đã trộm giấu đi bí tịch, hơn nữa lại tu luyện nó.

- Ông nội, ông thật sự đã tu luyện công pháp này sao?

Trương Bình Lỗ còn chưa nói xong thì Hô Diên Minh đã hét lên một tiếng, sắc mặt kinh ngạc.

- Ta tu luyện công phu này cũng là vì gia tộc.

Hô Diên Phong có chút không vui quay sang nhìn, Hô Diên Minh lập tức cúi đầu xuống, trong lòng lại không ngừng rung động.

Ma công ác độc đáng sợ như vậy, chỉ nghe những thứ đó là có thể hiểu vì sao Chính Ma lưỡng đạo đều không cho phép.

Đối với Chính Ma lưỡng đạo mà nói, kéo dài phát triển mới là nhiệm vụ quan trọng nhất của bọn họ, rất nhiều gia tộc, môn pháp đều tìm kiếm những đệ tử ưu tú nhất, làm cho những đệ tử này dần dần trưởng thành.

Loại ma công này có thể dễ dàng hủy diệt mọi hy vọng của họ, đương nhiên cũng sẽ bị mọi người ghét bỏ.

- Nói như vậy, tại sao lần trước người không dùng loại ma công này để đối phó với ta?

Trương Dương đột nhiên mở lời, nguyên nhân lớn nhất Hô Diên Phong truy sát hắn chính là tiềm lực của hắn, nếu khi đó lão sử dụng loại ma công này, thì có thể dễ dàng tiêu diệt được tiềm lực của mình rồi.

- Ta không sử dụng bởi vì ngươi có linh thú Thiên Mã, ta không thể bảo đảm được nếu không bị thương thì có thể đuổi kịp được ngươi, một khi để cho ngươi chạy đến một nơi của người luyện nội kình khác, việc ta tu luyện Phệ Hồn sẽ bị lộ, đến khi đó không chỉ là ta, mà cả Hô Diên gia cũng sẽ bị gặp nạn.

Hô Diên Phong lạnh lùng nói. Lời của lão nói khiến Trương Dương liền hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Hô Diên Phong không phải là không muốn dùng, mà là không dám dùng.

Khi đó hắn có Truy Phong bên mình, nếu cứ chạy thục mạng, thì muốn chạy đến những nơi có những gia tộc quan trọng là không thành vấn đề.

Ví dụ như Long gia hay là Thục Sơn Lý gia.

Hai nơi này đều có sự tồn tại của Đại viên mãn, một khi bị bọn họ biết Hô Diên Phong tu luyện Phệ Hồn, thì những Đại viên mãn này chắc chắn sẽ liên thủ với nhau tiêu diệt cả gia tộc Hô diên nhà lão.

Đến khi đó gia tộc Hô Diên bọn họ chỉ có một con đường chết.

Theo sự giải thích của Trương Bình Lỗ, Trương Dương đã hiểu, Phệ Hồn rất độc ác, đả thương tim người, hủy diệt niềm hy vọng, nhưng sức chiến đấu chân chính lại cũng không được tăng lên nhiều.

Nếu không Hô Diên Phong cũng sẽ không dùng đến loại công phu này, cũng chỉ là nói làm bị thương Trương Bình Lỗ chứ không nói có thể đánh bại được ông ta.

Về việc tại sao bây giờ lão lại sử dụng công phu này thì Trương Dương rất dễ dàng lý giải, căn bản không cần phải hỏi.

Bây giờ đã là lúc sinh tồn của Hô Diên gia, dùng cũng chết, không dùng cũng chết, chi bằng dùng một lần, cũng có thể làm cho Trương Bình Lỗ bị thương.

Bộ công pháp này nghe ra là đối phó với đệ tử bình thường, nhưng nghiên cứu kỹ thì sự sát hại của nó đối với Đại viên mãn mới là lớn nhất.

Một khi Đại viên mãn bị thương, thì chẳng khác nào bị tuyên án tử hình, gia tộc nào hoặc môn phái nào nếu không có người thừa kế, thì lập tức sẽ rơi xuống một đẳng cấp khác, còn nếu ứng phó cẩn thận, kết quả này Đại viên mãn đương nhiên không thể nào chấp nhận.

Vì thế Trương Bình Lỗ mới nói Đại viên mãn cùng nhau liên thủ để tiêu diệt.

Chỉ có nhiều Đại viên mãn cùng liên thủ, trực tiếp dùng năng lượng cường đại mới có thể tiêu diệt được Đại viên mãn tu luyện ma công, mới có thể tránh được việc Phệ Hồn làm bị thương.

- Lời ta đã nói hết, hôm nay tất nhiên ngươi có thể tiêu diệt Hô Diên gia chúng ta, nhưng Trương gia các ngươi đương nhiên cũng rất nhanh cũng sẽ nhận kết cục giống như chúng ta mà thôi.

Hô Diên Phong lại lạnh lùng cười, dáng vẻ của lão tỏ ra càng thêm đáng sợ.

Nuốt tim người khác, cũng có nghĩa nuốt linh hồn của người khác, cái tên Phệ Hồn đúng là chính xác, lúc này Trương Dương đang nhìn màn sương đen trên mặt Hô Diên Phong, giống như nhìn thấy một oan hồn vậy.

- Ta đã nói xong rồi, đáng tiếc những tính toán của người cũng chỉ vô dụng thôi.

Trương Bình Lỗ thản nhiên lắc đầu, ông ta tỏ ra hết sức bình tĩnh.

- Vô dụng? chờ người chết rồi, lại thêm tin tức ta đã truyền ra ngoài Trương Dương có thể thực thể hóa năng lượng, ta không tin những Đại viên mãn có thể ngồi im, bọn họ sẽ đích thân ra tay tiêu diệt truyền nhân của Trương gia ngươi, Trương gia các người sẽ không còn tồn tại nữa.

Hô Diên Phong đột nhiên hét lên, tỏ rõ sự phẫn nộ khác thường.

Lão thể hiện suy nghĩ cảu cái chết điển hình, có chết cũng phải mang theo đệm lưng, nhìn Trương Bình Lỗ không có biểu hiện như lão tưởng tượng vì thế lão đã nổi điên lên như vậy.

- Ngươi lầm rồi, cho dù ngươi có chết thì người khác cũng sẽ không thể nào sát hại được Trương Dương.

Trương Bình Lỗ lại lắc đầu, khẽ nhếch miệng nói, nhưng sau đó thì không còn bất kỳ âm thanh gì nữa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hô Diên Phong cười lạnh lùng và lập tức tỏ ra kinh hãi, quay sang nhìn Trương Dương, một dáng vẻ khó tin, thậm chí còn mang theo một sự tuyệt vọng.

Cũng không biết rốt cuộc Trương Bình Lỗ đã nói những gì với lão, khiến lão biến thành như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi