THẦN Y THÁNH THỦ

Đứng ở trước cửa, Trương Dương khẽ cười.

- Hoàng tiểu thư, cô đang làm gì vậy, sao bộ dạng lại thế này, chẳng phải sẽ khiến tôi khó xử sao?

Trương Dương ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cũng không giận dữ, cũng chỉ là nói vậy thôi.

Mỗi người đều có lòng hư vinh của mình, cho dù là người tu luyện cũng không ngoại lệ, nếu thực sự có thể nhìn thấu cõi hồng trần, thì đã sớm trốn vào núi ẩn cư, không bao giờ trở lại nữa.

- Trương đổng, ngài nói đùa rồi, ngài có cổ phần nhiều nhất trong công ty này, lại là lần đầu tiên đến chi nhánh thủ đô, nên như vậy!

Hoàng Tĩnh cười đưa tay ra, mời Trương Dương và Mễ Tuyết vào trước, sau đó cô ta mới theo sát phía sau.

Trương Dương cũng không khách khí, trực tiếp đi vào trong.

Hắn không đơn thuần là vì bản thân mình, mà còn có ý tứ vì Mễ Tuyết.

Bất kể sau này Mễ Tuyết làm chức vụ gì, cho dù không làm Tổng giám đốc, Trương Dương cũng cần phải tạo thế lực cho cô ấy, tránh cho cô ấy sau này sẽ bị ức hiếp.

Hắn muốn cho tất cả mọi người hiểu được, đằng sau Mễ Tuyết chính là hắn.

Cổ phần của hắn nhiều nhất, thứ hai chính là Hoàng gia, Hoàng gia hiểu biết thân phận của hắn, đối với quyết định của hắn càng không có ý kiến gì, có nền móng này, sau này Mễ Tuyết vào khách sạn làm có thể nhanh chóng phát triển, không bị ràng buộc bởi bất cứ điều gì.

Khách sạn càng lớn thì càng phức tạp, nơi này tuyệt đối phiền toái hơn khách sạn lúc trước nhiều.

Bao nhiêu người đến nghênh đón Trương Dương, nhưng chính thức đi cùng vào trong chỉ có ba người, một người là Hoàng Tĩnh, còn có Nhiệm Lập Quyên và một người phụ trách chi nhánh thủ đô này.

Những người khác đều là nhân viên quản lý, nhưng đều không có tư cách đi cùng vào trong.

Sau khi bọn họ đi vào, những người này còn ở đó nhỏ tiếng thảo luận, vị tổng tài này thật trẻ tuổi, còn có cô gái đi cùng hắn thật xinh đẹp, thật có khí chất.

- Trương đổng(chủ tịch), mời?

Một gian phòng xa hoa nhất khách sạn, Trương Tĩnh lại làm tư thế mời Trương Dương, lần này Trương Dương khách khí một chút, mới đưa Mễ Tuyết cùng vào trong.

Bên trong trang trí vô cùng xa hoa, nhưng không phải theo kiểu nhà giàu mới nổi, ở đây rõ ràng rất có phẩm vị, rất có đẳng cấp.

Vừa mới ngồi xuống, bên ngoài, nhân viên phục vụ xinh đẹp nối đuôi nhau bước vào, trên tay đều bưng mâm bạc, trên mỗi mâm đều có nắp đậy.

Mỗi người đều đứng ở một vị trí, lập tức đem những món ăn tinh mỹ đặt lên bàn.

Rất nhanh, mười sáu vị thức ăn phối hợp, các món ngon có nóng, có lạnh đều bày trước mắt bọn Trương Dương.

- Những thứ này đều là gì vậy?

Nhìn một bàn đầy thức ăn, ngửi hương thơm mê người kia Mễ Tuyết không nhịn được hỏi một câu.

Cô cũng đã từng mở tiệm cơm, nhưng tiệm cơm của cô so với nơi này cách biệt quá lớn, những món ăn này có rất nhiều món cô chưa từng gặp.

- Đây là bướu lạc đà, là dùng một miếng thịt ngon nhất của lạc đà để chế biến.

Hoàng Tĩnh khẽ mỉm cười, thấy Mễ Tuyết nhìn mâm đồ ăn kia, nhỏ giọng giải thích.

Cô vừa nói xong, liền ngồi xuống bên cạnh, vị giám đốc chi nhánh lại nhỏ giọng nói:

- Ngoài bước lạc đà ra, ở đây còn có lộc gân, hầu não và chân gấu, bốn loại này thuộc tám loại thức ăn quý giá của mãn hoàn tịch! Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Nói xong, ông ta còn chỉ vào vài món và chỉ ra sự khác biệt.

- Hầu não, chân gấu?

Mắt Mễ Tuyết đột nhiên mở to, đuôi này còn không tự nhiên chau lại, không kìm nổi thốt lên một câu.

Bước lạc đà còn dễ nói, món ăn này tuy tiệm cơm của cô không có nhưng ít nhất đã từng nghe qua, hầu não, chân gấu đều là quốc gia quy định không cho phép ăn động vật hoang dã.

Đây là khách sạn năm sao, càng không thể lộ liễu chế biến loại thức ăn này.

- Mễ tiểu thư, cô không cần lo lắng, những món này đều không phải là hầu não và chân gấu thật, hầu não trên thực tế là dùng hầu ngỗng để chế biến, cho ra hương vị giống như hầu não, chân gấu cũng không phải là thật, những món này đều có thuyết minh, khách sạn chúng ta không phải là khách sạn làm ăn phi pháp, không thể biết luật mà vẫn vi phạm.

Hoàng Tĩnh cười giải thích, nếu thực sự khách sạn dùng hầu não và chân gấu làm món ăn, thì chẳng bao lâu cũng sẽ bị niêm phong.

Nghe cô ta nói như vậy, Mễ Tuyết mới có chút yên lòng, cầm đũa nếm thử mùi vị của các món mĩ vị này.

Đầu bếp khách sạn năm sao làm ra những món này thực sự tốt hơn bọn họ rất nhiều, vì thân phận của mọi người khác nhau nên Hoàng Tĩnh đã sớm sắp xếp cho họ đi xuống, những món này đều là đầu bếp ở đây tỉ mỉ làm ra mỹ vị này.

Những món ăn này, ngay cả Mễ Tuyết cũng không nhịn được mà ăn nhiều hơn một chút.

Đồ ăn rất nhiều, khoảng chừng mười mấy món, có điều trên mỗi đĩa, lượng thức ăn không nhiều lắm, năm người bọn họ từ từ ăn, cuối cùng cũng ăn hết toàn bộ thức ăn.

Ngay cả Trương Dương cũng ăn nhiều hơn bình thường không ít.

Điều này chứng minh, những món ăn ở đây hương vị đều rất tuyệt, ít nhất Trương Dương và Mễ Tuyết đều rất hài lòng.

Lúc ăn cơm, Nhiệm Lập Quyên không nói nhiều, điều này khác xa với tính cách trước kia của cô ấy.

Sau khi ăn xong cô và vị giám đốc kia cùng nhau rời khỏi, Hoàng Tĩnh đưa Trương Dương và Mễ Tuyết đến phòng nghỉ ngơi của khách sạn, và nghỉ ngơi tại đó.

Trương Dương đã từng nói qua với Hoàng Tĩnh về việc hắn chuẩn bị để vị hôn thê của mình đến làm việc tại công ty, mới đầu hắn không dự định để Mễ Tuyết làm chức cao, nhưng cũng không được quá thấp, phải vừa có thể học tập và rèn luyện, nhưng cũng không được quá mệt mỏi.

Điều này cũng khiến Hoàng Tĩnh đau đầu rất lâu, vị trí tốt trong công ty rất nhiều, chức vụ như vậy cũng không phải không có.

Thưởng thức trà ngon một lát, Trương Dương cười nói với Hoàng Tĩnh:

- Hoàng tiểu thư, Y thánh của tôi gần đây thành lập một Y thánh Vũ tông nhỏ, đang tuyển đệ tử!

- Y thánh Vũ tông?

Hoàng Tĩnh sửng sốt, lập tức quay đầu lại, ngơ ngác nhìn Trương Dương.

Tim của cô bắt đầu đập nhanh hơn, cô vốn tưởng Trương Dương sẽ nói với cô về công việc của Mễ Tuyết, dù sao Mễ Tuyết cũng đã tốt nghiệp, lập tức sẽ vào công ty.

Nhưng cô không nghĩ tới, Trương Dương lại thả quả bom này.

- Đúng vậy, nếu mọi người có con cái, có thể đề cử đến đây!

Trương Dương khẽ cười, Hoàng Tĩnh ngơ ngác nhìn hắn, tim đập nhanh hơn, nhanh đến nỗi cô có một chút cảm giác hít thở không thông.

Toàn bộ Hoàng gia, từ trên xuống dưới đều hy vọng bản thân có thể trở thành nội công thế gia, đáng tiếc bọn họ không tu luyện ra nội công, dựa vào dụng cụ tổ tiên để lại cũng không tu luyện được.

Lúc này bọn họ vô cùng cần một nội công cao thủ đến giúp đỡ bọn họ.

Trước kia giao dịch của bọn hắn với Hoàng gia hết sức bất mãn, nguyên nhân lớn nhất là Hoàng gia chỉ nghĩ cho bản thân mình, không nghĩ cho toàn gia tộc, nếu lúc trước lợi dụng những thứ này để đổi lấy việc Trương Dương giúp đỡ bọn họ bồi dưỡng ra hai nhân tài, yêu cầu như vậy thì có lẽ gia tộc bọn họ mới có thể xuất hiện người tu luyện nội công.

- Hoàng tiểu thư, đệ tử của Y thánh Vũ tông chỉ có thể trung thành với Y thánh Vũ Tông, nhưng sau khi bọn chúng trưởng thành, giúp đỡ các cô, giúp các cô tu luyện ra công pháp của bản thân, đây cũng là chuyện có thể!

Trương Dương lại nhẹ nhàng nói, trong lòng Hoàng Tĩnh chợt có một cảm xúc mãnh liệt, giống như bị búa đập trúng.

Đệ tử của Y thánh Vũ Tông, tất nhiên chỉ có thể trung thành với môn phái của mình, có điều dù sao bọn họ cũng là người của Hoàng gia, tất nhiên đối với Hoàng gia sẽ có điểm khác biệt.

Trương Dương sẽ không ngăn cản việc họ giúp đỡ môn phái của mình, nhưng điều kiện tiên quyết là không được làm tổn hại đến lợi ích của môn phái.

Hoàng gia vốn là nội công thế gia, bọn họ có công pháp tu luyện của riêng mình, chỉ thiếu duy nhất một lời chỉ dẫn, một lời chỉ dẫn của một nội công cao thủ chân chính.

Hiện tại Trương Dương chính là lời chỉ dẫn này của bọn họ.

Công pháp của Y thánh Vũ Tông đương nhiên không thể truyền ra ngoài, nhưng dạy bọn họ công pháp của chính họ thì không sao, Hoàng gia vốn có công pháp tu luyện của họ, đây cũng coi như là báo đáp của Trương Dương đối với Hoàng gia, dù sao hắn cũng thu được rất nhiều lợi ích từ người của gia tộc này.

- Trương tiên sinh, cảm ơn, cảm ơn anh, tôi đại diện cho toàn bộ Hoàng gia cảm ơn anh!

Qua một lúc lâu, Hoàng Tĩnh mới phản ứng lại, trực tiếp quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu đối với Trương Dương.

Cuối cùng Trương Dương phải nâng cô dậy, cô mới thôi.

Lúc này Hoàng Tĩnh thực sự vô cùng kích động, gia tộc của họ trước nay luôn có một tâm nguyện, một tâm nguyện rất lớn, cuối cùng cũng có thể thực hiện rồi.

Tuy rằng toàn bộ gia tộc một lần nữa được khôi phục, tuy vẫn còn cần thời gian rất dài để trở thành nội công cao thủ, nhưng ít nhất cũng có được hy vọng này.

Còn có một điều, Trương Dương thu nhận con cái của Hoàng gia vào Y thánh Vũ Tông của bọn họ, đồng nghĩa với việc bọn hắn có thêm một sự che chở, có quan hệ này, sau này Y thánh Vũ Tông không thể để Hoàng gia khi dễ.

Nếu sau này con cái Hoàng gia trưởng thành, trở thành nội công cao thủ, dù thế nào cũng sẽ đối xử thiên vị với Hoàng gia.

Cái này cũng giống Thiếu Lâm Võ Đang, các đại môn phái, bất kể một gia đình bình thường nào, có con cái được thu nhận làm đệ tử, những gia đình này ít nhiều đều nhận được sự che chở, nhận được một chút lợi ích.

- Cô quay về đưa trẻ con trong nhà, từ sáu tuổi trở lên đưa đến Trường Kinh, bất kể thể chất của chúng ra sao, tôi cũng sẽ giữ lại một người!

Trương Dương đứng lên, nói xong câu này liền kéo tay Mễ Tuyết đi ra ngoài hôm nay mục đích đến đây đã đạt được, không cần thiết phải ở lại đây nữa.

Hoàng Tĩnh xúc động gật đầu, cố nén kích động tiễn bước Trương Dương, sau đó mới run run đem tin tức tốt này báo cáo cho gia đình.

Phụ thân của Hoàng Tĩnh ở bên Canada, sau khi nghe tin này, cũng vô cùng bất ngờ, rất nhanh, ông ta hạ mệnh lệnh khẩn cấp đối với toàn gia tộc.

Tất cả trẻ con từ sáu tuổi trở xuống đều được tập hợp lại.

Lúc này ông ta cũng đang hối hận, vì sao không để đệ tử trong gia tộc sinh nhiều con cháu một chút, bây giờ trẻ con dưới sáu tuổi quá ít, cho dù tính cả thứ hệ cũng chẳng có bao nhiêu người.

Nếu có nhiều trẻ con, thì có thể chọn ra một đứa tốt nhất, có thể chất tốt nhất, như vậy thành tựu trong tương lai cũng cao hơn.

Đối với Hoàng gia sẽ có hỗ trợ càng lớn hơn, dần dần Hoàng gia sẽ một lần nữa biến thành nội công thế gia.

Tuy nhiên, bây giờ hối hận những việc này cũng đã muộn rồi, trong lòng ông quyết định, sau này nhất định phải khích lệ đệ tử trong gia tộc sinh nhiều con cái, ít nhất sau khi đứa trẻ được chọn trưởng thành, gia tộc của họ sẽ có thêm càng nhiều đệ tử thích hợp để tu luyện.

Chờ sau khi bọn trẻ kia lớn lên, Hoàng gia cũng một lần nữa chính thức đứng lên.

Còn có một điểm, ông ta cũng vô cùng coi trọng quan hệ với Y thánh nhất mạch, lần này có đệ tử của Hoàng gia vào nhập Y thánh Vũ Tông, cũng là một lần cơ hội của họ, chính thức lập nên quan hệ với Y thánh nhất mạch.

Lúc này ông ta vẫn chưa biết lực lượng hùng mạnh thật sự của Y thánh nhất mạch, tuy nhiên hùng mạnh của Trương Dương đã đủ làm bọn họ làm như vậy rồi.

- Linh linh linh!

Trương Dương đang lái xe, điện thoại trên người đột nhiên vang lên.

Lấy điện thoại ra, thấy là số điện thoại mới của Dương Quang, khóe miệng Trương Dương thoáng mỉm cười, trực tiếp nhấn nút nghe.

- Cậu nói gì, các cậu đang ở đâu, tôi sẽ đến ngay!

Điện thoại vừa kết nối, sắc mặt Trương Dương liền biến đổi, trực tiếp nhấn chân ga tăng tốc, nháy mắt xe liền tăng tốc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi