THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1093

Ngô Bình sững sờ: “Cái tên kia, cậu đến Cảng Thành từ trước rồi à?”

Diệp Huyền cười hì hì: “Tôi sợ Tả Lang chết nên buổi chiều đã đưa hắn ta đến Cảng Thành”.

Ngô Bình nghĩ một chút rồi nói: “Tôi ở quảng trường Kim Tinh, anh đưa hắn ta đến đi”.

Cúp máy xong, Đường Băng Vân hỏi: “Ai gọi thế?”

“Con trai Tả Vân Tinh”.

Đường Băng Vân: “Tả Lang sao? Nói ra thì bang Long Xà cũng có chi nhánh ở Cảng Thành, hơn nữa còn có đơn vị riêng”.

Ngô Bình: “Ồ? Ở Cảng Thành cũng có bang Long Xà sao?”

Đường Băng Vân nói: “Ở Cảng Thành có hội Tham Hợp, phía dưới có 18 đơn vị, bang Long Xà là một trong số đó”.

Ngô Bình gật đầu: “Tôi từng nghe nói, thế lực của hội Tham Hợp này rất lớn, phân bố trên toàn cầu, nhân số hàng triệu”.

Đường Băng Vân nói: “Đúng vậy, chỉ riêng Cảng Thành thôi đã có năm trăm nghìn người thuộc hội này rồi”.

Ngô Bình kinh ngạc: “Nhiều thế sao?”

Đường Băng Vân: “Cứ 12 người ở Cảng Thành thì có một người là thành viên của hội Tham Hợp”.

Trong lúc nói chuyện, hai người đã đến tầng hai.

Tầng hai chủ yếu bày túi xách và đồ trang sức, Đường Băng Vân không hứng thú với túi nhưng rất thích trang sức.

Lúc hai người đang đi dạo xem đồ thì tại một tòa nhà cách quảng trường Kim Tinh không xa, Tả Lang ốm yếu được người ta dìu, sắc mặt hắn ta trắng bệch, vẻ mặt đau đớn.

Đây là một phòng họp rất lớn, bên trong có đầy người. Một ông già tóc bạc đánh giá Tả Lang, hỏi: “Ai làm cậu bị thương?”

Tả Lang cắn răng: “Cậu ta là Ngô Bình!”

Ông già hỏi: “Vì sao cậu ta lại ra tay tàn nhẫn với cậu như vậy?”

Tả Lang khóc nói: “Thủ lĩnh, hôm đó cậu ta ăn nói rất ngông cuồng, nói rằng hội Tham Hợp kém xa Đường môn. Tôi nghe mà căm phẫn, liền tranh luận với cậu ta, kết quả là bị cậu ta hại thành thế này. Cậu ta còn huênh hoang nói sớm muộn hì anh ta cũng đến Cảng Thành đoạt đi chức thủ lĩnh, giải tán hội!”

“Cậu ta nói thế thật sao?”, ông già vẫn bình tĩnh hỏi.

Tả Lang gật đầu: “Cậu ta còn nói Đường môn sắp bước chân vào Cảng Thành, mười hai đơn vị của hội chúng ta sẽ phải cút ra khỏi Cảng Thành!”

“Ha ha ha…”, ông già cười lớn, trong nụ cười ẩn chứa sát khí: “Ăn nói lớn lối đấy!”

Tả Lang nói tiếp: “Thủ lĩnh, thuộc hạ mạo hiểm đến đây là để thông báo cho người biết! Ngô Bình đã ở Cảng Thành rồi, không chừng sắp có hành động gì đó, thủ lĩnh phải thật cẩn thận!”

Ông già chính là thủ lĩnh của hội Than Hợp, cao thủ Nhân Tiên cảnh giới thứ hai, tên là Hồng Khôn, kẻ đứng đầu mười hai đơn vị của Cảng Thành.

Lúc này cửa bị đẩy ra, Diệp Huyền mỉm cười đi vào nói: “Tả Lang, sư thúc tổ của tôi đồng ý rồi…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi