THẦN Y THÁNH THỦ

Có một câu nói là không đánh thì không quen, Trương Dương và Hoàng Long Sĩ bây giờ chính là ở vào tình thế như vậy, một cuộc tỷ thí so tài, nhưng vô hình chung đã kéo hai người lại gần nhau hơn, hai người này bây giờ nhìn nhau , đều có một tình cảm ngưỡng mộ anh tài rõ ràng.

Thấy Hoàng Long Sĩ trả lời như vậy, Trương Dương ha hả cười lớn, không hổ danh là nam tử hán từ quân đội ra, tính tình thẳng thắn đáng yêu, không ngờ lại không nhận ra Trương Dương chỉ muốn trêu ghẹo anh ta mà thôi.

- Anh Trương, tôi thực sự không có lừa anh, anh không thể tùy tiện sử dụng kỹ năng ngũ tầng được, đây chính là…

Hoàng Long Sĩ trong lúc cấp bách, đã xuýt chút nữa nói ra người đó, cũng may dừng lại kịp thời, không để lộ thân phận của người đó.

- Chính là gì chứ?

Trương Dương hỏi đuổi một câu.

- Không có gì, tóm lại anh bây giờ chưa có sức mạnh ngũ tầng, lại tùy tiện sử dụng kỹ năng ngũ tầng, đối với việc anh đột phá ngũ tầng sau này sẽ có sự ảnh hưởng lớn, anh tin tôi là được rồi.

Hoàng Long Sĩ vô cùng cố chấp nói.

- Được rồi được rồi, tôi nghe anh là được chứ gì.

Trương Dương lắc đầu, trên thực tế ngoại trừ việc sau khi sử dụng cách tấn công của ngũ tầng này sẽ khiến Trương Dương cảm thấy không khỏe ra, thì đối với Trương Dương việc sử dụng Phá Thiên Kiếm Pháp chỉ có lợi chứ không có hại.

- Được rồi, các anh tới đây tìm tôi, nhất định là có chuyện quan trọng, bây giờ so tài cũng đã so rồi, chúng ta cũng nên nói tới chuyện chính rồi.

Trương Dương đứng dậy, không muốn tiếp tục dây dưa vấn đề nữa, liền nói với Hoàng Long Sĩ :

- Chúng ta tới thư phòng của tôi nói chuyện nhé, ở đó yên tĩnh, thích hợp để bàn chuyện.

Hoàng Long Sĩ cũng đứng dậy, gật đầu, sau đó quay người nói với ba người mặc áo bào bạc kia:

- Các cậu thủ ở đây, đề phòng có người nghe trộm.

Trương Dương nghe thấy những lời này, thì lắc đầu, hành động này của Hoàng Long Sĩ có chút dư thừa, đây là nhà hắn, hơn nữa bây giờ còn có hai vị đại viên mãn ở đây, thì còn có ai dám ở ngầm nghe trộm bọn hắn nói chuyện chứ.

- Vâng!

Ba người mặc áo bào bạc lại chẳng dám nghĩ như Trương Dương, bọn họ cũng biết việc Hoàng Long Sĩ muốn nói với Trương Dương lần này chắc chắn là hệ trọng, đến ba người bọn họ cũng không có tư cách ở bên cạnh nghe, thì càng không thể để cho người thứ ba nghe được, sau khi vâng lệnh, ba người liền chuẩn bị thủ ở bên ngoài biệt thự này.

Ba người bọn họ bây giờ không dám nói lời nào với Trương Dương, đến cả Hoàng Long Sĩ cũng chỉ dám nhìn trộm người thanh niên này, bọn họ cho dù đối với người này có rất nhiều sự bất mãn, cũng chỉ có thể nuốt vào bụng mà thôi, nếu không, chẳng khác nào tự chuốc lấy khổ, lúc này chỉ có thể ngoan ngoãn tuân lệnh mới là lựa chọn tốt nhất.

Tam đại linh thú thấy không còn gì náo nhiệt để xem, cũng biết Trương Dương có chuyện muốn nói với mấy người này, thì rời khỏi nơi này không làm phiền Trương Dương mà tự chơi với nhau.

Đình viện của biệt thự mặc dù có Hoàng Long Sĩ và Trương Dương liên thủ thi triển năng lượng mà phòng ngừa mọi ảnh hưởng sẽ làm gián đoạn cuộc nói chuyện của hai người, nhưng vì ở đây đã từng xảy ra tỷ võ trên bãi cỏ nên vẫn có chút ảnh hưởng, bãi cỏ vốn bằng phẳng giờ đã trở nên hỗn độn, không ít chỗ đã lộ ra nền đất vàng bên dưới bãi cỏ.

Trương Dương liếc nhìn bãi cỏ một cái, trong lòng nghĩ thầm rằng chút nữa sẽ dặn dò Khúc Mỹ Lan sửa sang lại mặt cỏ một chút, xem ra lần sau không nên đánh nhau trong nhà thì tốt hơn.

- Đúng rồi, anh Trương, có thể phiền anh thông báo với lão tiền bối Trương Bình Lỗ một tiếng, dù sao chúng tôi cũng đã tới, cũng nên mời Trương lão tiền bối ra gặp mặt, đợi chút nữa chúng tôi đỡ phải đích thân đến thăm hỏi Trương lão tiền bối.

Hoàng Long Sĩ cùng với Trương Dương trở về biệt thự, trên đường đi lại hỏi một câu về ông cụ Trương Bình Lỗ.

Mấy người bọn họ đều là những người tu luyện lệ thuộc vào quốc gia, bình thường từ việc không nhúng tay vào giới tu luyện, thì bất kể đối phương có thân phận cao thế nào trong giới tu luyện, trong mắt bọn họ cũng đều như nhau hết, Hoàng Long Sĩ biết Trương Bình Lỗ là lão tiền bối của Y Thánh Trương gia, cũng biết mối quan hệ giữa Trương Dương và Trương Bình Lỗ, vì Trương Dương, mà cách xưng hô với Trương Bình Lỗ cũng phải thêm kính xưng tiền bối. Đây là việc chưa từng có trước đây đối với anh ta.

- Ông cụ? Điều này không cần anh Hoàng lo lắng, chuyện chúng ta xảy ra lớn vậy, ông cụ chắc sớm đã tới rồi.

Trương Dương dừng một chút, sau đó khẽ mỉn cười, viếc luận bàn giữa hắn và Hoàng Long Sĩ sao có thể giấu được ông cụ cũng đang ở Trường Kinh chứ, chỉ e lúc này, ông cụ đang trên đường vội đến rồi, đoán chừng bọn họ vào đến thư phòng, thì ông cụ cũng sẽ xuất hiện.

Đang nói, Hoàng Long Sĩ đột nhiên cảm thấy một luồng khí cực lớn bên ngoài biệt thự, ông cụ Trương Bình Lỗ, cũng đã cùng với lão môn chủ môn Linh Thú cũng đã vội tới.

Khi Hoàng Long Sĩ và Trương Dương bàn luận tỷ thí, thì ông cụ đang ở trụ sở của cục an ninh quốc gia Trường Kinh, khi mấy người đó nói với ông cụ đã có người đến nhà Trương Dương trước rồi, thì đúng lúc ông cụ cảm thấy phía nhà Trương Dương truyền đến một năng lượng dao động rất lớn, chắc chắn là có đại viên mãn đang tỷ thí luận bàn, thoáng tưởng tượng, ông cụ liền biết nhất định là mấy người tu luyện đại viên mãn đang ẩn náu trong cục an ninh quốc gia và Trương Dương đang so tài.

Mặc dù biết rằng những người này không thể làm hại tới Trương Dương, nhưng ông cụ vẫn rất lo lắng cho sự an nguy của Trương Dương, dù sao Trương Dương bây giờ cũng là truyền nhân quan trọng để đưa Y Thánh Trương gia bọn họ lên đỉnh huy hoàng, cho nên ông cụ mới đưa theo cả lão môn chủ phái Linh Thú không nói thêm gì mà rời khỏi cục an ninh quốc gia, đến thẳng biệt thự của Trương Dương.

Ông cụ vì muốn chăm sóc cho lão môn chủ phái Linh Thú, cho nên tốc độ đi trên đường cũng chậm hơn nhiều, vì thế mà sau khi Trương Dương và Hoàng Long Sĩ tỷ thí xong, mới xuất hiện ở nhà Trương Dương, mặc dù là vậy, nhưng khi ông cụ dừng lại bên trong biệt thự của Trương Dương, sắc mặt lão môn chủ môn phái Linh thú cũng không còn chút máu, thở hổn hển vài hơi, xem ra đoạn đường vội đến đây với ông cụ, vô cùng khó chịu.

- Vị này chính là người tu luyện đại viên mãn đang ẩn náu trong cục an ninh quốc gia?

Ông cụ nhìn Hoàng Long Sĩ , nhìn anh ta đánh giá cao thấp một lượt, lên tiếng hỏi.

Hoàng Long Sĩ lúc này đã tháo mũ và áo choàng xuống, lộ rõ hình dáng mặt mày.

- Đúng vậy, tôi tên là Hoàng Long Sĩ , vừa mới có một cuộc tỷ thí nho nhỏ với Trương Dương, cũng xin Trương lão tiền bối không trách tội.

Từ trên mình ông cụ Hoàng Long Sĩ còn ngửi thấy có chút mùi thuốc súng, anh ta biết đây là vì Trương Bình Lỗ lo lắng cho Trương Dương, dù nói thế nào, bản thân anh ta tới tìm Trương Dương, chưa nói gì đã đánh một trận với Trương Dương, trong mắt người khác có chút giống với tới nhà gây sự, không muốn Trương Bình Lỗ có chút khúc mắc nào với mình, Hoàng Long Sĩ mới cố ý giải thích một câu.

Nghe anh ta nói như vậy, sắc mặt ông cụ chuyển biến tốt hơn, sau đó thì đi đầu vào biệt thự.

Mấy người đi phía sau, cũng cùng đi vào thư phòng của Trương Dương.

Khúc Mỹ Lan biết Trương Dương có việc cần thương lượng với mấy vị khách này, vì vậy mà đã đặt trước bốn tách trà trong thư phòng, mặc dù Trương Dương chưa từng xem cô như người hầu, cũng đã từng nói rõ muốn Khúc Mỹ Lan chuyên tâm tu luyện, không cần phải làm những công việc của bảo mẫu, nhưng Khúc Mỹ Lan vẫn rất vui khi giúp được Trương Dương những việc nhỏ này, và cũng cảm thấy không có gì là không ổn cả.

Trong thư phòng, sau khi mọi người đã yên vị, Hoàng Long Sĩ ho khan hai tiếng, nhìn Trương Bình Lỗ nói:

- Trương lão tiền bối tới tìm chúng tôi, hẳn là vì việc người tu luyện Hàn Quốc đến Trung Quốc chúng ta lần này để săn bắt linh thú.

Trương Bình Lỗ lạnh lùng hừ một tiếng, gật đầu, thái độ không được tốt lắm, dù sao Hoàng Long Sĩ bọn họ vẫn chưa có động thái gì với chuyện này, thực sự làm người khác lo lắng. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Hoàng Long Sĩ lộ vẻ mặt bất đắc dĩ, sau đó nói:

- Chúng tôi biết mục đích của Hàn Quốc sang Trung Quốc lần này, nhưng không có đầy đủ bằng chứng, vì vậy chúng tôi dù biết cũng không thể ra tay, chúng tôi đại diện cho quốc gia, nhất cử nhất động đều phải có lí do chính đáng, nhưng trên thực tế, mấy người Hàn Quốc này đều rất giảo hoạt, cơ bản là không để lại bất cứ chứng cớ nào.

- Bây giờ thì sao?

Trương Dương chỉ vào lão môn chủ môn Linh Thú đang đứng bên, nói với Hoàng Long Sĩ :

- Anh Hoàng, lần này, chúng tôi đã có được chứng cớ, muốn nhân chứng có nhân chứng, muốn vật chứng có vật chứng!

Lão môn chủ phái Linh Thú nghe thấy những lời của Trương Dương, liền gật đầu, ông ta lần này theo ông cụ Trương Bình Lỗ rời khỏi khe sâu động thiên núi Tử Kim, chính là vì muốn làm nhân chứng, và trong tay Trương Dương, còn có Yêu Hồ Chín Đuôi biến dị, tất cả những điều đó, đều đã đủ để buộc tội hành vi độc ác của người tu luyện Hàn Quốc ở Trung Quốc.

Sau khi Trương Dương đưa ra thi thể của Linh Hồ Chín Đuôi biến dị, sắc mặt Hoàng Long Sĩ hoàn toàn thay đổi!

Chín cái đuôi đen xì, đã nói rõ thân phận của con linh thú này!

- Linh Hồ Chín Đuôi? Không đúng, thi thể con Linh Hồ Chín Đuôi sao lại thế này?

Hoàng Long Sĩ kinh ngạc kêu lên một tiếng, anh ta thân là đại viên mãn không thể không phát hiện ra sự khác thường ở thi thể con Linh Hồ Chín Đuôi này, cho dù là linh thú bình thường, sau khi chết trong thi thể nó vẫn còn lưu lại chút vết tích của năng lượng trời đất, cũng sẽ không hư thối ngay, nhưng trước mắt, thi thể con Linh Hồ Chín Đuôi hoàn toàn không còn chút vết tích năng lượng nào, và vết thương trên thi thể đã có dấu hiệu thối rữa, còn thoang thoảng có mùi hôi thối.

- Con Linh Hồ Chín Đuôi này khi sống đã biến dị thành ma thú, vì vậy sau khi chết, mới xảy ra sự biến hóa như vậy.

Lão môn chủ phái Linh Thú bèn trả lời một câu, dường như sợ Hoàng Long Sĩ không rõ là ma thú gì, còn cố ý giải thích nguyên nhân con Linh Hồ Chín Đuôi này biến đổi.

Nghe xong lời của lão môn chủ, trên mặt Hoàng Long Sĩ , cực kỳ nghiêm trọng, mày đều đã nhíu lại với nhau, kinh ngạc nói:

- Nói như vậy, tên tiểu tử Pu Cheng An tới Trung Quốc chúng ta, rõ ràng đã mang theo một con Linh Hồ Chín Đuôi linh thú tứ tầng biến dị sao?

Nhìn bộ dạng của Hoàng Long Sĩ , anh ta mặc dù biết đưuọc bí mật Pu Cheng An tới Trường Kinh, nhưng lại không biết, Pu Cheng An tới, đồng thời còn đem theo một con Linh Hồ Chín Đuôi biến dị tứ tầng.

- Không sai, Pu Cheng An vì che dấu mọi người, khi săn bắt linh thú đều cho con Linh Hồ Chín Đuôi này ra tay, nên mới không lộ ra nguồn khí của bản thân anh ta.

Tiếp theo, Trương Dương đem tất cả chuyện đã xảy ra tối qua, bao gồm cả cái chết của Pu Cheng An, đều kể hết với Hoàng Long Sĩ , thấy bộ dạng bây giờ của Hoàng Long Sĩ , hiển nhiên là không biết được tất cả những việc đã xảy ra tối qua.

Khi Hoàng Long Sĩ nghe xong, sự giận dữ càng lộ rõ trên mặt, đến khi nghe thấy Trương Dương đã giết chết Pu Cheng An, cũng đã giết được Linh Hồ Chín Đuôi sau khi đã biến dị, cứu được linh thú Huyễn Lang, cũng cứu cả linh thú Thương Uyển và cuộc sống của phái Linh Thú ở núi Tử Kim, sắc mặt mới dần chuyển biến tốt hơn.

Bây giờ, Hoàng Long Sĩ cuối cùng đã hiểu, Trương Dương khi nhận được thông báo của bọn họ lại không hề để ý tới bọn họ, không phải hoàn toàn là vì cách gặp mặt của bọn họ, nguyên nhân nhiều nhất, vẫn là trách cứ bọn họ rõ ràng là biết đối phương đến không có thiện chí, nhưng lại không hề có động tĩnh gì.

Một lát sau, Hoàng Long Sĩ đột nhiên đứng dậy, nhìn đám người Trương Dương, cúi mình cúi lạy thật thấp.

- Tôi Hoàng Long Sĩ đại diện cho toàn bộ người tu luyện của cục an ninh quốc gia Trung Quốc chúng tôi, thể hiện sự biết ơn sâu sắc với Y Thánh Trương gia!

Nói xong, Hoàng Long Sĩ đứng thẳng mình dậy, trên người đột nhiên phát ra một luồng sát khí, trong thư phòng, lập tức nổi lên mộ làn gió âm, điều này đã cho thấy rõ sự tức giận của Hoàng Long Sĩ, bây giờ đang không ngừng tăng lên.

- Tôi hiểu, xin hãy giao Linh Hồ Chín Đuôi lại cho tôi.

Hoàng Long Sĩ hít mạnh một hơi, kìm nén sự phẫn nộ đang bùng phát đầy mình của bản thân lại, nói với Trương Dương một câu, sau đó xoay mình, cúi mình lần nữa với mọi người, sau đó cam đoan nói:

- Xin mấy vị hãy yên tâm, tiếp sau đây tôi tuyệt đối sẽ không im lặng nữa, có nhân chứng vật chứng như vậy, chúng tôi sẽ trục xuất thẳng người tu luyện Hàn Quốc ra khỏi lãnh thổ của Trung Quốc, sẽ không cho bọn họ bước vào lãnh thổ của Trung Quốc thêm một bước nào nữa.

- Chỉ là trục xuất thôi sao?

Trương Dương và Trương Bình Lỗ cùng hừ lạnh lên một tiếng, kết quả này, thực sự là qua dễ dãi cho mấy kẻ tu luyện có âm mưu gây rối trong lãnh thổ Trung Quốc.

Ngay đến lão môn chủ của phái Linh Thú, cũng thể hiện rất bất mãn:

- Điều này thật quá dễ dàng cho bọn chúng, trước đây, bọn chúng đã bắt đi bao nhiêu linh thú của Trung Quốc chúng ta? Mà xem tình hình này, bọn chúng bắt linh thú, chính là vì muốn nuôi dưỡng thành linh thú biến dị, mà làm những việc trái với thiên lý như vậy, thật không biết sẽ làm chết và bị thương bao nhiêu linh thú!

Với địa hình như ở Hàn Quốc, có thể có bao nhiêu linh thú? Mà muốn nuôi dưỡng thành linh thú biến dị cần phải có số lượng lớn linh thú cấp thấp làm cơ sở, Hàn Quốc không có số lượng linh thú lớn, vì vậy đương nhiên phải đến Trung Quốc để săn bắt linh thú rồi.

Hoàng Long Sĩ bẻ ngón tay tanh tách, nhưng anh ta cũng không có cách nào, anh ta đại diện là toàn bộ Trung Quốc, bản thân Trung Quốc là nước có lễ nghĩa, đương nhiên không thể làm việc mất mặt được.

Huống chi, đầu sỏ sự việc Pu Cheng An đã chết, hơn nữa bọn họ cũng không có chứng cớ chứng minh những người tu luyện Hàn Quốc ở những vùng khác của Trung Quốc có liên quan đến sự việc, có thể hứa hẹn sẽ trục xuất toàn bộ người tu luyện Hàn Quốc đang ở Trung Quốc, là việc hiệu quả nhất anh ta có thể làm lúc này.

Trương Dương và Trương Bình Lỗ nhìn nhau, trong mắt hiện rõ sự thất vọng.

Trong thư phòng, chợt yên tĩnh lại, mọi người đều im lặng, không nói chuyện.

Hoàng Long Sĩ không biết đang nghĩ gì, bưng tách trà lên, nhấp một hơi, mở miệng đánh tan sự yên tĩnh tạm thời trong thư phòng.

- Chuyện này cấp bách, có thể cho thuộc hạ của tôi đưa thi thể của Linh Hồ Chín Đuôi cùng với vị môn trưởng phái Linh Thú về trước, báo cáo với cấp trên, để bọn họ nắm kịp thời gian đề ra phương án giải quyết.

- Không thành vấn đề, tùy ý các anh.

Lão môn chủ phái Linh Thú thở dài, ông ta cũng biết, càng là đại thế gia đại môn phái, thì càng có nhiều quy tắc khách sáo rườm rà, hạn chế đủ loại hành vi của bọn họ, ngược lại không giống như tiểu môn phái bọn họ, quy tắc không nhiều, băn khoăn cũng ít, làm việc càng nhẹ nhàng, còn Hoàng Long Sĩ đại diện lại là quốc gia, so với thế gia môn phái, lớn hơn gấp bội lần, mấy cái quy tắc, hiển nhiên cũng nhiều hơn gấp bội lần.

Hoàng Long Sĩ gật đầu, đột nhiên nở một nụ cười rất quái dị, anh ta nói đi, nhưng bản thân cơ bản không động đậy, không hề có ý gì là muốn đi

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi